Trời vừa chập tối, ánh đèn phía sau quán cơm vàng hắt nhẹ lên tấm biển gỗ sờn cũ. Khách đã về hết, chỉ còn lại hai anh em Phúc – Lộc dọn dẹp bàn ghế như thường lệ. Không khí tưởng sẽ lặng lẽ trôi qua như mọi hôm thì chuông điện thoại của Phúc và Lộc đồng loạt vang lên.
“Món cũ, thêm món mới. 22h tao với thằng em tới. Đêm nay mỗi thằng chọn một đứa.” – Long Rồng.
“Tao lấy thằng nhỏ hay cười. Bữa nay tao nằm trên, nó nằm dưới.” – Dũng.
Phúc nhìn sang Lộc, ánh mắt cả hai giao nhau, không cần nói thành lời. Họ đã quen với những vị khách như thế. Nhưng đêm nay có chút đặc biệt: hai gã đại ca cùng ghé, cùng muốn món riêng, một người muốn được cưỡi, một người đè xuống thưởng thức.
Đúng 22h, cổng sau quán khẽ mở, hai thân hình đồ sộ lừng lững tiến vào. Long đi trước, ánh mắt liếc Phúc đầy khiêu khích; còn Dũng cười nửa miệng, khoác tay qua vai Lộc, giọng cộc cằn:
– Mày ngon đấy. Lát tao ăn mày kỹ vào, nghe chưa?
Phòng Phúc – Long Rồng nằm dưới
Long Rồng vừa vào phòng đã nằm dài ra giường, chống tay sau đầu, quần chưa kịp cởi mà ánh mắt đã quét lên Phúc như thách thức:
– Tới đi. Mày leo lên, tao nằm sẵn rồi.
Phúc không nói gì, lặng lẽ bước tới, kéo phăng quần gã xuống. Cây hàng thô ráp đầy gân máu của Long đã dựng ngổng, nhưng Phúc chỉ mỉm cười nhếch môi, không để gã dùng nó.
– Hôm nay tao cưỡi mày. Mày chỉ được nằm dưới.
– Mày mà dám… – Long chưa nói hết câu đã bị Phúc ấn mạnh xuống giường, tay giữ chặt hai bắp đùi to như trụ đá, tách ra rồi dí lỗ nhỏ ẩm ướt của gã xuống sát cây hàng của chính mình.
Phạch! Tiếng đầu tiên vang lên nặng nề khi Phúc đẩy sâu vào một cú mạnh, làm Long giật nảy người, miệng chửi khẽ:
– Mẹ nó… sâu vãi…
Phúc không để yên, tay giữ hông Long mà nhịp từng cú thật chắc, thật mạnh. Tiếng bạch bạch vang đều, lỗ nhỏ của Long bị căng giãn hết cỡ, mặt gã đỏ bừng, mồ hôi túa ra, đầu nghiêng sang rên rẩm:
– Mày… làm tao điên mẹ nó rồi…
Cứ thế, Phúc cày xới lỗ nhỏ ấy đến khi cơ thể Long co giật, lưng cong lên như muốn bắn ra, nhưng gã chỉ rên lên một tiếng, dòng dịch ấm nóng trào ra ướt hết bụng. Phúc rút ra từ từ, rồi nhìn Long bằng ánh mắt bình thản:
– Mày biết mình thích nằm dưới rồi ha?
Long không trả lời, chỉ thở dốc, nằm bất động, môi mấp máy cười nhạt.
Phòng Lộc – Dũng nằm trên
Dũng đè Lộc xuống ngay khi cậu còn đang cởi áo. Gã dùng thân hình to lớn ép chặt cậu xuống giường, giọng cười khàn:
– Nhìn mày là tao đã muốn đè rồi. Mày nằm yên, để tao ăn từng chút.
Cây hàng của Dũng cứng như thép, gã dí sát vào khe mông Lộc, cầm lấy kéo mạnh ra, rồi không cần báo trước, thúc thẳng vào.
– Á… anh… – Lộc rít khẽ, cả người co lại.
– Câm. Nằm im. Mày là món tối nay tao ăn. Nghe chưa?
Phạch. Phạch. Phạch. Tiếng cây hàng đập vào bên trong lỗ nhỏ vang rõ mồn một. Gã thúc sâu từng nhịp, tay ôm sát lấy bụng dưới Lộc, kéo ngược về mỗi cú thúc.
– Mày khít… tao sướng… đm…
Lộc không thể đáp, chỉ còn tiếng thở dồn dập, ánh mắt long lên vì khoái cảm bị động. Mỗi cú thúc như cào xé trong người cậu, nhưng lại khiến bụng dưới nóng rực, tay cào lên ga giường đến rách.
– Tao chưa no đâu… – Dũng rít lên, đổi tư thế, kéo Lộc ngồi lên, rồi đâm từ dưới lên từng cú thô bạo. Gã rên thành tiếng, bắn vào bên trong không chút kìm nén, rồi mới rút ra, ôm lấy Lộc từ phía sau/…..
Sau lần chạm ngõ mãnh liệt, tưởng đâu đêm đã khép lại thì bất ngờ Long Rồng ngồi bật dậy từ giường của Phúc, còn Dũng Rồng từ phòng bên cũng bước ra, nửa người còn ướt mồ hôi.
Long liếc sang em trai, giọng cộc lốc nhưng có vẻ phấn khích:
– Dũng, mày đổi phòng với tao đi. Tao muốn thử con thằng nhỏ. Nhìn nó nhỏ người mà ngon phết.
