Thắng, mình thích bạn!!! - Chương 31
CHAP 31:
Hôm nay là ngày đầu tiên hắn bị “cấp phép” nghỉ ở nhà.Mặc dù đêm qua tôi đã cố gắng trấn an bản thân mình sẽ không nghĩ đến hắn trong vòng một tuần lễ,nhưng sao mà khó quá!!!Nơi đâu trong ngôi trường này tôi đều thấy hình ảnh của hắn hiện lên rõ mồn một.Nếu tình trạng này cứ tiếp diễn chắc tôi sẽ phát điên lên vì nhớ hắn quá!!!
“Lâm,chào buổi sáng!!!”
Tiếng của Cát Linh hồ hở réo gọi tôi.
“Có chuyện gì sáng sớm mà làm bạn vui thế???”,tôi hỏi
“Cái bạn này,tuần lễ này là một tuần lễ đặc biệt đối với cả lớp đó!!!Tên”đáng sợ”không đi học,lẽ ra cả lớp nên tổ chức ăn mừng,nhưng mấy đứa lại sợ tốn tiền nên thôi!!!Dù sao cũng may mắn lắm rồi,không hiểu sao hôm nay mình nhìn thấy cái gì cũng đẹp cả!!!”
Cát Linh nói một hơi làm tôi phải cố gắng lắm mới nghe kịp.
“Bạn….ghét Thắng đến vậy sao???”
Không cần suy nghĩ gì cả,Cát Linh liền trả lời:
“Tất nhiên rồi,làm sao mà không ghét hắn chứ???Hôm bữa hắn dám quát mình trước mặt cả lớp làm mình quê muốn chết!!!Nhưng cũng may trời cao có mắt đã trừng phạt hắn nhận lấy hậu quả này!Nói cho bạn biết nha,mấy đứa con gái từng bị hắn đá cũng đang dự định làm 1 buổi tiệc mang chủ đề “Đánh đuổi những tên đẹp trai kiêu căng”đó!!!”
“Có…có cần phải nghiêm trọng như vậy không???”,tôi phát sốt khi nghe đến những lời nói đó.
“Thôi,hôm nay ra về đi ăn với mình nha!!Tâm trạng hôm nay rất vui nên mình sẽ đãi bạn,Ok???”
Bỗng có một tiếng nói cất lên từ phía sau:
“E rằng có một số người không nghĩ như bạn đâu Cát Linh à!!!”
Hai chúng tôi đều tò mò muốn biết giọng nói chen ngang câu chuyện là ai.Tôi quả thật không ngờ người đó lại là Thảo Anh,kể từ hôm đó đến nay hai chúng tôi chưa hề nói chuyện với nhau,kể cả nhìn tôi cũng không dám!!!
“Ý bạn là sao hả Thảo Anh???”,Cát Linh tò mò
“Vì người từng đi chơi với Thắng,từng tiếp xúc nhiều với Thắng và thậm chí còn….đánh nhau chung với Thắng nữa thì họ sẽ nghĩ khác,không ghét cay ghét đắng Thắng như bạn đâu!!!”
Lời nói này của Thảo Anh dù không nói rõ tên người muốn nói nhưng tôi chắc chắn rằng bạn ấy đang ám chỉ tôi.
“Đâu…đâu có đâu!!!Lâm cũng ghét Thắng mà phải không Lâm???”,Cát Linh quay sang hỏi tôi.Câu hỏi này quả thật rất khó trả lời,tôi không biết phải nói làm sao!!!
“À….Ưm…..mình….”
“Thôi khỏi cần trả lời!!!Dẫu bạn có nói không đi chăng nữa thì trong lòng bạn cũng đâu có nghĩ vậy đâu!!!Cát Linh à,mình khuyên bạn tránh tiếp xúc với người này thì hơn nếu không bạn cũng bị lây tính xấu đó!!!”
Nói xong những lời nói đó thì Thảo Anh bỏ đi nơi khác,tôi không còn biết phải làm gì hơn cả!!!Tuy những lời đó không mang tính tế nhị,nhưng nó quả thật đã đánh trúng vào “tim đen”của tôi!!!
“Mình…mình xin lỗi bạn nha!!!”
“Bạn có lỗi gì đâu cơ chứ?Dù sao thì đối với mình bạn vẫn là người hiền lành mà!!!”
Nghe những lời nói này của Cát Linh cũng làm cho tôi cảm thấy an ủi phần nào.
