Summary
Hai tay nó vẫn nắm chặt tay Bình vẫn đang xiết xâu chuỗi ngày càng mạnh hơn. Phương cố van xin Bình buông tha cho nó, nó đau quá. Đôi mắt nó như muốn nổ tung, toàn thân nó như sắp bốc hơi vào không khí, đau đớn khôn cùng. Người nó yêu đang giết nó…thêm một lần nửa.
Hai giọt nước mắt lăn dài trên má, nó yếu ớt van xin lần nửa.
– Bình, đừng …xi..n ..cậu…mình đ..a..u..
Bình nhìn thấy những giọt nước mắt của Phương rơi xuống, lấp lánh ánh trăng bạc, nó choàng tỉnh. Phương đang khuỵu dưới chân nó, cố kéo xâu chuỗi đang xiết quanh cổ mình ra. Đôi môi Phương xám xịt run rẩy van xin nó, cả người Phương như đang dần bốc hơi, đôi mắt hiền lành mọi khi giờ đây đang hoảng loạng, sợ hãi, tuyệt vọng.
Nó chùng tay.
Lợi dụng lúc đó Phương đẩy xâu chuỗi phật rơi trên đất, lết ra xa Bình. Phương không đứng nổi nửa, nó chỉ cố tìm cách chạy càng xa Bình càng tốt. Xâu chuỗi của bậc thần thánh làm những linh hồn nhỏ bé như nó khiếp sợ.