Thắng, mình thích bạn!!! - Chương 35
CHAP 35:
“Lâm!!!bên đây nè!!!”
Tiếng Cát Linh đang gọi với lại cho tôi khi thấy tôi cứ đứng loay hoay mãi mà không thấy lớp học đâu!!!Thấy vậy tôi liền chạy tới.
“Gọi nãy giờ mà bạn không nghe hả???”
“Mình…quên không biết lớp tập trung ở đâu nữa nên cứ tìm hoài!!!”
“Lần sau nhớ chỗ tập trung này nha!!!Bạn cứ hay quên hoài!!!”,Cát Linh đang trách cái tính đãng trí của tôi.
Chợt thầy giáo thể dục xuống!!!Hôm nay cũng là ngày kiểm tra môn nhảy sào!!!Không hiểu sao tôi đã chuẩn bị tâm lý cho buổi hôm nay nhưng sao sắp đến giờ kiểm tra tôi lại thấy hồi hộp!!!
“Thầy sẽ kiểm tra các bạn nam trước!!!Đề nghị các bạn nữ im lặng,không được nói chuyện!!!”,giọng thầy nghiêm nghị cất lên!!!
Thầy bỗng hỏi thêm:
“Em nào xung phong lên chỗ dựng sào để nâng các mức từ từ lên???”
“Em cho thầy!!!”
Tiếng của hắn đang hô to rõ ràng như rất vui mừng nhận công việc này vậy!!!
“Vậy thì em lên trên đi!!!Lát nữa thầy sẽ kiểm tra em sau!!!”
Hắn từ từ đi lên trên chỗ cây sào,bất chợt hắn đi qua tôi và nói:
“Cố gắng nhảy nha Lâm!!!”
Lời cổ vũ nhẹ nhàng của hắn khiến tôi cảm thấy khá hạnh phúc trong lòng!!!
“Ưm….”
**************
Một người,hai người,ba người…..và cuối cùng cũng đến lượt tôi ra nhảy!!!Tôi bước từ từ lên phía trước mà trong lòng hồi hộp vô cùng,cả lớp sẽ chú ý đến tôi và hắn cũng thế!!!Đối với một người nhút nhát thì khi bị nhiều ánh mắt nhòm ngó thì có thể khiến cho họ cảm thấy….không tự nhiên như chính mình cho mấy!!!Và tôi đang rơi vào trường hợp này!!!Tôi phải cố gắng nhảy qua thanh sào bậc 9 điểm này,không biết có làm nổi hay không nhưng tôi sẽ cố gắng!!!
Tôi bắt đầu lao về phía trước,cố hết sức lấy đà để nhảy qua!!!Và rồi….tôi cũng đã qua được,nhưng không may……
“Á!!!!”
Cú đáp xuống đất của tôi không được an toàn cho mấy,tôi đã bị té một cách thật đau trước mặt cả lớp!!!Tiếng cười bỗng vang lên càng khiến cho tôi muốn đào một cái hố để chui xuống cho rồi!!!
Tôi cố gắng đứng dậy nhưng dường như….tôi đã bị bong gân!!!Bàn chân bắt đầu đau dần lên,vừa quê mặt trước cả lớp vừa bị thương!!!Tôi không biết bây giờ mình nên làm gì nữa!!!Bỗng…….
“Lâm!!!có sao không vậy???Mau đứng dậy đi!!!”
Hắn chạy đến bên tôi với vẻ mặt vô cùng hốt hoảng!!!Nhưng điều này lại càng làm tôi thấy xấu hổ trước mặt hắn!!!
“Tui….tui không sao đâu!!!”
Tôi cố tình làm ra vẻ không có gì,nhưng…..bàn chân không chịu phối hợp với tôi!!!
“Ui…..”
Thấy vậy hắn liền nói:
“Hình như bạn bị bong gân rồi!!!Để tui xin thầy dẫn bạn lên phòng y tế nha!!!”
“Thắng….khỏi đi!!!Tui….”
