Thắng, mình thích bạn!!! - Chương 43
CHAP 43:
Bầu trời hôm nay rất trong xanh,không khí buổi sáng có thể khiến con người ta có thể cảm thấy dễ chịu!!!Ấy thế nhưng………….tâm trạng tôi không thấy vui chút nào!!!Vụ việc hắn hành động hôm qua khiến tôi không thể nào chấp nhận được.Tôi định sẽ không thèm nói chuyện với hắn từ lúc này,nhưng……….chẳng biết có làm được không nữa!!!
***********
Tôi đang từng bước đi vào lớp.Ở đằng sau tôi đã nghe thấy tiếng hắn gọi,nhưng vẫn cố tình làm lơ!!!
“Nè…………”
Hắn chợt chạy thật nhanh và chặn đường tôi lại.Tôi khẽ giật mình khi hắn xuất hiện một cách khá bất ngờ.
“Chuyện gì???”,tôi hỏi hắn cộc lốc.
“Sao tui gọi bạn mà không nghe???Điếc hả???”
Càng nhìn khuôn mặt của hắn thì tôi càng cảm thấy muốn……..nhéo vào má hắn mấy cái cho bõ tức!!!
“Kệ tui!!!”
Vừa trả lời xong thì tôi liền bỏ đi một nước!!!Thấy vậy hắn liền đuổi theo và hỏi.
“Có chuyện gì vậy???Tui chỉ nói đùa thôi mà!!!Bạn……….bị bệnh hả???”
Tôi thật không biết được hắn cố tình hay là vì………đầu óc hắn đơn giản nữa!!!Những câu nói của hắn càng như muốn làm tôi phát điên lên!!!
“Có bạn mới bệnh đó!!!Đồ đáng ghét!!!”
“Hay là………”
Giọng hắn bỗng trầm hẳn,không biết hắn định nói gì nữa đây!!!
“Hay là sao???”
“Hay là cái chuyện hôm qua???Phải không???”
Tôi cũng khá mừng mừng khi hắn cuối cùng cũng biết được lỗi của hắn thật sự nằm ở đâu!!!Nhưng……..
“Bạn cũng muốn tui mua quà cho bạn hả???Hôm qua tui thấy bạn trông rất thèm thuồng những món đồ ở đó!!!”
Câu nói tiếp theo này của hắn như những tảng đá đang rơi xuống đầu tôi vậy!!!Mặt tôi cứng đờ ra không còn biết nói lời nào với hắn!!!
“Bạn nghĩ tui vậy sao???”
“Ưm…….cũng có thể!!!Tiếc thật……….nếu hôm qua còn tiền thì tui mua cho bạn rồi!!!Để khi khác nha!!!”
Câu nói ngây thơ,ánh mắt và cử chỉ trông như con nít nhưng…….đằng sau nó là cả một sự vô tình đáng nguyền rủa!!!
“Tránh ra!!!Trước khi tui còn có thể cảm thấy bình tĩnh!!!”
Vừa định bước đi cho cơn tức giận của tôi hạ xuống!!!Nhưng……….hắn bỗng lấy tay chắn ngang tôi lại và nói:
“Lâm!!!Bạn……….muốn tui mua quà cho bạn thật hả???”
Tôi lặng người đi chừng vài giây!!!Quả thật thì……….tôi cũng muốn hắn tặng tôi món quà gì đó,nhưng………việc hắn xem tôi là một con người ham quà cáp như vậy thì……không thể chấp nhận được!!!
“Tui……….”
Chưa kịp nói dứt câu thì hắn …….
“He he he……….bạn cứ chờ đi nha!!!”
Ánh mắt và nụ cười trông đầy mưu mô!!!Hắn……..đang âm mưu chuyện gì đây???
“Thôi!!!Tui có chuyện quan trọng nhờ bạn đây,ráng giúp tui nha!!!”
“Chuyện gì nữa???”,tôi càu nhàu.
“Giúp tui xin phép nghỉ học một buổi!!!Tui phải đi chơi với mấy đứa bạn trên thành phố mới lên!!!”
Vừa dứt lời thì hắn đã chạy bắn đi mất tiêu!!!Thảo nào………..tôi không thấy hắn mang theo cặp đi học!!!Tên này gan thật,không sợ thầy giám thị thấy mặt sao???
Tôi đứng dõi theo bóng hắn đang dần khuất xa cánh cổng trường!!!Không biết………tính tình như con nít của hắn có thật đáng yêu không nhỉ???Sao tôi…..vừa giận mà vừa thích cái tính cách đó???
**************
“Bye nha Lâm!!!Trực nhanh đi rồi về nha!!!”
“Ưm……..tạm biệt!!!”
Tôi và Cát Linh đang sửa soạn cặp vở chuẩn bị ra về!!!Ấy thế nhưng tôi còn phải ở lại trực lớp nữa!!!Những này như thế này,tôi thường “quan tâm” khá đặc biêt đến chỗ ngồi của hắn!!!Tôi quét dọn và lau chùi kỹ hơn,tuy hơi “không bình thường” cho lắm,nhưng…tôi lại cảm thấy hạnh phúc khi làm công việc này!!!
Tình cờ……..khi tôi đang quét dọn dãy bàn của Thảo Anh!!!Tôi thấy trong hộc bàn bạn ấy có tấm giấy gì,cứ tưởng là rác nên định đem vứt!!!Nhưng…………khi lấy ra thì tôi mới biết rằng đó là…….một tấm thiệp chúc Tết!!!
Trong lòng khá tò mò,tôi muốn biết rằng người Thảo Anh định tặng sẽ là ai trong lớp!!!Mặc dù theo tôi xác suất là Thắng đã chiếm hơn phân nửa!!!
Tôi cũng không muốn phải làm một kẻ thích tọc mạch chuyện của người khác,nhưng…….những ý nghĩ vớ vẩn trong đầu cứ vây lấy tôi!!! Sau bao nhiêu phút cầm tấm thiệp trên tay,tôi quyết định……mở ra xem thử!!!Dù sao xung quanh đây chỉ còn có mình tôi,sẽ không ai biết được hành động này!!Tôi run run bóc phong bìa ra.Thì bất chợt………..
“Bạn làm gì vậy hả????”