Phép thuật - Chương 9
Chương 9 – Bạn hay thù?
Poong…poong….
“Vào học rồi, đi trước nhé!” Kan chào Patrick rồi chạy nhanh vào lớp, để hắn ngồi một mình, dõi theo cậu tiếc nuối.
Hắn chắt lưỡi một cái, đứng dậy, đi lửng thửng đến phòng bào chế thuốc của mình.
…
Kan thấy bọn bạn đứng tụ lại trước lớp học, vây quanh một ai đó. Fui chợt thấy Kan, mừng rỡ chạy lại ôm chặt lấy cậu, siết mạnh.
“Lâu quá không gặp! Cậu biết tớ nhớ cậu thế nào không?”
“Hả?”
Kan cố gỡ tay Fui ra nhưng không được, nó ôm Kan chặt quá.
“Này, cậu khỏi bệnh chưa? Sao lần trước nghe nói cậu bệnh nặng lắm cơ mà? Tớ và Patrick còn tính xin nghỉ một bữa tới thăm cậu”
Fui là bạn chung lớp phép thuật với Kan từ hồi đầu năm đến giờ. Nó mới bị bệnh nặng, người ta nói nó sẽ không qua khỏi, cả nhà nó buồn khủng khiếp. Cậu và Patrick tính đến thăm nó xem sao nhưng ai ngờ giờ nó đứng đây khỏe re.
“À…chuyện đó hả? Nhờ…bà tớ cả đấy! Bà tớ giỏi thảo dược lắm, nhớ không?” Fui lúc này đã buông Kan ra nhưng vẫn còn nhìn chằm chằm.
“Ừ ha”
“Tớ tưởng sẽ không còn được gặp cậu nữa” mắt Fui hơi ươn ướt.
“Này, không phải chớ. Đừng khóc nha!” Kan vỗ vỗ vai Fui. “Trưa nay, tớ, cậu và Patrick sẽ đi ăn mừng cậu khỏe lại, được chưa?”
“Có hắn nữa sao?”
“Ừ” Kan cũng chẳng để ý Fui có ý gì khi hỏi vậy. Cậu quay sang đám đông trước mặt, hỏi Fui “Chuyện gì vậy?”
“Có tên điên nào đó muốn thách đấu với cậu”
Kan bây giờ đã thấy cái nhân vật trung tâm ấy. Hắn cao ghê, chắc là cao hơn cả Patrick nữa. Vai hắn rộng và thân hình rắn chắc, khỏe mạnh. Mắt hắn nhìn khắp bọn học sinh vây quanh hắn như kinh tởm lắm không bằng. Chợt, mắt hắn bắt gặp Kan đang nhìn hắn dò xét, hắn đẩy bọn phù thủy con sang hai bên, tiến lại gần Kan, mắt hắn đanh lại.
“Ngươi vẫn không thay đổi nhỉ? Kanithe Rosteirn!” Giọng hắn ồm ồm nghe kinh không chịu được.
“Ngươi là ai?”
“Goth Matrix”
“Ta không quen ngươi”
“Dĩ nhiên người không quen Goth Matrix nhưng ta thì ngươi phải biết chứ”
Kan liếm môi, cố nén cười. “Ngươi không phải là Goth Matrix sao?” Kan nói hết câu thì giật mình nhận ra hắn đang đứng ngay sát trước mặt cậu, một tay nâng cằm cậu lên, hắn nghiến răng tức giận.
“Ngươi giỏi lắm. Trong lúc ta ở bên kia đau khổ vì ngươi thì ngươi ở đây vui vẻ, quên hết tất cả là được sao?” Hắn nói gần như hét.
Kan gạt tay hắn ra. “Ta không quen ngươi. Ngươi nhầm người rồi”
“NGƯƠI…”
“Ngươi bị điên à? Kan đã nói không biết là không biết” Fui đứng chen giữa hai người, nói cứng.
Goth bực bội hất tay một cái, Fui như bị một lực vô hình đẩy văng ra xa. Hắn quay lại nhìn Kan.
“Lần này ta sẽ không để ngươi thoát khỏi tay ta nữa đâu”
“Cái gì mà tay ngươi?” Kan nhận ra giọng nói quen thuộc của Patrick. Hắn đã đứng bên cạnh Kan tự lúc nào. Chắc đang vào phòng bào chế thuốc nghe xôn xao, ồn ào nên chạy tới đây mà.
“À. Người yêu ngươi đó à?” giọng Goth lạnh như trời mùa đông xứ Vandova.
“Ngại quá” Patrick giả bộ gãi gãi đầu. “Chúng tôi chỉ ở chung nhà thôi, còn chưa chính thức”
“Cậu nói cái gì vậy hả?” Kan nhảy dựng lên.
“Đừng đùa với hắn Patrick!” Fui hét lên, từ khóe miệng có chất lỏng màu đỏ chảy ra.
Lúc này, như nhận ra chuyện gì đang diễn ra, máu trong người Patrick như sôi lên. Hắn nhảy vào đánh Goth. Vừa lúc đó, thầy Garith chạy vào ngăn cản.