Chưa kịp nói dứt lời thì hắn đã chạy đến chỗ thầy!!!Một lát sau hắn trở lại và nói:
“Đi!!!Tui dẫn bạn lên phòng y tế!!!”
Hắn ngồi xuống và lấy tay ôm vào hông tôi,bàn tay của tôi thì đặt lên vai hắn!!!Cảm giác lúc này tôi không biết phải nói làm sao nữa,người của tôi chạm vào hắn và tôi dường như cũng bị hơi nóng của hắn truyền sang mình!!!Một lần nữa tôi lại được ngửi mùi vị đặc trưng trên người hắn!!!Vừa hạnh phúc vừa hồi hộp,tôi đã không thể kiềm chế được bản thân mình nữa rồi!!!
**************
Mãi đến nửa tiếng sau bàn chân của tôi mới được băng bó xong!!!Thấy vậy tôi liền nói với hắn:
“Nè!!!Băng xong rồi,bạn dẫn tui về lớp đi!!!”
“Không được!!!Chân như thế này mà còn đòi đi nữa hả???Ngồi ở đây đi,tui xin thầy cho bạn nghỉ hai tiết luôn rồi!!!”,hắn cự tuyệt.
“Nhưng tui…….”
“Không nhưng nhị gì hết!!!Tui bảo ở đây là ở đây!!!”
Hắn ra lệnh cho tôi.Nếu bình thường khi hắn quát nạt tôi như thế này thì tôi đã cãi lại rồi,nhưng sao giờ đây….tôi chỉ muốn được nghe hắn mắng”yêu”tôi nhiều lên nữa!!^ ^
Nhớ lại vẻ mặt lúc hắn đưa tôi đến phòng y tế,vừa lo lắng vừa hốt hoảng!!!Tôi cảm thấy rất rất hạnh phúc trong lòng,chứng tỏ hắn quan tâm đến tôi không ít!!!Nhìn hắn một hồi lâu,tôi ấp úng nói:
“Cảm….cảm ơn nha!!!
“Cảm ơn ai???Tui đâu phải không có họ tên???”,hắn bắt bẽ.
“Thì….cảm ơn cái người đưa tui đến phòng y tế chứ ai???”,tôi nói mà không dám nhìn thẳng vào mặt hắn vì….mắc cỡ!!!>< “Không có gì!!!Tui chỉ giúp những người ngốc ngếch như bạn thôi!!!” “Bạn dám nói tui ngốc hả???”,tôi quát hắn vì dám nói tôi là đồ ngốc!!! “Ha ha ha ha…..chứ còn gì nữa???” Nhìn nụ cười của hắn,tôi cũng cảm thấy dường như cơn đau đã không còn!!!Không biết là thuốc có tác dụng hay…..^ ^ “Ây da….chân bạn như thế này làm sao lát nữa đi mua quà với tui được đây???”,hắn nói một cách thất vọng!!! “Xin…xin lỗi nha!!!Nếu bạn gấp thì lát nữa cứ chở tui đi mua cũng được mà!!!” “Thôi!!!Không gấp đâu!!!Món quà này tôi định đến….Valentine mới tặng!!!Còn bây giờ tui….chỉ lo cho cái chân của bạn thôi!!!” Câu nói này của hắn khiến tôi ngượng muốn chết!!!Tôi chẳng còn biết nói gì hơn cả!!! “Cái bạn này….cảm ơn quan tâm đến tui nha!!!” “Thôi!!!Tui phải đi kiểm tra thể dục đây,lát nữa tui quay lại rồi chở bạn về!!!Chân như thế này làm sao đạp xe được!!!Chờ tui đó nha!!!” “Ưm….tui biết rồi!!!” Tôi nhìn bóng dáng hắn chạy khuất dần sau những hàng cây mà trong lòng dâng lên niềm vui sướng tột độ!!!Không biết tình cảm tôi dành cho hắn có đúng với quy luật tự nhiên hay không nhưng thật sự….thật sự hắn đã giúp cuộc đời tôi trở nên tươi đẹp hẳn lên!!!