Nội dung truyện
Nghe thấy tiếng hét của vậu, anh vội vàng thức dậy, cảnh tượng trước mắt làm anh thích thú vô cùng, khuôn mặt của cậu khi giận dữ thật đáng yêu.
-Làm cái gì vậy hả ư a….
Không để cậu nói hết câu, anh đã chồm dậy hôn lấy môi cậu nồng nhiệt, tay anh thì sờ soạng trên tấm lưng trần của cậu, với tay anh cởi phăng luôn mảnh vải cuối cùng trên người cậu vứt nó xuống sàn,chả hiểu sao lúc này cậu chỉ biết ư a trong miệng, bị động để cho anh muốn làm gì thì làm, lật ngửa cậu lại anh nằm đè trên người cậu, môi anh cứ thế quấn chặt lấy môi cậu ngấu nghiến nó, lưỡi anh thì tiến sâu vào trong như muốn lấy hết tinh túy trong đó, buông tha đôi môi anh lần xuống cổ cậu mà liếm theo từng đường, mỗi lần như vậy là cậu cảm thấy có một luồng điện đang chạy dọc theo sống lưng, làm cậu ưỡn người sung sướng, tiến dần xuống hai vú, anh nút nó một cách ngon lành, đôi lúc còn cắn nhè nhẹ làm cậu phải rên lên. Theo lông tơ tiến sâu xuống dưới bụng, anh liến nhẹ đầu khấc, dọc theo thân cặc rồi bỏ nó vào miệng bú mút. Lúc này tay cậu đang vò vò đầu anh, miệng thì nói những câu vô nghĩa : ư a sướng quá, nhè nhẹ thui, a mạnh lên tý nữa, á đừng có cắn đau a…Đôi lúc anh còn nuốt trọn cu cậu vào họng làm cậu phải ngửa mặt hít hà sung sướng.Nhả cặc cậu ra anh chồm lên liếm lấy vành tai cậu khẽ nói : Em yêu cho anh vào nha – vừa nói vừa chỉ vào cái dương vật đang cương cứng trong lớp quần.
-Không được, tui sợ đau lắm.
-Đi mà năn nỉ em đó!
Đúng là trong cái rủi có cái may, lúc đó cậu nghe thấy tiếng xe và tiếng chuông ngoài cổng, biết là Khánh Đăng tới đón mình cậu vội vàng ôm quần áo chạy vào nhà tắm, bỏ lại anh ngơ ngác nhìn theo.