Thắng, mình thích bạn!!! - Chương 5
CHAP 5:
Thế là đã đến tháng 12 rồi,cái tháng mà tôi mong đợi nhất trong năm cũng đã đến!!!một phần có lẽ vì nó là tháng tôi được sinh ra,phần còn lẽ là cái không khí se se lạnh của nó làm cho tôi cảm thấy dễ chịu!!!
Trong 3 tháng qua,có lẽ hầu như 1 tuần Thắng và Thảo Anh bùng tiết ít nhất là 3 lần,và tất cả đều là những tiết cuối!!!và mỗi lần như thế thì tôi đều phải chép bài cho hắn,không hiểu vì sao tôi lại phải làm cái việc ngu ngốc này nhu thế chứ???bài của tôi còn lo chưa xong mà tôi lại phải gánh bài cho hắn???nên hôm nay tôi quyết định sẽ nói với hắn rằng tôi không có rảnh để làm cái công việc này nữa!!!Thật đúng lúc,hắn và Thảo Anh đang vào lớp,có lẽ 2 người đó không cần phải công khai với mọi người là họ thích nhau thì tất cả cũng đã biết hết rồi!!!chỉ chờ khi hắn vừa ngồi xuống bàn thì tôi liền nói:
“Thắng này!!!tui có chuyện muốn nói với bạn!!!”
“Chuyện gì???”hắn vừa trả lời tôi mà tay của hắn đang viết lia viết lịa 1 cái gì đó!!!
Tôi lấy hết can đảm của mình ra mà nói với hắn rằng:
“từ nay tui không chép bài giúp bạn nữa đâu!!!bạn nhờ ai khác đi!!!”
“Vậy à???”,hắn vẫn nói chuyện với tôi nhưng hình như hắn không quan tâm xem là tôi nói những gì!!!thấy thế tôi bèn nói tiếp:
“Tui nói thật đấy!!!bạn có nghe không vậy???”
“Có!!!”
Ôi!!!hắn vẫn không ngừng chép 1 cái gì đó và chắc đã bỏ ngoài tai những lời nói của tôi mất rồi!!!
“Cho bạn này!!!”,vừa nói dứt lời thì hắn nhét vào tay tôi 1 mảnh giấy mà hắn vừa mới viết xong.Tôi bất ngờ quá nên không biết phải làm sao:
“Cái…cái gì thế này???”
“Bạn đọc rồi sẽ biết!!!nhưng bây giờ khoan đọc đã,đợi đến về nhà rồi hẵng đọc nha!!!”,hắn vừa nói mà miệng của hắn cười 1 cách đầy bí ẩn.Tôi rất muốn biết xem bên trong mảnh giấy đó viết những gì nhưng sợ hắn nói mình tò mò quá nên đã cố kiềm nén
nó xuống!!!
Vừa về đến nhà là tôi liền lôi mảnh giấy đó ra xem liền!!!tôi rất muốn biết hắn đã gửi cái gì cho tôi!!!
Ôi!!!cái gì thế này???hắn mời tôi dự buổi tiệc sinh nhật của chị hắn à???tôi không nằm mơ đấy chứ???tôi thấy hắn còn viết thêm rằng là để cảm ơn tôi vì đã giúp hắn chép bài trong mấy tháng qua!!!nên bây giờ xem như”trả công”cho tôi vậy!!!tôi thầm nghĩ:
“Ưm…thôi kệ vậy!!!dẫu sao thì hắn cũng có lòng mời mình mà!!!không đi cũng không được!!!”
Nhưng sau đó tôi chợt nghĩ nếu dự tiệc sinh nhật của chị hắn thì ắt hẳn thế nào cũng có nhiều người lạ mặt!!!mà tính tôi lại không thích nơi ồn ào náo nhiệt cho lắm,vả lại biết đâu những người bạn mà hắn quen toàn là dân “anh chị”không thì sao???cho nên tôi đã suy nghĩ lại,nhưng chiều ngày mai đã đến buổi tiệc rồi???tôi không còn nhiều thời gian để mà suy nghĩ nữa!!!tôi phải làm sao bây giờ???có nên đi hay không đây???dẫu sao thì tôi vẫn chưa quen thân với hắn lắm cơ mà???Ôi!!!sự phân vân thật khiến tôi cảm thấy khó chịu!!!