Truyen SEX GAY
  • Truyện Gay
  • Truyện Sex Gay
  • Truyện Tranh Gay
  • Truyện Đam Mỹ
  • Đăng Truyện
Tìm Truyện
  • Truyện Gay
  • Truyện Sex Gay
  • Truyện Tranh Gay
  • Truyện Đam Mỹ
  • Đăng Truyện
Prev
Novel Info

QUÁN CƠM SINH ĐÔI - Chương 50

  1. Home
  2. QUÁN CƠM SINH ĐÔI
  3. Chương 50 - Hồi Sức Đặc Biệt
Prev
Novel Info

Nắng đầu ngày vừa tràn qua ô cửa sổ nhỏ thì căn bếp nhà ba cha con đã vương mùi nước lèo còn âm ấm, thoảng mùi rau thơm xắt vội. Nhưng giờ này, quán chưa mở, bàn ăn cũng chưa được dọn dẹp – chỉ có ba chiếc ghế trống trơn, và tiếng thở dốc nặng nề còn đọng lại trong phòng ngủ nơi cuối nhà.

Ông Nguyễn nằm nghiêng, lưng dán sát tấm nệm mỏng, ngực phập phồng dưới lớp chăn hờ hững. Cơ bắp vạm vỡ của người đàn ông năm mươi hai tuổi như vẫn còn ửng đỏ sau trận cuồng nhiệt vừa rồi – nơi hai đứa con trai, Phúc và Lộc, đã cùng nhau dâng lên ba một bữa sáng chẳng giống ai. Một bữa sáng không có cơm, không có nước, chỉ có thân thể và mùi da thịt nồng đậm tình ruột thịt lệch chuẩn mà họ chấp nhận từ lâu.

– Ba nằm yên đi… để tụi con làm cho – giọng Phúc trầm, vang lên sau gáy ông.

Hơi thở ấm nóng của cậu con cả phả vào tai, bàn tay to khỏe đặt lên bả vai ông xoa bóp nhẹ nhàng, nhấn sâu từng đốt cơ đang căng lên mệt mỏi. Bên phía bên kia, Lộc quỳ hẳn lên giường, cặp mông đẫy đà lấp loáng trong ánh sáng vàng nhạt hắt từ cửa sổ. Em cúi xuống, đặt những nụ hôn mềm nhẹ dọc sống lưng ba mình, mỗi nụ hôn như thay lời cảm ơn cho cơn khát thân mật vừa được thỏa mãn.

Ông Nguyễn khẽ rên một tiếng, không hẳn là mệt, mà như thể đang thả lỏng dần. Cơ thể ông – dày dạn sương gió, vạm vỡ qua năm tháng – giờ đây lại được hai đứa con ôm ấp như thể một vị thần vừa rời chiến trường.

– Hồi còn đi làm bên xứ người, ba đâu có nghĩ ngày về lại được sung sướng kiểu này… – ông cười khàn, giọng khô đặc nhưng ấm.

Phúc siết nhẹ đôi vai dày của ba, gật đầu.

– Tụi con cũng đâu ngờ có ngày được nằm cạnh ba thế này. Mà giờ được rồi, thì phải lo chăm cho ba đàng hoàng chớ.

Cậu trườn hẳn lên, áp ngực mình sát lưng ông Nguyễn, cơ thể săn chắc như khuôn đúc áp vào thân hình ba mình từng phân. Cây hàng cong mạnh mẽ của Phúc đã cứng trở lại từ lúc nào, khẽ ép sát vào rãnh mông vững chãi của ba. Nhưng lần này, không phải để “vào sâu” nữa, mà như để truyền hơi ấm, truyền lực sống giữa những người đàn ông cùng huyết thống – cùng khao khát nhau theo cách lặng lẽ và không ai có thể hiểu nổi ngoài họ.

Lộc vòng tay ôm ngang eo ba từ phía trước, cọ má vào bụng dưới đầy lông rậm rạp của ông.

– Ba còn mệt lắm không? Hay con lấy nước ấm lau người cho?

