Truyen SEX GAY
  • Truyện Gay
  • Truyện Sex Gay
  • Truyện Tranh Gay
  • Truyện Đam Mỹ
  • Đăng Truyện
Tìm Truyện
  • Truyện Gay
  • Truyện Sex Gay
  • Truyện Tranh Gay
  • Truyện Đam Mỹ
  • Đăng Truyện
Prev
Next

Những Anh Chàng Mạnh Mẽ - Chương 10

  1. Home
  2. Những Anh Chàng Mạnh Mẽ
  3. Chương 10
Prev
Next

Chương 19: Bất Ngờ

Phòng học 503, tiết học thứ 3 đã bắt đầu được 15 phút, và giờ vị giáo sư đang điểm danh… không khí trầm lắng bao quanh căn phòng, ông khá là dễ chịu nhưng cũng không hẵn, bài thu hoạch thực tiển, hay kiểm tra cuối kì là dể và bất kì ai học chăm chỉ có thể qua môn, là học chăm chỉ, ông hiếm khi điểm danh nhưng bất giác hô tên mà không có mặt thì coi như cô, cậu sinh viên đó coi như xác định…

“Minh Đức” – Thầy gọi tên, người mà ai cũng biết là ai rồi nhỉ

“Dạ Đức sắp đến rồi thầy… 2 phút nữa… 2 phút nữa sẽ có mặt ạ…” – Cô bạn của Đức vội “điểm danh” cho cậu

“sao em biết…” – vị giáo sư nhìn cô với ánh mắt dò xét

“dạ cậu ấy mới gọi cho em ạ…” – cô mĩm cười trả lời, nụ cười có chút gượng gạo

“vậy là 2 phút nữa của 15 phút trước hay của nữa tiếng trước… hửm…” – vị giáo sư đăm chiêu nhìn cô gái và hỏi tiếp, cả lớp nghe vậy đứa thì che miệng cười, đứa thì bật cười ngay mà không cần để ý gì… riêng cô bạn thân của Đức thì chỉ biết nhìn thầy cười trừ…

“trật tự… trật tự…” – thầy gõ nhẹ xuống bàn vài cái ra hiệu, cả lớp quay lại sự trầm lắng lúc đầu.

“một lần nữa… Minh Đức…” – vị giáo sư gọi lại coi như là cho một cơ hội, vì ông ấy cũng biết Đức, đã từng dạy lớp này hai môn ở hai học kì trước, ông có ấn tượng rất tốt về cậu sinh viên này kể cả về thái độ học tập cũng như năng lực phán đoán tư duy của cậu.

“Dạ có ạ… hở… hở… hộc… hộc…” – Đức hô lớn ồi thở hổn hểnh, cậu phải chạy mấy tầng lầu để lên vì kẹt thang máy, mặt cậu giờ tái xanh không một chút máu, cả lớp ồ lên một tiếng, rồi cười chọc quê Đức, còn có đứa đứng dậy, chỉ tay về phía Đức, bĩu môi, vỗ tay một cách cường điệu, và nhìn thẳng về phía cậu, cả lớp lại được thế hú hét, Đức thì vừa đói vừa mệt nên cũng chỉ biết cười trừ…

“trật tự… trật tự…” – thầy là ra hiệu lớp giữ im lặng, lúc này đây ông hướng ánh nhìn về phía Đức, lắc đầu tặc lưỡi – “mệt không em…?” – ông hỏi với giọng cường điệu hơi lỗ như muốn trêu cậu

“Dạ mệt ạ hờ… hờ… hờ…” – Đức vừa thở mạnh vừa trả lời

“chi cho cực vậy… là mình từ làm khổ mình thôi chứ ai đâu… chắc mới từ khu thể dụ thể thao chạy qua đây chứ gì…” – vị giáo sư biết Đức học hai ngành, vì cũng từng dạy một môn lớp gdtc cậu học,

Dù biết là thầy hiểu lầm nhưng Đức cũng không giãi thích cứ để thầy nghĩ vậy sẽ tốt hơn, nếu giờ nói là đến trể thầy lại tra ra đủ chuyện thì mệt hơn nữa, nên cậu đanh cười trừ rồi cúi đầu như thừa nhận…

“thôi vào đi…” – thầy lắc đầu chán nản

Đức toàn teng đi vào chỗ ngồi… Khi cả lớp đã ổn định, điểm danh cũng xong, vị giáo sự lấy đt nhắn tin cho ai đó, có vẻ như có gì đó rất tốt nên ông ấy cười nhẹ khi đọc dòng tn cuối rồi cất đt lại…

“tôi có một thông báo nho nhỏ…” – thầy nói, cả lớp bắt đầu căng thẳng, đang yên đang lành mà thông báo thì chắc không có gì tốt lành, – “đó là thời gian tới tôi có tí cv nên sẽ có người giúp tôi dạy những tiết học còn lại” – cả lớp bắt đầu ồ lên – “nếu được thì cậu ấy sẽ cho đề tài để các em làm bài thu hoạch nộp lấy điểm giữa kì” – nghe đến đây là cả lớp bắt đầu lo lắng, đa phần vì biết vị giáo sư này cho điểm rẻ, đề dể nên mới đăng kí học giờ tới khúc cuối lại nói đồi giảng viên thì toang thiệt…

“trật tự… trật tự… có gì mà xôn xao… đề là người đó ra nhưng chấm là tôi chấm… cuối kì cũng là tôi ra đề và chấm… dể gì mấy cô mấy cậu thoát được tôi mà xôn xao…” – vị giáo sư nhấn mạnh, cả lớp nghe vậy cũng đỡ sợ, chắc sẽ ổn…

“vậy cô Loan, hay thầy Nhậm vậy thầy…” – Một cậu sinh viên lên tiếng, nhưng thầy lắc đầu.

“là học trò cũ của tôi… các em yên tâm những gì tiếp theo là lấy vị dụ thực tế phân tích đánh giá quá trình hình thành và phát triển tâm sinh lý của một người trong một vài trường hợp cụ thể kiểu như đánh giá hành vi ăn cắp vặt mấy em thấy là người nghèo khi họ quá khổ thì hành vi lấy mẫu bánh mì cũng có thể giải thích được như để thỏa mãn như cầu căn bản của thân, nhưng cũng có những người giàu thậm chí rất giàu họ vẫn làm vậy… thì tại sao như vậy… cái ý thức hệ bên trong của họ là gì mà dẫn dắt họ đến việc đó… vân vân… mây mây… đủ thứ… thì trợ giảng của tôi sẽ cùng các em giải thích nó… yên tâm là cậu ấy có khá nhiều kinh nghiệm trong những vấn đề phân tích tình huống thực tế này nên ko có gì hoang mang há… tôi không có đưa một thằng cù bất cù bơ vào dạy các cô các cậu đâu… mà tôi cũng xin ý kiến của khoa của trường rồi thì mới làm vậy nên cứ yên tâm… ok…” – thầy nói một mạch dài dài, cả lớp có đứa nghe có đứa không nghe, nhưng phải gật đầu đồng ý chứ có phản đối được đâu

“ổng nói zậy là sao đây…” – thằng bạn ngồi bên cạnh khẽ hỏi Đức

“tóm lại là có người mới dạy, anh ta dạy tốt, bài thu hoạch anh ta ra đề ổng cho điểm, kiểm tra cuối kì ổng ra ổng chấm luôn, vậy đó” – Đức trả lời vắn tắt nhất có thể cho thằng bạn, với cậu thì ai cũng được cố gắng qua môn là được nên không quan trọng vấn đề này cho lắm

“ờ là vậy… thế mà cũng giải thích cho dài… quơ ác…” – cậu ta gật gù

Rồi một người đàn ông, mà không là một chàng trai cao lớn bước vào, cả lớp đặc biệt là đám con gái ồ lên rần rần, đẹp trai, lịch lảm. phong độ là những gì mô tả anh ta

“Được rồi… dât là người dạy thay tôi mấy buổi… nhìn vầy là chắc ổn há…” – vị giáo sư đáng kính vừa cười vừa châm chọc.

“DẠ” – cả đám con gái rõ mê trai.

“thôi tôi đi trước… thầy trò làm quen đi há…” – vị giáo sự nói xong rồi xách cặp đi, ông không quên nhắn với “thầy mới” – “giúp tôi nha…”

“dạ vâng ạ, em chào thầy ạ” – chàng trai lễ phép cúi chào.

Cuối cùng vị giáo sư cũng đi khỏi, tụi con gái trong lớp nhốn nhào, bàn tán rồi có đứa còn đứng dậy xin info của thầy trẻ…

“ok… giới thiệu chút và mình… mình là Trí… 28 tuổi.. là một chuyên viên tư vấn tâm lý…” – Trí nói một chút về bản thân

“thầy có người yêu chưa thầy…” – cả lớp quay lại nhìn vì người hỏi là thằng lớp trưởng, Trí cũng giật mình trước độ bạo của chàng trai này nên nhìn cậu với ánh mắt ngạc nhiên,

“ê… ê… tụi bây đừng nhìn tao kiểu đó… tao hỏi dùm con Lan…” – nó phân trần

“ai mượn… nói chơi mà ba hỏi thiệt… dài tay quá…” – cô bạn vừa liếc vừa mốc lại cho đỡ quê, mấy thằng trong lớp cười phá lên chọc quê cô gái.

