Truyen SEX GAY
  • Truyện Gay
  • Truyện Sex Gay
  • Truyện Tranh Gay
  • Truyện Đam Mỹ
  • Đăng Truyện
Tìm Truyện
  • Truyện Gay
  • Truyện Sex Gay
  • Truyện Tranh Gay
  • Truyện Đam Mỹ
  • Đăng Truyện
Prev
Next
  1. Home
  2. QUÁN CƠM SINH ĐÔI
  3. Chương 15 - Món Ăn Đêm Thứ Hai
Prev
Next

22h đêm. Gian phòng nhỏ sau quán cơm vẫn như cũ: ánh đèn vàng dịu phủ một lớp ấm áp lên những mảng gạch cũ, mùi thơm dìu dịu từ loại tinh dầu bạc hà quen thuộc lan nhẹ trong không khí.

Phúc bước vào trước, áo thun trắng mỏng, quần dài đơn giản. Cậu dọn sẵn một khay trà nóng, không lời, không ồn ào. Đêm nay không cần nhiều nghi thức – khách quen mà.

Vài phút sau, tiếng cửa mở. Gã bước vào. Áo khoác da ném lên ghế, chân mang giày đen bóng đạp cửa khép lại. Gương mặt vẫn góc cạnh, vẫn có nét ngạo nghễ của kẻ quen ra lệnh. Nhưng khi nhìn thấy Phúc, ánh mắt gã khẽ hạ xuống, sâu hơn, thăm thẳm như vừa nhớ lại mùi vị lần trước còn đọng nơi môi.

– Mày nhớ tao không?

– Tôi nhớ mà.

Gã cười khẩy, bước đến gần, chống một tay lên thành tủ gỗ cạnh Phúc:

– Tốt. Tao cũng nhớ món ăn mày nấu hôm bữa, nhớ muốn điên.

– Đêm nay, tôi nấu thêm một vị cay nhẹ. Thử không?

Gã liếm môi, gật đầu:

– Mày đè tao xuống giường đi, Phúc.

Không đợi nói lần hai, Phúc kéo gã vào phòng. Gã đại ca Long Rồng từng khiến bao người phải cúi đầu, giờ lại ngoan ngoãn nằm ngửa trên đệm, hai tay buông thõng, áo thun bị lột khỏi người, phô ra thân hình vạm vỡ, kín những hình xăm chằng chịt.

– Làm đi, mày mà không làm tao no tối nay, tao không tha đâu.

Phúc cười khẽ. Bàn tay cậu đè lên ngực gã, cảm nhận rõ từng múi cơ đang căng nhẹ dưới làn da rám nắng. Gã nằm đó, hai mắt mở to nhìn trần, nhưng hơi thở lại dồn dập theo từng nhịp Phúc đưa miệng xuống – từ cổ, vai, đến hõm ngực. Lưỡi cậu đảo nhẹ, ẩm ướt, điêu luyện.

– Ư… Mẹ nó… mày… biết rõ điểm yếu của tao thật.

Phúc không đáp, chỉ cúi xuống, kéo chiếc quần khỏi người gã đại ca. “Món ăn” hôm nay dọn lên đầy đặn, mặn mà, không chần chừ. Cậu ngồi hẳn lên phần hông gã, ấn nhẹ khiến Long phải cong người phản ứng.

– Bắt đầu rồi. Nằm im mà thưởng thức.

Tiếng “phạch” vang lên khi cây hàng của Phúc trượt vào lỗ nhỏ đã được làm ướt sẵn. Gã cắn chặt môi, bàn tay bấu lấy ga giường, nhưng không đẩy ra – mà kéo sát vào.

– Mày… chơi mạnh thế…

Phúc nghiêng đầu, thì thầm bên tai:

– Tôi nhớ anh cũng thích kiểu này.

Gã rên khẽ, tiếng rên rít từ lồng ngực vang ra thành:

– A… Mẹ nó, cứ làm tới đi… mày mà dừng, tao giết.

