NHỮNG THẰNG CẢNH SÁT YẾU ĐUỐI - Chương 14
CHƯƠNG 14
Cũng đã gần 3 tháng kể từ ngày thằng Khánh về đơn vị làm, dạo này thằng Khánh ít nói chuyện với tôi, từ cái lần nó mây mưa với tôi mà không được tôi đáp trả lại, tôi thấy thằng Khánh khác khác, mỗi lần đi với nó thì nó hay im lặng. Tôi cũng chẳng biết là chuyện gì, chỉ nghĩ là chắc nó mệt thôi, vì về đây quản lý cả một bộ phận đâu phải dễ, cực lắm, chưa tính đến chuyện ma cũ ăn hiếp ma mới mà cụ thể là các sếp bụng phệ hay đàn áp những người trẻ tuổi, lúc mới về đơn vị thì tôi cũng bị đàn áp vậy thôi chứ chả hơn gì. Những ý kiến của tôi nêu ra trong hội họp thường xuyên bị bác bỏ, thay vào đó là mấy cái câu nhảm nhí của mấy thằng vô học mà làm chức lớn.:
– “Anh Phong, có công văn bên phòng gửi về” – Thằng Cường nói
Tôi mở tờ công văn ra coi mà muốn khóc, trên sở điều chuyển công tác để phân bổ bớt nhân sự về huyện và tỉnh làm, đồng nghĩa với những nhân viên có ngạch thấp phải ra đi, trong số điều chuyển 30 vị trí có cả thằng Cường trong đó, tôi cầm bản công văn mà lòng tôi buồn kinh khủng lắm, thằng Cường thì vẫn chưa hay biết gì nên nó vẫn tỉnh queo, tôi ngước lên nhìn mặt nó, điều chuyển thôi mà, điều chuyển thôi chứ đâu phải không gặp mặt nhau nữa. Tôi ngồi trầm ngâm lâu lắm, thằng Cường lúc này cũng đã ra ngoài rồi, tôi lên gặp thằng Khánh để tìm biện pháp để giữ chân thằng Cường lại.:
– “Vào đi Hiếu”
– “Khánh, thằng Cường…” – Tôi nói
– “Tao biết rồi”
– “Mày có cách nào không?” – Tôi nói
– “Để đó đi Hiếu, tao mới về nhận chức chưa bao lâu, mày cũng biết trên đó thế nào rồi”
– “Tháng sau là chính thức điều nó về Hậu Giang rồi” – Tôi nói
– “Đi thì đi chứ làm sao khác hơn được”
– “Mày bỏ mặc nó vậy sao Khánh?” – Tôi nói
– “Còn nhiều anh em khác muốn ở lại chứ không riêng gì thằng Cường đâu Hiếu, mày hiểu cho tao đi, không phải tao muốn là làm được”
Thằng Khánh nói đúng, công là công, tư là tư, dù có xa có buồn cũng không thể nào để tình cảm chen vào công việc, tôi cắn môi rồi bước ra ngoài phòng. Tối đêm đó, tôi mua đủ các món mà thằng Cường ăn rồi qua nhà nó.:
– “Sếp, hôm nay chơi sộp (hào phóng) vậy sếp”
– “Mày ăn không, nói nhiều quá” – Tôi nói
– “Ăn, ăn, đồ chùa, ăn chứ sao không haha”
Nhìn nó ăn ngon lành lắm, tôi muốn khóc luôn, giống cho tù nhân ăn bữa cuối rồi tiễn họ đi ra bãi bắn vậy (năm nay tử hình tiêm thuốc độc chứ lúc trước tử hình là bắn 3 phát đạn), tôi ngồi nhìn nó lâu lắm.:
– “Cường” – Tôi nói
– “Gì anh?”
– “Em…có thương anh không Cường?” – Tôi nói
– “Hỏi tàu lao, sao em thương anh được, thù chết mẹ, thương gì nổi”
Tôi cười, rồi tự nhiên tôi chụp tay nó, thằng Cường ngước lên nhìn tôi với ánh mắt ngơ ngác, tôi ôm nó lâu lắm, cứ vậy bất động.:
– “Cường à, em sắp bị điều công tác rồi” – Tôi nói
Người thằng Cường hụt hẩn, nó ôm tôi chặt hơn, thằng này thấy chứ mau khóc lắm, vai tôi thấm nước mắt của nó rồi.:
– “Đi đâu anh Phong?”