“người yêu cũ thì có thể cho là có người yêu không nhỉ…” – Trí nói như để thu hút sự chú ý mà giải vây cho cô sinh viên đang thẹn… và đúng là cả lớp lại quay về đề tài người “thầy trẻ”, bàn đến đủ thứ nào là Trí đã từng gặp những ai, khi nghe nói là anh tiếp xúc với nhiều nghệ sĩ nổi tiếng, không nói tên đâu vì đó là bí mật nghề nghệp, cả lớp đặc biệt là nhóm con gái nhốn nhào và có vẻ rất thích thú… Đức thì trầm tư quan sát, cậu bạn bên cạnh cũng như cô bạn thân cũng thế…

“ổng rất biết cách hấp dẫn người khác đó” – cậu bạn nói với hai người

“zậy cũng tốt… mấy buổi học tới sẽ thú vị cho coi…” – Đức nói rồi cười nhẹ một cái

“nhưng tao thấy thằng chả không phải người dễ chịu gì đâu” – cậu bạn tiếp lời, Đức với cô bạn thân quay qua nhìn cậu ta

“nếu ổng thật sự giỏi như ổng nói thì đòi hỏi của ổng về mọi thứ cũng phải cao lắm” – cậu ta vừa nói vừa nhíu mắt nhìn Trí với vẻ mặt nghiêm trọng

“có thể cũng không đến nổi đâu, hên xui thôi…” – cô bạn lên tiếng…

Đức cười nhẹ, cậu lại đang nghĩ vẫn đề khác, là gay nên cậu ấy khá nhạy cảm với những người như mình, lại thêm mấy năm họ tâm lý, ra đa của cậu cho thấy có chút gay khí trên người của Trí…

Chương 19: Bất Ngờ (tt)

Buổi học kết thúc, cá nhân Đức đánh giá anh thầy dạy thay này “được”, không phải đẹp trai mà là có tài thực sự, một sự kiện đưa ra anh ta có thể khoáy sâu vào từng ngỏ ngách, đi đến tường tận mọi nghi điểm tâm lý, hơn hết anh ta chủ động để SV tự nhận thức được các vấn đề ấy, tài tình lèo lái các dẫn chứng, hay sự kiện để phân tích nó theo chiều sâu và diễn biến tâm trạng của các nhân vật trong ví dụ nó rất sinh động không phải dạng cho bài tập rồi lật sách chép như nhiều thầy cô khác.

Đức có thể phần nào hiểu được sự tự tin ban đầu của anh ta khi nói về công việc của bản thân. Không ngoa nếu nếu anh ta tuổi trẻ tài cao

“dạy cũng được đó chứ mày… tao cứ tưởng ổng chỉ cái miệng…” – cậu bạn bên cạnh vừa xếp đồ vừa nói với Đức, cậu có vẻ thích cách dạy của Trí.

“kiểu này viết đề tài mới mệt á…” – cô bạn thân của Đức liền than thở

“là sao?” – cậu trai hỏi

“thì ông thấy có thầy cô nào dạy giỏi mà ra đề dể chưa… lớp mà càng hào hứng kiểu này bài thu hoạch giữa kì càng trên đỉnh… lúc đầu buổi học ông cũng nghĩ zậy còn gì…” – nghe cô gái nói vậy mà cậu trai nó trề môi lắc đầu ngán ngẩm, suy cho cùng thì cô gái nói cũng hợp lý

“thôi về… chuyện đến đâu hay đến đó… cùng lắm nộp giấy trắng…” – Đức trêu, cậu muốn thay đổi chút không khí

“gan… gan rồi đó con…” – cô bạn thân biết Đức đang móc mình nên dỗi, qua trỏ ngay vai cậu làm cậu ê cả vai, Đức quay qua định sả cho cô ấy một trận nhưng cô bạn cũng không phải dạng vừa, vừa trừng mắt vừa chỉ tay như để “đe dọa”

“thôi đi nó có độc đó coi chứ nó nhả độc… độc chết mày luôn đó Đức…” – cậu bạn kia cũng hùa theo chọc ghẹo

“phải con trai không đấu với con gái…” – Đức đưa bàn tay biểu tượng like gật gù với ý kiến của cậu bạn..

“ờ thì trai… vậy trai thích bông hay trái vậy… nói nghe coi…” – cô bạn thân điểm ngay tử huyệt làm cho Đức cứng họng, còn cô thì khoái trí, cậu trai kia hiểu được câu nói liền vỗ vai an ủi, cứ tưởng có người đồng cảm thì – “vậy mày thích bông hay trái…” bị tạt nước lạnh đợt hai, Đức ngậm ngùi nén giận – “hai đứa bây… được… được lắm…” ròi cả nhóm bật cười xong rồi chào tạm biệt mạnh ai náy về,

Đức thì ể ỏi cả người, mới sáng đã bị trói sau đó là mất sức rồi chạy thục mạng đến lớp và phải ngồi hơn hai tiếng cho ba tiết học, người thường chứ trâu bò chắc cũng rã ra bã… nên ngồi ráng một xíu, xoay qua, lật lại, kéo giãn các cơ cho đỡ mỏi, ròi mới đi về.

Bước ra cửa cậu thấy Trí vẫn đứng ở hành lang, anh đang chăm chú nhìn về một hướng, liếc nhìn theo ánh mắt của Trí, Đức bất giác nhìn thấy một người, Nghĩa…

Cả dãy hành lang tòa nhà đối diện giờ vẫn còn vài người, nhưng đứng ở vị trí hướng nhìn của Trí thì chỉ có mình Nghĩa, thấy có gì đó là lạ lại không thể hỏi sỗ sàng về mối quan hệ của Trí và Nghĩa, Đức đành theo dòng người tan học bỏ đi.

Trí cuối cùng cũng gặp được người mà hắn muốn gặp, hắn chưa từng nghĩ sẽ được gặp lại Nghĩa dù ý muốn trả luôn trào trực trong hắn, từ lần đó hắn dồn bao nhiêu sự bực dọc khó chịu và căm phẩn lên những con bot của hắn mặc kệ là ai, nếu đã chịu làm bot thì mặt nhiên phải chịu mọi sự hành hạ của hắn, nhưng nó không thõa mãn được hắn, vì người mà hắn muốn phải chịu mọi sự nhục nhã tra tấn sĩ nhục là Nghĩa… Và đây là ý trời, Nghĩa ở đây ngay trước mắt hắn, Trí bắt đầu toan tính, phải suy nghĩ được cách tốt nhất để xử được thằng khốn này…

“Dạ thầy…” – Đức vừa gọi vừa vỗ vai Trí từ đằng sau, cậu đã định đi nhưng lại chợt nhớ lúc cuối Trí đã giới thiệu mấy quyển sách có thể đọc online nhưng lại không nhớ thôi thì sẵn dịp Trí chưa về nên cậu quay lại hỏi

“chuyện gì…” – đang chăm chú theo dõi thì bị bất ngờ gọi ngược Trí quay lại đáp mà vẫn giữ nguyên gương mặt đằng đằng sát khí làm Đức hơi hoảng, thấy sinh viên lúng túng trước biểu hiện của mình hắn vội dịu lại – “xin lỗi… do em làm tôi bất ngờ nên… à mà thôi, có chuyện gì vậy”

“dạ không sao đâu thầy… dạ em chỉ muốn hỏi địa chỉ web tài liệu hồi nảy thầy nói thôi ạ…” – Đức giờ đây chắc chắn hai người phải có cái gì đó nếu không thì Trí cũng không tập trung đến mức hậm hực như vậy, cậu có cảm giác cái gì kinh khủng sắp xảy ra, dù không ưa gì Nghĩa nhưng cũng có thể nói là quen biết để mặt vậy thì hơi kì, nên cậu muốn kéo dài thời gian để Nghĩa thoát khỏi sự quan sát của Trí rồi có gì tính tiếp.

“có gì buổi sau đi… giờ tôi đang bận…” – Trí lấy cớ từ chối, vì Nghĩa đang duy chuyển nếu cứ nói chuyện thế này cậu ta sẽ thoát khỏi tầm mắt của hắn

“nhanh mà thầy, em có đt sẵn nè thầy đọc em lưu vô máy liền luôn… xin thầy đó…” – Đức vẫn tiếp hỏi, nếu bình thường thì cậu đã dạ một tiếng rồi bỏ đi về hỏi bạn bè cũng được nhưng cậu vẫn chai mặt xin xỏ, cũng đúng thôi cậu đang đánh lạc hướng cho Nghĩa mà, Trí khó chịu nhưng không thể nói gì, hắn mà phản ứng gì khó coi thì ấn tượng ban đầu hắn tạo ra lúc nãy sẽ tiêu tùng vì giờ sv vẫn còn đi đi lại lại…

“vào trang ABC… tìm quyển XYZ… rồi quyển ACD… còn quyển MPC… thì trang GBF… là có…” – Trí miễn cưỡng trả lời

“là trang này… đúng không thầy…” – Đức cố kéo nhiều thơi gian nhất có thể còn Trí cứ ừm ừm cho nhanh, hắn đang vội, ánh mắt cứ láo liên định quay về phía tòa nhà đối điện để xem Nghĩa còn ở đó không, nhưng cứ mỗi lần như thế Đức lại gọi ngược lại làm hắn không có được bất kì cơ hội nào. Trong lòng hắn ước sức có thể để khéo cậu sv trước mặt mình.