Chuyển động ngày càng mạnh, sâu và dứt khoát. Mỗi cú hạ xuống đều khiến cơ thể vạm vỡ dưới thân cậu cong lên tiếp nhận, từng đường gân trên cánh tay Long nổi rõ, mồ hôi chảy dọc xuống rốn. Nhưng thay vì phản kháng, gã lại càng nghển cổ ra sau, thở phì phò như thú hoang được thuần hóa.

– Tao sắp…

– Đợi… thêm chút nữa.

Phúc giữ nhịp, đẩy gã đến tận cùng của khoái lạc. Khi tiếng bạch bạch chạm đáy vang đều lên cùng tiếng thở dồn, gã gồng người rồi vỡ oà trong tiếng rên khản đặc:

– Aaa… Mẹ nó… tao no rồi… thật sự no…

Phúc rút ra, khẽ ngồi xuống ghế, lau cổ bằng khăn ướt. Gã Long Rồng nằm bệt, hai chân dang rộng, ngực phập phồng, hai mắt lim dim như vừa bị đánh bại hoàn toàn.

Một lúc sau, gã ngồi dậy, thở dài đầy thỏa mãn rồi rút từ túi áo khoác một chiếc phong bì dày cộm, đặt lên bàn cạnh chén trà.

– Món ăn ngon. Mày vẫn đỉnh như lần đầu.

Phúc chỉ gật đầu.

Phúc vừa lau người xong, còn đang mặc lại áo thì tiếng cánh cửa đóng sập lại phía sau khiến cậu khựng lại. Gã Long Rồng vẫn chưa đi.

– Mày tưởng tao đi thật à?

Phúc quay lại. Gã đã khoá trái cửa, ánh mắt không còn mang nét lười biếng mà giờ long lên, ươn ướt vì khoái cảm chưa tan. Gã bước lại gần, bàn tay còn ấm kéo mạnh eo Phúc lại, dán sát vào lồng ngực vẫn chưa kịp mặc áo.

– Tao chưa no hẳn đâu, Phúc ạ. Mày biết mấy món ngon thường… càng hâm nóng càng thấm không?

– Anh muốn ăn thêm?

– Ừ. Món tủ của mày. Chơi chậm thôi. Đêm còn dài.

Gã nằm lại xuống đệm, lần này hai chân hơi co, một tay gác lên trán như kiểu chờ đợi phục vụ. Vẫn là tư thế nằm dưới, nhưng ánh mắt thì ngước lên, nhìn Phúc như thể đó là món chính trong thực đơn đắt giá nhất của gã.

Phúc leo lên giường. Cậu ngồi hẳn xuống bụng gã, hai tay chống lên ngực đầy lông tơ của đại ca, mắt nhìn xuống.

– Vẫn cái lỗ đó, chứ không phải món khác?

– Mày hỏi thừa. Lên món đi.

Không vội. Phúc cúi xuống, hôn lên từng mảng da nóng hổi của gã. Mồ hôi vẫn còn lấm tấm nơi hõm cổ, cậu mút lấy. Miệng cậu tiếp tục lướt xuống phần ngực, rồi bụng, và dừng lại nơi giữa hai đùi đang mở rộng sẵn. Phúc mút nhẹ lỗ nhỏ đã hơi sưng đỏ sau lần “thưởng thức” trước. Tiếng “chóp chép” vang lên trong phòng tối, khiến cả gã cũng không nén nổi mà rên một tiếng:

– Ưm… mẹ nó… mày liếm kỹ thế…

Phúc vừa liếm vừa dùng tay tách mông gã ra rộng hơn. Đầu lưỡi cậu không ngừng rà quanh, từng vòng xoáy nóng hổi nhấn nhá vào miệng lỗ. Gã nằm dưới, tay bấu chặt drap giường, thân hình rắn chắc lại co giật vì chỉ riêng miệng thôi đã khiến thần kinh căng lên.