– “Về Hậu Giang, anh biết nó không xa, nhưng em phải ở lại đơn vị dưới đó, chứ không gặp anh thường xuyên như trước nữa rồi” – Tôi nói
Thằng Cường không nói gì, nó đẩy tôi ra rồi hôn tôi, mùi ngọt của miếng bánh nó vừa ăn lẫn chút mặn làm tôi nhớ nó lắm. Cường! Anh Phong có lỗi với em. Tôi thấy nó buồn mà ruột gan tôi như đứt ra, chỉ còn vẻn vẹn 3 ngày thôi là tôi phải tiễn nó đi về tỉnh.:
– “Đi thôi, chứ Cần Thơ – Hậu Giang gần lắm, anh xuống thăm em được mà” – Tôi nói
An ủi cho nó vui chứ đang gắn bó ở một nơi mà bị điều chuyển đi nơi khác thì khác gì bị đuổi khỏi gia đình. Tôi hiểu cảm giác nó lúc này nên tôi chiều nó hết mức tôi có. Thằng Cường ngồi dậy, nó nhìn tôi rồi nói.:
– “Anh Phong về đi”
– “Em đuổi anh hả Cường” – Tôi nói
Nó không nói gì, tôi lặng lẽ bước ra về, để nó yên tĩnh một lát sẽ tốt hơn. Tôi chạy xe về mà lòng tôi đau hơn là bị đâm, ba ngày trôi qua ảm đạm kinh khủng, giờ đây chỗ thằng Cường ngồi đã thay thế bằng một người khác, trống vắng lạnh tanh, thằng Trung cũng đứng trực cổng thờ thẩn kém gì tôi đâu, đang suy nghĩ chợt tôi nhớ ra là mấy ngày nay thằng Khánh không tìm tôi, tôi bước lên phòng nó để tìm thằng Khánh.:
– “Khánh, sao mày mất tích hổm nay hả?” – Tôi nói
– “Mày có nghĩ đến cảm giác của tao đâu mà hỏi sao tao mất tích”
Thằng Khánh trách móc tôi những chuyện nhỏ nhặt, anh em chuyển đi tôi thương nó còn không hết, vậy mà nó không chịu nghĩ cho tôi.:
– “Mày tập tánh đàn bà từ khi nào vậy Khánh?” – Tôi nói
– “Tao đàn bà, mày hơn tao chắc”
– “Đm, mày chỉ vì mấy chuyện lặt vặt đó để trút lên đầu tao hả” – Tôi nói
– “Chỉ có tao, mày là biết buồn, nó chuyển đi mặc xác nó, đừng có xem việc nó chuyển đi là cái trách nhiệm của tao, rồi mày lên đây thẩy lên đầu lên cổ tao, mày thích thì tao chuyển cho mày xuống ở chung với nó”
Tôi nhớ quài câu nói “mày thích thì tao chuyển cho mày xuống ở chung với nó” cứ văng vẳng bên tai tôi, tan sở tôi về nhà dội nước lạnh lên đầu, lên cổ, xối chảy ướt cả người, điện thoại tôi reo, tôi tắt nước rồi bước ra ngoài nghe.:
– “Anh Phong đây Trung” – Tôi nói
– “Rảnh không anh Phong, tối nay anh em mình gặp nhau đi”
– “Ừ, ở đâu em?” – Tôi nói
– “Để em qua rước anh”
Thằng Trung và tôi tấp vào quán nước mía dưới Hàng Dương (Bãi Cát). Nhìn mặt thằng Trung tôi đoán chắc chắn là có chuyện gì đó không ổn, tôi cũng không biết bắt đầu từ đâu, hỏi nó cái gì.:
– “Có chuyện gì hả Trung” – Tôi nói
– “Anh Phong, anh bình tĩnh thì em nói cho anh nghe”
Bắt đầu tôi cồn cào trong lòng rồi, tôi không biết có chuyện gì mà thằng Trung lại nói với tôi như vậy.:
– “Anh nghe, em nói đi” – Tôi nói
– “Anh Cường chuyển công tác không phải là ngẫu nhiên”
– “Sao?” – Tôi nói
– “Hôm qua ba em có nhắc đến chuyện bên phòng công an kinh tế của anh em mình”
– “Rồi ba mày nói sao?” – Tôi nói
– “Bố trí lại nhân sự lần này, ba em nói có một anh bên chỗ mình làm nêu đích danh điều chuyển công tác anh Cường về nơi khác làm việc”
– “Thằng chó nào vậy Trung?” – Tôi nói
– “Ba em đi họp nhưng không nhớ tên, ba em chỉ nó là thằng đó mới được bổ nhiệm thay chức của ông Phác sếp cũ anh”
Tôi nghe đến đây đầu óc tôi bắt đầu muốn nổ, thằng Khánh chứ không ai vào đây hết.:
– “Má!” – Tôi nói
Vừa dứt câu tôi chọi nguyên ly nước xuống đất cái xoảng, mọi người xung quanh quay lại dòm tôi, còn cái ly thì bể nát, lúc đó tôi nóng và tức đến độ muốn lấy dao đâm chết mẹ thằng Khánh, không ngờ nó mới về chưa bao lâu mà chuẩn bị hô mưa gọi gió làm xào sáo lên, nó chơi tiểu nhân vậy, ngoài mặt nó nói không làm gì được, sau lưng nó ầm thầm chia rẽ thằng Cường.
