Thắng, mình thích bạn!!! - Chương 36
CHAP 36:
“Lâm!!!Chân bạn thế nào rồi???”
Cát Linh vội vàng chạy đến hỏi khi tôi vừa mới bước vào lớp!!!
“À……đỡ đau hơn rồi!!!Không sao đâu!!!”
“Bạn thật là…..chân bị như vậy mà không chịu nghỉ học một bữa!!!Vậy sáng hôm nay ai chở bạn đi học vậy???”,Cát Linh vừa nói vừa thắc mắc về chuyện của tôi.
“Sáng….sáng này mình được Thắng chở đi học!!!”,khi trả lời câu hỏi đó mà mặt của tôi đang đỏ dần lên!!!Không biết vì nguyên nhân gì nữa!!!
“Lâm nè,dạo này bạn….thân với Thắng quá hén!!!Không biết điều này tốt hay xấu nữa!!!”,câu nói của Cát Linh bỗng trầm lặng như có vẻ nghiêm trọng lắm vậy!!!
“Bạn đừng nói vậy!!!Thật ra….Thắng cũng không xấu tính như bạn nghĩ đâu!!!Bạn ấy…..”
“Thôi!!!Mình không cần biết bạn và Thắng thân đến thế nào!!!Mình cũng cảm thấy lời nói của Thảo Anh hôm bữa cũng có vẻ có lý,bạn đừng nên giao du với Thắng nhiều quá!!!Sẽ không tốt đâu!!!”
Tôi rất muốn minh oan hình ảnh về Thắng trong ý thức của Cát Linh,nhưng….có lẽ nó vô tác dụng!!!
“Ưm…mình….sẽ cố gắng vậy!!!”
**************
Khi đang trong giờ học,đầu óc tôi không thể nào tập trung được!!!Những chuyện lúc nãy Cát Linh nói với tôi liệu….có đúng hay không???Quả thật thì từ lúc quen hắn đến giờ,cuộc sống của tôi đã bị xáo trộn lên rất nhiều!!!Nhưng không hẳn điều đó là xấu.Vì qua những sự việc đó,tôi càng hiểu rõ con người của hắn hơn!!!Hắn chỉ khoác lên mình một vỏ bọc của sự cứng rắn,ngang tàn nhưng trong lớp vỏ ấy lại là….một sự cô đơn trống vắng!!!Nó dường như cũng giống với tính cách của tôi,nhưng tôi khác hắn ở chỗ là không xây dựng cho mình lớp vỏ kiên cố!!!Tôi không biết làm cách nào để có thể xóa bỏ hình ảnh khá xấu của hắn trong mắt mọi người nữa!!!
“Nè,làm gì ngồi thừ ra vậy???Có tâm sự hả???”
Câu hỏi của hắn bỗng làm tôi giật mình.
“Không…không có!!!Chỉ là tui….hơi mệt thôi!!!Bạn đừng quan tâm!!!”
Hắn nhìn tôi chằm chằm với cặp mắt đầy nghi vấn không hiểu đã có chuyện gì xảy ra với tôi!!!Ngay cả chính bản thân tôi còn không biết tôi đang suy nghĩ điều gì!!!
**************
“Lâm!!!Có ăn sáng không???Mình mua giúp cho!!!”
Vừa mới ra chơi thì Cát Linh chạy tót lên bàn tôi và bắt đầu…huyên thuyên nói chuyện!!!
“Thôi khỏi!!!Mình ăn sáng rồi!!!Bạn có đói thì đi ăn đi!!!”
“Vậy…mình đi ăn sáng xong rồi lên lớp nói chuyện với bạn nha!!!”
“Ưm….”
Không gian trong lớp bỗng trở nên khá yên tĩnh vì mọi người đều đã đi xuống căn-tin hết rồi!!!Trong lớp chỉ còn lác đác lại vài bạn lo ôn bài cho tiết sau!!!Tôi ngồi đây cũng không có gì làm,định lấy bài ra học nhưng…đầu óc tôi bây giờ chẳng thể nhét vào nổi một chữ,huống chi……
Tôi chỉ còn cách là nằm gục mặt xuống bàn và….tận hưởng cảm giác được ngủ gục trong lớp!!!Tôi chỉ muốn chợp mắt một tí vì dường như tôi cảm thấy khá mệt mỏi,nhưng không biết nguyên nhân vì đâu!!!
