Thắng, mình thích bạn!!! - Chương 9
CHAP 9:
Thế là chỉ còn một tuần nữa là đến thi học kỳ 1 rồi,đề cương thầy cô cũng đã cho,thế nhưng sao tôi lại không tài nào tập trung nổi vào việc học!!!hình ảnh của hắn cứ lẩn quẩn trong đầu tôi,nhất là từ cái ngày hai chúng tôi cùng nhau đứng dưới mưa thì hầu như tôi không thể nào không suy nghĩ đến hắn!!!Nếu tình trạng này mà còn tiếp tục kéo dài chắc kỳ thi lần này tôi sẽ không đạt điểm như mong muốn mất!!!
“Lâm ơi!!!”
Tôi nghe có tiếng người gọi tôi lại từ phía sau,thì ra đó chính là Cát Linh.Cô bạn này theo tôi nghĩ khá là “bà tám”,nhưng cũng vì thế mà tôi biết được thông tin về Thắng và Thảo Anh nhiều hơn!!!
“Có chuyện gì thế bạn?”
“Có chuyện lớn rồi đây!!!”,vừa nói mà cô ấy vừa thở hổn hển như tin này là tin quan trọng lắm vậy.Tôi cũng tò mò muốn biết tin”động trời”này là như thế nào,bèn hỏi:
“Thế có chuyện gì mà bạn trông hốt hoảng quá vậy???”
“Mình…mình vừa thấy Thảo Anh được một anh khá đẹp trai chở đến trường đấy!!!Mọi lần thì mình để ý thấy Thắng hay chở Thảo Anh đi học,nhưng lần này lại không!Chắc chắn là hai người này có chuyện gì rồi!!!Hay là họ chia tay rồi cũng nên!!!”
“Đừng có nói gỡ!!!biết đâu người đấy là anh của Thảo Anh thì sao?”,tôi cũng không hiểu vì sao tôi lại buột miệng nói ra câu nói ấy,hay là tại vì tôi không muốn thấy điều Cát Linh nói là sự thật?hay là một nguyên nhân nào khác?ngay chính bản thân tôi cũng không thể hiểu được!!!Nhưng có một điều tôi chắc chắn rằng vẻ mặt như người mất hồn của hắn hôm qua ít nhiều cũng liên quan đến vụ việc này!!!
Bất chợt,Cát Linh chợt giật lấy tay tôi và nói:
“Lâm ơi!!!nhìn kìa!!!”
Trước mắt tôi là cảnh tượng Thảo Anh cùng một người con trai khác đang ung dung đi vào lớp,họ nói chuyện cười đùa thật vui vẻ!!!Tại sao lại như thế chứ???chẳng lẽ bọn họ…chia tay nhau thật rồi à???Tôi chợt nhìn sang bên lớp học,ngay cạnh cửa sổ tôi thấy có một bóng người đang nhìn ra,tôi biết rằng đó chính là Thắng,tuy tôi không nhìn rõ khuôn mặt lúc đó của hắn,nhưng tôi có thể cảm nhận được tâm trạng của hắn khi nhìn thấy cảnh tượng này!!!
“Cám ơn anh đã đưa em đi học nha!!!Ra về nhớ rước em đó!!!”
Tôi nghe giọng Thảo Anh nói chuyện với người con trai đó,nó chẳng khác mấy so với giọng nói mà tôi đã từng nghe Thảo Anh và Thắng nói chuyện trước đây.
“Ưm!!!anh nhớ mà!!!Em đi học đi!!!”
Người con trai đó khi nói xong thì đã đi về.Không hiểu vì sao lúc ấy tôi lại đứng thẫn người ra mà nhìn hai người bọn họ!!!Bất chợt Thảo Anh nhìn sang tôi,bạn ấy nở một nụ cười thật dễ thương,như xã giao bình thường,tôi cũng cười lại với bạn ấy!!!Nhưng tôi phải công nhận một điều rằng,Thảo Anh quả thật là một người con gái hoàn mỹ,vừa đẹp người,vừa đẹp nết,lại học giỏi và còn là người nổi tiếng trong trường nữa!!!Cho nên việc có nhiều chàng trai theo đuổi bạn ấy tôi cũng không lấy làm lạ!!!Chỉ có điều tôi không biết bây giờ hắn cảm thấy như thế nào khi bạn gái của mình lại đi chung và cười nói vui vẻ với một chàng trai khác như thế!!!Một lát nữa ,khi vào học rồi tôi biết phải làm thế nào đây???có nên nói chuyện để làm vơi bớt nỗi buồn trong lòng hắn hay không?hay cứ giữ im lặng???tôi cũng chẳng biết phải làm sao nữa!Giá như tôi đừng ngồi gần hắn thì hay biết mấy,đầu óc của tôi đâu cứ phải suy nghĩ những chuyện bao đồng như thế này!!!Nhưng cho dù tôi luôn tự nói với bản thân mình là không quan tâm đến chuyện của hắn,nhưng sao con tim tôi,hình ảnh của hắn cứ xuất hiện mãi!!!Chuyện gì đang xảy ra đối với tôi???Dường như từ ngày gặp hắn đến bây giờ,đôi khi tôi cũng chẳng hiểu nổi bản thân mình đang làm chuyện gì nữa!!!