Dũng gật gù, ánh mắt liếc sang Phúc rồi nhếch mép:
– Còn tao muốn thằng Phúc đè tao thử. Nãy nhìn nó cày mày mà tao ngứa hết người.
Cả hai không hỏi ý ai. Gã nào cũng có quyền của riêng mình, nhất là trong cuộc chơi tối nay.
Phúc nhìn Lộc – cả hai hiểu ý – rồi lặng lẽ đổi phòng.
Phòng Lộc – Long Rồng làm công
Lộc đứng bên giường, còn chưa kịp nói gì thì Long đã bước tới, bàn tay to như chụp lấy eo cậu, kéo sát vào thân hình trần trụi phủ đầy mực xăm của gã.
– Mày nhìn tao như kiểu sợ đấy? Tao không đè mày chết được đâu, nhưng tao muốn đút thử cái của tao cho mày biết mùi.
– Tôi… ờ… – Lộc lắp bắp, chưa kịp phản ứng thì Long đã đè ngửa cậu xuống giường.
Gã hùng hục hôn lên cổ, vai, rồi liếm dọc sống lưng Lộc như đánh dấu lãnh thổ. Tay gã mò xuống, tách mông cậu ra, lưỡi phả hơi nóng hầm hập vào khe nhỏ rồi cười hềnh hệch:
– Nhìn cái lỗ này, tao cũng thấy thèm rồi.
Phạch! Cây hàng khủng bố của Long đâm vào không chút nương tay. Lộc ngửa đầu rít lên, hai tay bấu vào mép giường. Gã không cần dẫn dắt, chỉ cần lực và bản năng của kẻ từng nằm dưới, giờ muốn thử cảm giác làm công.
– Mày chịu được không? Còn lâu tao mới dừng!
Tiếng phạch phạch phạch dội lên vách, Long thúc liên tục, hông gã nảy lên dội xuống, ép Lộc vào từng góc giường. Cậu cố chịu, lỗ nhỏ run lên theo từng cú đâm đầy quyền uy của gã đại ca.
– Mày khít… khít hơn thằng em tao tưởng! – Long gầm lên, rồi bắn vào bên trong không chút kiềm chế.
Lộc nằm gục, môi bật ra từng hơi mỏng. Gã xoa mông cậu, liếm ngang sống lưng rồi vỗ nhẹ:
– Tao mà nằm dưới mãi uổng nhỉ?
Phòng Phúc – Dũng Rồng làm thụ
Dũng bước vào, đóng cửa lại, rồi tự động trèo lên giường nằm ngửa, dang hai chân ra, chống tay sau đầu.
– Mày muốn tao nằm thế nào?
Phúc không đáp. Chỉ lặng lẽ tiến đến, tay vuốt dọc đùi gã, cảm nhận được rõ sự run rẩy trong da thịt kẻ đang tự trao thân.
– Lần đầu mày nằm dưới à?
– Phải. Nhưng tao coi mày làm được gì với tao. Đừng khiến tao chán.
Phúc cúi xuống, dùng tay mở rộng khe mông của gã, lưỡi lướt nhẹ một vòng khiến Dũng rùng mình.
– Ưm… mẹ… – Dũng khẽ chửi, rồi lại bất giác thở gấp vì cảm giác lạ.
Phúc không vội, anh vuốt ve từng lớp da rắn chắc, rồi nhẹ nhàng đẩy đầu khấc vào, từng chút từng chút.
Phạch. Phạch. Tiếng xâm nhập vang dội trong không gian yên tĩnh. Phúc nhấn từng cú sâu, vừa chậm vừa dứt khoát, để gã đại ca nằm dưới cảm nhận hết từng phân.
– Mày… chậm… không, mạnh… mạnh hơn… – Dũng bắt đầu rên, tay ôm chặt lấy chăn nệm, miệng bật ra từng tiếng “a… á…” như mất kiểm soát.
Phúc kéo hông gã lên cao, thúc dồn dập vào điểm sâu nhất, đến khi cơ thể Dũng cong lại, chân co giật, toàn thân bắn mạnh vì cao trào. Còn Phúc vẫn đẩy thêm vài nhịp rồi mới rút ra, lau qua rồi ngồi bên cạnh nhìn gã đàn ông vạm vỡ đang nằm bất lực.
– Lần đầu nằm dưới, nhưng mày cũng sướng đấy chứ.
Dũng liếc Phúc, môi nhếch:
– Mẹ… có khi tao nghiện thật…
Kết thúc đêm – đổi người nhưng vẫn là món quen
Hai anh em Rồng ngồi dựa vào nhau ngoài phòng khách nhỏ sau khi rửa ráy, mỗi người quấn khăn, thuốc cháy đỏ trên môi.
– Món nào cũng ngon… – Long khẽ nhếch môi, ánh mắt liếc sang Phúc.
– Nhưng chắc tao vẫn khoái được mày đè hơn – gã nói thêm, ngón tay gõ nhẹ lên đầu gối.
Dũng cười cộc:
– Còn tao… chắc lại mò về đè thằng nhỏ – rồi hất đầu về phía Lộc đang nằm gục bên cửa.
Phong bì lại được đặt xuống bàn, nhưng lần này kèm theo hai lon bia và một câu ngắn gọn:
– Món này, tao với em tao sẽ còn gọi dài dài.