– “Mày có chắc không Trung?” – Tôi nói
– “Ba em nói vậy”
Tôi bực bội vô cùng, tôi móc điện thoại ra gọi cho thằng Khánh.:
– “Gọi kiếm anh hả em”
Giọng thằng Khánh cười hề hề trong điện thoại làm tôi càng quạo và bực bội hơn, nhưng tôi phải kìm chế mình lại không thể nào để luyên lụy tới thằng Trung được, nhất là khi thằng Trung chưa được vào biên chế, nó chỉ mới là tập sự công an thôi, nếu lỡ thằng Khánh có làm gì thằng Trung khiến nó bị cắt thi đua hay biên chế thì sẽ ảnh hưởng đến cả cuộc đời thằng Trung.:
– “Mày nói chuyện với tao được không?” – Tôi nói
– “Ừ, mày đang ở đâu?”
– “Emi, 15 phút nữa tao lại” – Tôi nói
– “Ăn gì không? Tao mua lại luôn”
Tôi cúp máy luôn và không trả lời câu nói của nó.:
– “Trung em chở anh qua Emi rồi về nhà liền đi” – Tôi nói
– “Chi vậy anh?”
– “Anh không muốn chuyện anh và thằng Khánh liên quan đến em, ai hỏi thì em cứ nói cả tháng nay ít nói chuyện với anh” – Tôi nói
– “Ok”
Đúng giờ hẹn thằng Khánh bước lại.:
– “Cho anh cái Lipton đi em” – Thằng Khánh nói
– “Dạ có liền anh” – Phục vụ quán.
– “Mày ra sớm vậy?”
– “Khánh, chỗ anh em mày có gì giấu tao không?” – Tôi nói
– “Hôm nay hỏi xàm vậy Hiếu, tao thương mày không hết, ở đó giấu giếm gì mày đâu à? Haha, nghi ngờ lung tung quá”
– “Chuyện thằng Cường chuyển đi, có chó nhúng tay vào” – Tôi nói
Thằng Khánh lúc này thay đổi sắc mặt, nó làm sao mà lừa được tôi khi nó và tôi yêu nhau đến mấy năm trời.
