Truyen SEX GAY
  • Truyện Gay
  • Truyện Sex Gay
  • Truyện Tranh Gay
  • Truyện Đam Mỹ
  • Đăng Truyện
Tìm Truyện
  • Truyện Gay
  • Truyện Sex Gay
  • Truyện Tranh Gay
  • Truyện Đam Mỹ
  • Đăng Truyện
Prev
Next
  1. Home
  2. QUÁN CƠM SINH ĐÔI
  3. Chương 26 - Đêm Thứ Hai Của Trực
Prev
Next

Trực trở lại quán cơm vào đúng 19h30. Vừa bước chân tới, ánh mắt sắc lạnh của người đàn ông trong bộ đồng phục công an đập vào không gian quen thuộc, nơi anh đã từng “được đãi” món đặc biệt khiến cơ thể khó quên suốt mấy ngày qua.

Lộc vừa bưng nồi canh từ trong ra, chạm ánh mắt với Trực thì nhẹ mỉm cười. Phúc thì đứng phía sau quầy, thân hình to lớn lấp lánh mồ hôi, đang thái thịt, chỉ thoáng liếc Trực rồi gật đầu một cái – như ngầm ra hiệu: “Biết rồi, khách quen mà”.

Trực ngồi ở góc bàn cũ, gọi một đĩa cơm sườn như lần trước nhưng thật ra tâm trí không còn đặt vào bữa tối. Tay gác lên bàn, anh mân mê chiếc nhẫn bạc, nhớ lại ánh mắt sung sướng của ông Đình lúc bước ra từ phía sau quán đêm qua – tóc rối, áo quần xộc xệch, giọng khản đặc nhưng ánh nhìn thì như kẻ vừa được tái sinh.

“Cậu khá lắm, Trực.” – ông Đình vỗ vai anh, giọng hứng khởi. “Món đó… quá tuyệt. Cặp sinh đôi này đúng là của hiếm. Lần tới mà cậu muốn ‘dùng lại’, cứ chủ động đi.”

Câu nói ấy như giấy phép đặc biệt. Trực biết giờ anh muốn gì, và quán cũng sẵn sàng cho anh thêm lần nữa.

20h – Quán tắt dần đèn. Một vài khách quen còn nán lại, nhưng chỉ có Trực là được Lộc bước ra tận bàn, mời đi lối sau.

Lối hẹp dẫn về căn phòng đằng sau bếp vẫn yên tĩnh, đèn mờ ấm áp. Cánh cửa khép lại sau lưng, và Phúc đã ở đó, vẫn như lần trước – chỉ mặc chiếc quần short mỏng, thân hình cao lớn như bức tượng sống.

Trực ngồi xuống ghế gỗ. Không cần nhiều lời. Cơ thể anh đã có ký ức. Và khi Phúc bước tới, tỏa mùi mồ hôi nhẹ cùng hương da ngăm, Trực chỉ biết thở sâu, chờ đợi món đặc biệt được dọn ra.

Phúc quỳ xuống, mở khóa thắt lưng anh ra bằng đôi tay điêu luyện. Chiếc “cây hàng” của Trực – to, dày và lộ rõ gân – bật lên, đầy khí thế. Nhưng chẳng là gì nếu so với cú cúi đầu của Phúc, ngậm trọn, sâu và mạnh mẽ.

“Chóp chép… ọc ọc…”

Âm thanh quen thuộc lại vang lên trong căn phòng nhỏ. Trực dựa lưng, tay siết vào thành ghế. Phúc không vội. Miệng ấm, môi dày và lưỡi linh hoạt lướt dọc chiều dài khiến anh khó mà kìm được hơi thở. Mỗi cú rút ra, đẩy vào đều như muốn hút hết linh hồn anh.

Phúc ngẩng lên, ánh mắt liếc Trực đầy gợi tình.

– Muốn dùng món đầy đủ không? – Phúc hỏi.

Trực chỉ gật.

Một lúc sau, Lộc bước vào. Cặp mông trắng căng của cậu hiện ra trong chiếc tạp dề mỏng, bên dưới chẳng mặc gì. Cậu bò lên giường, nằm nghiêng, mông hướng ra ngoài – sẵn sàng.