Mọi thứ càng tệ hơn khi một nhóm sv nữ của lớp bãy giờ ngồi tám chuyện giờ mới xách cặp ra về, khi thấy anh thầy đẹp trai vẫn còn ở đây diễn nhiên là kéo tới hỏi chuyện làm cho Trí không thể ngơ đi, Đức thấy vậy không cần phải cù cưa nữa cậu cảm ơn, chào thầy trẻ rồi đi về…

Một lúc sau, khi nhóm bạn nữa đã đi thì Trí quay lại xem thử nhưng Nghĩa đã đi mất, mất gần 5 phút với Đức, 10 phút với đám sv nữ mà Nghĩa thì đang ra về nên theo quán tính cứ thế đi thôi dù nó không biết đã có người theo dõi nó nãy giờ…

Chương 19(tt):

Mấy ngày sau, lúc này đang giờ chuyển tiết, Nghĩa ra căn tin mua một chai nước aquarius, đang định mở uống thì một bạn nam chạy tới ngăn lại

“cậu có thể đổi chai nước với tôi được không…?” – cậu thanh niên đề nghị với Nghĩa

“sao vậy…?” – Nghĩa bối rối trước lời đề nghị kì lạ của người bạn kia

“à chuyện tôi đi mua nước cho bạn gái mà mắt nhắm mắt mở sao mua lộn, đáng lẽ là a qua ri ất mà mua thành rì vai… nên muốn nhờ cậu đổi giùm…” – cậu thanh niên vừa nói vừa gãi đầu cười cười lại có vẻ ngượn ngượn

“sao không mua chai khác trong đó thiếu gì…?” – Nghĩa hỏi ngược lại kiểu này chắc là không muốn mất thêm tiền mua chai khác nên mới đi đổi, nó thấy mệt mỏi với mấy thanh niên này cua gái mà còn tính toán, nói xong nó định bỏ đi

“cũng định vậy mà đưa tay vào túi mới phát hiện để quên cái ví trên lớp giờ chạy lên bốn tầng lầu thì thôi khỏi ăn uống gì luôn… đi nha… giúp đỡ anh em đi nha…” – cậu thanh niên tiếp tục nài nĩ, cậu tỏ ra rất thành khẩn có lẽ vì sợ Nghĩa không chịu đổi chai nước

“quen biết gì mà anh em cha nội…” – Nghĩa có vẻ khó chịu với độ chây lỳ của cậu ta nhưng thấy cậu ta có vẻ khó xử cũng tội, cậu ta nói đúng giờ chạy lên mấy tầng lầu rồi chạy xuống cũng hết mẹ giờ nghỉ thêm vào có thể sẽ bị bạn gái dỗi, cũng có khi quên ví thật.

“haizz.. được rồi được rồi… đổi thì đổi…” – Nghĩa đồng ý, nó cũng không làm khó người đang “hoạn nạn”

“à mà còn một chuyện nữa là tôi lỡ mở nắp chai rồi… vì vậy mà cũng không có đổi được ở quầy cậu thông cảm ha” – cậu kia nói thêm, nghe đến đây Nghĩa muốn nạt vào mặt cậu ta

“nhưng chưa làm gì hết… hồi nảy theo quán tính mới cầm lấy nên mở chai nước ra…rồi phát hiện mua lộn… rồi thấy cậu nên mới nhờ đổi dùm… chưa uống ngụm nào… chắc luôn… thiệt…” – cậu trai ra sức thuyết phục Nghĩa còn đưa chai nước cho nó coi, nó nhìn thì thấy là nắp bị mở rồi vặn lại thiệt, nhưng chưa đi, giật lấy chai nước vặn nắp mở ra thì thấy hơi ra nổi lên, biết là không bị lừa, nó thở dài một tiếng rồi đưa chai aquarius cho cậu thanh niên kia còn mình thì cầm chai nước đi về phía tòa nhà trung tâm…

Khi nó đi khuất thì cậu trai kia liền chạy tới vào căn tin gặp một người, đó là Trí, hắn đang ngồi với nụ cười đắt ý, hắn đã thành công lừa được Nghĩa. Sau lần mất dấu đó hắn đã tìm nhiều cách để gặp được Nghĩa, vì dù gì Nghĩa cũng là sv trường này nên chắc chắn sẽ phải xuất hiện ở trong trường, mong manh nhưng nếu tìm là sẽ thấy, và cuối cùng thì hắn đã tìm thấy.

“sao thầy, thầy nói em tìm cách đổi chai nước với bạn rồi giờ sao thầy… em thấy có gì lạ đâu” – cậu thanh niên kia hỏi Trí.

“ô kê cảm ơn em đã chịu giúp thầy làm một bài test… nó chắc sẽ có liên quan đến nhwungx gì mình học… buổi sau thầy sẽ lấy đúng tình huống này để phân tích hành vi cũng như nhận thức của cậu ấy cho cả lớp… được không…?” – Trí cố đưa đẩy cú lừa này tành một tình huống để qua mặt cậu sinh viên,

“dạ… vậy em về trước nha thầy” – cậu sinh viên gật gù tưởng thật, chào Trí và đi về

“uhm” – Trí gật đầu ra vẻ bình thản, rồi khi cậu sinh viên đi thì hắn vội chạy theo Nghĩa, cứ tưởng là để mất dấu Nghĩa thì tốn công tốn sức, may thay vừa kịp nhìn thấy Nghĩa đi từ chỗ chờ thang máy đi đến cầu thang bộ chắc là chờ lâu, Trí không vội vì nếu Nghĩa đã uống nước thì phải tầm 5-10 phút mới phát huy tác dụng lúc đó cậu sẽ ngủ và hắn có đủ thời gian để hành sự, rồi hắn lén lút theo sau, đi đến tầng 6 thì Nghĩa ngáp ngáp, chăc do vận động nên mới nhanh ngấm, Trí cười trong bụng lần này hắn có thể trả thù được rồi, và còn hơn thế nữa hắn sẽ bắt Nghĩa thành một con chó thèm đụ…

Nghĩa vừa ngáp vừa đi về phía nhà vệ sinh, hình như cậu muốn rữa mặt cho tỉnh, Trí đi theo và đứng chờ trước cửa nhà vệ sinh. “Bịch” một tiếng, Trí lén nhìn thì thấy Nghĩa nằm gục trên sàn, hắn bước vào ngấm nhìn thành phẩm của mình nở nụ cười dâm tà…

“cuộc vui giờ sẽ bắt đầu… thằng chó…” – câu nói lạnh lùng với nụ cười khinh khỉnh, Trí như đang thõa mãn cảm giác mà hắn chờ đợi bấy lâu, từng bước, từng bước hắn bước tới chỗ Nghĩa nằm, con mồi không có khả năng phản kháng và hắn sẽ sâu xé nó một cách tàn nhẫn nhất…

Chương 19(tt)

Trí cứ thế đứng đó thong thả ung dung trước mặt hắn là một “con lừa” ngủ say không có khả năng phản khán, việc đầu tiên hắn muốn là có vài tấm ảnh của thân của Nghĩa, thế là hắn lại gần cúi xuống định cởi áo Nghĩa ra, bất ngờ nó mở mắt dật làm hắn giật mình, hắn chưa kịp phán ứng gì thì Nghĩa đưa chân đá thật mạnh vào hạ bộ của gã làm cho gã thốn đến tận rốn, chỉ biết đưa tay ôm lấy hạ bộ, mặt mày nhăn nhó đau đớn, Nghĩa lập tức bật dậy thêm một đấm ngay bụng, Trí tái mặt vì quá đau đớn, tiếp đó Nghĩa móc trong túi ra cái khăn tẩm thuốc mê lao tới kẹp cổ, bịt lấy miệng Trí, rồi nói thầm vào tai Trí – “phải cuộc vui giờ mới bắt đầu cưng ạ…” – vì bị hai cú trời giáng nên hắn không thể chống cự, dù cố vùng vẫy nhưng chưa tới một phút thì hắn ngất đi.

Nghĩa thả Trí xuống sàn, nó trừng mắt nở nụ cười khoái trí pha chút nham hiểm, nó là người chiến thắng. Trí tưởng mình là người tạo ra bất ngờ, mà đúng là bất ngờ thiệt, hắn một lần nữa tự nộp mình cho Nghĩa…

“may quá nhỉ” – tiếng nói từ đằng sau vọng tới, theo sau tiếng nói đó là Đức, chàng trai đứng đằng sau cuộc phản công bất ngờ của Nghĩa

“cảm ơn nha… không nhờ ông thì giờ người nằm đây đã là tôi rồi…” – Nghĩa nói

Thì ra Đức đã nhắn tin báo cho Nghĩa về Trí và bảo nó cẩn thận, lúc nãy cũng chỉnh cậu đã nhắn báo cho Nghĩa về chuyện chai nước bị bỏ thuốc, nên đã giúp Nghĩa lật lại toàn bộ thế cờ. lời cảm ơn này Đức thừa tư cách được nhận, nhưng Nghĩa rất tò mò tại sao Đức lại biết chuyện của Nghĩa và Trí.

