Thắng, mình thích bạn!!! - Chương 30
CHAP 30:
Thế là lại bắt đầu một ngày mới.Mẹ tôi cũng đã biết được chuyện tôi có liên quan đến vụ đánh nhau,và bà đe dọa tôi rằng nếu tôi quả thật có liên quan đến vụ việc này thì chắc chắn bà ấy sẽ chuyển trường khác cho tôi học,tôi không muốn chuyện này xảy ra chút nào.Vì bây giờ trong tim tôi đang len lói một ngọn lửa của tình yêu vừa mới cháy sáng,tôi không thể nào rời xa hắn bằng lý do này được!!!
“Lâm!!!”
Lại là tiếng của Cát Linh,không biết hôm nay cô bạn này sẽ mang lại cho tôi tin tức gì đây.
“Chuyện gì vậy bạn?”
“Nè,mẹ của bạn đến trường chưa?Nghe nói hôm qua cô giáo đã gọi điện về nhà bạn và Thắng mà phải không???”,cô ấy hối hả nói một hơi
“Ưm…nghe đâu là khoảng 7 giờ mới họp!!!”
“Ôi!!!Mình mong bạn đừng dính dáng đến vụ này.Một đứa hiền và nhút nhát như bạn mình không tin là biết đánh nhau đâu!!!”
Nghe được câu nói này của Cát Linh cũng làm cho tôi cảm thấy an ủi trong lòng.
“Cảm ơn bạn nha!!!”
“Nhưng tất cả cũng lỗi tại Thắng!!!Nếu hôm đó bạn không đi chung với hắn thì đâu có ra nông nỗi này,mai mốt nhớ tránh xa hắn ra nha!!!Người như hắn đi đâu cũng đầy rẫy kẻ thù đấy!!!”,giọng Cát Linh chuyển sang trách móc
“Không đâu!!!Thắng cũng tốt bụng lắm,hôm đó nếu không nhờ bạn đó cứu mình thì có lẽ mình đã mang khuôn mặt bầm dập rồi!!!”,tôi cố gắng bênh vực cho hắn.
“Thôi đi!!!Đừng bênh hắn nữa,dẫu sao mình cũng nhắc nhở bạn trước đó!!!”
Có lẽ nếu ai chưa tiếp xúc với hắn như Cát Linh thì quả thật sẽ không hiểu hắn cũng là một người hiền lành,rất nghĩa hiệp và đầy dũng cảm!!!Tôi hy vọng hắn có thể nhận được một hình phạt nhẹ,nếu không thì tôi sẽ chẳng biết phải làm sao bây giờ!!!
**************
Tôi và hắn đang ngồi nói chuyện với nhau thì bỗng thầy giám thị bước vào lớp,tôi nghĩ có lẽ cuộc họp giữa nhà trường và hai phụ huynh đã kết thúc.Còn trên tay thầy đang cầm ắt hẳn là tờ giấy tuyên bố hình phạt dành cho tôi và hắn.
“Em Thắng và Lâm đâu!!!Đứng dậy!!!”
Tiếng thầy hô to và thật hung hăng khiến tôi cảm thấy phát sợ.
“Trước tiên là hình phạt dành cho em Lâm,tuy không tiếp tay đánh nhau nhưng lỗi là do em không báo cho nhà trường biết để xử lý vụ việc!!!Và theo như học bạ của em thì từ lớp 1 đến giờ chưa hề vi phạm những lỗi nào mang tính nghiêm trọng,cho nên đây chỉ là hình phạt cảnh cáo nhẹ của nhà trường dành cho em,chỉ bị theo dõi tình hình học tập và đạo đức trong vòng một tuần lễ.Nghe chưa???”
“Dạ….nghe !!!”
Tôi cảm thấy thật nhẹ nhõm trong lòng,vì dù sao đây cũng là mức án treo,không nghiêm trọng cho lắm!!!Phen này tôi đã vượt qua cơn nguy hiểm rồi.
“Sướng rồi nha Lâm!!!”
Tôi chợt nghe hắn nói nhỏ bên tai tôi,dù sao thì tôi có thể được giảm hình phạt một phần là do công của hắn.
“Cảm…cảm ơn bạn nha!!!”
Thầy giám thị chợt nhìn sang phía bên hắn và nói:
“Còn về em Thắng,do đây không phải là lần đầu vi phạm,nhà trường cũng đã cảnh cáo em nhiều lần nhưng vẫn không thấy khắc phục!!!Phụ huynh của em cũng đã làm bản cam kết rất nhiều lần cho nên lần này em phải nhận lấy hình phạt khá nặng,đó là sẽ bị đuổi học 1 tuần lễ!!!Và nếu sai đó em có cố gắng hoàn thiện bản thân thì nhà trường sẽ xem xét lại điểm hạnh kiểm cuối năm của em sau này,rõ chưa???”
