Truyen SEX GAY
  • Truyện Gay
  • Truyện Sex Gay
  • Truyện Tranh Gay
  • Truyện Đam Mỹ
  • Đăng Truyện
Tìm Truyện
  • Truyện Gay
  • Truyện Sex Gay
  • Truyện Tranh Gay
  • Truyện Đam Mỹ
  • Đăng Truyện
Prev
Next
  1. Home
  2. QUÁN CƠM SINH ĐÔI
  3. Chương 6
Prev
Next

Sáng sớm, ánh nắng nhẹ len qua từng tán cây ven đường, rải lên làn da nâu rám của Phúc lớp sáng óng khoẻ. Cậu vẫn giữ thói quen quen thuộc: chạy bộ một vòng quanh khu làng rồi ghé sân nhà tập vài bài chống đẩy, hít đất, gập bụng… Mỗi động tác dứt khoát đều khiến bắp tay, cơ ngực, từng múi bụng gồ lên rõ ràng dưới lớp áo ba lỗ mỏng thấm mồ hôi. Mỗi khi cậu dừng chân giãn cơ, vươn vai, lại có vài ánh mắt đàn ông trong xóm lặng lẽ dõi theo từ cửa sổ, hàng hiên, hay từ chiếc xe máy đang nổ máy chờ vợ ra chợ.

Cơ thể ấy không chỉ là kết quả của sự siêng năng, mà còn là một lời mời gọi thầm lặng, vừa khoẻ khoắn vừa mê hoặc.

– Phúc ơi, xong chưa? – Tiếng Lộc vang lên từ hiên nhà, tay cầm cái khăn tắm ném tới – Tập hoài rồi lại quên giờ. Vô tắm lẹ còn đi chợ!

Phúc đón lấy chiếc khăn, mồ hôi rịn nơi xương quai xanh lấp lánh trong nắng sớm. Cậu ngoái nhìn em trai, gật đầu:

– Biết rồi. Chuẩn bị sẵn túi đi. Hôm nay mua thêm cá nục, lát chiều khách thích ăn kho cay.

Lộc dựa vào cột nhà, khoanh tay nhìn anh mình – cơ thể cao lớn ướt đẫm mồ hôi đang tiến lại, bước chân rắn rỏi trên nền đất mát. Cậu khẽ cười:

– Món kho chiều nay chắc không cay bằng món “đặc biệt” tối qua đâu ha?

Phúc liếc Lộc một cái, cười nhạt không đáp, bước vào trong. Lộc đứng lại, tay chạm nhẹ lên tấm biển gỗ treo trước hiên:
“Món đặc biệt – chỉ bán sau 20h”

Cậu rút trong túi ra một miếng khăn ướt, chùi nhẹ lớp bụi bám bên mép biển, rồi thì thầm:

– Chắc tối nay cũng sẽ có người đặt trước. Nhỉ, anh Phúc?

Nắng sớm rọi qua đôi vai săn chắc của cả hai anh em. Một ngày mới lại bắt đầu, mà dư vị của đêm qua dường như vẫn còn đâu đó trong gió.

Chợ sáng vẫn rộn ràng như mọi ngày, tiếng rao, tiếng cười nói, tiếng dao thớt và cả tiếng kèn xe máy len lỏi qua từng gian hàng. Mùi thơm của rau thơm, cá tươi, thịt sống và gia vị cay nồng hòa vào nhau, làm nên không khí đặc trưng chỉ chợ sớm mới có.

Phúc và Lộc, hai anh em đi đến đâu là mọi ánh mắt đều ngoái lại đến đó.

Phúc cao lớn nổi bật, áo thun ôm sát người, cơ bắp săn chắc hằn rõ từng khối dù mới chỉ là buổi sáng. Lộc đi cạnh, dáng người nhỏ hơn nhưng gọn gàng, lanh lẹ, nụ cười tươi và cặp mông đẩy đà cứ mỗi bước đi lại khiến mấy cô bán hàng và cả vài người đàn ông ngẩn ngơ dõi theo.

– Hai cậu đẹp trai lại mua cá hả? Hôm nay cá ngừ tươi lắm! – Bà Tám bán cá cười tươi rói, nhón tay gắp cho mấy con to nhất.

– Hôm nay mua ít thịt, chiều khách đặt món kho cay. – Phúc nói, mắt đã nhìn sang sạp thịt đối diện.