“à mà sẵn đây cũng hỏi luôn… sao anh biết được tôi với thằng chả có vấn đề zậy…” – nghĩ là hỏi, nên Nghĩa không ngần ngại hỏi cho rõ Đức, còn phải biết đang suy nghĩ gì để mà còn biết cách giải quyết “con mồi” đang nằm ngủ kia

“hôm đó khi nhìn thấy ổng chăm chú nhìn cậu thì tôi đã sinh nghi… ánh mắt lúc đó không giống như là gặp người quen, nó trừng trừng sắc lạnh rồi còn khảy cười một cái, lại thêm việc một tay ổng cầm chặc lang can, tay kia thì câm cú thật chặc đến nổi hiện rõ gân xanh luôn thì tui đã biết ổng đối việc gặp cậu có gì đó không ổn…” – Đức từ tốn trả lời,

“nhưng nhiêu đó cũng đâu đủ để chứng minh ổng là gay hay dẫn đến việc đoán được ổng muốn hại đời tôi” – Nghĩa tiếp tục hỏi nó háo hức muốn biết suy nghĩ của Đức, với nó chàng trai này cứ như biết hết mọi suy nghỉ của bất cứ người nào nếu như cậu ta muốn biết.

Đức nghe câu hỏi vừa nhìn Nghĩa vừa cười nụ cười có chút chế nhạo – “tôi là gay, cậu cũng là gay mà khổng lẽ cậu không có chút cảm nhận nào là ổng cũng là gay sao…” – Nghĩa sững lại cậu thầm nghỉ bộ gay thì sẽ cảm nhận được gay khác sao.

“hhihi… giỡn thôi… diễn nhiên không phải cứ gay là sẽ cảm nhận được gay đâu… tại ổng lộ ra vài bằng chứng trong buổi học đầu nên căn bản đoán được…” – Đức “trấn an” Nghãi khi thấy nó ngơ ra vì câu nói của mình.

“lộ” – Nghĩa nhìn Đức với ánh mắt dò xét, mỗi câu nói của Đức đều rất điềm đạm, nó khác với ấn tượng của Nghĩa có chút nổi loạn bất cần khi dám tấn công và uy hiếp thầy giáo,có chút phóng đãng khi thích bú cặc và mút cặc đến điệu nghệ…, nhưng bên cạnh đó cũng là một người rất khó đoán có thể Đức sẽ bộc lộ bản năng trong một vài thời điểm nhưng nó luôn đi kèm với lý trí và ý thức, nó làm cho Nghĩa muốn chinh phục cậu, muốn cậu quy phục dưới chân nó vậy nên càng biết nhiều về cách Đức cảm nhận một người nó sẽ càng có cơ hội để “hốt” được cậu.

“điều đó đâu có quan trọng… giờ có giải thích cậu cũng đâu hiểu nên thôi đi… há…?” – Đức trả lời trớt quớt, cậu không hiểu ý đồ của Nghĩa nhưng từ vụ lần trước cậu luôn biết với thằng nhóc này luôn phải có ý thức tự vệ nếu không sẽ bị nó cho vô tròng, cũng như tình huống này thay vì chạy trốn nó lại thủ sẵn thuốc mê để chơi lại Trí thì đủ thấy nó ghê gớm đến mức nào.

“ok không sao… nhưng cái này thì tôi rất muốn biết nè… sao anh biết là thằng chả đang cố kiếm tôi… và còn nhắn tin kịp để tôi không bị chuốc thuốc mê…” – Nghĩa nhắm không khai thác được gì liền lách qua chuyện của mình.

“chỉ là ngày hôm sau tôi vô tình thấy ổng ngồi ở căn tin dù là hôm đó không có tiết học… nên tôi đoán là ổng đang tìm cậu” – Đức trả lời

“nhưng làm sao ổng biết tui sẽ xuống căn tin đó chứ, ở trường mình hai ba cái căn tin lận mà…” – Nghĩa hỏi tiếp

“dù không biết lịch học của cậu cũng không biết cậu có đến căn tin hay không nhưng ổng đoán được cậu có lịch học khu giảng đường này… nên chỉ cần chờ sẵn thì nhất định cậu sẽ xuất hiện thế thôi” – Đức thản nhiên trả lời

“ờ” – Nghĩa gật gù. – “zậy còn anh không lẽ tình cờ đến mức hôm nay anh có mặt ở căn tin còn tình cờ hơn là đúng thời điểm ổng định hại tôi…” – Nghĩa lại tiếp tục thắc mắc,

“đâu có tôi theo dỏi anh ta mấy ngày nay rồi” – Đức trả lời ngọt sớt trước cái trố mắt ngạc nhiên của Đức, – “có gì đâu tại tôi hiếu kì thôi… thấy ổng bỏ nhiều công sức và thơi gian như vậy để tìm cậu nên tôi thật sự muốn xem những hành động và tâm lý của ổng như thế nào thôi… may là mọi việc đều diễn ra nhanh chứ kéo dài tầm ba hay bốn tuần chắc tôi cũng để mặt cho cậu bị xử…” – Đức vừa nói vừa nhìn Nghĩa, cậu khẻ cười ẩn ý.

“Nhưng…” – Nghĩa định hỏi tiếp thì Đức đưa hai tay hình chữ X để nói rằng đừng hỏi nữa, Nghĩa hiểu ý nên dừng lại, trong đầu nó bắt đầu từ bỏ ý định với Đức, chỉ vài câu hỏi cũng thấy được Đức không phải đồ dể xơi, cậu ta không tự hiến thân thì còn lâu mới sớ đến được…

“giờ thì đi thôi…” – Đức đề nghị ngay khi thấy Nghĩa khựng lại và không hỏi nữa

“đi” – Nghĩa lại ngạc nhiên với đề nghị này của Đức

“ừm” – Đức bình thản đáp,

“còn anh ta” – Nghĩa hỏi, nó đang tiếc nuối miếng mồi trước mặt, lần trước đã hụt rồi đến lần này không lẽ phải từ bỏ nữa

“để ổng nằm đó đi… khi tỉnh dậy ổng cũng tự nhận thức được là cậu đã biết về ổng rồi… ổng sẽ không dám làm bậy đâu… còn cậu từ nay cẩn thận một chút đừng nhận bất kì món quàn hay đổi cái gì từ người khác… bạn bè cũng không… đặc biệt là đồ ăn đồ uống ấy… tôi giúp caauk lần này sẽ không giúp nữa đâu tự lo liệu đi” – Đức nói cậu biết Nghĩa đang muốn gì, nó khôn lõi cậu cũng không ngu đâu….

“nhưng anh không nghĩ là nên dạy cho ổng một bài học sao… với những gì ổng đã định làm với tôi…” – Nghĩa nói và giả vờ ấm ức, thật ra thì nó đang nói dối thôi, khi nhận ra TRí có vấn đề Đức đã nhắn tin cảnh báo và Nghĩa đã bịa ra một câu chuyện mà ở đó nó suýt là nạn nhân bị Trí đánh thuốc mê quay clip, để Đức tin nó còn gửi một đoạn clip mà nó copy được trong máy của Trí nội dung là màn làm tình giữa Trí với một “khách hàng” đang ngủ…

“hay là tôi tạt nược cho ông dạy rồi ba mặt một lời… ô kê không…” – Đức đưa ra lời đề nghị mà biết chắc Nghĩa sẽ từ chối, cậu biết Nghĩa đang nói dối, đoạn clip là thật nhưng câu chuyện Nghĩa bị lừa thì nghe vô lý vô cùng chỉ là cậu không muốn vạch mặt nó. Quả nhiên Nghĩa từ chối ý kiến đó của Đức, nó suy nghĩ hồi lâu rồi đồng ý là để Trí nằm đó.

Nghĩa đành ngậm ngùi đồng ý, vì dù sao giờ nó có muốn gì Đức cũng sẽ ngăn lại, bể chuyện có khi nó lại thêm một kẻ thù mà nó không cậu ta là kẻ thù của nó chút nào. Vậy là cả hai cùng nhau ra về bỏ mặc Trí nằm lăn ra đó…

Chương 19 (hết chương):

Đức còn dõi theo Nghĩa, chờ khi nó dắt xe ra khỏi trường, hơn nữa cậu còn đứng trong một góc khuất tầm 10 phút để quan sát đến khi chắc chắn Nghĩa không quay lại thì cậu mới về KTX.

Tầm 30 phút sau đó Nghĩa quay lại, thuốc mê có tác dụng đến 3-4 tiếng với người trưởng thành và nó không có gì ngoài thời gian, nên nó có thể chờ, nó cũng đoán được Đức sẽ canh nó nhưng chắc tầm 20-30 phút là cùng…

Quay lại tầng 5 “thân thương” nó vào căn phòng mà nó dùng là “căn cứ” trốn tiết, đến bàn cuối cùng lấy trong hộc bàn cái túi mà nó cất sắn lúc sáng, từ khi có tin nhắn cảnh báo của Đức mấy ngày trước, Nghĩa luôn mang theo đồ nghề để chờ cơ hội làm thịt Trí. Nhưng cũng phải nói Nghĩa rất may mắn, nếu sáng nay không có Đức, có thể người đang đắc ý bây giờ là Trí chứ không phải nó.

Nghĩa đã luôn khao khát thời khắc này kể từ ngày phải bỏ dở cuộc vui, nhưng diễn nhiên nó không dám quay lại “hang cọp” dù nó có bất kì bằng gì đi nữa, Trí vẫn không phải là đối tượng để nó liều vì một chút ham muốn, xảy chân có thể nó sẽ là người bị thịt lại là hiển nhiên. Giờ đây khi đã có cơ hội tốt nó không cho phép mình vuột mất lần nữa.