“Cảm ơn bạn nha Cát Linh,bạn đúng là bạn tốt nhất của mình trong lớp đó!!!”
“Mình cũng vậy!!!Với lại bạn đừng để ý những lời Thảo Anh nói nha,từ lúc bạn ấy bị Thắng đá đến giờ,đụng đâu là chưởi đó!!!Khác hẳn với lúc trước nhiều!!!”
“Ưm….mình biết mà!!!”
“Thôi,bọn mình vào lớp đi!!!”
**************
“Dì ơi,cho hai tô cháo ở bàn này nghe dì!!!”
Cát Linh hô lên thật to khiến bao nhiêu người cũng nhìn về phía hai chúng tôi.
“Nè,làm gì mà la to dữ vậy???Từ từ người ta mang đến cho!!!”
“Thôi,mình đang đói bụng.Chờ họ mang đến không biết chừng nào!!!”
“Đây,cháo của hai đứa có rồi nè!!!Ăn nhanh cho nóng!!!”,dì chỉ tiệm mang ra và nói.
“Cảm ơn dì nha!!!”,Cát Linh không cần biết chuyện gì đang diễn ra mà chỉ dõi mắt vào tô cháo đang bốc khói nghi ngút.
Hai chúng tôi ăn chưa được mấy muỗng thì bỗng cô khều tay tôi và hối hả nói:
“Lâm…Lâm ơi!!!Mình quả là may mắn thật!!!Không ngờ anh chàng bên lớp 8a4 cũng đi ăn nữa kìa!!!Ôi,thật là hạnh phúc!!!”
“Chẳng lẽ bạn thích anh ta à???”
“Chú còn gì nữa!!!Bạn ấy vừa học giỏi vừa ga lăng!!!Nhưng không hiểu sao số lượng mấy đứa con gái lại thích Thắng nhiều hơn bạn ấy.Quả thật mấy con nhỏ đó bị quáng gà hết rồi,chỉ có mình là tỉnh táo nên mới để ý bạn ấy thôi!!!Hi hi hi….”,Cát Linh hí hửng nói.
“Mỗi người có một vẻ đẹp riêng chứ!!!Thế bạn ấy tên gì???”
“Bạn ấy tên là Tâm!!!Ôi,càng nhìn càng thấy đẹp trai đến phát sợ!!!”
“Lần đầu tiên mới thấy bạn để ý một ai đó nha!!!Không ngờ Cát Linh ta cũng đã bị “say nắng”rồi!!!”,tôi châm chọc
“Tất nhiên rồi,mình cũng là con gái mà!!!Nhưng mình đặc biệt thích nhất ở bạn ấy tài chơi game đua xe đó!!!Vừa chơi giỏi game vừa học giỏi,quả là một mẫu người khó kiếm!!!”
“Chơi game à???”
Không hiểu sao khi nghe đến hai từ này tôi lại liên tưởng đến lần trước tôi cùng hắn đi chơi game!!!Hôm đó quả thật là vui biết bao,tôi ao ước bây giờ hắn có thể ở đây để tôi được nhìn ngắm hắn thật kỹ!!!
“Tâm ga lăng lắm,lại nghĩa hiệp nữa!!!Ai khộng biết bài toán nào là bạn ấy đều tận tình chỉ dẫn!!!Thật là tốt bụng quá chừng!!!”
“Phải!!!Thắng quả thật rất tốt,không ai có thể thay thế được!!!”
“Lâm,bạn nói gì vậy?Mình đang nói về Tâm cơ mà???Sao lại có Thắng ở đây???”
Tôi bỗng giật mình khi nghe Cát Linh nói như thế,chẳng lẽ lời vừa rồi tôi nói ra là….Thắng sao???
“Á!!!Ý….ý mình là Tâm quả thật rất giỏi,chiến thắng cả bản thân nên mới có được ngày hôm nay!!!Chứ đâu có nhắc gì về Thắng đâu???”,tôi tìm lý do để chối.
“Ra là vậy!!!Làm mình cứ tưởng….”
Không xong rồi!!!Mỗi lần hình ảnh của hắn xuất hiện trong đầu tôi là cứ y như rằng tôi không còn biết thế giới xung quanh đang xảy ra chuyện gì nữa!!!Thắng ơi,bạn đã gieo vào tâm trí tôi lọai hạt giống gì mà khiến tôi bây giờ không thể kiềm chế được bản thân vậy???Tôi làm sao có thể chịu đựng nổi đến một tuần lễ đây???