– Mày mà cứ liếm kiểu đó… tao ra trước khi vào luôn đấy…

Phúc không đáp, chỉ luồn hai tay vào dưới mông gã, nâng lên, rồi đưa lưỡi sâu hơn. Lỗ nhỏ giật nhẹ từng nhịp theo chuyển động lưỡi, tiếng ọc ọc vang nhỏ nhưng rõ ràng trong không khí ướt mồ hôi.

Gã cong người, bắp chân co rút, bụng xiết lại. Rồi khi lưỡi cậu chạm đúng điểm sâu nhất, gã bật ra một tiếng:

– Aaa…! Mẹ nó… tới đi! Tao chịu hết nổi rồi!

Phúc chống tay lên giường, đặt cây hàng mình vào giữa khe mông gã, ấn chậm. Tiếng “phạch” vang khẽ khi đầu cây trượt vào.

– Chậm… chậm thôi… – gã rít lên, miệng há ra thở.

Lần này không vội vàng. Phúc nhấp từng đợt dài, sâu, rút gần hết rồi lại dấn chậm vào. Tiếng bạch… bạch… vang lên như nhịp trống trầm đều, không gấp gáp. Gã nằm dưới, thân hình căng cứng, hai tay lần này nắm chặt tay Phúc đang chống bên vai gã. Mỗi cú thúc vào đều khiến bụng dưới gã giật nhẹ.

– Mày đúng là… mẹ nó… làm tao muốn chết vì sướng…

Phúc cúi xuống, hôn môi gã – một nụ hôn trọn vẹn, chậm, sâu. Trong lúc đó, hông cậu vẫn không ngừng đưa đẩy, tiếng nhóp nhép dính ướt giữa thân thể càng lúc càng vang rõ, hòa lẫn tiếng rên đứt quãng:

– Ư… Ưm… mày cứ thế này… tao nghiện mày mất…

Cuối cùng, khi Phúc rút ra, thân dưới gã vẫn còn co giật nhẹ. Mồ hôi dầm dề, mắt gã lim dim, lồng ngực nhấp nhô. Gã nằm im một lúc lâu, rồi bật cười, giọng khàn khàn:

– Mẹ nó… món mày nấu tối nay… ăn hai lần mà còn đói thêm…

Phúc mặc lại áo, lau tay rồi tiến ra ghế ngồi. Gã lồm cồm ngồi dậy, mò lấy chiếc phong bì thứ hai, lần này mỏng hơn nhưng vẫn đủ dày để thấy rõ ý tứ.

Gã chưa đứng dậy. Ngược lại, nằm nghiêng xoay hẳn về phía Phúc, ánh mắt ánh lên sự ham muốn dồn nén đến tận cùng, nhưng không còn cái dữ dội ban nãy. Thay vào đó là một nụ cười mép đầy tính chiếm hữu.

– Mày còn sức không?

Phúc còn chưa kịp đáp, gã đã đè nhẹ cậu xuống đệm, không phải bằng sức ép của một kẻ nằm trên, mà là kiểu một người muốn phục vụ.

– Lần này, tới lượt tao ăn.

– Anh…

– Yên đi, mày đãi món chính rồi, để tao… mút lại nước lèo.

Gã cúi xuống, hôn bụng dưới Phúc trước, chậm rãi, nóng như lửa than áp lên da. Đôi môi của đại ca lướt qua từng múi cơ bụng, rồi trượt xuống vùng lông rậm đen dưới rốn.

Phúc vừa định lên tiếng thì cả người rướn mạnh vì lưỡi của gã đã trườn dọc cây hàng cậu, từ gốc đến tận đầu. Gã liếm như một con thú đói ăn muộn, môi mút lấy từng đường gân, lưỡi chẻ ra quấn vòng quanh phần đầu nóng hổi, rồi rút vào nhả ra nghe “chóp chép” không ngớt.

– Ưm… anh… chậm thôi… tôi sắp…

– Sắp thì cứ sắp. Tao mút cho ra luôn cũng được – gã cười khẽ, ánh mắt đỏ hoe vì khoái cảm dâng trào.