Trực không chờ thêm. Anh đứng dậy, tiến lại, tay tách cặp mông ra và thấy ngay lỗ nhỏ đang hé mở, hồng hào, ươn ướt – đã chuẩn bị sẵn cho anh.

“Phạch.”
“Bạch… bạch… bạch…”

Mỗi cú nhấp của Trực đều sâu, đều mạnh, khiến Lộc rên rỉ:

– Ưm… a… á… ơ ơ…

Tay cậu siết chặt vào mép giường, cơ thể nẩy theo từng cú dập. Phúc ngồi cạnh, tay xoa ngực mình, mắt nhìn cảnh tượng như đang tận hưởng chính khoảnh khắc đó.

Trực bắt đầu tăng lực. Mồ hôi chảy theo thái dương. Mỗi lần rút ra lại “phạch” một tiếng rõ, rồi lại “bạch” thật sâu vào trong. Lỗ nhỏ của Lộc co bóp siết lấy anh, như không muốn anh rút ra nữa.

“Ọc ọc… bạch bạch… a… a…”

Lộc cong mông lên hơn, mặt úp vào gối, để Trực dập như điên cuồng vào tận sâu trong. Đến khi anh rên lớn, người giật mạnh và giữ yên ở cú dập cuối – tất cả tràn vào trong cậu, ấm nóng.

Cả căn phòng lặng đi trong tiếng thở dốc. Trực ngã xuống giường, cạnh Lộc, tay vuốt ve bờ mông trắng mịn ấy, miệng thì thầm:

– Món này… tao có thể ăn mỗi ngày.

Phúc đứng dậy, đi rót nước. Lộc khẽ xoay đầu lại nhìn Trực, môi nở một nụ cười mời gọi:

– Cấp trên anh có cần ăn thêm không? Tụi em nấu được cho cả đội đó.

Trực cười khàn:

– Cả đội công an? Có khi tao nên xin chuyển trạm về gần đây luôn…

Trực nằm ngửa ra giường, cơ thể dính mồ hôi, lồng ngực phập phồng sau trận mây mưa dữ dội vừa rồi. Tay anh còn đặt hờ lên cặp mông mịn của Lộc, đầu hơi nghiêng, mắt nhắm lại lấy hơi thở.

Phúc khi ấy bước đến, bộ ngực rắn chắc bóng loáng mồ hôi, tay siết nhẹ hai bên hông Trực. Chưa để anh kịp mở mắt, Phúc đã tách hai chân anh ra, đẩy lên một cách dứt khoát.

– Gì đấy…? – Trực giật mình, thở gấp. – Khoan…

Nhưng không kịp. Phúc đã kề sát, đưa “cây hàng” nóng hổi, cong mạnh và căng trướng dí thẳng vào khe mông của Trực.

“Phạch.”

Đầu “cây hàng” thọc mạnh vào lỗ nhỏ đang khép chặt của người đàn ông từng làm công an. Cơ thể Trực giật mạnh, mắt trợn lên:

– Hự…!! Chết… Phúc…!

“Bạch… bạch… bạch…”

Phúc không cho anh thời gian phản kháng. Hai tay giữ chặt đùi Trực, kéo ra và nhấp từng cú sâu hoắm, mạnh mẽ như động cơ vừa nổ máy. Cây hàng to, dài, cong mạnh của Phúc cắm sâu vào bên trong lỗ nhỏ chật khít của Trực, tạo ra cảm giác vừa đau, vừa sướng, vừa nhục hoá điên dại.

Trực cố chống tay bật dậy nhưng Phúc đè xuống, cúi sát tai anh, hơi thở nóng rực:

– Anh đã ăn, giờ phải trả. Đây là món phụ đó… anh Trực.

“Bạch! Bạch! Bạch bạch bạch…!”

Cơ thể Trực bị nẩy lên theo từng cú dập, lỗ nhỏ như muốn rách toạc vì quá khít với kích thước “cây hàng” kia. Nhưng càng nhồi, nó lại càng mở ra, ướt dần, siết dần, rồi đón nhận không kháng cự.

