Căn phòng nóng ran như cái lò, thân thể Trực vẫn còn run rẩy, lỗ nhỏ phía sau vừa bị vùi dập đến nhão ra, chưa kịp khép lại thì Lộc đã trườn lên, ngồi dạng hai chân trên bụng anh.
– Tới lượt em nếm món “tráng miệng” nha, anh Trực… – Lộc cười khẽ, mái tóc ướt sợi rũ xuống trán, ánh mắt mời gọi.
Trực thở dốc, mi mắt sụp xuống nhưng vẫn chưa kịp hoàn hồn thì Lộc đã tự đưa mông ra sau, nắm lấy “cây hàng” của anh – vẫn còn ươn ướt, dính dịch trắng từ trận trước – và ngồi xuống.
“Phạch…”
– Ư… a… a… – Lộc bật ra tiếng rên đầu tiên, khi cả chiều dài dựng ngược kia chọc thẳng vào bên trong lỗ nhỏ của cậu.
Trực giật nhẹ người, cảm nhận được sức siết mềm và nóng rực từ bên trong. Tay anh vô thức đặt lên cặp mông tròn đầy, mềm như bánh nếp hấp nóng, cảm nhận rõ từng cú thụt lên – hạ xuống của Lộc.
“Chóp… chóp… bạch… bạch…”
Cậu ngồi cưỡi lên Trực, động hông nhịp nhàng như khiêu vũ, nụ cười phảng phất nhưng đôi mắt rớm lệ vì cảm giác căng tức tê dại khi “cây hàng” cứng rắn cạ trúng điểm sâu nhất bên trong.
Ngay lúc đó, từ phía dưới, Phúc lại áp sát.
– Còn phía sau chưa sạch đâu, anh Trực…
Anh nói xong là kê cây hàng cứng đanh lại gần khe mông đã mở rộng sẵn của Trực, vừa được “ăn” một lượt trước đó, giờ chưa khép hẳn, chỉ cần đẩy nhẹ là lọt.
“Phập!”
– Á…! Hự… a… mẹ nó…!!!
Trực bật người lên như co giật, toàn thân cong lại vì cơn choáng kép: một “cây” cắm trong – từ Lộc, một “cây” đâm ngoài – từ Phúc. Hai đầu kẹp giữa hai thân thể trẻ tuổi, mỗi nhịp thọc là một lần bắn tia điện nóng cháy qua từng dây thần kinh.
“Bạch bạch… bạch bạch bạch…”
“Ọc ọc… chóp chép…”
“Ưm… a… a… aaaa…!”
Phúc nhấc hai chân Trực lên vai mình, kéo ra để dập sâu hơn. Anh đâm từ phía dưới, mỗi cú chạm vào tận đáy ruột già, làm lỗ nhỏ trào dịch ra ngoài. Lộc thì cưỡi phía trên, nảy lên rồi sụp xuống như đang cưỡi sóng trong cơn bão dục vọng.
Trực nằm giữa, mắt trắng dã, nước miếng chảy ra khóe môi.
– A… ư… hai đứa… mẹ nó… tao… không… chịu nổi…
“Bạch bạch… phạch phạch… bạch… bạch…”
Phúc dập như điên cuồng, bụng gồng lên từng thớ, hông chuyển động dữ dội. Lộc rụng rời đổ người xuống, miệng há, tinh dịch từ “cây hàng” của Trực bắn ra ngập trong ruột cậu.
Ngay lập tức, Trực cũng bị đẩy đến cao trào:
– Phúc… Lộc… mẹ nó… Trực ra… aaaAAaa…!!
“Bạch!!”
“Ọc ọc…”
“Á… á á… a aaaaaa…!”
Cả ba cùng rên vang trong khoảnh khắc mỗi người đều phóng vào một người khác. Dịch nóng tràn đầy, tràn sâu, trào ra ngoài thành dòng, lỗ nhỏ của Trực giật liên hồi không kịp khép lại.
Không khí trong phòng đặc quánh, sặc mùi mồ hôi, tinh trùng, và đê mê.
Lộc ngã xuống ngực Trực, mắt lim dim, bụng cậu nổi gợn gợn vì bên trong vẫn còn nóng hổi. Phúc rút ra chậm rãi, “cây hàng” nhỏng cao, đỏ ửng và dính đầy dịch trắng đục.
Trực chẳng nói gì. Anh chỉ nằm đó, thở dốc như vừa được giật khỏi cõi chết. Một bên tay ôm Lộc, một bên vuốt mông Phúc, ánh mắt trôi nổi không tiêu cự.
– Món đặc biệt… – anh khàn giọng – hôm nay hơi bị… nặng đô đấy.
Phúc cười, khom người xuống thì thầm:
– Lần sau, tụi em mời món combo 3 người. Anh nhớ ở lại đến 20h đúng giờ.
