Thắng, mình thích bạn!!! - Chương 2
CHAP 2:
Cuối cùng thì 1 ngày học đầu tiên cũng đã kết thúc,tôi đang thong thả đạp xe về nhà.Con
đường tuy không dài lắm nhưng tôi đạp xe 1 cách chậm rãi để ngắm nhìn quang cảnh.
Bỗng nhiên tôi có cảm giác rằng hình như có ai đó đã chạm vào đấu mình,chưa hết bàng
hoàng thì tôi thấy cái nón của tôi đã bị “tên đó”lấy từ lúc nào,tôi định mở miệng hỏi hắn
sao lại lấy nón của tôi thì hắn đã nói với lại rằng:
-cho mượn nón nha bạn!!!ngày mai đi học mình trả lại cho!!!
Chưa dứt lời thì hắn đã vụt chạy mất!!!bất chấp rằng mình có cho hắn mượn hay
không???nhưng sao lúc đó mình không có cảm giác bực tức,trái ngược lại mình còn cảm
thấy…hơi vui vui!!!^ ^ không sao,ngày mai vào lớp mình sẽ đòi lại vậy!!!
*****
Thế là ngày học thứ hai lại bắt đầu,hôm nay tôi đi học mà trong đầu óc cứ nghĩ rằng
không biết tên đó có đem theo cái nón để trả cho tôi không nữa.Bây giờ mới 6h sáng,
trong lớp mọi người vẫn còn ít tôi tranh thủ thời gian này để học bài 1 lát.Bỗng có 1
giọng nói từ phía bàn sau phát lên:
-nè bạn!!!bạn đang làm gì thế???
Tôi quay lại thì thấy đó là 1 bạn gái khá dễ thương,đây là người thứ 2 nói chuyện với
tôi trong lớp(vì người đầu tiên đã là tên đó rồi!!! ^ ^ ):
-mình đang dò lại toán,hôm qua thầy bảo sẽ trả bài mà!!!
-thế bạn tên gì thế???hôm qua mình chưa được dịp để biết tên bạn???,cô gái lại tiếp tục
hỏi.
-mình tên là Lâm!!!còn bạn???
Mình à???mình là Cát Linh.Tổ trường tổ này đó!!!cô gái trả lời 1 cách thật thân thiện.
Nghe xong câu nói đó tôi chỉ mỉm cười 1 cái,vì tôi chẳng biết nói gì nữa cả!!!thế là
cuộc nói chuyện chấm dứt tại đó,tôi lại tiếp tục dò bài.Không khí yên tĩnh trong lớp
buổi sáng như thế này khiến cho tôi cảm thấy thật thoải mái,nhìn phong cảnh qua cửa sổ
lúc này thật dễ chịu.Bất chợtt tôi nhìn thấy tên đó đang đi vào lớp,tôi biết hắn đến nhưng
vẫn giả vờ lờ đi như không thấy.Hắn đang tiến lại 1 lúc 1 gần tôi,đến lúc này thì tôi mới
ngẩng đầu lên và hỏi:
-bạn…bạn có đem theo cái nón chứ???
Bất chợt 2 cặp mắt của tôi và hắn nhìn nhau 1 hồi lâu,không hiểu vì sao khi nhìn vào cặp
mắt ấy tôi lại có cảm giác không được tự nhiên,tôi như không thể điều khiển được bản
thân mình !!!nó buộc tôi phải nhìn vào ánh mắt của hắn!!!
được khoảng độ gần 10 giây,trong khoảng thời gian đó tôi đã rất hồi hộp,nhưng không
hiểu vì sao!hắn trả lời câu hỏi của tôi 1 cách ngắn gọn rằng:
-nón à???mình để quên ở nhà rồi!!!
Chưa kịp biết tôi có phản ứng như thế nào thì hắn đã chạy tọt ra ngoài sân để chơi đá
banh với tụi con trai khác.Tôi chỉ còn biết trố mắt nhìn theo mà không biết nên nói 1 lời
nào để diễn tả được con người của hắn!!!ngoài vẻ khá đẹp trai ra thì tôi nghĩ hắn chẳng
có ưu điểm gì cả,loại người này tốt nhất tôi nên liệt kê vào danh sách:”Những người cần
phải tránh tiếp xúc”thôi!!!