“Patrick! Đánh nhau và làm bạn khác bị thương là tội nặng đấy. Nhưng vì em không dùng phép thuật nên tôi chỉ phạt em làm sạch toàn bộ các phòng bào chế thuốc ở khu bào chế. Sau giờ học ở lại dọn” đoạn, ông quay sang Goth và Fui, “Còn hai em theo tôi lên phòng”
Kan lại gần Patrick. “Lần sau đừng nóng nảy thế nữa”
Patrick hằn hộc quay đi. Hắn chỉ tiếc chưa cho tên đó thêm mấy cú. Kan sau đó kể lại cho hắn nghe chi tiết hơn. Lúc này hắn mới thấy lo thật sự. Chứ gì nữa. Cái kiểu nói đó, còn bên kia bên này. Không chừng hắn là…
“Cậu đừng lại gần hắn, nghe chưa?”
“Ai?”
“Goth”
Patrick không giải thích gì thêm, Kan cũng chẳng hỏi gì. Hắn phải nhanh chóng tìm cách báo cho thầy cô và các vị pháp sư biết thôi. Chắc hắn sẽ báo cho vị hiệu trưởng Cahroli biết. Nghĩ là làm, hắn chạy thẳng đến phòng hiệu trưởng.
…
Ông già đó không tin hắn. Dĩ nhiên rồi, chỉ dựa vào mấy lời nói phiến diện của hắn làm sao có thể khẳng định rằng Goth là con quái vật Jay được chứ. Goth lại chưa có hành động gì nên càng không thể làm bậy. Ông ta cũng chẳng chịu dùng phép kiểm tra quái vật với Goth. Chắc là sợ sẽ có tiếng xấu nếu Goth không phải là Jay, hơn nữa không phải muốn dùng phép lên ai đó là dùng, phải có sự đồng ý của bề trên. Ôi, phức tạp quá. Tên này quá nguy hiểm. Không chừng nó đang thực hiện âm mưu gì đó.
Két….
Cánh cửa mở ra làm Patrick điếng người. Là hắn. Goth. Patrick đã suýt bị Jay giết chết một lần. Xét cho cùng, Patrick không phải là đối thủ của Jay. Xung quanh đây lại không có ai. Kiểu này chết chắc. Nghĩ tới đây, hắn không khỏi tiếc nuối. Bây giờ hắn muốn ôm Kan lần cuối ghê. Thây kệ, tới đâu hay tới đó.
“Ngươi…tới đây làm gì?” Patrick hỏi.
“Bị phạt”
Goth nhìn Patrick bực bội. Không ổn rồi, không biết khi nào Goth sẽ nổi khùng, tốt nhất là hắn nên chuồn lẹ. Patrick xoay đi, hướng ra cửa.
“Ta dọn xong nơi này rồi, ta đi đây”
Mới đầu Goth chỉ im lặng, sau hắn thấy cái gì đó trên bàn nên kêu Patrick lại.
“Ngươi gọi cái đó là dọn xong rồi đó hả?” hắn chỉ cái lọ xanh đen trên bàn. “Đúng là mấy miếng thịt di động như các ngươi chẳng làm được gì?”
“Ngươi nói gì chứ? Đó là lọ ta đang thử nghiệm, mai phải xem lại. Đây là phòng bào chế của ta mà” Patrick nhìn lọ thuốc. Khổ ghê, tự nhiên sắp đi rồi còn cãi lại tên Goth. Tim Patrick tự nhiên đập nhanh. “Thôi, ta đi đây”
“Ngươi có phòng bào chế riêng à? Hay thật” giọng hắn dịu đi. Patrick thấy hắn chạm nhẹ vào lọ thuốc, ánh mắt xa xăm. Giọng hắn lại cất lên, ồm ồm, “Nếu ngươi muốn bào chế thuốc yêu tinh bong bóng thì ngươi còn thiếu một thứ đó”
Patrick như không tin nổi vào tai mình, vẫn đứng cách hắn một khoảng. “Sao ngươi biết?”
“Vì hồi nhỏ ta đã chế thuốc này rồi”
…
“Kan”
Cậu quay lại, bắt gặp Fui đang đứng đó đợi mình. Có vẻ như nó đã đợi cậu khá lâu.
“Thầy gọi cậu lên có chuyện gì không?”
“Chỉ la rầy vài thứ thôi”
“Ờ, mới hết bệnh mà” như sực nhớ điều gì, Kan tiếp “Cậu đợi tớ có gì không?”
“Ăn mừng! Cậu quên rồi sao?” Fui nhắc.
Kan đập nhẹ tay lên đầu. “Sao tớ lại có thể quên chứ? Nhưng Patrick bị giữ lại rồi, dọn xong mấy phòng đó chắc tối nay về trễ lắm. Mai được nghỉ, hay tối nay ở lại nhà tớ đi”
“Được thôi”
Sau đó, cả hai cùng bay về nhà Kan.
…
Trở lại phòng bào chế…
“Là thứ gì?” Patrick bây giờ đã đứng gần Goth hơn.