Ông Nguyễn khẽ gật đầu, ánh mắt nhắm hờ, miệng nhoẻn cười.

– Ừ… lau giùm ba đi. Nhớ kỹ từng chỗ ba thích nghen.

Phúc bật cười khẽ, rút ra khăn ấm đã chuẩn bị sẵn, rồi cùng em trai bắt đầu “hồi sức đặc biệt” cho ba bằng cách riêng của họ – nhẹ nhàng, tỉ mỉ, mà vẫn mang theo từng vuốt ve kín đáo. Mỗi chỗ lau đến, đều là một nơi vừa được khám phá và chiếm hữu; mỗi khe rãnh, mỗi nếp da, đều được cả hai đứa con vuốt ngược lại – không chỉ là lau người, mà là trân quý từng tấc thân thể từng che chở họ từ nhỏ.

Căn phòng ngập trong hơi thở ấm, mùi da thịt vừa hoang dại vừa bình yên. Không ai nói thêm lời nào. Chỉ có nhịp tay xoa bóp của Phúc, những nụ hôn vuốt nhẹ từ Lộc, và cái nhìn nhắm hờ mãn nguyện của ông Nguyễn – như thể ba cha con vừa cùng nhau bước ra khỏi cơn mưa lớn, đang hong khô da thịt bằng chính yêu thương méo mó của riêng mình.

…

Lộc khẽ nhổm người dậy khi khăn lau cuối cùng lướt qua bắp đùi rắn chắc của ông Nguyễn. Em chống hai tay bên sườn ông, ánh mắt đượm lửa nhưng không vội vàng. Tấm lưng trắng thon, bờ eo thắt gọn nổi bật trên phần mông đầy đặn đang ngồi nhẹ lên phần thân dưới của người đàn ông lớn tuổi. Hơi nóng từ cơ thể em thấm dần xuống, khiến ông Nguyễn khẽ rùng mình, như thể thân thể vừa được hồi sức lại tiếp tục bị dụ vào một cơn nghiện mới.

– Lộc… – ông cất giọng, khô khốc nhưng sâu.

– Dạ… – Em đáp khẽ, hai má hơi ửng đỏ, ánh mắt không rời khỏi khuôn mặt đàn ông từng trải bên dưới.

Phúc lúc này đã vòng qua đầu giường, ngồi xuống bên cạnh ba, để đối diện trực tiếp. Thân hình vạm vỡ của cậu con cả như bao trùm không gian, cơ bắp căng dưới lớp da rám nắng đang đổ nhẹ mồ hôi. Phúc cúi xuống, chạm trán ông, cả hai cùng nhắm mắt trong vài giây như thầm giao ước điều gì đó.

– Con muốn ba nhìn rõ… – Phúc thì thầm, rồi đặt một tay lên ngực ba, giữ nhẹ. – Nhìn tụi con, cho ba biết tụi con đang cưng ba thế nào.

Lộc rướn nhẹ, mông cạ sát dần vào hạ thân ông Nguyễn, cánh tay đặt lên ngực ông, đầu ngón tay mân mê những sợi lông dày cộm. Từ từ, em hạ hông xuống, tư thế hoàn toàn chủ động. “Cây hàng” đang ngẩng mạnh của ông Nguyễn chạm dần vào rãnh mông, cứng và nóng như sắt nung, khiến Lộc phải cắn môi để không bật thành tiếng.

Phúc quan sát từng chuyển động đó, tay luồn ra sau gáy ba mình, kéo đầu ông ngẩng lên, áp sát trán một lần nữa. Lần này là một nụ hôn thật, không phải của con với cha, mà của hai người đàn ông – ngang hàng, không ranh giới, chỉ có khát khao nồng đậm giữa da thịt và hơi thở.

– Ba thấy chưa? Lộc đang mời ba đó… – Phúc cười khẽ, mắt nheo lại vì ham muốn. – Mà không phải mời cho có, là em nó… nứng vì ba.

