Thắng, mình thích bạn!!! - Chương 32
CHAP 32:
Tích tắc….tích tắc….
Đồng hồ mới chỉ có 4h30 phút sáng,thế nhưng tôi không tài nào chợp mắt nổi!!!Bình thường thì tôi rất trân trọng thời gian,không để phí nó một giây phút nào cả,nhưng sao tối hôm nay tôi lại không thể nhắm mắt được!!!Giấc ngủ cứ đến chập chờn khiến tôi rất khó chịu.Nhưng tôi nghĩ dù sao trời cũng đã gần sáng rồi,không ngủ được thì đành dậy sớm tập thể dục vậy!!!
“Mày làm gì sáng sớm vậy???”
Mẹ tôi từ trong phòng nói vọng ra khi nghe tiếng bước chân của tôi đang đi xuống nhà sau.
“Con đi tập thể dục một lát rồi về nha mẹ!!!”
“Mày muốn đi đâu thì đi,miễn tới giờ đi học là phải về cho tao!!!Nhớ đóng cửa lại đấy!!!”,giọng nói còn ngái ngủ của mẹ tôi cất lên
“Vâng!!!”
Tôi vệ sinh cá nhân xong xuôi thì khoác lên mình một bộ đồ thể dục cùng với đôi giày bata và chuẩn bị cho một buổi sáng hiếm khi tôi dậy sớm!!!
Vừa mới mở cửa ra thì tôi thật bất ngờ khi nhìn thấy cảnh tượng quá đông người đang cùng tập thể dục!!!Tôi cứ nghĩ rằng có lẽ giờ này sẽ rất ít người dậy sớm,nhưng hóa ra là tôi đã lầm!!!
**************
Tôi nhìn về hướng xa xăm trong khi đó tay chân tôi cứ quơ loạn xạ theo kiểu tập thể dục của riêng mình!!!Tôi dường như không để ý mọi người đang nhìn về tôi xầm xì bàn tán một điều gì đó,có lẽ họ cho tôi giống con gái quá chăng???Nhưng điều tôi đang suy nghĩ lúc này lại không phải chuyện đó,hình ảnh của Thắng cứ xuất hiện trong tôi mỗi khi tôi thức dậy,tôi không có cách nào để tự kiềm chế lại bản thân mình được!!!Nhiều lúc tôi chỉ muốn ngủ thật nhiều cho qua ngày tháng,nhưng….có lẽ cách này không mấy hiệu quả cho lắm!!!
“Thắng ơi,bây giờ bạn đang làm gì vậy nhỉ???”
Trong đầu tôi luôn xuất hiện những câu hỏi đại loại như thế và tôi cũng biết sẽ không có ai trả lời cho tôi nghe!!!
Bỗng trong đầu tôi xuất hiện một ý nghĩ thật táo bạo,đó chính là….tôi có nên đi bộ đến nhà hắn để chỉ được nhìn hắn một lần không nhỉ???
Không,không thể được!!!Điều này thật ngu xuẩn,chẳng có ai ngốc đến mức độ đi đến nhà người khác vào sáng sớm chỉ để nhìn khuôn mặt người ấy một lần.Vả lại biết đâu chừng chỉ thấy được ngôi nhà,còn người ấy…đang ngủ thì sao???
Tôi không thể cho phép bản thân mình hành động như vậy được,tôi cố gắng hít thở không khí buổi sáng để tự trấn tĩnh bản thân đang sắp”nổi điên”của mình!!!Nhưng dường như nó không có tác dụng,nỗi nhớ hắn đang trào dâng rất mãnh liệt trong người tôi!!!Có thể ví nó như một quả bom nổ chậm vậy,đã được châm ngòi từ hôm qua và cho đến hôm nay thì nó sắp sửa bùng nổ!!!
Tôi quyết định rồi,đi một lần cũng không có mất mát gì.Vả lại tôi chỉ đứng ở đằng xa để nhìn hắn,chắc không có ai phát hiện đâu!!!