– “Ừ, tao chuyển nó đi đó Hiếu”
– “Đm mày, tao cứ nghĩ mày là anh em, chết mẹ mày đi” – Tôi nói
Tôi vừa nói vừa đấm vào lưng nó binh binh, thằng phục vụ thấy tôi tính đánh thằng Khánh nên nó lùi bước lại, tôi đánh nó xong rồi tôi ngồi thờ ra một chỗ, thằng Khánh không giải thích, không đỡ, nó nai lưng ra cho tôi đánh, tôi đấm mặc sức, tôi đấm cú nào cú nấy mạnh lắm, nó đau, tôi cũng ứa nước mắt. Thằng Khánh đứng dậy nó đau suýt té, rồi kéo ghế lại ngồi.:
– “Hiếu à, tao làm vậy có cớ của tao, đừng buồn tao rồi từ từ mày sẽ hiểu”
“Từ từ mày sẽ hiểu” giờ đây tôi chỉ thấy nó khốn nạn và chó chết hơn bất cứ đứa nào, tôi cứ nghĩ nó sẽ là người tôi thương, nhưng mà khi nó xuất hiện trong công việc của tôi lúc này, nó làm cho tôi đau khổ hơn nhiều. Tôi tính tiền nước rồi kêu thằng Bin, em tôi lên rước tôi về. Thằng Khánh nó không nói gì, cả tuần vẫn như vậy, tôi với nó chiến tranh lạnh, cái tôi của tôi cao lắm các bạn à, đừng hỏi tại sao, tôi thấy nó làm vậy là giống như đang đâm sau lưng người khác. Dần dần tôi cũng quên đi sự hiện diện của thằng Khánh trong cơ quan, thằng Cường chuyển công tác về dưới Hậu Giang cũng hơn mấy tháng rồi, tôi với nó cũng chỉ có cơ hội nhắn tin nhau vì bây giờ bên dưới Hậu Giang cũng lu bu mấy chuyện trời ơi đất hỡi nên nó cũng không thường liên lạc với tôi. Trên Cần Thơ thì tôi với thằng Trung thân hơn trước nhiều, thằng Trung có gì khó khăn nó cũng san sẻ bớt cho tôi, mối quan hệ của thằng Trung khá rộng rãi, vì một phần nó làm công an (dù chỉ là lính nghĩa vụ nhưng vẫn có thẻ ngành đàng hoàng nhé các bạn) gia đình gốc mạnh nên bạn bè nó toàn là dân ăn chơi và thế lực giàu có tại đất Cần Thơ.
Sáng sớm tôi đi làm sớm thật sớm vì ở nhà cũng chẳng giúp gì được mà còn bị má la mấy chuyện dâu con, cưới vợ. Tôi kêu ly nước rồi ngồi quẹt bật lửa, cái hộp quẹt hôm nay giở chứng hết ga nên bật quài không cháy, đang giũ giũ để hy vọng nó cháy lên để mồi điếu thuốc thì có bàn tay chìa ra đưa cho tôi cái hộp quẹt, tôi ngước lên dòm thì thấy sau lưng tôi là thằng Khánh.:
– “Lấy xài đi”
Tôi cầm lấy châm điếu thuốc rồi hút, thằng Khánh kéo ghế lại ngồi sát tôi, các bạn thấy chuyện này bình thường đúng không? Nhưng đối với tôi nó là điều bất thường, đó giờ thằng này không ưu mấy đứa hút thuốc, vậy mà hôm nay nó lại ngồi kế bên tôi.:
– “Mày không hôi sao?” – Tôi nói
– “Tao chịu được”
– “Ừ” – Tôi nói
Với tay lấy cái gạt tàn, tôi dụi điếu thuốc mới rít có nửa hơi xuống, rồi quay sang nhìn nó.:
– “Chịu không được thì nói tao, chứ có gì đâu phải ép mình hả” – Tôi nói
– “Hết buồn tao chưa Hiếu?”
Tôi ngó ra ngoài đường chính nhìn chung quanh để lờ đi câu hỏi nó, thiệt chứ tôi vẫn còn giận nó lắm, muốn đánh nó nữa, nhưng mà bây giờ hết rồi. Tôi ngồi trầm ngâm nhìn ly cà phê đen tan ra gần nửa ly nước đá rồi.
– “Im luôn hả?”
– “Gì” – Tôi nói
– “Sao tao hỏi không trả lời”
– “Mày muốn tao nói gì?” – Tôi nói
– “Cả tháng tao tưởng mày nguôi rồi”
– “Ừ” – Tôi nói
Thằng Khánh không nói gì mà ngả người ra tựa vào cái ghế xếp.
– “Hôm nay mày với tao có chung tư tưởng đi làm sớm”
– “Ở nhà còn chán hơn cơ quan nhiều” – Tôi nói
– “Hiếu, mày còn nhớ lúc tao với mày ngồi uống nước chỗ này không?”