Sạp thịt lớn của ông Tư Hòa – người đàn ông tầm hơn 40, thân hình vạm vỡ, da nâu bóng vì nắng và mồ hôi, đang cởi trần thoăn thoắt chặt từng khối thịt trên thớt gỗ. Những đường gân nổi lên hai tay, từng giọt mồ hôi lăn dài từ hõm cổ xuống bụng sáu múi – ai đi chợ sáng đều quen cảnh này, nhưng khi thấy Lộc và Phúc đến, ông liền dừng tay, cười mỉm.

– Hai đứa muốn thịt gì?

– Lấy em nửa ký ba chỉ, chút thịt vai, và tí mỡ để kho chung. – Lộc lên tiếng, ánh mắt vô tình dừng ở vệt mồ hôi trên ngực ông Tư.

Ông Tư gật đầu, cúi xuống lựa thịt rất kỹ, rồi quăng vào bịch ni lông, gói lại cẩn thận. Xong đâu đó, ông cúi xuống lấy thêm vài miếng thịt vụn bỏ vào túi, nói khẽ:

– Tặng thêm cho “đầu bếp đẹp trai”.

Lộc đỏ mặt, cười khúc khích. Phúc đứng cạnh chỉ liếc qua, không nói gì.

Ông Tư đặt túi thịt vào tay Lộc, rồi cúi người lại gần, giọng trầm thấp mà chắc nịch:

– Tối 22h… tôi sẽ ghé. Và muốn một món đặc biệt, do Lộc làm. Hy vọng hương vị… không khiến tôi nghiện.

Lộc thoáng khựng lại, ánh mắt chớp nhẹ. Cậu không nói gì, chỉ gật đầu một cách điềm nhiên.

Phúc đứng sau, nhìn ông Tư quay lại tiếp tục bổ thịt, đôi vai trần vẫn ướt mồ hôi sáng. Cậu nghiêng đầu, nhìn Lộc:

– Nhớ ghi vào sổ đặt món đặc biệt.

Lộc cười khẽ:

– Em ghi rồi. Hôm nay món ăn sẽ nhiều thịt… và chắc chắn nhiều mồ hôi.

Chiều xuống, bếp than trong quán cơm đỏ rực như mọi ngày. Mùi cá kho, thịt rim, canh chua bốc lên nghi ngút, níu bước chân người đi ngang. Dưới bóng râm của mái hiên, dãy bàn inox đã đầy khách ngồi san sát, tiếng gọi món, tiếng cười giỡn râm ran.

Phúc đứng bên bếp chính, tay thoăn thoắt lật cá trên chảo, chiếc áo phông trắng mỏng dính mồ hôi, dán sát thân thể vạm vỡ. Cơ bắp di chuyển rõ ràng theo từng động tác, mồ hôi chảy dọc theo quai hàm lấm tấm nắng chiều.

Lộc thì nhanh nhẹn bưng bê, vừa nụ cười vừa chào mời, vừa đá mắt, vừa cúi người mỗi khi bưng mâm – dáng cậu uyển chuyển, lưng thon, mông cong mướt trong chiếc quần jeans đen bó sát, vô tình lại thành món phụ thu hút không ít khách nam.

– Quán cơm có món gì đặc biệt ghê á! – Một người thanh niên vừa ăn vừa liếc Lộc.

– Ủa mà cái biển “Chỉ bán món đặc biệt sau 20h” là sao vậy hai cậu? – Một người khác cười hóm hỉnh hỏi.

– Là món… phải đặt riêng, làm riêng, ăn riêng. – Lộc liếc mắt tinh nghịch, cúi thấp xuống bàn, thì thầm – Mỗi người một khẩu vị, nên tụi em nấu theo yêu cầu. Ai muốn Phúc nấu thì đặt Phúc, ai muốn Lộc nấu thì… đặt Lộc. Nhưng nhớ là giá không bình dân đâu nha.

Cả bàn cười ồ, tưởng cậu nói đùa, nhưng lại thấy ánh mắt Lộc đầy ngụ ý khó đoán, khiến vài người chợt im lặng, nuốt nước miếng.

Đến khoảng gần 8 giờ tối, khách vãn dần. Hai anh em bắt đầu dọn dẹp, gom chén bát, lau bàn. Trời tối hẳn, quán cơm cũng tắt dần đèn hiên, chỉ để lại ánh sáng mờ phía trong nhà bếp.