Tôi chỉ còn biết chạy một mạch thật nhanh đến nhà hắn,không hiểu sao tôi không thấy mệt gì cả,phải chăng chính hắn là nguồn động lực khiến tôi có thể quên đi cả sự mệt nhọc???
*****************
Kính coong…kính coong….
Chuông nhà thờ đã vang lên báo hiệu cho tôi biết đã 5h sáng rồi!!!
Vừa kịp lúc đến nhà hắn,tôi chống tay vào đầu gối và bắt đầu…thở hổn hển!!!Sao lúc nãy khi chạy thì tôi không cảm thấy mệt,còn bây giờ lồng ngực tôi như muốn vỡ tung ra!!!Tôi thiết nghĩ nếu chạy thêm một khúc nữa chắc tôi sẽ ngất giữa đường mất!!!
Sau khi đã lấy lại hơi sức,bấy giờ tôi mới ngẩng đầu lên nhìn về phía nhà của hắn!!!Ngôi nhà vẫn tối om,không gian xung quanh thật yên tĩnh.Tôi nghĩ tôi đã đi không một chuyến rồi,vì có lẽ bây giờ hắn vẫn còn đang ngủ!!!Không hiểu sao cảm giác được ngắm nhìn những gì thuộc về hắn,đã từng được hắn chạm đến tôi đều cảm thấy dường như hắn cũng đang hiện diện ở đó!!!Tuy tôi không thấy được khuôn mặt thân quen nhưng được ngắm nhìn nơi ở của hắn cũng làm cho tôi cảm thấy hạnh phúc lắm rồi!!!
“Mình về thôi!!!”
Tôi tự nói với bản thân mình khi đứng dưới nhà hắn một hồi lâu,có lẽ bây giờ tôi không còn sức chạy nữa nên đành đi bộ từ từ về vậy!!!
Vừa mới quay mặt đi chưa được mấy bước thì tôi bỗng nghe có tiếng ai gọi giật lại:
“Ê!!!”
Một giọng nói quen quen mà dường như tôi đã nghe ở đâu đó!!!Tôi thắc mắc định quay mặt lại thì thật thật bất ngờ,trước mặt tôi bây giờ chính là….người mà tôi muốn gặp lúc nãy và cũng chính là hắn!!!
Cảm giác lúc này tôi biết diễn tả làm sao nhỉ???Vừa vui vừa hồi hộp và cũng có chút mắc cỡ nữa!!!Bao nhiêu đó cũng đủ khiến trái tim tôi đập nhộn nhịp lên rồi!!!
“Phải Lâm không vậy???”
Tôi không biết có nên thú nhận với hắn không,nhưng đã lỡ để hắn phát hiện thì cho dù không”tự thú”thì hắn cũng sẽ biết thôi!!!
“Chào…chào buổi sáng!!!”
“Lâm hả???Bạn đến tìm tui sáng sớm có chuyện gì vậy???”,hắn hỏi một cách ngạc nhiên.
Tôi không thể để cho hắn biết rằng tôi….nhớ hắn nên mới đến đây,đành phải nói dối vậy!!!
“Ai…ai nói tui kiếm bạn???Tui đi tập thể dục với…với….bạn tui…tình…tình cờ đi ngang qua nhà bạn thôi!!!Với…với lại định rủ bạn đi tập thể dục,nhưng…nhưng thấy nhà đóng cửa im lìm nên tui…không có gọi!!!”
“Ra là vậy!!!Nhưng bạn đi trễ rồi bạn ơi!!!Muốn rủ tui đi tập thể dục thì 4h là bạn đến đi,tui chạy bộ xa lắm nên bây giờ mới về đến nhà đấy!!!”,hắn nói
Tôi cố tình tìm ý phớt lờ đi và bắt đầu”bài chuồn”!!!^ ^
“Tiếc…tiếc quá nhỉ!!!Vậy…tui về trước nha,bạn tui đang chờ!!!”
Vừa nói xong câu đó thì tôi liền quay mặt đi thật nhanh để tránh xấu hổ!!!
“Khoan đã!!!”