Thắng, mình thích bạn!!! - Chương 47
CHAP 47:
Hôm qua tôi cứ ngỡ rằng mình đã không thể bước chân vào nổi lại căn nhà,nơi mà tôi đã cãi lại lời mẹ đi theo “tiếng gọi “của con tim!!!Nhưng…….dù sao hai chúng tôi vẫn là mẹ con,thì đương nhiên……..tôi chỉ bị mắng một trận đầy”khốc liệt”rồi……mọi chuyện đâu lại vào đấy!!!
Cuộc sống của tôi đang dần trở lại bình thường.Tôi cảm thấy rằng khi được ở bên hắn,không bị người khác xen vào thì đã hạnh phúc lắm rồi,dẫu cho sau này mọi chuyện có đến đâu,tôi chỉ biết rằng một ngày được ở bên hắn là một ngày tôi cảm thấy cuộc đời còn có ý nghĩa để tiếp tục vươn lên.
“Cát Linh!!!”
Không như thường lệ,lần này tôi lại là người gọi cô bạn”nhiều chuyện”của tôi trước.
“Ủa Lâm???Sao hôm nay đi học trễ thế???Bình thường giờ này là bạn đang vào lớp mà??”
“Thì….tại vì mình ngủ dậy trễ thôi!!! Hi hi…..”
“Ưm…..mình quên bạn là đứa mê ngủ lắm mà!!!”
Bất chợt ánh mắt của Cát Linh từ long lanh chuyển sang….đăm chiêu mà nhìn tôi với vẻ mặt đầy hoài nghi!!!Bạn ấy lấy tay sờ vào cặp mắt kiếng cận và nói:
“Nè……sao hôm nay mình thấy…..bạn có gì khác khác mọi ngày???”
“Có…có khác gì đâu!!!Mình vẫn vậy mà!!!”
“Bình thường vào buổi sáng,bạn rất ít khi cười!!!Vậy mà hôm nay…..vả lại,trông sắc mặt rất tươi tắn!!Chắc chắn là có chuyện gì vui rồi,phải không???”
“Làm gì có!!!Bạn đừng suy nghĩ lung tung!!!”,tôi vội bác bỏ suy nghĩ “thấu tim gan”người khác của Cát Linh.
“Thiệt không đó???”
“Thôi…….mau vào lớp đi!!!Đừng có đứng nói nhảm nữa!!!”
Có lẽ do………tôi mắc cỡ quá nên đã vội vàng chạy mà không chịu nhìn xung quanh,nên tôi đã………vấp phải hòn đá khá to nằm ngay con đường!!!Và rồi………..
“Á!!!!!”
Cú té mặc dù không đau lắm,nhưng…..nó cũng đủ khiến mọi người nhìn tôi đang”đo đất”ở giữa trường!!!Không thể dùng được từ gì để nói lên được sự”ê mặt”của tôi vào lúc này!!!Những tiếng cười khúc khích,những ánh mắt nhìn một cách”bỡ ngỡ”khiến tôi như muốn…..đào một cái hố chui xuống cho rồi!!!
“Lâm……….có sao không vậy???”
Ngay cả Cát Linh,cô bạn thân nhất trong lớp của tôi cũng không thể nào nhịn được cười.
“Nè……đừng….đừng có cười nữa!!!hix…….”
“Cho bạn…….tội xớn xa xớn xác!!!”
Bất chợt……….
“Nè………không sao chứ???”
Một giọng nói quen thuộc,một khuôn mặt tôi luôn mong muốn gặp từng giây từng phút.Và…..không ai khác ngoài hắn!!!
“Tui………tui không sao!!!”
“Vậy thì mau đứng lên đi vào lớp đi!!!Bộ……muốn làm trò cười cho cả trường hả???”
Nghe hắn nói như vậy,tôi vội vã đứng dậy,nhưng dường như……tôi đã bị trật khớp nhẹ!!!Tuy vẫn đi được,mặc dù………khá đau!!!
“Ui……….”
“Sao vậy Lâm???Bị trật khớp rồi hả???”,Cát Linh vội lên tiếng.
“Hình…….hình như là vậy……”
“Trời ạ!!!Lớn rồi mà đi đứng không cẩn thận,để bị trật khớp mới la toáng lên!!!”,tôi nghe thấy tiếng hắn đang càu nhàu tôi.
“Nè……….tui không có la à nha!!!Đừng có…..ở đó mà nói thêm!!!”
Chợt hắn tiến lại gần,kề sát mặt vào tai tôi và nói:
“Tui………..cũng muốn giúp bạn đi lên lớp lắm!!!Nhưng…….theo lời bạn nói,không quan tâm hay nói chuyện nhiều với bạn trước đám đông!!!Vì vậy……ráng đi lên lớp nha!!!Cẩn thận kẻo…….đo dất lần nữa!!!”
Nói xong,hắn bỏ đi một nước lên lớp.Tôi cảm thấy khá hạnh phúc khi hắn quan tâm đến tôi,và đặc biệt……..chuyện hôm trước tôi”dặn dò”hắn,hắn vẫn còn nhớ!!!Chứng tỏ một điều rằng…….tôi cũng là một nhân vật khá quan trọng ảnh hưởng đến ý nghĩ của hắn!!!^ ^
“Nè………Thắng kề tai bạn nói gì vậy???”,Cátb Linh tò mò.
“Có gì đâu!!!Hắn mắng mình đó mà!!!Bực mình!!!”
“Thôi,đi lên lớp!!!Mình dìu cậu đi!!!”
************
Ra chơi,trong lúc mọi người đổ xô xuống sân trường để tập thể dục buổi sáng.Riêng tôi,vì lúc nãy bị té nên được ưu tiên ở lại trên lớp.
Ngồi một mình trên lớp không có gì làm,chợt………..tôi nhìn qua bên bàn hắn!!!Tất cả những gì hắn đã chạm đến,tôi đều xem nó như là……bảo vật vậy!!!Nhưng………nếu nói thật ra,tôi…….chưa từng dám lần nào chạm vào đồ vật của hắn,trừ khi hắn”cho phép”!!!
Sẵn tiện không có ai trên lớp,tôi”cả gan”cầm cặp của hắn lên,ngắm nhìn thật kỷ,y như rằng…..tôi đang nhìn thấy hắn vậy!!!
Một mùi hương đặc trưng từ hắn phát ra,nồng đượm vẻ nam tính.Cũng chính mùi hương này đã khiến con tim tôi………..thôi không ngưng đập nhanh mỗi khi đứng trước mặt hắn!!
Không kiềm được cảm xúc,tôi đã……..ôm cặp hắn vào người!!!Một cảm giác hạnh phúc,thật sự hạnh phúc đang lan tỏa trong tôi.Nó như một liều thuốc vậy,có thể giúp tinh thần của tôi trở nên sáng suốt hơn bao giờ hết!!!Nhưng…….hành động này của tôi đã bị……..người khác phát hiện……..và người này chính là……….
“Lâm………bạn làm cái gì vậy???”