Lộc vẫn không nói gì. Em cúi xuống, đặt môi lên bầu ngực rắn của ông Nguyễn, cắn khẽ một bên đầu vú đang sưng. Tay em chống lên ngực ông, phần hông thì trượt chậm rãi xuống, từng chút từng chút một… cho đến khi “cây hàng” kia bắt đầu trượt vào giữa hai bờ mông mượt mà.

– Ưm… – Em khẽ rên, đầu gục vào hõm cổ ông Nguyễn, hai tay ghì lấy vai ông như bám vào điểm tựa duy nhất giữa cơn lửa vừa bén.

Phúc không rời ánh nhìn khỏi cảnh tượng trước mặt. Anh bóp nhẹ cằm ba, ép mặt ông ngước lên.

– Nhìn con đi. Đừng nhắm mắt.

Ông Nguyễn mở mắt ra, bắt gặp ánh nhìn đầy lửa của Phúc – ánh nhìn vừa đòi hỏi, vừa nâng niu. Rồi cậu con cả cúi xuống, dâng môi mình lên, ngấu nghiến trong một nụ hôn mạnh. Lưỡi quấn lấy lưỡi, răng cạ răng, không còn sự chần chừ. Họ hôn như đang hút lấy hơi thở của nhau, trong khi thân dưới ông Nguyễn bị Lộc ép chặt dần dần, nuốt sâu dần dần vào chiếc “lỗ nhỏ” ướt mềm đầy quyến rũ kia.

– Á… – Lộc bật lên một tiếng nhỏ khi hông em chạm hẳn xuống bụng ông Nguyễn. Toàn bộ chiều dài của “cây hàng” đã được em đón trọn, căng tức, chật kín đến run người.

– Ngoan lắm… – Phúc thì thầm, tay luồn ra sau mông em mình, đỡ nhẹ rồi nâng lên – sau đó để Lộc tự động trượt xuống lần nữa.

Chuyển động bắt đầu. Nhẹ, rồi sâu. Rít lên trong im lặng. Mỗi lần Lộc hạ người, gò mông em căng phồng, bóng loáng mồ hôi, đập xuống phần hạ thân của ông Nguyễn như muốn gắn chặt họ lại. Ông Nguyễn gồng cả thân mình lên theo từng nhịp ấy, nhưng vẫn bị giữ bởi bàn tay lực lưỡng của Phúc – như thể ông là trung tâm, là điểm neo của cả hai đứa con lúc này.

Không ai gọi nhau là ba con. Không ai nhắc chuyện máu mủ. Chỉ có ba cơ thể trưởng thành, gắn với nhau bằng dục vọng lặng thầm, bằng tình thương sai chuẩn mà họ không hề muốn rời xa.

Phúc thì thầm vào tai ông Nguyễn:

– Tối nay, tới lượt con. Giờ để em nó lấy hết phần ba cần. Nhưng tối… ba phải nhớ trừng phạt con. Thiệt nặng.

Ông Nguyễn rên khẽ, tay siết lấy đùi Lộc đang cử động điên cuồng trên người mình. Hơi thở ông dồn dập, mắt vẫn khóa chặt vào ánh mắt Phúc. Dưới thân, Lộc bắt đầu run rẩy, chuyển động dồn dập hơn, chặt hơn, sâu hơn…

Căn phòng lại ngập mùi da thịt. Mùi của thứ “món đặc biệt” không còn treo biển, nhưng vẫn luôn được phục vụ – chỉ cho ba người biết cách yêu nhau theo một kiểu không ai có thể hiểu nổi ngoài chính họ.

..

Lộc đã thiếp đi tự lúc nào, gò mông trắng nõn vẫn còn hằn dấu những ngón tay bám chặt. Em nằm nghiêng về phía mép giường, làn da nhợt đi sau khi dâng hiến hết mình cho cơn đói của ông Nguyễn. Cơ thể mềm nhũn ấy vẫn còn khẽ run theo quán tính, môi hé mở, hơi thở đều nhưng ấm như còn đọng lại dư vị ngây ngất vừa nếm.