Mang túi đồ nghề đi đến nhà vệ sinh, Trí vẫn còn nằm đó, nhưng Nghĩa muốn chắc ăn nên đá nhẹ Trí vài cái, Trí nằm im không một phản ứng, hắn ta thật sự đã say ngủ, Nghĩa lập tức cởi hết mọi thứ trên người hắn ra, không chừa một thứ gì đeo cho Trí một cái vòng cổ, lấy còng khóa hai chân Trí lại, nó tiếp tục lật Trí nằm ngửa ra, lấy cây bút viết lên ngực hắn “tôi là một con chó nứng lồn”, còn cài lên đầu hắn cái cài hình tai chó. Thành quả đã xong Nghĩ đứng nhìn tác phẩm cử mình rồi đưa điện loại lên chụp lại, xong xuôi nó còng luôn hai tay của Trí, vậy là an tâm cho cuộc chơi mặt cho mọi sự vùng vẩy…

Sau đó, nó lấy nước rẩy vào mặt Trí cho tỉnh, hắn lờ mờ mở mắt thấy Nghĩa ngay trước mặt, định bật dậy lao tới thì bị giật ngược lại làm hắn bật ngữa và hơi choáng cũng như hơi ngộp ở cổ, thì ra cái vòng đeo cổ có nối với một sợi xích, sợ xích thì khóa chặt với chân đế bồn cầu. Khi lấy lại bình tỉnh hắn nhận ra tay chân đã bị còng lại cả người thì trần truồng, hắn hoảng sợ lo lắng, không biết chuyện gì đang xảy ra. Rõ ràng mọi thứ đã đúng như hắn sắp xếp tại sao giờ hắn lại thành ra thế này.

“thằng chó… thả tao ra…” – Trí nạt nộ, hắn không thể làm được gì ngoài trừ việc đó.

“xem ra anh phải dạy lại cưng cách xưng hô cho đúng… nhỉ… hehehe…” – Nghĩa vừa nói vừa cười, nó bình thản thậm chí có chút thích thú trước biểu hiện của Trí

“đụ má mày tao ra không tao la lên đó…” – Trí hâm dọa, hắn thật sự không biết nói gì ngoài mấy câu này với chút hi vọng làm cho Nghĩa sợ.

“ôi sợ quá.. sợ quá à… la đi la đi…” – Nghĩa chế giễu và thách thức

“để rồi người ta thấy cái gì… một người đẹp trai phong độ như cưng… trần truồng… và….” – nói đến đây Nghĩa đưa mắt nhìn xuống dưới ngực của Trí, tỏ ra nét mặt thích thú

“mày nhìn cái gì đó thằng chó…” – Trí tiếp tục nạt nhưng lần này âm lượng nhỏ hơn, vì Nghĩa nói đúng để người ta thấy hắn bị trói trong bộ dạng kinh tỏm này thì hắn chỉ có nước gục đầu vô bồn cầu vì quá xấu hổ.

“muốn biết hả cho cưng xem cái này…” – Nghĩa vừa nói vừa lướt lướt ngón tay trên màn hình điện thoại rồi đưa cho Trí xem vài tấm hình nó chụp, Trí nghẹn ức, hắn như thất thần trước những tấm hình khỏa thân của chính mình, nhục nhả, nhơ nhuốc, nếu những thứ đó bị ai nhìn thấy, sự nghiệp, hình ảnh của hắn coi như xong… – “thích không?” – ngay lúc này Nghĩa còn hỏi đố với thái độ khinh khỉnh, nó như muốn chọc điên Trí

“đụ má… xóa… xóa cho tao.. thằng chó… hức… hức…” – Trí điên cười bật dậy trong vô thức rồi lại bị sợi xích chó giật ngược lại, uất hận thằng nhóc con trước mắt, choáng vì cú giật cổ mạnh từ đằng sau, hắn nghẹn lời nạt nộ.

“chu cha… thương quá… thương quá đi… anh thương… anh thương…” – Nghĩa tiến gần ngồi cạnh đầu Trí, xoa xoa đầu như đang dỗ dành một con cún con… rồi bất ngờ tát tai Trí một cái đau điếng làm anh bàng hoàng

“là ai bày ra trò này… lâu nay anh đẫ không đụng tới cưng rồi… tại cưng tự tìm anh mà… đúng không?” – Nghĩa bóp lấy miệng Trí, trừng mắt gằng giọng

“nhắc mới nhớ… anh đã xem mấy đoạn phim em quay rồi… hấp dẫn lắm đó em nghĩ nếu như mấy thứ đó được tung lên mạng… thì khách hàng của cưng sẽ phản ứng như thế nào đây…” – Nghĩa hăm dọa, nó biết Trí không muốn chuyện này bại lộ, nếu không “khách” của hắn sẽ tính sổ hắn lúc đó thì còn khủng khiếp hơn nữa..

“ngoài ra có vài đoạn phim mà nếu anh gửi cho công an… thì ôi chu cha mẹ ơi…. Hehehe…” – Nghĩa còn có những clip Trí đe dọa, hành hạ “khách” của mình nó là một yếu tố khác, giữa tự nguyện và bị cưỡng ép nó ở hai phạm trù pháp lý rất khác…

“Đừng… đừng làm vậy…” – Trí thất thần, hắn năn nỉ một cách yếu ớt, nếu những thứ đó được tung ra thì hắn sẽ trờ thành kẻ thù của cả xã hội, cuộc đời hắn coi như chấm hết

Trí chỉ biết mở to mắt nhìn lại nó trong hoảng sợ hắn đã nghĩ quá đơn giản về Nghĩa, từ trước đến giờ hắn luôn làm chủ cuộc chơi thậm chí với nhiều bot hắn còn huấn luyện họ như những nô lệ thõa mãn nhu cậu khi hắn cần, có những nam nghệ sĩ, ca sĩ, người mẫu, hay những nam doanh nhân trẻ còn quỳ rạp dưới chân tùy hắn sai khiến, làm trò nhiều khi ngẫu hứng còn bày trò huấn luyện chó để thõa mãn thú tính của mình. Có người tự nguyện nhưng đa phần người sau vài lần “tư vấn” đã bị nắm thóp bị khống chế nên phải nghe lời vì những đe dọa từ Trí.

Còn lúc này đây hắn không làm gì khác hơn là cố gắng vùng vẩy thoát thân với một tâm thế hoảng sợ, Nghĩa chưa đủ đáng sợ, cái tát và thái độ hùng hổ vừa rồi thật sự cho hắn một cảm giác sợ đặc biệt những thứ nó đang nắm giữ mới đáng sợ … trong khoảng khắc hắn chấp nhận sự thật mình đang bị khống chế về thể sát lẫn tinh thần nên đành buông

“bình tỉnh lại rồi đúng không…” – Khi thấy Trí có vẻ như không còn cựa quậy nữa, Nghĩa thả tay khỏi miệng hắn, đưa xuống xoa xoa bóp bóp tấm thân vuông rắn chắc và sáu múi hiện rõ của Trí, nó cảm nhận được nhưng rung động nhỉ của cơ thể Trí, hắn ta đang lo lắng, hiển nhiên là vậy.

“muốn gì… mày muốn gì…” – Trí nói với cái giọng rung rung, hắn trợn mắt nhìn Nghĩa, thaisddooj này, giọng điệu này, Nghĩa biết là Trí đã biết sợ là gì

“cưng biết anh muốn gì mà… lần trước… còn một chút nữa… một chút nữa là nó đã thuộc về anh rồi…” – Nghĩa nói tay vẫn vuốt ve sờ soạn tấm thân của Trí,

“cưng xem nè, cậu nhó của anh muốn nó lắm rồi…” – Nghĩa rút tay tự sờ hạ bộ của mình, Trí liếc nhìn dù đang mặt quần nhưng hắn vẫn thấy có cái gì u lên bên trong cái quần tây chật hẹp của Nghĩa, hắn đỏ cả mặt khi nghĩ những chuyện sắp xảy ra. Nghĩa còn dạn đến mắt kéo hai bàn tay bị còng của của Trí qua đặt lên hạ bộ nó, lần này thì anh cảm nhận rất rõ, cái đó nó đang cương cứng bên trong. Có cái gì đó thôi thúc hắn phải thoát khỏi tình cảnh này, nếu mọi chuyện tiếp diễn hắn sẽ phải nếm trải cảm giác mà hắn đã cho biết bao nhiêu chàng bot cảm nhận

Nghĩa đẩy tay Trí ra, đứng dậy, tuột quần diễn nhiên là tuột luôn cái quần trong, phơi bày con cặc khủng của nó,

“Cưng bú cặc em đi, bú cho nó ướt thì chút đụ mới không đau!” – Nghĩa trèo lên người Trí rồi chỉa cặc trước mặt hắn, Trí do dự nhìn con cặc khủng của Nghĩa một chút rồi mới cẩn thận cho vào miệng, hắn không định phản kháng hắn còn nhớ cách mà Nghĩa đụ miệng hắn, nếu như không chủ động nghe lời nó lại làm như hôm bữa thì Trí chỉ có nước ná thở.

