Thằng Bạn Thân là Công An - Truyện Gay 18+ - Chương 122
Chương 122
Con Lụa nó hỏi tui là bệnh viện chợ rẫy có gần chỗ tui ko? Tui nói là ” ở tuốt q5 chứ đâu mà gần” Rồi tui hỏi nó sao tự nhiên bữa nay hỏi bệnh viện chợ rẫy chi vậy, bộ biết trước sắp dô trỏng nằm hay sao vậy? Nó chửi ” vịt vật anh, trù tui tui quính cho săn dịt bây giờ” Tui cười khằn khặc trong điện thoại một hồi tui mới nín và hỏi ” Nói chơi cho vui thôi, hỏi bệnh viện Chợ rẫy chi vậy Lụa?” con bé trả lời là có người bà con bị xe đụng nằm trong bệnh viện Chợ Rẫy mà tính đi thăm sợ ko biết đường nên hỏi. tui nói ” có gì đâu hông biết đường” tui có hỏi nó là ai bị xe đụng nói coi tui có quen hông đặng tui cũng dô thăm nhưng mà tui ko biết tên nó, mà cũng chẳng biết bà con nó là thằng nào bị xe đụng nữa, nó nói nằm trỏng cả tuần rồi, bên khoa chấn thương sọ não, tui hỏi ” sao nằm cả tuần mà nay mới chịu đi thăm con người ta ” thì con bé nói ” hông có quỡn, với lại bà con xa, hôm kia người ta mới cho hay” Tui nói nó là nếu đi thì thứ 7 đi đi anh kêu anh Phương sẵn cho quá giang lên luôn” Con bé hỏi ” Ủa, anh Phương thứ 7 này lên thăm anh hả?” Tui nói ” Ừ” , con bé còn chọc tui là ” ghê quá ta, lúc này cao tay dữ rồi ha” cái tui nói ” cao tay gì đâu, lòng chân thành thì sẽ được lòng chân thành báo đáp, ở hiền gặp lành vậy đó mà” Nó cười hi hi trong điện thoại rồi bảo ” thôi đi ông”. Tui nói ” nếu em để thứ 7 đi thì anh kêu anh Phương chở lên, sẵn ghé anh chơi luôn, có gì mình đi siêu thị mua bột về đổ bánh xèo ăn chung cho vui ” Con bé nghe tới bánh xèo cái 2 con mắt to như 2 bóng đèn, tui đoán vậy thôi chứ tui có thấy mất nó đâu, đang nói chuyện điện thoại mà. Cái con má thốt lên mừng rỡ ” bánh xèo hả???? đã quá ta…mà thôi ngán lắm đổ bánh khọt đi” Tui nói ” đâu có khuông đâu mà đổ bánh khọt” Nó nói nó mang lên, Tui nói nó rãnh cái nó chửi tui là , nói vòng vo 1 hồi cái tui hỏi ” Sao, có quyết định vậy ko hay là muốn đi lên sớm, nếu đi sớm thì đi 1 mình à nha, anh Phương thứ 7 ảnh mới lên” Cái nó nỏi ” kêu anh Phương đi sớm sớm được ko anh?” Cái tui nói ” vô diên, đi sớm được thì ảnh đi rồi”. Cái nó cúp máy, nó nói để nó cho heo ăn xong có gì nó gọi lại cho, tui dặn thêm 1 câu là ” hiếm khi em và anh Phương ghé thăm anh cùng 1 lúc đó nha , suy nghĩ kỹ đi” Cái nó nói ” gồi..gồi…để em tính” . Trước khi nó cúp máy tui còn nghe tiếng của bác Tư tía nó hét ” Lụa ơiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii” Nữa
Thật là buồn chán các bạn ạ! Ngồi riếc cũng làm, ko có việc làm cũng chán, chắc tui phải lãnh thóc với gạo về nhà ngồi lựa cho hết thời gian để khỏi nghĩ tới ai nữa quá! Ngồi làm việc ban ngày mà chán quá. Tui viết lại mấy cuộc điện thoại cho đỡ buồn đây.