Ông Nguyễn vẫn nằm đó – lồng ngực phập phồng, thân thể vạm vỡ dính đầy mồ hôi và dấu vết hoan lạc. Nhưng chưa kịp lấy lại sức, một bàn tay cứng chắc đã siết lấy cổ tay ông, kéo mạnh.

– Dậy đi. Giờ tới lượt con.

Giọng Phúc khàn và trầm như âm vang từ đáy ngực. Anh không chờ đợi ông phản ứng, chỉ kéo bật dậy người đàn ông đã gần năm mươi. Thân hình của ông Nguyễn bị dựng ngồi lên mép giường, lưng còn chưa thẳng đã bị đẩy ngược ra sau, tựa vào tường.

Phúc quỳ gối ngay trước mặt ông, gò cơ bụng căng phồng nhịp theo hơi thở. Mồ hôi từ cổ chảy dọc xuống khe ngực, khiến làn da ngăm thêm phần bóng nhẫy, cuốn hút như thú dữ sắp vồ mồi.

– Mới vậy thôi mà ba mệt rồi à? – Phúc ghé sát, cười khẽ. – Ba tưởng tụi con lớn lên mà không học cách… nuốt hết sức ba hả?

Không đợi trả lời, Phúc chống tay lên hai bên đùi ông Nguyễn, nâng người ngồi hẳn lên lòng ông – nơi “cây hàng” vẫn còn rịn chút tàn nhiệt nhưng chưa hề xìu xuống.

Ông Nguyễn toan nói gì đó, nhưng môi đã bị cướp lấy bởi nụ hôn nghiến ngấu. Phúc hôn như nuốt trọn hơi thở, lưỡi lướt sâu vào bên trong, vừa mơn trớn vừa cắn nhẹ môi dưới khiến cả thân ông rùng lên lần nữa. Cùng lúc ấy, anh thẳng lưng, rướn người, mông cong về phía sau, rồi ép xuống.

– Ư… – Một tiếng rít kìm nén phát ra khi Phúc để cho chính mình nuốt trọn chiều dài của “cây hàng” ấy, từng chút một, đến tận gốc.

Thứ đang đội ngược lên bên trong anh không hề nhỏ, cũng chẳng còn mềm. Chính sức nặng và cách siết chặt của cơ thể Phúc đã khiến nó căng cứng trở lại, dồn máu đến mức giật nhẹ từng nhịp. Phúc nhắm mắt, đầu hơi ngửa ra, hai bàn tay nắm lấy bờ vai ông, rồi bắt đầu chuyển động.

– Phập…

Tiếng thịt va thịt khẽ vang lên trong phòng yên tĩnh. Lộc vẫn ngủ say, từng nhịp thở đều đặn, vô tình đối lập hẳn với sự cuồng nhiệt đang trào ngược lên giữa hai người đàn ông còn lại.

– Ba nhìn đi… nhìn xem ai đang cưỡi ba? – Phúc thở hắt, mở mắt nhìn thẳng. – Con trai ba hả? Không. Là một thằng đàn ông muốn khiến ba phải mệt rã rời.

Ông Nguyễn không đáp, nhưng hai tay ông đã ghì lấy hông Phúc, giữ chặt như thể sợ mình bị cuốn theo nhịp trồi sụt ấy mà không thể thở được nữa. Mỗi cú nhấn xuống của Phúc đều nặng, sâu, không vội – như muốn gắn kết tận gốc, khiến phần lỗ nhỏ bị căng chặt đến rát, nhưng vẫn đầy kích thích.

– Ưm… nóng thật… – Phúc lẩm bẩm, hai má ửng đỏ vì cơn sung mãn đang dâng cao. – Ba làm tụi con ghiền rồi, biết không?

Anh rướn người về phía trước, tựa ngực mình vào ngực ông Nguyễn, đẩy hai thân thể chạm sát da thịt, mồ hôi hòa mồ hôi. “Cây hàng” bên trong anh như bùng nổ, đâm thẳng từng đợt, khiến lỗ nhỏ co siết liên tục.