“đừng có giở trò không thì cưng đừng trách” – Nghĩa hai tay ôm hai bên thái dương, nó vừa cười vừa trừng mắt nhìn hắn, thế là Trí bắt đầu bú con cặc của Nghĩa, hắn đưa lưỡi liếm quanh thân cặc, rồi cố gắng ngấm lấy con cặc vào miệng, nó là quá khủng và hắn thật sự chưa quen, hắn có nuốt nhưng cũng chỉ được 2/3 thân cặc, hắn mút rồi bú, rồi liếm láp đầu cặc, hắn bú một cách ngoan ngoãn, điều mà lần trước có đe dọa cũng không thể làm hắn sợ.

“đúng rồi… ơ… hơ… ơ… hơ… phải zậy mới ngoan chứ… đụ má cái miệng lồn của em biết bú lắm nha… ơ… ơ… hơ…” – Nghĩa đang sướng cặc dù không biết sao Trí lại tỏ ra ngoan ngoãn nhưng Trí thật sự đang bú, đang mân mê con cặc nó đúng nghĩa. Cái miệng khi bú nhìn dâm, càng khiến Nghĩa có dục vọng muốn đụ cái miệng xinh trai của Trí. Nó còn ấn mạnh cặc mỗi Trí ngậm lấy,

Trí không phải đang chịu thua mà hắn không muốn đi quá xa, hắn không cần chống cự giờ chỉ cần bú liếm con cặc Nghĩa, đây là cơ hội, chỉ cần hắn làm cho con cặc ấy hay hơn hết là Nghĩa lên đỉnh thì chắc nó phải “bắn” một khi đã bắn thì nó sẽ xìu vậy là không đụ đéo được gì, hay may mắn hơn, Nghĩa hứng lên rồi thả hắn ra vậy là hắn có cơ hội lật ngược lại… một suy nghĩ có phần ngây thơ có lẽ cũng vì không còn cách thoát nên hắn đã tự đánh mất sự phán đoán chuyên nghiệp của một chuyên gia tâm lý như hắn. tự thôi miên trong những ý tướng trẻ con đến mức thể trẻ con hơn

Trí nghĩ thế mà ra sức nút, thõa mãn cơn hứng tình của Nghĩa, đúng vậy Nghĩa đúng là sướng cặc nhưng càng sướng cặc nó càng muốn nhiều hơn nữa, nó nhấp nhẹ con cặc ấn sâu vào miệng Trí, mặt cho hơi thở dồn dập, nó đang sướng cặc, và nó cảm thấy sướng hơn khi con cặc được bú sâu nhất có thể, tiếng rên vì sướng của nó hòa lẫn với hơi thở dâm đục kết hợp với cái đẩy lông nhẹ nhàng, nó làm cơn khát tình trong Trí một phần nào nổi lên, cái mùi i ỉ tanh nòng khăm khắm nơi hạ bộ của Nghĩa như làm Trí ngây ngất, khác với lần trước lần này hắn chủ động bú cặc và nó mang đến cho hắn cảm giác rần rần, hắn như hiểu ra sao những con bot đặc biệt bot dâm lại thích bú cặc hắn như vậy, mùi vị khai khái sộc thẳng lên mủi, cùng với cái vị tanh hôi nó làm hắn vừa ngất vừa phê càng hửi càng thích, lần này Nghĩa cũng không dồn dập như lần trước nên hắn cũng cảm nhận được sự thoải mái khi con cặc của Nghĩa ra vào trong miệng hắn.

Nó như que kem có mùi tanh nồng đậm vị đàn ông, hắn cảm thấy nhục nhã giờ hắn lại đang bắt đầu thích cảm giác này ư, thứ cảm giác mà trước giờ hắn vẫn nghĩ chỉ dàng cho bot. chỉ có bot mới thích bú cặc, bot dâm thì thèm khát bú cặc, và slave dog mới tôn thờ việc bú cặc, thế mà Trí một boss top ngang tàng lại đang bú cặc và cảm thấy rân rân phê phê với việc đó.

Trí bú một hồi thì con cặc của Nghĩa đã cương cứng, ướt át sẵn sàng cho cuộc tấn công, nhưng lỗ đụ của Trí thì không hẳn, Nghĩa rút cặc ra khỏi miệng Trí, để lại cho hắn một cảm giác tiếc nuối trông trải nơ khoang miệng nhưng lại không dám nói vì hắn sợ, sợ hắn mà nói thì coi như mất đi tư cách làm top. Nghĩa lấy trong túi một lọ thuốc hít, Trí biết nó, hắn vẫn dùng nó để chơi với một số bot

“hít đi… sẽ tốt hơn cho cưng đó…” – Nghĩa đưa lọ popper, trước mặt Trí, hắn kịp nhận ra đã kết thúc, cái gì phê quá tự bắn, cái gì sướng quá thả trói, hắn chỉ đang ảo tưởng trong vô vọng. Rồi hắn chồm đầu dậy hít một hơi thật sâu, ngã đầu ra, hắn từ từ phê thuốc, các cơ giản ra, nhưng vẫn cảm nhận được có ai đang nâng chân mình lên.

“coi kìa một hơi mà lồn cưng hưng phấn đến mức mời gọi anh nè…” – Nghĩa lại châm chọc với cái giọng khinh khỉnh, nói rồi nó còn đưa lưỡi liếm mép “lồn” Trí, hắn không muốn nhưng không thể không muốn..

“đừng mà… tôi xin cậu… tha cho tôi… tha cho tôi đi mà… hức.. hức…” – Trí nghẹn ngào, hắn đã biết sợ thật sự

Nghĩa vẫn tiếp tục liếm láp “lỗ đụ” cực phẩm mơn trớn trinh nguyên của Trí mặc những lời nài van.

Nghĩa cầm con cặc đã ướt nước bọt rà quanh mép lỗ của Trí, hắn rên ư ử, cứ co người như muốn thoát khỏi con cặc của người. Không để hắn thoát, Nghĩa thọt thẳng con cặc một phát vào lỗ hậu Trí.

Hắn rống lên hùng hục, đầu khấc đã lọt vào hẻm đít, cơ hậu môn đã giãn ra nhờ tác dụng của popper Nghĩa vừa cầm cặc Trí sục vừa đẩy từ từ con cặc của mình vào trong. Trí quằn quại hai bàn tay tự bấu víu lấy khuôn ngực săn chắc của mình, chân hắn dạng ra luồn qua đầu Nghĩa rồi còng chặt lấy người nó, miệng thì ư ử từng tiếng ré dâm dục. Tới khi lút cán, con cặc hùng vĩ của Nghĩa đã lọt hoàn toàn vào hậu môn Trí,

Trí như chết đi sống lại, hắn thở hồng hộc, đỏ mặt tía tai. Nghĩa thì thích thú với biểu cảm đó, nó bắt đầu đưa đẩy con cặc ra vào cái lỗ, dù cơ hậu môn đã giãn nhưng lỗ đụ của Trí vẫn còn khít nên sự co thắt làm cho Nghĩa rất sướng cặc, còn Trí, thốn là những gì hắn đang cảm nhận, vì màn khở đầu tư tốn nên dù rất thốn hắn vẫn cố chịu được, vẫn những tiếng rên ư ử không dức tiếng thở dọc bức rức

“hớ… hớ… hơ… hơ… đau… đau… hức… hơ… hức…. hức… đau quá…” – tiếng rên trầm đục đó mang lại cảm giác kích thích cho Nghĩa, và nó đột nhiên tọng cặc một cách dồn dập

“ahh… á… ah… ah… ah… haha… ah.. á… ối… đau… thốn… ốn…. ốn… hức… hu… a… ahh.. ah… đau quá… rát quá… bỏ ra… bỏ ra đi mà… ahh…” – Trí rên la thống thiết, hắn chưa từng đau như vậy, nhưng trái lại Nghĩa như động tình, nó nắc liên hồi, nắc mạnh bạo, dồn dập

“ah… ahaha… ah… hớ… ớ… ah… ứ… hớ…. ớ…. Ah…” – Trí ré lên rên to như muốn dùng nó để giải tỏa cái cảm giác thốn rát mà hắn đang chịu đựng

“la nè… rên nè… đau nè…” – cứ mỗi chữ nè là Nghĩa lại tọng mạnh con cặc của mình vào cái “lồn” trinh nguyên của Trí, tiếng ahh aah á á chỉ kích thích máu đụ nó lên chứ không gợi chút lòng thương sót nào, nó vừa đụ vừa nhớ lại những đoạn phim của Trí mà nó xem, bất giác nó nảy ra một ý tưởng. nó với lấy cái điện thoại, bật cam và bắt đầu quay.

“đừng… đừng mà… ah… hớ.. hớ… hức… tôi… ối… xín… cậu…. đừng mà… hức… hức…” – Trí cảm thán, xấu hổ, hắn sợ hãi những hình ảnh này của mình bị lưu lại..

“đừng nè… đừng nè… đừng nè…” – Nghĩa lại tọng mạnh cặc sau mỗi chữa nè, Trí chỉ biết ré lên rồi rên ư ử, hắn không có cách nào chống cự, hai tay che vội che mặt lại như cứu cánh cuối cùng.

“hự… hự… bỏ tay xuống… hự… hự…” Nghĩa vừa đụ vừa ra lệnh, vì đang cầm máy lo quay nên nhịp đụ của nó không dồn dập như trước, Trí thấy đỡ thốn hơn nên vẫn cố che mặt.