Tui gọi điện thoại cho thằng Phương vì tui muốn nghe giọng nói của nó, sẵn cũng hỏi thử coi nếu con Lụa nó dời lại thứ 7 thì ý thằng Phương sao, nó có chịu chở con Lụa lên với tui ko? bạn boycool nói rất đúng các bạn, con Lụa là đồng mình truyền thống của tui, đọc lại truyện và tự tìm dẫn chứng nhé, ai cho tui mượn xuồng đi đường tắt dô nhà thằng Phương? Ai che dấu dùm tui khi tui đi hẹn hò? Ai làm điệp viên 007 cho tui ở dưới quê, nếu ko có con Lụa tui cũng khó lòng mà nắm tình hình dưới quê như thế nào lằm. Nhiều lúc hỏi con Lụa nó nói mà tui cũng ko biết nói vậy có phải vậy hông nữa, mấy bạn biết sẵn dưới quê 1 hay đồn 10 lắm, tui sợ con Lụa nó thổi phồng lên vấn đề thì sao? tại tui bị hớ 1 lần rồi nên tui cũng oải con Lụa lắm, bữa tui đang làm ngon lành cái nhận được cuộc gọi của nó, nó nói hớp ta hớp tớp trong điện thoại là ” Anh Long ơi..anh Long ơi….anh Phương ảnh quen con nhỏ nào nữa đó” Tui hỏi sao em biết cái nó nói. ” em mới thấy ảnh chở con nào chạy ngang nè” Tui giận mà rung luôn mấy bạn, sao mà ko giận được hả mấy bạn, bình thường ví dụ nó chán cơm nó đi ăn phở đi, thì tui là phở, nếu có thêm 1 con nữa thì chán phở đi ăn Hủ tiếu, đã 1 con mà tui còn muốn nổi điên lên rồi, thì thử hỏi coi 1 đứa nữa làm sao tui chịu nổi, tui nhấn mạnh là ” em dòm kỹ chưa? nó chở con nào vậy?”. Tui bắt con nhỏ lấy xe chạy theo điều tra, con nhỏ ko chịu đi tui nóng lên tui nói ” thà em đừng có nối như vậy, nói như vậy anh lo lắng rồi nhờ chạy theo 1 chút mà ko chịu chạy” Cái nó nói ông Phương ổng chạy xe nhanh lắm, bộ anh ko biết hay sao mà anh kêu em chạy theo?” Tui mặc kệ, tui bắt 1, 2 là phải chạy theo cho tui, tui năn nỉ nó chạy theo điều tra , tui có hứa là mua cho nó cái cảd 100 ngàn, xong nó nói ” Ừ, chạy theo thì chạy theo..” Mặc dù vậy nhưng tui nghe nó than là ” biết chạy đường nào bây giờ chời” Tui nói ” đường nào cũng được, đi đại đi, nó đi hướng nào thì đi theo hướng nấy” . Con Lụa cúp máy, tui ngồi tui làm việc mà ko thể nào tập trung được, 5 phút, 10 phút, rồi 15, 20 tui ko thấy điện thoại kêu tui khó chịu trong người sao sao đó. Tui cầm điện thoại tui tính gọi cho thằng P mà tui ko gọi, vì nếu tui hỏi nó nó có dám nhận hay ko hay là chối? Vậy nên tui đợi điện thoại con Lụa, nghe xong tui thèm đục dô mặt con Lụa ghê, trời ơi..té ra là thằng Phương chở con Thủy em gái nó đi ngang, mẻ thấy phớt phớt xong mẹ gọi điện thoại làm cho tui lo thêm, đó có 1 sự việc như vậy đó, ko phải tui viết truyện là có bao nhiêu viết hết đâu, chợt nhớ lại thôi, lúc nào cũng ko có nhớ rõ đâu, chỉ biết có 1 vụ bị hớ hàng của con Lụa mà tui oải tới bây giờ thôi, cũng hên là thằng Phương nó ghé dô quán bà Chín mua đồ đó nha, chứ nó mà chạy luôn con Lụa ko xác minh được là chở ai là tui đau đầu tiếp . Nói về con Lụa thì cũng tốn ko biết bao nhiêu giấy mực, hôm nay nhân dịp mẻ gọi cho tui thì tui xin viết đôi điều về mẻ , nhân vật Lụa này cũng ko phải nhân vật chính nhưng mà hôm nay cho mẻ vài vai để mẽ đóng cho vui
Tui nói chuyện với thằng Phương khoảng 5 phút, tui hỏi nó bữa nay ăn cơm với cái gì, lúc đó tui cũng đang ngậm cây tăm xĩa răng vì tui mới ăn cơm xong, thằng Phương nó nói bữa nay vợ nấu cá sặc chiên giòn , trứng chiên khổ qua, tui chê là trời nóng mà ko biết nấu canh gì hết, ăn khô khan quá. mà nói cho cùng thì vợ nó có nấu canh đi chăng nữa thì tui cũng chê tiếp à, khi ghét trái bòn bon cũng méo là vậy đó mấy bạn. tui chặc lưỡi 1 cái rồi nói lẫy ” con người ta đâu có như mình, vợ cưng vợ lo lắng, hơi đâu mà cần tới mình quan tâm” Cái nó nói ” nữa…cứ dậy quài đi” tui biết mỗi lần tui than là nó bắt bẻ nên tui ko than nữa.