Tiếng rên nhỏ bật ra:

– Hơ… ưm… á…

Tiếng thịt vỗ thịt bắt đầu dồn dập. Mỗi lần mông Phúc hạ xuống, tiếng “phạch” vang lên đầy bạo liệt. Hai tay ông Nguyễn giờ đã siết chặt mông Phúc, kéo xuống thật mạnh theo từng nhịp, như thể không chấp nhận để con trai mình dẫn dắt một chiều.

– Phập… phạch… bạch bạch…

Cả căn phòng như rung lên, giường lắc nhè nhẹ theo những cú thúc từ dưới lên. Phúc bắt đầu mất kiểm soát, đầu gục xuống vai ông Nguyễn, miệng bật ra những tiếng rên khàn đặc:

– Á… sâu quá… ba… ba… đừng nhấc mạnh vậy… á… nhưng… nhưng con chịu được… cứ vậy nữa đi…

Ông Nguyễn xoay người, ép Phúc nằm ngửa ra nệm. Chỉ bằng một động tác xoay, ông đè ngược lại, hai chân Phúc bị nhấc lên cao, đầu gối chống lên ngực, lỗ nhỏ phơi ra đầy mời gọi, đỏ ửng, vẫn đang khít chặt quanh “cây hàng” vừa bị rút ra rồi cắm vào lại mạnh mẽ.

– Bạch! Bạch! Bạch!

Tiếng thúc giờ đã vang dội, mỗi cú nện như đập vào tận sâu trong bụng. Phúc cong người, miệng há ra, tiếng rên vỡ vụn:

– A… á á… nữa… ba… sâu nữa… cho con đi… cho hết vào đi…

Cơn cao trào ập đến nhanh hơn cả mong đợi. Phúc giật người, co chân siết chặt lấy eo ông Nguyễn. Một dòng ấm nóng trào ra giữa hai thân thể – một từ bên ngoài, một từ sâu trong. Tất cả hòa lẫn, thấm đẫm vào nệm, dính vào ngực, vào môi, vào hơi thở vẫn chưa chịu dừng.

Phúc gục hẳn, mắt nhòe, môi hé khẽ một nụ cười mệt mỏi:

– Ba… giờ thì đủ một buổi sáng rồi đó…

Prev
Novel Info
Truyện Gay Đề Cử
Anh Rễ 6 Múi Dâm Đãng
Anh Rễ 6 Múi Dâm Đãng
Chương 72 22 Tháng 8, 2024
Chương 71 22 Tháng 8, 2024
bi-thang-em-chung-nha-hiep
BỊ THẰNG EM CHUNG NHÀ HIẾP
Chương 50 15 Tháng 10, 2025
Chương 49 17 Tháng 9, 2025
Những Câu Chuyện Kích Dục
Chương 14 2 Tháng 12, 2025
Chương 13 2 Tháng 12, 2025
Con Cu Vô Địch
Con Cu Vô Địch
Chương 65 28 Tháng 8, 2024
Chương 64 28 Tháng 8, 2024
Vụng Trộm Với Ba Vợ_truyengay.net
Vụng Trộm Với Ba Vợ
CHƯƠNG 17 16 Tháng mười một, 2025
CHƯƠNG 16 15 Tháng 10, 2025
Anh Hàng Xóm Vô Tình Nhặt Được Sextoy Của Tôi
Chương 19+20 29 Tháng mười một, 2025
Chương 17+18 29 Tháng mười một, 2025
Dương và những thú vui tuổi 15_truyengay.net
Dương và những thú vui tuổi 15
Chương 18 14 Tháng mười một, 2025
Chương 17 14 Tháng mười một, 2025
con re cua ba
Con Rể Của Ba
Chương 30 7 Tháng 12, 2025
Chương 29 7 Tháng 12, 2025
2 Thằng Bạn Nứng Cặc
2 Thằng Bạn Nứng Cặc
Chương 20 3 Tháng 10, 2025
Chương 19 28 Tháng 10, 2024
Giá Như Năm Đó
Chương 31 2 Tháng 12, 2025
Chương 30 2 Tháng 12, 2025

Comments for chapter "Chương 50"

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

© 2025 Madara Inc. All rights reserved