Truyen SEX GAY
  • Truyện Gay
  • Truyện Sex Gay
  • Truyện Tranh Gay
  • Truyện Đam Mỹ
  • Đăng Truyện
Tìm Truyện
  • Truyện Gay
  • Truyện Sex Gay
  • Truyện Tranh Gay
  • Truyện Đam Mỹ
  • Đăng Truyện
Prev
Next
  1. Home
  2. QUÁN CƠM SINH ĐÔI
  3. Chương 35 - Món Chính Cao Trào
Prev
Next

Mỗi cú nhấn từ thân dưới Phúc như trút cơn giận từng dồn nén trong máu thịt. Dáng người đàn ông trẻ rắn chắc, từng múi cơ căng lên rõ nét khi hông anh nhấp nhịp, đẩy sâu “cây hàng” vào cuống họng Người Ba. Ánh đèn quán vàng ủ rọi xuống thân hình đẫm mồ hôi ấy, khiến từng chuyển động như được tạc khắc bằng lửa.

Ọc ọc… chóp chép… bạch… bạch…

Tiếng da thịt đập vào môi lưỡi, tiếng cổ họng khum lại vì độ cong hung hãn, và tiếng thở phì phò dồn dập như lửa rừng đang lan.

“Ba nếm đủ chưa?” – Phúc nghiến răng, tay ghì đầu ông Nguyễn sát hơn, không để ông kịp rút hơi.

Ông Nguyễn đã không còn nói nổi. Gương mặt ông đỏ ửng, ướt nhẹp nước mắt lẫn nước miếng, cổ họng nghẹn cứng vì chiều dài và độ cong dữ dội của “cây hàng” Phúc. Nhưng thay vì phản kháng, ánh mắt ông chỉ cúi xuống, như đang chuộc lỗi trong im lặng – hoặc đơn giản là không còn sức phản kháng nữa trước người con trai từng bị bỏ lại.

Phúc kéo ra – tiếng “phạch” vang dội khi “cây hàng” bật khỏi miệng. Một sợi dịch bóng kéo dài từ đầu nấm xuống mép người đàn ông trung niên, rớt xuống cổ áo.

“Đứng dậy. Quỳ là món khai vị.” – Phúc khẽ gầm. “Giờ tới món chính.”

Anh giật ghế, đẩy ông Nguyễn nằm ngửa lên mặt bàn, hai tay giữ chặt cổ tay người đàn ông. Ông chỉ kịp thốt khẽ: “Phúc… con… không…”

Nhưng đã quá muộn.

Phúc hạ hông xuống, tách hai chân ông Nguyễn. Bàn tay vạm vỡ kéo quần người đàn ông tụt hẳn xuống, để lộ “lỗ nhỏ” thẹn thò dưới ánh sáng mờ.

“Con lớn rồi, tự nêm món của mình.” – Anh rít lên, rồi nhấn hông, “phạch” một tiếng mạnh mẽ, “cây hàng” cắm phập vào trong.

“Á—!”

Một tiếng rít nghẹn, toàn thân ông Nguyễn co giật. Lỗ nhỏ bị mở toang vì độ lớn và độ cong khủng khiếp. Nhưng Phúc không dừng. Tay anh chống lên mặt bàn, hông bắt đầu nhịp đều.

Bạch… bạch… bạch…

Thân hình cơ bắp ấy lao động như một cỗ máy trút hận, từng cú thúc như dồn cả mười năm thiếu vắng, tủi hờn, đói nghèo. Mỗi lần thúc sâu, “cây hàng” lại cong lên mạnh mẽ, chạm trúng điểm trong khiến người đàn ông bên dưới phải rướn cong, miệng há ra, mắt trợn ngược.

“Ba tưởng đi là xong sao?” – Phúc gầm khẽ, tiếng thở gấp gáp bên tai ông. “Mẹ chết. Tụi con tự nuôi nhau. Giờ ba ăn đi… ăn cả lửa và lệ của tụi con.”

Bạch! Phạch! Bạch!

Cường độ tăng dần. Mồ hôi nhỏ giọt từ ngực Phúc xuống da thịt người cha. Mỗi cú dập xuống là một lần “lỗ nhỏ” căng trướng, đỏ au và ướt nhẹp.

“Ư… hơ… a… a a…!” – Ông Nguyễn rên lên không kiểm soát, thân thể co giật theo nhịp hông cậu con trai. Lần đầu tiên trong đời, ông không còn là người đứng trên, mà bị chính người máu mủ cưỡi lấy, xé toạc sự kiêu hãnh đàn ông bằng một màn trả bài không thương tiếc.