“Lá Chiu li”
“Ta chưa nghe loại đó bao giờ” Patrick ngờ vực.
“À, từ nhỏ ta quen gọi vậy rồi. Là lá cây ở cổng vào khu này đó” Hắn à lên như thể sực nhớ ra điều gì.
“Orgos. Là lá Orgos! Sao ta không nghĩ ra nhỉ? Mùi thơm của nó có thể gọi bọn yêu tinh bong bóng” mắt Patrick sáng lên, toan chạy ra ngoài thì Goth giữ tay lại.
“Ta có hái mấy lá ở đây” hắn chỉ vào trong túi áo rồi lấy ra một nhúm lá.
Patrick lấy mấy cái lá rồi nghiền nhỏ, đốt nó lên, xong bỏ tí Campos vào, trộn đều rồi bỏ vào lọ, khuấy.
“Sao ngươi không bỏ thẳng mấy lá…Orgos vào luôn?” Hắn ngạc nhiên.
“Như thế này sẽ có tác dụng nhanh hơn”
Patrick vừa nói xong thì từ lọ thuốc, một quả bóng nước bay lên, lớn dần rồi thành hình yêu tinh con với mớ tóc lỉa chỉa như đống rơm, đôi tai dài quá khổ, nó lơ lửng giữa không trung với đôi cánh như hai miếng giẻ rách.
“Hay thật. Thảo nào lúc ta làm phải mất tới nửa ngày mới gọi được” hắn lẩm nhẩm trong miệng. Hắn đưa mắt quan sát Patrick, thấy tên này đang đụng đụng vào con yêu tinh, lúc thì cúi xuống ghi lia lịa vào một xấp giấy. Nhìn vẻ mặt hớn hở ấy, hắn chợt nhớ lại hắn lúc nhỏ.
“Ngươi giỏi thật! Cái này ta thấy trong sách của mấy người học năm hai đó. Vậy mà ngươi làm từ hồi nhỏ rồi. Ta phải học hỏi ở ngươi nhiều rồi” Patrick nãy giờ quên mất mình đang đứng ngay cạnh Goth. Hắn chợt nhìn thấy trong đống giấy đó có ghi về thuốc Nhìn thấu.
“Thứ này không phải chỉ cần dùng phép là nhìn thấu được sao? Đâu cần phải bào chế” hắn chỉ vào dòng chữ trong xấp giấy.
“Nếu ngươi làm phép thì ngươi phải ếm vào thứ ngươi muốn nhìn thấu, người khác sẽ biết. Đặc biệt là lúc ngươi ếm vào những vật rắn như tường hay gì đó, lúc đó trên tường sẽ hiện ra một lớp khí mỏng, cho ngươi nhìn vào bên trong. Nếu ai đó cũng đứng bên ngoài, nhìn thấy lớp khí, sẽ biết có người đang cố nhìn thấu vào bên trong. Thuốc của ta thì rất có ích cho quân đội ma pháp. Không để lại dấu vết gì. Nhưng vì thế nên nếu lọt vào tay bọn tội phạm thì sẽ rất nguy hiểm. Hội đồng bào chế tuy đã thông qua sáng chế của ta nhưng chỉ cho quân đội ma pháp sử dụng thôi” Patrick tuôn một tràng, thao thao bất tuyệt. Patrick ngó sang bên cạnh thấy hắn đang nghe chăm chú khiến Patrick lại thêm thích thú.
“Ngươi biết không, hồi trước ta có chế loại thuốc này…” Goth nói.
Cả hai tiếp tục trao đổi sôi nổi về mấy loại thuốc.
…
Ở nhà Kan…
“Sao lâu vậy ta?” Kan nhìn ngoài trời đã tối lắm rồi.
“Không biết cậu ta có sao không nữa?” Fui nói thêm. Thấy Kan quay qua có ý hỏi, Fui giải thích “Cậu ta bị phạt chung với Goth”
“Cái gì? Vậy thì nguy rồi” Kan đứng dậy, tính đi ra ngoài, nhưng Fui giữ tay lại. Nó hỏi “Sao thế? Hai đứa nó không dám làm càn nữa đâu. Thầy cũng nói chuyện với Goth rồi”
“Tớ không biết nhưng Patrick nói tớ phải tránh xa Goth nên tớ nghĩ khá nghiêm trọng”
“Patrick nói vậy sao?” Fui hỏi.
“Ờ”
Fui im lặng quan sát nét mặt của Kan, nói khẽ.
“Cậu biết tại sao không?”
Kan lắc đầu.
“Hồi trước mẹ tớ có tham gia kiểm tra trong trận đấu cúp Qruitz mà cậu tham gia nên biết chuyện gì đã xảy ra. Dĩ nhiên không chi tiết lắm nhưng cũng biết được sơ bộ. Có lẽ Patrick nghĩ Goth là con quái vật ấy”
“Chuyện là sao? Kể đi” Kan thúc, ngồi xuống đối diện Fui.
“Tớ cũng chỉ nghe kể thôi nha. Là thế này…”