Thắng, mình thích bạn!!! - Chương 51
CHAP 51:
2 ngày………….chỉ còn 2 ngày nữa là sẽ trường tôi sẽ được nghĩ Tết,đồng nghĩa với việc tôi sẽ không còn gặp lại hắn nữa!!!Thời gian ơi,nếu có thể ta xin ngươi hãy trôi chậm lại,để ta có thể ở bên cạnh Thắng những giây phút cuối cùng!!!Mặc dù………ta sẽ không bao giờ đươc thổ lộ tình cảm của ta cho Thắng,nó sẽ mãi là kỷ niệm…….một kỷ niệm tuyệt đẹp!!!
************
“Lâm……….cho tui mượn cây viết đỏ!!!”
Có lẽ………….cũng đã hơn hai tuần.kể từ sau khi tôi quyết định trả lại tự do cho hắn!!!Không nói chuyện,không gặp gỡ và……..không nhìn hắn trực tiếp!!!Tôi biết,hắn rất tò mò không hiểu sao tôi lại thay đổi như thế này,nhưng……….tôi chỉ muốn hắn được hạnh phúc mà thôi!!!Không biết……..tôi làm vậy là đúng hay sai nữa???
Không nói không rằng,tôi chỉ chìa tay ra đưa cây viết đỏ cho hắn,mặt thì cúi gầm xuống chép bài trên bảng!!!
Hắn nhìn tôi độ chừng dăm ba phút.Tuy không nhìn thẳng vào ánh mắt ấy,nhưng………tôi có thể cảm nhận được tâm trạng của hắn lúc bấy giờ!!!Sau đó,hắn lấy cây viết và……..không nhìn tôi nữa!!!Tôi chỉ nghe trong hơi gió,dường như có tiếng thở dài của một ai!!!Chẳng lẽ……..là hắn chăng???
***************
“Lâm nè…………tặng bạn đó!!!”
Cát Linh nói xong thì liền xòe tay ra đưa cho tôi một món quà nhỏ nhắn!!!Đó chính là món quà tiễn biệt khi tôi sắp phải xuống thành phố!!!
“Cảm ơn bạn nha!!!”
Tôi nhận món quà mà trong lòng vừa vui vừa buồn!!!Tôi thật sự chẳng muốn cảnh chia tay phải đến sớm như vậy!!!
“Bạn lên thành phố rồi thì phải cẩn trọng đấy!!!Thành phố phức tạp hơn ở đây nhiều!!!”
“Mình biết rồi!!!Dù sao……….bác mình cũng khó tính,hy vọng……..ông ấy sẽ quản thúc được mình!!!”
“Lâm nè………”
“Chuyện gì???”,tôi thắc mắc.
“Bạn…….sẽ quên được Thắng chứ???”
Tôi lặng người đi chừng giây lát,sau đó khẽ lắc đầu,ánh mắt đầy vẻ tuyệt vọng!!!
“Sao vậy???Chẳng lẽ……Thắng lại quan trọng với bạn đến thế sao???”
“Thật ra………..nếu có được 1 điều ước,mình chỉ ước………..là mình có thể đem lại hạnh phúc cho bạn ấy,dù chỉ là một phút ngắn ngủi!!!Trong khoảng thời gian đó,cũng đủ cho mình nói được ba chữ “Mình thích Thắng “rồi!!!”
“Biết làm sao được bây giờ,có lẽ…….hai bạn không thuộc về nhau!!!”
“Bạn biết không!!!Hai tuần trước,khi mình đi xuống căn-tin,tình cờ mình nghe được cuộc nói chuyện giữa Thắng và những tên con trai khác!!!Mình…………mình thấy Thắng bị bọn họ tẩy chay,xa lánh khi Thắng………đi chung với mình!!!Lúc đó………..mình buồn lắm,chỉ cảm thấy mình thật vô dụng……….đã đem biết bao nhiêu phiền toái cho Thắng!!!Đột nhiên………có một ý nghĩ thoáng qua trong đầu mình rằng mình phải…..phải rời xa Thắng,phải quên đi tất cả những kỷ niệm về Thắng!!!Có như thế……..Thắng…….mới có thể có được hạnh phúc trong tương lai!!!”
“Mình ủng hộ quyết định của bạn!!!Ở lứa tuổi này,ít ai có suy nghĩ chững chạc như bạn!!!Ngay cả bản thân mình,nếu mình thích một ai đó,thì nhất định………nhất định mình sẽ tiếp cận người đó và sẽ giận dỗi nếu người đó không đáp trả lại tình cảm của mình!!!Nhưng còn bạn thì………..”
Nghe dòng an ủi đó của Cát Linh xong,tôi thoáng cười buồn và nói:
“Có lẽ………..bạn chưa đặt hết tình cảm của mình vào người bạn quan tâm!!!Còn mình………..”
“Thôi………..đừng nhắc chuyện này nữa!!!Mình chỉ muốn rằng sau khi bạn xuống thành phố,một cuộc sống tràn đầy hạnh phúc sẽ đến với bạn!!!Quên đi tất cả những gì ở nơi đây!!!Ngoại trừ mình ra……..”
“Ưm…………..mình biết mà!!!Mình sẽ giữ số điện thoại của bạn,khi nào rảnh……..hai chúng ta sẽ trò chuyện!!!”
“Nhớ đó nha!!!Sắp đến năm mới rồi,khi lớn thêm một tuổi hy vọng bạn sẽ chững chạc hơn và………..sớm tìm được người thay thế Thắng há!!!”
“Mình cũng chúc bạn y như vậy!!!Thôi,mình về nha!!Trễ giờ lắm rồi!!!”
“Ưm………..bye!!!!!!!!”
Nói thì nói vậy thôi,chứ thật ra………..tôi biết rằng khó có thể kiếm được người nào như Thắng!!!Tôi cũng rất muốn bước ra khỏi cái thế giới thứ ba này,nhưng………….tôi không thể làm được điều đó!!!