Phúc cúi xuống, cắn mạnh vào cổ ông, mút đến khi da bầm tím. Anh vẫn tiếp tục thúc, mạnh hơn, sâu hơn, thô bạo như cơn cuồng phong mùa hạ.

Bạch… bạch… bạch… ọc ọc… á á á…

Rồi đột ngột – một tiếng gầm từ cổ họng Phúc. Anh rướn người, “cây hàng” căng cứng tột độ, rồi nảy giật, từng đợt dịch nóng bắn vào sâu tận trong. Lỗ nhỏ thắt mạnh, nuốt trọn dòng tinh dịch nóng hổi ấy. Cả hai khựng lại, chỉ còn tiếng thở dốc, thô ráp và sặc mùi hỗn loạn.

Ông Nguyễn nằm vật ra, ngực phập phồng, hai chân vẫn bị giữ dang rộng. Phúc chống tay, nhìn thẳng vào mắt ông.

“Lần đầu tiên. Cũng là lần cuối cùng.” – Anh nói, giọng trầm, nghẹn lại. “Ba không xứng với món này. Nhưng vẫn phải nếm.”

Lộc đứng trong bóng tối, toàn thân run rẩy. Cậu không biết mình đang đau, đang xấu hổ, hay chỉ là đang thấy… một điều gì đó vỡ ra. Trong lòng. Trong gia đình. Trong ký ức.

Và trong ánh đèn vàng ấy – một người con đã trả món đặc biệt cho người cha, không phải vì yêu thương, mà vì nỗi đau cần phải chạm tới tận cùng.

//.

Phúc vẫn không rút ra sau khi xuất, mà giữ nguyên tư thế, cây hàng vững chãi bên trong lỗ nhỏ đã đỏ au, trương căng và đang chảy dịch ấm nóng ra quanh rìa.

Anh cúi xuống, kề miệng vào tai ông Nguyễn, giọng trầm hằn từng chữ:

“Ba nghĩ hết rồi à? Món tiếp theo… còn đang nóng.”

Phạch!

Không để ông kịp hoàn hồn, Phúc rút ra rồi thúc vào lần nữa, mạnh đến nỗi cả người ông đàn ông trung niên bật nẩy trên mặt bàn gỗ. Cây hàng lúc này trơn nhớt, dễ dàng trượt sâu hơn, thúc thẳng vào nơi nhạy nhất trong cơ thể bị hành hạ.

“Ư… a… a a… Phúc… con…!” – ông Nguyễn gằn lên, hai tay nắm lấy mép bàn, toàn thân run rẩy vì cơn chấn động kéo dài.

Bạch! Bạch! Bạch!

Phúc nhấn sâu, từng cú như muốn dập nát thứ đàn ông ấy gọi là sĩ diện. Nhưng đúng lúc đó, cánh cửa quán khẽ mở ra, ánh sáng tràn vào cùng bóng dáng quen thuộc của Lộc.

Cậu bước vào trong im lặng.

Chiếc áo mỏng bó sát không giấu nổi cặp mông căng tròn, cặp đùi thể thao trắng mịn và “món đặc biệt” đang nở dần trong quần, dựng thẳng như chờ sẵn cho một nghi lễ.

Lộc bước đến, đối diện ông Nguyễn đang bị Phúc đè nằm trên bàn. Cậu nhìn Ba, giọng nhẹ và trong đến lạ thường:

“Ba… món này dành riêng cho miệng ba.”

Không chờ ông phản ứng, Lộc kéo khóa quần, thả “cây hàng” trắng mịn, gọn nhưng không hề nhỏ ra trước mặt ông. Cậu giữ đầu ông bằng hai tay, nhẹ nhàng nhưng kiên quyết, rồi tự đưa vào – phập – đầu nấm chạm tới lưỡi.

“Ưm… chóp… chép… ọc…”

Ông Nguyễn ngửa cổ, vừa lúc miệng bị lấp đầy bởi phần thân căng cứng và ngọt mùi của Lộc. Cậu không thúc mạnh, chỉ giữ hông đẩy nhè nhẹ, để ông thưởng thức từng tất thịt trắng trơn, từng đợt rướn nhẹ làm má ông phập phồng theo.

Phía sau, Phúc vẫn chưa ngừng trả món.