Tôi nhớ chứ, hôm đó đi học về mưa lớn ướt cả người nên tôi với nó ngồi trầm cà phê ở quán này, nó còn nói với tôi khi tốt nghiệp nó sẽ mặc áo lính để làm việc, giờ đây tôi với nó điều là chiến sỹ CAND, hai thằng làm chung, tôi thấy cũng mắc cười, nó với tôi hồi đó thân nhau bao nhiêu thì giờ tôi lạnh với nó bấy nhiêu, chán cái thói chơi xấu của nó quá các bạn, chẳng hiểu tại sao tôi thương nó mà cũng ghét nó lắm. Thằng Khánh vừa tựa lưng vô ghế xếp thì tôi thấy mặt nó nhói lại vì đau, tôi quay sang vạch áo nó lên thì tôi thấy cái lưng nó bầm tím lan ra cả hai bên, nhìn nó mà tôi chạnh lòng, tôi đấm nó mạnh quá nên cái lưng nó vẫn còn đau, sức tôi đánh mấy cái làm nó bầm lưng đau đớn vậy sao nó ngồi được, tôi trách bản thân tôi quá ích kỷ vì thằng Cường mà ra tay quá tàn nhẫn với thằng Khánh, thằng Khánh chụp tay tôi rồi bỏ xuống, nó quay mặt đi chỗ khác như tránh né mấy câu hỏi của tôi.:
– “Khánh, tao tao….” – Tôi nói
– “Tao đâu có sao đâu ha ha ha”
Miệng nó cười mà ruột tôi quặn lại, tôi bắt đầu cảm thấy tôi vô tích sự khi trút hết thù hằn lên người nó không thương tiếc, nó cũng là con người, nó biết đau vậy mà vẫn ngồi yên đó cho tôi đấm không kêu la, không nó câu gì. Cứ thế tôi với nó ngồi uống chẳng ai mở miệng nó được câu gì.
Hôm nay tôi được cử đi Hậu Giang khảo sát tình hình thực hiện đề án của chính phủ về phòng chống tội phạm kinh tế mới, tôi mừng lắm khi mà ít giờ nữa thôi tôi được thăm cu Cường rồi, tôi chuẩn bị mớ hồ sơ đầy đủ rồi phóng thẳng xe với bác tài xuống Hậu Giang. Trong số các quan chức ra đón có cả thằng Cường, thằng Cường nó nhìn tôi cười híp cả mắt lại, nó dễ thương quá, muốn chạy lại ôm nó thật lâu nhưng mà không được, trong suốt buổi họp, tôi cố gắng nói thật nhanh để kết thúc nhanh chóng. Tôi lấy cớ cần bàn một số tài liệu để cho thằng Cường được gần tôi, nó lấy xe chở tôi ra nhà dành cho cán bộ ở tập thể để nghỉ ngơi, so với cái nhà trên Cần Thơ nó đang ở thì nhà tập thể nhỏ hơn và bất tiện hơn nhiều.:
– “Nóng quá em ở sao được hả Cường?” – Tôi nói
– “Mấy tháng nay quen rồi anh”
– “Rồi ở dưới này có bị ăn hiếp không?” – Tôi nói
– “Không, nhưng mà công việc cực hơn nhiều, mấy cha dưới đây dốt lắm, mấy ổng không hiểu cái gì là lôi đầu cấp dưới ra chửi thôi”
– “Ừ, cực cho mày rồi” – Tôi nói
– “Anh với thằng Trung và anh Khánh trên đó ổn hết không?”
– “Tao với cu Trung bình thường” – Tôi nói
– “Còn anh Khánh sao hả sếp?”
– “Mày đừng nhắc tới nó” – Tôi nói
– “Sao vậy?”
– “Chỗ tắm đâu tao đi tắm cái, người tao hôi quá” – Tôi nói
Tôi cố tình tìm cách lãng tránh nó, chứ nếu nói tại thằng Khánh mà mày mới chịu cực thì thôi tiêu luôn rồi. Lâu rồi không làm tình với thằng Cường tự nhiên tôi thấy hứng quá.:
– “Cường vô đây anh nói nghe nè” – Tôi nói
– “Dạ”