– Ưa… ưm… Phúc… mày… á… á… mẹ kiếp…

Lộc từ dưới giường ngẩng dậy, liếm môi nhìn cảnh tượng. Cậu bò lên, ngậm lấy “cây hàng” của Trực giờ vẫn còn cứng, khiến Trực vừa bị đâm từ sau, vừa bị mút từ trước – toàn thân như rơi vào cơn cuồng loạn.

“Ọc ọc… chóp chép…”
“Phạch… phạch… bạch bạch…”

Tiếng thân thể va vào nhau như tiếng trống rền vang trong căn phòng mờ ánh vàng. Mỗi cú Phúc dập vào là một lần Trực rên lớn, bụng siết lại, ngực gồng lên, mắt đỏ ngầu vì vừa đau vừa phê.

“Ư… a… Phúc… sắp… không chịu nổi… nữa…”

Phúc đổi thế, nhấc chân Trực đặt lên vai, gồng bụng và nhồi sâu đến tận đáy:

“Bạch!!”

– Á… á aaaaaa…!!!

Cả người Trực giật mạnh, lỗ nhỏ co siết điên cuồng, dịch trắng bắn ra từ trước trong lúc phía sau bị Phúc đổ tràn nóng rực vào tận trong cùng.

Mùi mồ hôi, tinh dịch và da thịt trộn vào nhau nồng nặc trong không gian kín bưng.

Phúc rút ra, “cây hàng” vẫn còn nhỏng cao, dính đầy hỗn hợp trắng đục lấp lánh. Anh cúi xuống, liếm nhẹ lên ngực Trực rồi nói:

– Lần sau, nhớ đặt món này trước 19h30. Để em chuẩn bị lỗ cho anh luôn.

Trực thở dốc, đầu gục sang một bên, giọng lạc đi:

– Món phụ… mẹ nó… còn nặng đô hơn cả món chính…

Prev
Next
Truyện Gay Đề Cử
Anh Rễ 6 Múi Dâm Đãng
Anh Rễ 6 Múi Dâm Đãng
Chương 72 22 Tháng 8, 2024
Chương 71 22 Tháng 8, 2024
bi-thang-em-chung-nha-hiep
BỊ THẰNG EM CHUNG NHÀ HIẾP
Chương 50 15 Tháng 10, 2025
Chương 49 17 Tháng 9, 2025
Con Cu Vô Địch
Con Cu Vô Địch
Chương 65 28 Tháng 8, 2024
Chương 64 28 Tháng 8, 2024
Vụng Trộm Với Ba Vợ_truyengay.net
Vụng Trộm Với Ba Vợ
CHƯƠNG 17 16 Tháng mười một, 2025
CHƯƠNG 16 15 Tháng 10, 2025
Những Câu Chuyện Kích Dục
Chương 14 2 Tháng 12, 2025
Chương 13 2 Tháng 12, 2025
Dương và những thú vui tuổi 15_truyengay.net
Dương và những thú vui tuổi 15
Chương 18 14 Tháng mười một, 2025
Chương 17 14 Tháng mười một, 2025
con re cua ba
Con Rể Của Ba
Chương 34 15 Tháng 12, 2025
Chương 33 15 Tháng 12, 2025
Những Chàng Sinh Viên Cu Bự_truyencogiaothao
Những Chàng Sinh Viên Cu Bự
Chương 23 8 Tháng 12, 2025
Chương 22 8 Tháng 12, 2025
Anh Hàng Xóm Vô Tình Nhặt Được Sextoy Của Tôi
Chương 19+20 29 Tháng mười một, 2025
Chương 17+18 29 Tháng mười một, 2025
2 Thằng Bạn Nứng Cặc
2 Thằng Bạn Nứng Cặc
Chương 20 3 Tháng 10, 2025
Chương 19 28 Tháng 10, 2024

Comments for chapter "Chương 26"

Theo dõi
Đăng nhập
Thông báo của
guest
guest
0 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

© 2025 Madara Inc. All rights reserved

wpDiscuz