Thắng, mình thích bạn!!! - Chương 3
CHAP 3:
Hừ!!!hôm nay là ngày thứ 2 hắn không chịu trả cái nón cho tôi rồi,tôi cũng định đòi lại nhưng…không dám hỏi hắn nữa,vì biết đâu được tôi sẽ nhận được câu trả lời…huề vốn tương tự!!!^ ^ cho nên tôi quyết định là sẽ không thèm nhắc đến cái nón nữa,cứ xem như là nó mất rồi vậy!!!chứ tôi mà làm găng quá thì e rằng…hắn sẽ hăm đánh tôi mất!!!^ ^
Đang định đi lên lớp thì bỗng có tiếng gọi sau lưng:
-Lâm ơi!!!
Quay lại phía sau thì tôi thấy đó là cô bạn Cát Linh mà tôi mới nói chuyện hôm qua,như xã giao thông thường,tôi hỏi:
-bạn gọi mình có chuyện gì???
-lớp mình chưa mở cửa đâu,hôm nay chắc lớp trưởng đi học trễ nên chưa có chìa khóa mở lớp!!!bạn đến sân bóng đá ngồi với bọn mình 1 lát nha!!!lớp mình đang tụ tập ở đó đấy!!!,cô bạn đó nói
-ư…ưm!!!tôi trả lời 1 cách ngập ngừng vì bây giờ tôi không thể nào từ chối lời mời đó được,nếu tôi từ chối thì họ sẽ bảo rằng tôi thật “chảnh”,còn nếu tôi nhận lới thì tôi cũng chẳng biết làm gì ở sân bóng đó!!!
Đến nơi,tôi thấy quả thật là lớp tôi có mặt cũng khá đông đủ ở đó,tôi thắc mắc là tại sao mọi người lại tụ tập ở đây???,bất chợt tôi nhìn thấy tên đáng ghét đó đang chơi đá bóng cùng tụi con trai lớp khác.Không hiểu vì sao lúc đó tôi lại thẩn người ra mà nhìn tên đó đang chạy theo quả bóng,sao khuôn mặt phải gọi là lúc hắn”trang nghiêm”lại khá dễ nhìn hơn khuôn mặt ngây ngô 1 cách thái quá khi nói chuyện với tôi như thế???
-Lâm,ngồi xuống xem bá bóng đi,làm gì mà đứng ngẩn người ra thế???
Khi nghe tiếng goi của Cát Linh tôi mới chợt giật mình và ngồi xuống sân,tôi vẫn không tài nào không nhìn hắn,vẻ mặt của hắn lúc này sao mà đẹp quá!!!
-bạn đang nhìn Thắng à???
Tôi chợt thót tim khi nghe Cát Linh hỏi như thế,miệng tôi cứ lấp ba lấp bấp không nói thành lời:
-Thắ…ng n..nào???
-thì Thắng ngồi gần bạn đó chứ ai???Cát Linh nói to tiếng như nói rằng tôi đã hỏi 1 câu hỏi khá…ngu ngốc!!!^ ^
-bạn đó tên là Thắng à???mình thực sự mới biết đấy!!!tôi nói 1 cách ngạc nhiên.
-ôi trời!!người đẹp trai nhất trong lớp,ngồi gần bạn mà bạn cũng không biết nữa!!!thật đúng là…. Câu nói của Cát Linh như muốn ám chỉ tôi là “hai lúa” .
-cái gì???đẹp trai nhất trong lớp á???tôi hét toáng lên vì ngạc nhiên.
Chứ gì nữa!!!tại bạn mới chuyển vào nên không biết đó thôi,nội trong lớp thôi đã có hết thảy 5 người thích bạn đó rồi!!!chưa kể ngoài lớp nữa đấy!!! Cát Linh nói
Tôi khá ngạc nhiên rằng tại sao hắn lại có nhiều người thích thế nhỉ???nhưng theo tôi thì bọn họ chỉ thích mã đẹp trai của hắn mà thôi!!!chứ khi đã tiếp xúc với hắn rồi thì mới biết hắn nói chuyện vô duyên đến mức nào!!!Nhưng tôi khá tò mò không biết 5 người trong lớp thích hắn là ai nên tôi hỏi Cát Linh:
-vậy chứ…5 người thích hắn là ai thế???
Khuôn mặt Cát Linh trông có vẻ đắn đo 1 hồi rồi nói:
-thật ra thì trong 5 người đó,theo mình nghĩ thì chỉ có 1 người là thích Thắng và Thắng cũng để ý người đó thôi!!!
-là ai vậy???tôi tò mò
Cát Linh chỉ tay qua bên trái phía đối diện rồi nói:
-đấy!!!người ngồi gần cây cột đó chính là người mà theo mình là hợp với Thắng nhất đấy!!!bạn ấy tên là Thảo Anh,là cây văn nghệ của trường mình đó!!!
Tôi nhìn theo chỉ tay của Cát Linh và nhìn về phía cô gái đó.Quả thật trước mắt tôi là 1 cô gái khá là xinh đẹp,làn da trắng nõn trông có vẻ rất tiểu thư.Tôi thiết nghĩ 1 người đẹp như vậy sao lại đi thích cái tên chẳng ra gì đó???đúng là quá ngốc nghếch!!!nhưng tôi cũng không biết được chính tôi cũng là người ngốc nghếch,mà thậm chí còn hơn cả cô bạn ấy nữa!!!