“che nè… đụ mẹ che nè… che nè…hự hự…” – Nghĩa đột nhiên dồn sức nắc mạnh mấy cái, vậy là Trí đau rát tê dại cả người, hắn vội bỏ tay ra khỏi mặt, để lộ khuôn mặt phong trần đang nhăn nhó vì bị đụ – “ah… ah… ah… nhẹ thôi… xin cậu đó… hức hức…” – Trí nức nở, hắn xấu hổ trong tình cảnh hiện tại, bị một thằng nhóc đụ, còn xin nó đụ nhẹ và tất cả những cảnh tưởng đó đang bị quay lại…

“nói anh nghe cưng có sướng không…” – Nghĩa hỏi, nó muốn quay lại cảnh nhục nhã này Trí một boss top kêu sướng vì bị đụ lồn,

“ưm… ưm…” – Trí chỉ biết i ỉ, ư ử hắn quay mặt đi, rồi bạch bạch bạch bạch tiếng da thịt chạm nhau phát ra rõ to kèm theo đó là – “á…á….ahh…ahh…” Trí là thất thanh và hắn cũng đầu hàng – “sướng… sướng… tôi sướng mà… hức… hức…”

“sướng gì nói anh nghe… nói cho lọt lỗ tai… không là anh xé lồn cưng ra đó… hửm” – câu hỏi đi kem với lời hăm dọa làm Trí rùng mình hắn đã từng làm vậy với biết bao nhiêu người không ngờ giờ đến phiên hắn pahir chịu cảnh nhục nhã này.

“em sướng… sướng lồn lắm anh Nghĩa ơi… hớ… hớ… hứ… ah… ah… hức… hức…” – Trí nói mà uất ức trong lòng, hắn đang không tin những gì đang xảy ra, hắn đang rên vì đau vì thốn vì khó chịu vậy mà miệng vẫn phải kêu sướng

“em sướng… em sướng… hớ… ớ.. ớ.. hớ…ah.. ah…” – hắn lập lại trong vô thức như cai máy thu âm, chỉ để vừa lòng Nghĩa, cứ mỗi lần Nghĩa tăng nhịp đụ là y như hắn muốn chặc hết phần thân dưới ra khỏi người và hắn không chịu nổi cảm giác đó nữa

“ngoan đi… đau rồi sẽ hết… hự… hự… rồi em sướng… sẽ muốn anh đụ quài quài… hehehe…” – Nghĩa dỗ dành với sự khoái trí, còn Trí, hắn biết thừa đó chỉ là mấy câu dụ dỗ mấy đứa tập tành làm bot, chứ với hắn cảm giác lúc này là ê buốt, tê dại toàn thân, đau rát thành hậu môn, nhức nhói mét lỗ hậu…

Nghĩa vẫn cầm máy quay trên tay, nó quay lại từng khoảng khắc trên biểu cảm của Trí cũng như tiếng rên cảu hắn…

“nè thì sướng nè… sướng nè… sướng nè… nát lồn nè con đĩ… lồn em anh đụ nát luôn nè… nứng lồn nè…” – cứ thế nó dồn sức mỗi chữ nè là mỗi cú lúc cán, dập tơi ta cái lồn rinh của Trí

“sướng… ah.. ah… sướng… sướng lồn… ồn… ah.. ah.. ah…” – Trí không biết phải nói gì rên gì ngoài câu sướng lồn, miệng thì sướng mà lòng thì nhục nhã, xấu hổ.

Nghĩa cứ thế nhanh chóng đụ dồn dập, nắc ầm ầm vào cái lỗ hư hỏng của Trí rồi bắn hết tinh dịch vào đó. Tinh dịch từng đợt mạnh mẽ bơm sâu vào người Trí. Tới khi đã xuất xong nó mới rút cặc ra một phát thật nhanh, tiếng “póc” vang lên như mở nút sâm banh, lỗ đít Trí nở tròn, miệng đít loe ra như một bông cúc nhỏ, thịt đít hé ra đỏ tươi. Tinh dịch phòi ra từ trong đít, Nghĩa vét lấy một miếng đưa lên miệng Trí.

“nếm thử đi…” – Nghĩa ra lệnh

Trí đành re lưỡi ra nút lấy, Nghĩa còn chưa chịu dừng lại, nó chĩa con cặc trước mặt trí vỗ vỗ con quái vật vào mặt Trí để ra hiệu, hắn hiểu ý, liền liếm sạch sẽ những gì còn vươn trên con cặc ấy.

Trí vẫn chưa xuất tinh, nên Nghĩa sau đó nó cầm lấy sục cặc Trí mạnh bạo, không lâu sau thì hắn bắn, bắn rất nhiều dường như hắn để tồn động cho cuộc chơi hôm nay nhưng không ngờ nó lại được xuất ra theo cách nhục nhã này.

Trí lã cả cười nằm sài lai ra đó, Nghĩa tắt điện thoại rồi thì mặt đồ lại, nó quăng chìa khóa lên người Trí, để hắn tự tháo còng tay còng chân ra rồi tháo luôn cái vòng cổ, giờ mọi chuyện đã xong nó nắm trong tay hình ảnh nhục nhã nhất của Trí không sợ Trí làm càng, với lại sau cuộc truy hoan Trí như người mất hồn riệu rã, tan tành, nên cũng không còn sức chống trả hay làm gì.

Hắn mặt đồ lại, rồi đứng khép nép một bên, dựa theo kinh nghiệm mà hắn từng có với mấy bot của mình thì giờ còn phải theo sắc mặt Nghĩa mà sống. Nghĩa nhìn diệu bộ của Trí mà thầm khoái trí, dù biết Trí chưa hoàn toàn bị khuất phục nhưng thêm vài lần nữa thì nó sẽ khiến hắn phải quỳ lụy như Tín mà thôi..

“về đi khi nào rãnh anh sẻ phone cho cưng…” – Nghĩa ra lệnh lại với giọng điệu khinh khỉnh ngạo mạn

“ừ” – Trí gật đầu, hắn không thể không bật lại dù muốn hay không, Nghĩa giữ những hình ảnh kinh khủng khiếp đảm tỏm lợm của hắn, chỉ cần nó đưa cho bất kì ai trong số những vị “khách” của Trí xem coi mọi thứ chấm dứt với hắn.

“gì ừ… cưng nói lại xem…” – Nghĩa rất quá quắt nó coi mình như bề trên của Trí

“dạ em biết rồi anh Nghĩa…” – Trí nói mà đầu cúi xuống, hắn uất hận đến phát điên nhưng vẫn phải nhịn nhục… đời hắn coi như xong với thằng nhóc này…

“tốt bái bai” – Nghĩa vẩy tay chào ra hiệu cho Trí ra về,

Trí cắm đầu chạy một mạch khỏi cái nhà vệ sinh kinh khủng nhất hắn từng vào, nơi mà có thể sau này sẽ trờ thành mồ chồn nhân phẩm của hắn…

Nghĩa ở lại dọn dẹp đồ đạt, cuộc chơi đã kết thúc và nó cảm thấy hoàn toàn hài lòng, nó biết Trí vẫn còn chút cố chấp nhưng không sao rồi khi đã quen, Trí sẽ lại là một Tín thứ hai, có khi còn dâm hơn, chỉ cần nghĩ đến đó nó đã thấy sướng, và giờ nó chỉ cần tận hưởng cảm giác chinh phục chàng boss top này mà thôi.

Chương 19.5:

Khi đã dọn dẹp xong Nghĩa chuẩn bị ra về thì điện thoại reo, là Đức gọi, cái tên này dai như đĩa chắc là gọi đến để dò xét.

“alo có gì không nói đi” – Nghĩa trả lời trống không, mọi thứ đã xong nó không cần phải sợ Đức, lại còn cười thầm vì sự tin người quá dể của cậu ấy

“Cậu đang ở đâu vậy” – Đức hỏi, có vẻ như cậu muốn chắc chắn Nghĩa đã về

“Đang trong nhà vệ sinh” – Nghĩa thản nhiên trả lời

“nhà vệ sinh nào” – Đức gặn hỏi

“thì toalet nhà của thằng này chứ chỗ nào nữa mà hỏi” – Nghĩa phát cáu vì sự quan tâm quá mức của Đức, cậu ta đã xen vào quá nhiều làm cho nó bực mình.

“chứ không phải là nhà vệ sinh tầng 5 tòa nhà trung tâm à… tút…” – sau câu nói Đức tắt máy, cậu ấy từ ngoài của bước vào, Nghĩa lúc này chỉ biết trố mắt nhìn Đức, sao cậu ta lại có thể ở đây lúc này.

“vì không yên tâm nên tôi đã quyết định quay lại xem thử thầy như thế nào” – Đức điềm đạm giải thích sự có mặt của cậu ở đây

“và cũng vì thế mới biết được sự thật và chứng kiến toàn bộ cảnh một thằng khốn nạn bị một thằng khốn nạn hơn đụ banh lồn luôn mà nực cười là tôi lại là kẻ đã tiếp tay cho thằng khốn nạn hơn đó…” – Nghĩa nói tiếp, lần này giọng điệu đã bắt đầu gắt kèm đó là nụ cười khảy bí hiểm.

Nghĩa biết giờ nó không thể nói dối vì Đức không phải là người tùy tiện bịa ra câu chuyện để có thể lừa cậu ta, mà hơn hết cậu ta biết rõ về nó, cũng như lời cậu ấy thì có vẻ Đức đã chứng kiến mọi chuyện nên nói dối là tự sát.