Gã ngậm toàn bộ vào miệng. Lưỡi đảo đều bên trong, miệng rút ra rút vào như đang hút lấy từng giọt vị mằn mặn tan nơi đầu lưỡi. Hai tay to khoẻ giữ lấy mông Phúc, hơi nâng lên để “góc ăn” dễ dàng hơn.

Tiếng ọc ọc, chóp chép vang lên đều đặn. Cơ bụng Phúc siết chặt từng hồi, mắt cậu nhắm nghiền khi cảm giác ấm, ẩm, trơn và hút chặt đến mức không chịu nổi.

– A… ưm… Long… tôi sắp…

Gã không dừng. Lúc Phúc bật lên, gã vẫn mút trọn. Đầu cậu giật mạnh, tay nắm lấy tấm lưng xăm trổ đang cúi xuống, cơ thể bắn lên từng đợt trong miệng đại ca.

Chỉ đến khi dòng ấm tràn ra, gã mới từ từ rút miệng, mút đến tận giọt cuối cùng, liếm môi rồi ngước lên cười:

– Ngon. Cay nồng mà đậm vị. Món tráng miệng này mày nấu đúng gu tao.

Phúc nằm thở dốc. Cậu nhìn người đàn ông xăm rồng đang lau miệng bằng mép áo mình, còn ánh mắt thì đầy vẻ bằng lòng, thoả mãn như vừa húp cạn một tô phở đặc biệt giữa khuya vắng.

Gã đứng dậy, không quên móc ra một phong bì nhỏ hơn, đặt lên bàn.

– Cái này… tao để riêng. Ghi cho rõ: “tip cho món ngậm.”

Phúc chưa kịp đáp lời, gã đã khoác áo bước ra, chỉ để lại một câu ngắn:

– Nhớ tên tao đi, Long Rồng, khách ruột đó.

Prev
Next
Truyện Gay Đề Cử
Anh Rễ 6 Múi Dâm Đãng
Anh Rễ 6 Múi Dâm Đãng
Chương 72 22 Tháng 8, 2024
Chương 71 22 Tháng 8, 2024
bi-thang-em-chung-nha-hiep
BỊ THẰNG EM CHUNG NHÀ HIẾP
Chương 50 15 Tháng 10, 2025
Chương 49 17 Tháng 9, 2025
Con Cu Vô Địch
Con Cu Vô Địch
Chương 65 28 Tháng 8, 2024
Chương 64 28 Tháng 8, 2024
Vụng Trộm Với Ba Vợ_truyengay.net
Vụng Trộm Với Ba Vợ
CHƯƠNG 17 16 Tháng mười một, 2025
CHƯƠNG 16 15 Tháng 10, 2025
Những Câu Chuyện Kích Dục
Chương 14 2 Tháng 12, 2025
Chương 13 2 Tháng 12, 2025
Dương và những thú vui tuổi 15_truyengay.net
Dương và những thú vui tuổi 15
Chương 18 14 Tháng mười một, 2025
Chương 17 14 Tháng mười một, 2025
con re cua ba
Con Rể Của Ba
Chương 34 15 Tháng 12, 2025
Chương 33 15 Tháng 12, 2025
Những Chàng Sinh Viên Cu Bự_truyencogiaothao
Những Chàng Sinh Viên Cu Bự
Chương 23 8 Tháng 12, 2025
Chương 22 8 Tháng 12, 2025
Anh Hàng Xóm Vô Tình Nhặt Được Sextoy Của Tôi
Chương 19+20 29 Tháng mười một, 2025
Chương 17+18 29 Tháng mười một, 2025
2 Thằng Bạn Nứng Cặc
2 Thằng Bạn Nứng Cặc
Chương 20 3 Tháng 10, 2025
Chương 19 28 Tháng 10, 2024

Comments for chapter "Chương 15"

Theo dõi
Đăng nhập
Thông báo của
guest
guest
0 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

© 2025 Madara Inc. All rights reserved

wpDiscuz