Trực nằm ngửa, hai tay dang rộng, cơ thể anh căng lên sau những đợt cao trào đầu tiên. Ngực phập phồng, bụng dưới co giật từng cơn. Những luồng khoái cảm từ hai đầu “bếp trưởng” quán cơm này vẫn chưa dừng lại.
Bỗng có tiếng cười khẽ bên tai. Lộc từ phía đầu giường chồm tới, thân thể trắng trẻo như sữa hừng hực nhiệt. Cậu cởi trần, mông căng đẫy như hai trái đào chín, lướt nhẹ lên người Trực như mèo vờn mồi.
“Em ngồi thử lên món đặc biệt của anh xem sao nhé?” – Lộc thì thầm, ánh mắt đầy lửa.
Không đợi trả lời, Lộc tách hai chân, từ từ hạ mông xuống. Tiếng “phạch” vang lên rõ mồn một khi da thịt va vào nhau. Cây hàng của Trực – vừa mới được phục vụ – lại tiếp tục bị nuốt trọn, ướt sũng, nóng ran trong lỗ nhỏ đang mút chặt của Lộc.
“Ưm… a… a…” – Lộc ngửa đầu, miệng rên như hát, hai tay chống lên ngực Trực mà nảy mông không ngừng. Âm thanh “bạch bạch” vang vọng khắp phòng, mỗi nhịp dập là một làn sóng lan tỏa đến tận lưng Trực.
Nhưng chưa hết.
Phúc – người anh cao lớn, vạm vỡ – từ phía sau giường đã tiến lại gần. Cậu không mặc gì, cây hàng dài, to, đỏ hừng, vẫn còn bóng nước, đang chĩa thẳng lên trời như một cột trụ sẵn sàng làm việc.
Trực đang say sưa với Lộc thì bất ngờ thấy hai chân mình bị nâng lên.
“Khoan đã… Phúc…!?” – Trực thốt lên, nhưng không kịp phản ứng.
“Chắc anh chưa từng bị hai người cùng lúc nhỉ?” – Phúc nói khẽ, một tay giữ đùi Trực, tay kia đưa cây hàng nóng hổi kê sát khe mông đã mềm nhũn vì hồi nãy.
“Phạch—!”
Phúc đẩy vào. Chậm nhưng sâu, từng phân từng tấc như muốn lấp đầy tận trong cùng của Trực. Lỗ nhỏ co giật, phát ra tiếng “ọc ọc” vì đã quá ướt, lại phải tiếp tục đón nhận thêm một lần trả bài.
Lộc ngồi trên dập xuống, Phúc ở dưới dập lên. Trực bị ép giữa hai thân thể trẻ trung, sung mãn, mỗi cú thúc là một lần anh cong người, miệng há ra, mắt trợn trắng vì khoái cảm bị dồn đến cực hạn.
“A… a… hai… hai đứa… a a… bố nó…” – Trực chỉ kịp rên trong mê loạn.
Cả căn phòng như một chiến trường xác thịt, ba cơ thể xoắn vào nhau, tiếng mông đập nhau bạch bạch bạch không ngừng. Mồ hôi, nước, dịch dính vào nhau như bữa tiệc tràn ngập nước sốt.
Cuối cùng, Trực là người lên đỉnh trước, cả thân thể co giật, tinh trùng phun lên bụng Lộc. Nhưng chưa kịp thở, Phúc cũng cắm sâu đến tận gốc rồi bắn vào bên trong, nóng rực và chảy ra ròng ròng. Lộc bị kẹp giữa hai người, cũng rên lên một tiếng dài rồi run bắn, nước trắng bắn lên mặt Trực và ngực Phúc.
Mọi thứ dừng lại sau đó. Chỉ còn lại tiếng thở gấp, tiếng rên đứt quãng kéo dài như dư âm của cơn mê.
Rạng sáng hôm sau.
Trực tỉnh dậy, toàn thân ê ẩm như bị đập nát, nhưng thần sắc lại bình thản, mãn nguyện. Phúc và Lộc vẫn ngủ say hai bên, đắp chăn hờ hững, miệng vẫn còn hé ra thở đều.
Anh mặc lại quần áo. Từng cử động đều khiến lưng dưới anh co giật vì nhức. Dù vậy, một nụ cười thoáng hiện trên khóe môi.
Anh lấy từ túi áo một phong bì dày, để lên bàn. Kèm theo là một mẩu giấy nhỏ, gấp làm tư, nét chữ mạnh mẽ:
“Món ăn đêm nay… quá cường lực.
Bố nó chắc phải xin nghỉ làm một ngày.
Hẹn lần sau, hai đứa phục vụ món mới nhé.
– Trực”
Không thêm lời, anh quay lưng bước đi. Bóng anh khuất dần sau tấm rèm cửa, để lại gian phòng nồng nặc mùi xác thịt, mồ hôi, và dư âm của một đêm mãnh liệt.