Nằm được khoảng mấy phút thì……
“Nè!!!Nè!!!”
Tôi có cảm giác là có ai đó đang lay mạnh tôi!!!Khi mở mắt ra thì thấy đó chính là….hắn!!!
“Chuyện…chuyện gì vậy???”,tôi còn chưa hết buồn ngủ nên ngơ ngác hỏi!!!
“Bạn mệt thì nói tui,tui dẫn lên phòng y tế nằm nghỉ!!!Chứ sao lại ngủ gục trong lớp???”
“Thôi khỏi,tui chỉ hơi mệt thôi mà!!!Không có gì đâu!!!”
“Bạn…ăn sáng không???Tui….mua giúp cho!!!”,hắn chợt hỏi tôi.
“Tui….ăn rồi!!!Bạn….khỏi phải lo!!!”
“Ai…ai nói tui lo cho bạn???Chỉ là tui sợ bạn xỉu trong lớp thì mọi người tưởng tui đánh bạn thì mệt!!!”,hắn giải thích quanh co!!!Nhưng lời giải thích này…rất đáng yêu!!!^ ^
“Bạn….có xuống sân chơi đá banh không vậy???”
“Hỏi làm chi??”,hắn thắc mắc.
“Nếu….không có thì ngồi xuống đây nói chuyện với tui được không???Tui sợ lát nữa tui ngủ lại thì mệt lắm!!!”
Hắn nhìn lờ lờ đi chỗ khác tỏ thái độ….mắc cỡ và nói:
“Nói….nói gì với tui???”
“Hi hi hi….sao bạn đỏ mặt hết vậy???Tui chỉ muốn nói chuyện với bạn thôi mà!!!”,tôi cảm thấy tức cười khi nhìn thấy khuôn mặt lúc bấy giờ của hắn!!!
“Nè,bạn nói điên nữa thì…tui đi à nha!!!”
“Thôi,tui không chọc bạn nữa!!!Bạn ngồi đây với tui là được rồi!!!”
“Rõ chán!!!Tự dưng bắt tui ngồi đây không làm gì hết!!!”,hắn đang cằn nhằn tôi
Chợt…..
“Ui!!!”
“Có chuyện gì vậy???”,hắn hỏi khi tôi vừa mới thốt lên.
“Không…không có gì!!!Chỉ là bị muỗi đốt ngay mặt thôi mà!!!Thế nào lát nữa cũng đỏ lên cho mà xem,cái con muỗi này!!!”
“Đâu???Để tui xem xem….”
Hắn chợt lấy tay sờ lên mặt tôi!!!Cảm giác hơi hơi lạnh từ bàn tay của hắn truyền sang tôi!!Tuy không ấm áp như những lần trước nhưng tôi vẫn cảm thấy thật hạnh phúc!!!
“Lâm!!!Mình ăn….”
Cát Linh vừa chạy vào lớp thì bắt gặp hắn đang “sờ”má tôi!!!Cả hai đều ngại khi chợt có người để ý!!!
“Xin…xin lỗi!!!Tui không biết Thắng cũng ở đây!!!”
“Thôi!!!Tui…..phải ra ngoài chơi đá banh đây!!Lát nữa gặp lại!!!”
“Ưm……”
Thật là….mắc cỡ biết bao khi bị người khác nhìn tôi và hắn trong một cảnh tượng khá “thân mật”,rồi đây Cát Linh sẽ nghĩ gì về mối quan hệ giữa tôi và Thắng???Bạn ấy vừa mới bảo tôi nên tránh tiếp xúc với hắn,ấy thế mà…..
Nhưng……xin lỗi Cát Linh!!!Tôi không thể kiềm chế được bản thân mình khi đối diện với Thắng!!!Vì vậy tôi không thể làm theo yêu cầu của bạn rồi!!!