Anh tăng nhịp – bạch! bạch! bạch! – mỗi cú thúc đẩy thân thể ông Nguyễn tiến tới, vô tình rướn miệng sâu hơn vào phần thịt của Lộc.

Chóp… ọc… ọc… chép…

Khung cảnh như một bàn tiệc lạ kỳ: một người cha bị hai người con ép phải nếm tất cả những món mình chưa từng nuôi nấng, từng giọt, từng cú chạm, từng khúc thịt dâng lên từ máu mủ.

Lộc rên nhẹ: “Ư… Ba… ngậm sâu thêm chút nữa… đúng rồi…”

Cậu nhấn hông – ọc! – toàn bộ cây hàng trượt vào họng ông. Nước mắt trào ra khóe mắt người đàn ông trung niên, nhưng ông không đẩy ra, chỉ gồng người, chịu trận cả hai đầu: miệng bị lấp bởi sự ngọt ngào của đứa con út, còn lỗ nhỏ thì bị cày xới dữ dội bởi sự trút giận cuồng nộ của đứa con trưởng.

“Ưm… a… chóp… bạch… ọc… bạch…!”

Không ai nói gì nữa.

Chỉ còn tiếng thịt va vào nhau, tiếng mút mát, tiếng thở đứt đoạn và những ánh mắt rực cháy. Phúc gầm nhẹ, thúc mạnh liên tiếp – bạch bạch bạch bạch! – rồi lần thứ hai, cây hàng giật mạnh và phun sâu vào bên trong.

Lộc cũng không chịu thua.

“Ư… Ba ơi, con… con…!”

Ọc! Ọc!

Dòng dịch ấm nóng trào xuống cổ họng ông Nguyễn, khiến ông phải ngửa đầu thở hắt. Hai mắt ông mở lớn, không rõ vì khoái cảm cực độ, hay vì hối hận đang vỡ ra trong khoảnh khắc ấy.

Khi tất cả ngừng lại, ông nằm đó – thân thể co rút, lỗ nhỏ đỏ tấy và rỉ dịch, miệng vẫn còn vị của Lộc, trên ngực là dấu răng của Phúc.

Hai anh em đứng nhìn người đàn ông ấy – người từng bỏ họ lại giữa thế gian, giờ bị ép thưởng thức trọn vẹn những gì ông chưa từng dạy họ cách đối mặt: trách nhiệm, dục vọng, và tình ruột thịt đầy nỗi đau.

Prev
Next
Truyện Gay Đề Cử
Anh Rễ 6 Múi Dâm Đãng
Anh Rễ 6 Múi Dâm Đãng
Chương 72 22 Tháng 8, 2024
Chương 71 22 Tháng 8, 2024
bi-thang-em-chung-nha-hiep
BỊ THẰNG EM CHUNG NHÀ HIẾP
Chương 50 15 Tháng 10, 2025
Chương 49 17 Tháng 9, 2025
Con Cu Vô Địch
Con Cu Vô Địch
Chương 65 28 Tháng 8, 2024
Chương 64 28 Tháng 8, 2024
Vụng Trộm Với Ba Vợ_truyengay.net
Vụng Trộm Với Ba Vợ
CHƯƠNG 17 16 Tháng mười một, 2025
CHƯƠNG 16 15 Tháng 10, 2025
Những Câu Chuyện Kích Dục
Chương 14 2 Tháng 12, 2025
Chương 13 2 Tháng 12, 2025
Dương và những thú vui tuổi 15_truyengay.net
Dương và những thú vui tuổi 15
Chương 18 14 Tháng mười một, 2025
Chương 17 14 Tháng mười một, 2025
con re cua ba
Con Rể Của Ba
Chương 34 15 Tháng 12, 2025
Chương 33 15 Tháng 12, 2025
Những Chàng Sinh Viên Cu Bự_truyencogiaothao
Những Chàng Sinh Viên Cu Bự
Chương 23 8 Tháng 12, 2025
Chương 22 8 Tháng 12, 2025
Anh Hàng Xóm Vô Tình Nhặt Được Sextoy Của Tôi
Chương 19+20 29 Tháng mười một, 2025
Chương 17+18 29 Tháng mười một, 2025
2 Thằng Bạn Nứng Cặc
2 Thằng Bạn Nứng Cặc
Chương 20 3 Tháng 10, 2025
Chương 19 28 Tháng 10, 2024

Comments for chapter "Chương 35"

Theo dõi
Đăng nhập
Thông báo của
guest
guest
0 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

© 2025 Madara Inc. All rights reserved

wpDiscuz