“Rõ rồi ạ!!!”
Tôi bang hoàng khi nghe tin hắn sẽ bị đuổi học một tuần,tôi không hề nghĩ đến hình phạt này!!!Cứ ngỡ hắn chỉ bị bắt đi lao động hay đứng dưới cờ là cùng,ai ngờ……
Tôi nhìn sang và thấy hắn đang gầm mặt xuống đất như không để ai thầy mình,tôi cảm thấy buồn theo hắn.Tôi phải làm gì bây giờ?Một tuần này nếu không có hắn tôi đi học cũng đâu còn ý nghĩa gì!!!
“Thắng….”
“Bạn đừng nói gì cả!!!Bây giờ tui đang cảm thấy khó chịu,đợi tui bớt nóng đi rồi hẵng nói!!!”
Lời nói như cảnh báo tôi rằng nên tránh xa hắn lúc này.Cũng tốt thôi,cứ để hắn bình tâm lại rồi tính sau.
**************
“Thắng….”
Vừa ra về thì tôi liền gọi hắn,từ lúc nãy đến giờ tôi chưa có dịp nói với hắn câu nào!!!Hắn không trả lời tôi mà chỉ quay đầu lại.
“Đợi tui với!!!”
Tôi vừa nói vừa chạy một hơi đến chỗ hắn,thấy vậy hắn liền hỏi:
“Làm gì gọi tui lại vậy???”
Tôi ngước lên nhìn hắn một hồi lâu để quan sát thật kỹ xem hắn đã bớt giận dữ chưa.
“Thắng…cho tui….xin lỗi bạn nha!!!”
Hắn tròn xoe mắt nhìn tôi và nói:
“Xin lỗi?Về chuyện gì?”
“Chuyện…lúc sáng ấy!!!”
“Bạn có lỗi gì đâu cơ chứ!!!Đồ ngốc!!!”,hắn nói xong thì lấy tay ký vào đâu tôi một cái nhẹ.
“Nhưng nếu tui cùng bạn đứng ra nhận lỗi chung thì có lẽ hình phạt của bạn cũng sẽ giảm!!!Ấy thế mà….”
“Thôi đi,tui không muốn ai gánh chung tội với tui đâu!!!Tui làm thì tui chịu,chẳng liên quan đến ai hết!!!Và nếu có nói bạn biết đánh nhau thì chẳng ai tin nổi đâu,tay chân trói gà còn không chặt nữa là….”
“Nè,bạn đang khen hay chê tui đó???”,tôi chau mày lại hỏi hắn.
“Tự bạn hiểu sao thì hiểu!!!Và lại…..”
“Vả lại sao???”,tôi thắc mắc
“Vả lại….thôi,câu này nói ra ngượng lắm!!!”
“Nói đi Thắng,tui muốn nghe mà!!!”,tôi nắm lấy tay hắn và bắt đầu”làm nũng”
“Vả lại nếu bạn có bị mẹ mắng hay đánh đòn vì tui thì….tui cũng sẽ không chịu nổi đâu!!!”
Sau câu nói vừa rồi,không hiểu sao trái tim tôi đập thật nhanh,mặt có lẽ cũng đã đỏ ửng lên vì…mắc cỡ!!!Tôi liền bỏ tay hắn ra và quay mặt đi chỗ khác tránh để hắn nhìn thấy tôi trong bộ dạng này.
“Nè,bạn sao vậy???Sao lại quay mặt đi chỗ khác?Tui đáng lẽ mới cảm thấy mắc cỡ chứ??”
“Ai…ai nói tui mắc cỡ!!!Chẳng qua là tui…mắc cười thôi!!!”,tôi cố gắng biện minh chi mình.
“Bạn đúng là….đồ ngốc!!!Thôi tui về đây,hẹn gặp lại vào tuần sau nha!!!”
“Nè,bạn không đi chung xe với tui nữa hả???”,tôi hỏi với lại trong khi hắn đang đi xa dần
“Thôi khỏi,tui sợ mẹ bạn từ nay sẽ không cho bạn chơi với 1 tên như tui nữa đâu!!!Tui đi về một mình được rồi!!!”
Sao bỗng dưng nghe xong câu nói này tôi cảm thấy có một chút gì tội nghiệp cho hắn,nhưng tôi sẽ không như thế đâu!!!Cho dù mẹ tôi có ngăn cản tôi không được qua lại với hắn,nhưng trong lòng tôi hắn vẫn mãi là một người tốt,mãi mãi như thế!!!