Tui nói thứ 7 lên cho con Lụa quá dang lên được ko? Nó nói ” con Lụa nó đi đâu mà quá giang? Cái tui kể đầu đuôi cho nó nghe, mấy bạn đọc khúc trên biết rồi nên tui sẽ ko viết lại, tốn thời gian lắm. cái nó nói ” ừ…quá giang thì quá giang…” Tui nói là sẽ giữ con lỤa ở lại đổ bánh xèo ăn, nghĩ ngơi chút rồi đưa nó dô bệnh viện rồi bỏ nó trong đó với bà con gì gì của nó rồi 2 đứa tui cái vụ kia với nhau, khi nào tui với thằng P ” cái vụ kia” xong thì đi rước con Lụa về, nếu còn thời gian thì dắt nó đi coi ca nhạc cho nó biết sân khấu với người ta, nó ở nhà nó nuôi heo với trồng khóm mần ruộng tối ngày cũng tội nó, Tui nghĩ như vậy mà tui thương con Lụa chứ ko có gì hết, con trai bây giờ đứa nào cũng mê da trắng ngực bự eo thon, mông căng, như con Lụa thì cũng khó lấy chồng vì vòng 1 nó ko có “khủng” như người ta, da thì được 1 cái là đen ,vv..v…
.Con Luạ được 1 cái là chân thành, biết trước biết sau, và nó là đồng mình truyền thống của tui dưới quê đó, mấy lần mượn xuồng nó phát hiện tui đi dô nhà thằng Phương mà dấu nhưng nó ko có la rùm beng như người ta, nó kêu tui hỏi tế nhị thôi, nó hỏi ” sao em thấy chiếc xuồng nhà em đậu gần mé cây mù u sau nhà anh Phương mà anh nói là anh đi quính bài” Tui dấu riếc rồi bị lòi ra nên nói thật luôn là ” anh là gay” Nó ko ngất xĩu mà còn khuyên tui này nọ, giống như mấy bạn đọc truyện xong khuyên tui tùm lum vậy đó, nhưng con Lụa ban đầu nó khuyên tui bỏ anh Phương và quên đi, sống như vậy ko có tốt, riếc rồi nó thấy tui si tình quá nên mỗi lần tui về tui mượn xuồng là nó vui vẻ cho mượn, ai biết được sau khi tui đi khỏi nó sẽ lắc đầu ngán ngẫm tui đâu, nó khuyên thì khuyên, nghe để đó chứ xuồng thì tui cứ mượn, có lần tui buồn thằng Phương lắm, buồn lắm mấy bạn, mấy bạn ko yêu ai 1 cách “mù quán” như tui mấy bạn ko hiểu cảm giác này đâu, mấy bạn có hình dung là tui đem lòng mình ra chia sẽ cho 1 đứa con gái đã từng khuyên mình là hãy từ bỏ anh Phương ko? bé Lụa nó còn nói là ” anh sẽ khổ” nhưng tui lại ko nghe lời nó, rồi khi cái khổ đến tui lại ko màn đến lòng tự ái cảu mình , ko màn đến sự cố chấp của mình trước đây mà rơi lệ trước mặt nó, bao nhiêu khổ tui trút hết ra cho nó, ngồi trong vườn nhãn nhà nó mà tui dày vò lòng mình, con Lụa nói “anh gọi cho anh Phương đến đi, anh ko thể chịu đựng 1 mình như vậy” Tui tự cao ngất trời ko thèm gọi. bé Lụa cũng như mấy bạn bên 1 diễn đàn khác mà cũng là diễn đàn đầu tiên khi tui biết đến dùng 4rum để trãi lòng ra cho thoải mái, các bạn cũng biết là truyện này được copy mang qua đây rồi L tình cờ qua và viết tiếp vào thôi chứ L ko phải là người lập ra topic này, khi đó (tức là lúc viết tới cái khúc ghen tuông với 1 người con gái), có bạn khuyên là nên đi tìm người khác trong giới gay đi chứ Phương ko thích hợp. có người còn nói P là bi..v…vv…nhưng Long ko hề quan tâm lắm đâu, Long biết là mình đã yêu Phương rất nhiều và những lời khuyên đó ko có giúp ích gì được cho Long, huống gì khi học đọc được những dòng đó thì thời gian đó là kỹ niệm và đã trôi qua lâu rồi mấy bạn ạ. Long viết truyện khi mình ko còn ai, và P đã lập gia đình gần 1 năm rồi, khuyên là khuyên cho nhân vật truyện khi đó thôi chứ với Long có ý nghĩa gì đâu, các bạn có hiểu Long nói gì ko? các bạn có hình dung được sự việc mà Long nói ko?