Thắng, mình thích bạn!!! - Chương 39
CHAP 39:
Hôm nay tôi không muốn bước đến lớp chút nào!!!Những câu nói giữa tôi và Thảo Anh hôm qua vẫn còn ám ảnh tôi!Điều tệ hại nhất là khi hắn xuất hiện giữa lúc tôi đang rối ren tinh thần thế này thì…….
“Lâm!!!”
Thật xui xẻo!!!Vừa mới nhắc đến hắn thì bây giờ hắn đã xuất hiện rồi!!!Tôi chỉ muốn làm như không hề nghe thấy tiếng hắn gọi để đi một nước vào lớp,nhưng….
“Nè!!!Sao nghe tui gọi mà không quay lại hả???”,hắn vỗ vào vai tôi mà nói!
“Tui…tui đâu có nghe bạn gọi!!!”
“Bạn đúng là……ủa???Chân bạn sắp lành rồi hả?”,hắn chợt nhìn xuống chân tôi!
“Ưm…..ngày mai tui có thể tháo băng ra rồi!!!”
“Vậy thì tốt quá!!!Ngày mai bạn phải đi mua quà với tui đó!!!”
Càng đến gần cửa lớp thì tôi lại càng cảm thấy sợ,những điều Thảo Anh nói liệu….có phải là sự thật hay không???Cả lớp chẳng lẽ biết….tôi thích hắn?
“À…..Thắng nè!!!Bạn vào lớp trước đi!Tui ra căn tin mua dụng cụ học tập rồi lên sau!!!”,tôi cố tình tìm cách để tách hắn ra ,nếu không mọi người”nghi ngờ sẽ chồng chất nghi ngờ”mất!!!
“Vậy….tui lên lớp trước!Nhớ mua nhanh đó!!Sắp vào giờ rồi kìa!!!”
Tôi không biết mình làm vậy có đúng hay không!Nhưng vì để giữ kín tình cảm của tôi đối với hắn,bắt buộc phải làm như vậy thôi!!!
***************
“Dì ơi!!!Lấy cho cháu cây viết xanh với cuốn tập đi!!!”
“Đây nè cháu!!!”
Sẵn lúc tôi lẩn tránh hắn,đành phải vào căn tin mua dụng cụ học tập thật vậy!!!Khi bước ra khỏi nơi,tôi dường như nghe thấy……
“Nè!!!Hình như cái thằng đó và anh chàng Thắng trong trường mình…….thích nhau đấy!!!”
“Cái gì???Con trai với con trai?Sao lại……”
“Tao đâu có biết!!!Nhưng nghe tụi trong lớp của Thắng đồn như vậy đó!!!”
“Trời!!!Đừng nói với tao đây là sự thật nha!!!Tao sẽ sốc nặng mà chết mất,Thắng đẹp trai như vậy mà lại là………”
“Nói nhỏ nhỏ thôi!!!Con nhỏ này……”
Cho dù họ có cố tình nói nhỏ đi chăng nữa thì những lời vừa rồi tôi cũng đã nghe thấy hết!!!Tôi không ngờ tin tức lại lan truyền nhanh đến như vậy!!!Chỉ mới có vài ngày thôi mà…..cả trường đã biết hết rồi!!!Phen này có lẽ tôi đã hại hắn rồi!!!Bao nhiêu người sẽ nghĩ hắn như thế nào đây???Tôi rất muốn quay lại giải thích với đám người đó,nhưng lại sợ…..càng nói càng sai!!!Đành phải nhắm mắt làm ngơ cho xong chuyện vậy!!!
************
Khi vừa bước vào cửa lớp,tôi đã nghe thấy tiếng xì xầm bàn tán chuyện gì đó!!!Ánh mắt mọi người nhìn tôi rất lạ khiến tôi cảm thấy bất an trong lòng!!!Sự việc có lẽ càng trở nên phức tạp,thậm chí sẽ không biết như thế nào nếu hắn….nghe được những lời nói đó!!!
“Nè,sao mua đồ gì lâu dữ vậy???Vô giờ rồi thấy chưa???”
“Tại….tại tui còn chờ mấy bạn khác mua nữa chứ bộ!!!”,tôi nhìn vào ánh mắt của hắn!!!Một ánh mắt tròn xoe,đầy sức sống,chứng tỏ hắn chưa biết chuyện gì xảy ra!!!Như vậy tôi cũng yên tâm phần nào rồi!
“Lâm nè!!Lát nữa……đi chơi game với tui nữa không???”
Nếu như lúc trước hắn mời tôi,cho dù đang bệnh nặng tôi cũng đồng ý!!!Nhưng…….trong tình huống này….tôi không thể nào quyết định được!!!
“Tôi chợt thèm chơi game lại như hôm bữa quá!!!Bạn đi với tui nha!!!”
“Tui……tui……”
“Sao vậy???Bộ bạn không thích à???”,hắn thắc mắc.
“Không….không phải!!!Chỉ tại vì tui……..”,tôi ấp úng không biết trả lời hắn như thế nào!!!
“Chứ tại sao bạn không trả lời???”
“Vì….vì tui còn phải đi về chung với Cát Linh nữa!!!Bạn quên tôi đã nói rằng mẹ tui không cho bạn chở tui về rồi sao???Nếu bà ấy mà phát hiện được thì……..”
“Cũng phải!!!”,hắn gật gù đồng ý!
“Bạn……ráng chờ tui lành hẳn cái chân đã!!!Rồi sau đó mới đi được!!!Nha?”
“Ưm……như vậy cũng được!!!”
Tôi chợt nhẹ cả người khi giải quyết được một vấn đề!!!Nhưng…
“Nè…….sao tui thấy bạn nói chuyện với tui cứ ấp a ấp úng thế???Bạn đang có chuyện gì sao???”,hắn thắc mắc
“Làm gì có!!!Chỉ tại…….buổi sáng lạnh nên tui nói chuyện…..không ra hơi thôi mà!!!”
Sau câu nói đó,hắn chỉ nhìn tôi với anh mắt đầy nghi ngờ…….tôi cố gắng giữ điềm tĩnh không cho hắn thấy vẻ căng thẳng đang lấn áp tinh thần tôi!!!Nếu chuyện này mà không giải quyết sớm thì ắt hẳn…….tôi sẽ phát điên lên vì lúc nào cũng phải lẩn tránh hắn mất!!!