Nó vừa đứng trước cửa phòng tắm, tôi kéo tay nó vào rồi xối ca nước lên đầu nó ướt nhẹp, như hiểu được ý tôi, nó quỳ xuống bú cu tôi đê mê như một thằng ghiền xì ke mà được chích kịp thời, tôi dựa tay vào tường ểnh cu ra tận hưởng, thằng Cường giật phăng nút áo vướng víu ra rồi cởi trần quỳ xuống bú cu tôi tiếp. Tôi nhắm hai mắt lại hưởng thụ trong khi thằng Cường đang miệt mài sờ mó nắn bóp hai hòn dái tôi, tôi không để cho nó hụt hẩng tôi khòm xuống sục cặt cho nó, con cu thằng Cường to và căng lên quá cỡ cứng ngắt như khúc củi, tôi biết nó nứng lên hết cỡ rồi nên tôi mới ép người nó sát vô vách nhà vệ sinh, một chân tôi gác lên thành bồn cầu còn chân còn lại chống thẳng dưới đất, tôi phun ít nước miếng vào tay rồi từ từ cho ngón giữa vào lỗ đít thằng Cường, thằng Cường đang phê thì tôi banh rộng lỗ đít nó ra một cách đột ngột làm nó đau nhăn mặt, tôi từ từ giữ ngón tay như vậy khá lâu, lúc này thằng Cường bớt đau rồi và lỗ đít nó cũng nở ra to hơn trước, tôi rê ra cái đầu khấc xung quanh lỗ đít nó tính đút vào trong nhưng cộm quá nên tôi rút ra, tôi ra ngoài lấy cái bao cao su trong bóp rồi chạy vào trong thật nhanh để không làm nó mất hứng, bao cao su trùm vào rồi thì nó cũng trơn hơn nên tôi nhét trọn con cu tôi vào lỗ đít nó dễ dàng, thằng Cường đau đớn bấu chặt vào tường còn tôi thì đẩy chậm hết mức để nó bớt đau, tôi đẩy khoảng vài lần thì thấy lỗ đít nó đã nở đủ rộng để con cu tôi đút ra đút vào, lúc này tôi nắc nó nhanh và mạnh hơn, nó nhắm mắt lại và rên.:
– “ơ, ơ,…hơ”
Tôi phấn khích quá nên vỗ đít nó cái chát, nguyên dấu tay tôi in lên cái bàn đít nó, thằng Cường thò tay xuống tự sục cho nó trong khi tôi đang đẩy hăng say phía sau.:
– “Cường ơi, có nhà không Cường”
Đang đụ nó ngon lành tự nhiên có khách lại kiếm nó, tôi ngừng hẩy nó rồi đỡ nó đứng dậy.:
– “Có ai kiếm em kìa Cường” – Tôi nói
– “Đợi chút ra liền” – Thằng Cường la lớn.
Nó mặt tạm cái quần cụt rồi mình mẩy ướt nhẹp chạy ra ngoài cửa, tôi vẫn đứng trong nhà tắm vì nếu tôi mà đi ra, nhỡ người ta thấy hai thằng con trai tắm chung chắc có nước lấy quần trùm lên đầu. Ngồi đợi thằng Cường tôi lấy tay tự sục thằng nhỏ, tự nhiên trong đầu tôi lúc này có cảm giác đang làm tình với thằng Khánh, tôi thấy thằng Khánh đang nắc tôi liên tục khi tôi đang ngủ, vẻ mặt hả hê của thằng Khánh khi phóng tinh cứ lờn vờn mãi trong đầu tôi. Lúc này thằng Cường cũng đã vào nhà tắm và tiếp tục mây mưa với tôi. Tôi đứng dậy và cho thằng Cường quỳ xuống để nó khỏi mỏi chân, tôi đưa cu vào đâm đít thằng Cường mạnh hơn và tàn nhẫn hơn trước, tôi như đắm chìm vào trong thế giới của những dục vọng, tình dục, tinh dịch và những thứ say mê khác, tôi sắp phóng tinh rồi, tôi lật đầu thằng Cường lại rồi tháu vội bao cao su ra đút nguyên con cu đang nóng hổi vào miệng nó rồi tuông hết luồn tinh dịch nóng hổi và nhớt nhầy vào miệng nó, nó nhấp vài cái, con cu tôi tuột khỏi miệng nó tinh dịch phóng ra rớt tung tóe lên mặt nó, tràn xuống lỗ mũi và bắn cả lên chân mày nó. Tôi đặt thằng Cường ngồi lên bồn cầu rồi bắt đầu bú cu cho nó, thằng Cường ngả lưng dựa vào thành ống xả rồi thỉnh thoảng nó lại ểnh người lên vì sung sướng, thằng Cường sắp xuất tinh, nó ra hiệu cho tôi dừng lại rồi nó giật giật con cu mấy cái xong nó ấn đầu tôi vào như ra hiệu “bú tiếp đi” tôi bú ngày một nhanh chợt tôi thấy chát chát ở cổ họng, tinh dịch nó phóng ra đầy miệng tôi, tôi nút cho hết tinh khí của nó rồi nhả xuống sàn nhà tắm, tôi không thích nuốt cái mớ nhầy nhầy đó vào họng, đơn giản vì nó tanh và khó nuốt, còn ai muốn được nuốt tinh dịch tôi thì tôi cho hết, giống như thằng Cường vậy.