Đúng 22h.

Một tiếng gõ cửa vang lên. Cửa mở.

Ông Tư Hòa đứng đó – vẫn chiếc quần kaki cũ kỹ, vẫn cởi trần, da thịt ngăm ngăm ánh lên trong đêm vì đổ mồ hôi. Mùi người đàn ông đi chợ, xẻ thịt cả ngày, lẫn mùi nhựa dao và chút nước rửa tay xộc lên rõ ràng.

– Tôi đến lấy món đã đặt.

Lộc không nói gì, chỉ mỉm cười, nghiêng người sang một bên mời:

– Mời vào phòng trong.

Ông Tư bước vào, khép cửa. Gian phòng riêng nhỏ, nằm phía cuối quán, ánh đèn vàng dịu vừa đủ, giữa phòng là chiếc bàn gỗ nhỏ đã được dọn sẵn một khay trà nóng, khăn lạnh, và mùi hương thoang thoảng từ nồi nước sả ngoài bếp. Lộc khẽ đóng cửa lại, gài chốt.

– Món ăn tối nay… là thịt nạc vai kho tiêu. – Cậu nói, đặt chiếc khay gỗ lên bàn.

Nhưng ông Tư không nhìn món ăn. Ánh mắt ông đặt lên thân hình Lộc – chiếc áo sơ mi trắng cài hờ nút cổ, quần lửng mỏng phô rõ dáng mông đầy đặn, chuyển động nhẹ mỗi bước đi.

– Tôi nghĩ… tôi chưa no. – Ông Tư khẽ cười.

Lộc quay lại, ánh nhìn chậm rãi lướt qua gò má rám nắng, bờ vai thô ráp của người đàn ông từng tặng cậu ít thịt vụn ban sáng.

– Món chính… em sẽ làm riêng sau bữa ăn. Nhưng nhớ là giá của nó, không tính bằng ký thịt. – Lộc đáp khẽ, môi cong cong – Mà bằng sức.

Đèn phòng vẫn sáng, nhưng ngoài hiên quán, mọi ánh mắt tò mò đã rời đi, nhường cho đêm và bữa tiệc đặc biệt lúc 22h, vừa mới bắt đầu.

Prev
Next
Truyện Gay Đề Cử
Anh Rễ 6 Múi Dâm Đãng
Anh Rễ 6 Múi Dâm Đãng
Chương 72 22 Tháng 8, 2024
Chương 71 22 Tháng 8, 2024
bi-thang-em-chung-nha-hiep
BỊ THẰNG EM CHUNG NHÀ HIẾP
Chương 50 15 Tháng 10, 2025
Chương 49 17 Tháng 9, 2025
Con Cu Vô Địch
Con Cu Vô Địch
Chương 65 28 Tháng 8, 2024
Chương 64 28 Tháng 8, 2024
Vụng Trộm Với Ba Vợ_truyengay.net
Vụng Trộm Với Ba Vợ
CHƯƠNG 17 16 Tháng mười một, 2025
CHƯƠNG 16 15 Tháng 10, 2025
Những Câu Chuyện Kích Dục
Chương 14 2 Tháng 12, 2025
Chương 13 2 Tháng 12, 2025
Dương và những thú vui tuổi 15_truyengay.net
Dương và những thú vui tuổi 15
Chương 18 14 Tháng mười một, 2025
Chương 17 14 Tháng mười một, 2025
con re cua ba
Con Rể Của Ba
Chương 34 15 Tháng 12, 2025
Chương 33 15 Tháng 12, 2025
Những Chàng Sinh Viên Cu Bự_truyencogiaothao
Những Chàng Sinh Viên Cu Bự
Chương 23 8 Tháng 12, 2025
Chương 22 8 Tháng 12, 2025
Anh Hàng Xóm Vô Tình Nhặt Được Sextoy Của Tôi
Chương 19+20 29 Tháng mười một, 2025
Chương 17+18 29 Tháng mười một, 2025
2 Thằng Bạn Nứng Cặc
2 Thằng Bạn Nứng Cặc
Chương 20 3 Tháng 10, 2025
Chương 19 28 Tháng 10, 2024

Comments for chapter "Chương 6"

Theo dõi
Đăng nhập
Thông báo của
guest
guest
0 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

© 2025 Madara Inc. All rights reserved

wpDiscuz