“rồi sao anh muốn gì” – Nghĩa vẫn kênh mặt cự lại – “đừng có nhiều chuyện… chuyện này… chuyện này không liên quan đến anh đâu…” mặt Nghĩa lộ rõ sự lo âu

“cũng đúng há” – Đức gật đầu ra vẻ đồng ý với câu nói của Nghĩa – “vậy hay là mình bắt đầu bằng câu chuyện khác đi” – cậu vẫn nụ cười ma mãnh, đôi mắt sắt liệm nhìn Nghĩa đầy toan tính. Điều đó làm Nghĩa lạnh cả người, nó không biết Đức đang định nói gì, nhưng linh tính mách bảo nó phải rời khỏi đây càng sớm càng tốt.

“đừng lo… chỉ là tôi cũng có vài đoạn phim mà lúc nãy tôi quay được… nếu như cậu không muốn nó có xuất hiện ở ban kỉ luật trường thì…” – Đức vừa nói vừa tiến lại gần Nghĩa, cảm giác gì đó rất thật Đức không lẽ cậu ta muốn?

“thì sao… anh muốn gì…” – Nghĩa không đoán cũng không muốn đoán điều mà Đức muốn vì nó sợ, thật sự sợ, điều kinh khủng đó

“muốn đụ cậu… chỉ zậy thôi…” – Đức nói với cái giọng hào hứng, lại còn khào khào như rất thèm khát rất biến chất, Nghĩa không còn nhận ra Đức nữa, nó lùi lại theo từng bước tiến của Đức, không lẽ nó đã thật sự chọc giận có thú trong người Đức.

Nghĩa dồn sức định chạy ra ngoài nhưng rồi Đức tóm lấy và nhanh chống ghì sát nó vào tường, áp lực thật khủng khiếp, Đức ra tay rất dứt khoác không giống như đang đùa.

“cậu nghĩ mình có thể chạy sao… tui có đoạn phim khi nãy đó, đảm bảo thấy rõ mặt cậu mọi khung hình…” – Đức rĩ vào tai Nghĩa những lời đe dọa, nó bất giác hoảng loạn, tên quái gỡ này sao lại trở nên kì lạ thế, không hề giống Đức mà nó biết, vừa nói cậu vừa mở dây nịt, mở luôn khóa quần của Nghĩa mọi thứ đều thoăn thoắt.

“tránh xa tao ra thằng khốn…” – Nghĩa vừa dứt câu là Đức đã thồn cậu một cú ngay bụng rõ đau, nó quỵ xuống, ngay lậy tức Đức quần ra sau Nghĩa ngồi xuống rồi kéo cái quần của nó ra, cậu còn tiện tay, kéo luôn cái quần lót, Đức hành sự nhanh gọn lẹ đến mức Nghĩa ngoài trừ hoảng loạn thì không biết làm gì, nó vẫn còn đang choáng sau cú đấm ngay bụng của Đức, và rồi Đức chọt hai ngón tay vào lỗ đít của Nghĩa,

“Tránh xa tao ra thằng chó” – Nghĩa đã nhanh chóng thoát được khi ngón tay chỉ mới chạm vào mép lỗ, nó quay lại nhìn Đức, cậu vẫn ngồi đó không truy đuổi, ánh mắt sắt lạnh nhìn nó làm nó bất giác rùng mình.

“nói hay lắm…” – đột nhiên Đức dịu giọng, ánh mắt nụ cười ghê rợn kia lập tức biến đổi, cái nhìn thân thiện nụ cười thiện cảm quay trờ lại.

“giờ cậu đang cảm giác gì…” – Đức từ tốn hỏi – “hoảng loạn, sợ hãi, kinh hãi, tức giận, uất ức…” – cậu tự trả lời, và nó diễn tả rất đúng những gì mà vài phút qua Nghãi đã cảm thấy, chính xác thì giờ vẫn còn đang cảm nhận, thêm vào đó chính là chút ngạc nhiên nữa, Đức đang định làm gì, cậu hỏi vậy là sao…

“đó chính xác là những gì mà người bị cậu cưỡng ép làm bot cho cậu phải chịu đựng…” – câu nói như giải đáp không chỉ câu nói vừa rồi mà là cả những hành động táo tợn của Đức nãy giờ.

Phải Đức đang cho Nghĩa biết những cảm nhận ban đầu mà nó đã gieo lên đầu của những người như Tín và Trí, cái cảm giác tột cùng của sợ hãi, và còn hơn thế nữa

“và nếu lúc nãy không phải là tôi mà là một thằng gay biến chất nào đó thì cậu và Trí có thể bình yên sống tiếp không?” – Đức lại hỏi câu hỏi như muốn nhắc nhở đi đêm lắm cũng có ngày gặp ma

“hãy thử áp suy nghĩ của cậu lúc mà thấy tôi với Nam chơi Khoa mà đoán xem?” – Đức đưa ngay ví dụ của bản thân cậu và Nghĩa để nói, nó bừng tỉnh, chưa bao giờ nó suy nghĩ đến chuyện đó, một ngày nào đó nó sẽ thành con mồi, nghe thôi cũng rợn cả người, bất giác nó quay ra nhìn cửa nhà vệ sinh

“cậu đừng lo, như cậu nói tầng này, tầng trên, tầng dưới hôm nay không có ai, hơn nữa lúc nhìn thấy thầy Trí đi xuống cầu thang tôi đã lấy biển thông báo đang sữa chữa cấm vào trong nhà kho tầng này đặt trước lối vào, tôi còn tạt nước cho hành lang trơn trượt, nên không ai vào đây đâu, trừ tôi” – Đức nói, cậu muốn Nghĩa yên tâm, tuy nhiên nghe xong lời giả thích nó như muốn rụng rời, chàng trai trước mặt nó đúng là kẻ không phải để chọc giận, chỉ muốn nói chút chuyện riêng mà cậu ta có thể sắp xếp nhiều việc thế, cậu ta cứ như luôn đi trước người khác, vậy nếu thật sự một ngày nào đó Đức xem Nghĩa là con mồi nó sẽ như thế nào, suy nghĩ thoáng qua cũng làm nó nổi hết da gà.

Nói xong cậu đứng dậy rồi bỏ ra ngoài đứng dựa ngay chỗ ra vào thở phào nhẹ nhõm vì đúng là không có ai thật, Nghĩa vì lo mặc lại quần, nó toát cả mồ hôi hột vì sợ hãi.

“anh đang muốn dạy khôn tôi sao?” – Nghĩa trả treo

“chỉ là nhắc nhở thôi” – Đức bình thản đáp

“hôm đó cậu hỏi tôi có giữ đoạn phim nào không, tôi nói luôn là có và đã xem rồi” – Đức nhắc lại chuyện củ, không lẽ cậu ta muốn lần nữa uy hiếp Nghĩa

“người trong clip là anh rể cậu đúng không, nghe diễn biến thì hình như anh rể cậu và chị cậu chưa li dị, ghê thật đấy cậu chơi luôn chồng của chị gái mình…” – Đức nói và khảy cười nhẹ

“liên quan gì đến anh, đừng có xen vào chuyện của gia đình tôi ô kê” – Nghĩa vẫn còn mạnh miệng, nó đã lấy lại tinh thần giờ thì với suy nghĩ của nó, Đức chỉ đang cố lên mặt dạy nó dù có chút e ngại nhưng nó không muốn tỏ ra thất thê

“cậu có từng nghĩ sẽ như thế nào nếu chị cậu phát hiện đoạn clip, hay khi cậu đang đụ anh rễ thì chị cậu xuất hiện… chuyện gì sẽ xảy ra… tôi tin cậu cũng tự mình nghĩ ra được” – Đức điềm tĩnh hỏi, câu hỏi lại một lần nữa làm nó chạnh lòng, phải nó từng nghĩ đến chuyện đó nhưng rồi phớt lờ mặt cho số phận, hoặc ít nhất nó tin nó và Tín sẽ giấu được chuyện của cả hai.

“mà thôi đi… như cậu nói chuyện đó không liên quan đến tôi… nhưng lần này thì có đấy… nếu tôi không dài tay thì cậu cũng không hấp diêm được ổng… tôi thấy mình như một con lừa bị cậu dắt mũi vậy…” – Đức quay lại nhìn Nghĩa gằng giọng nói.

“rồi sao” – Nghĩa nhìn lại Đức đầy dò xét

“coi như những gì cậu muốn đã được rồi… cậu cũng thấy là ổng không thích chuyện đó… nên đừng có đụng đến ổng nữa… đụ một người mà họ không có cảm giác sướng thì đụ con mẹ gì nữa…” – Đức đề nghị.

Nghĩa im lặng nhìn Đức, nó biết nó mà từ chối Đức nhất định sẽ xử nó, nói gì thì Đức đã đúng khi nó đã phần nào lợi dụng lòng tốt của cậu, hai người nhìn nhau đầy nghi hoặc, không khí trở nên tĩnh mịch

“cậu còn nghĩ cái gì… lợi dụng lòng tốt của tôi cậu đã đụ được ổng… cậu biết không tôi ghét nhất bị người dắt mũi… nhưng tôi sẽ bỏ qua cho cậu nếu cậu cũng bỏ qua cho ổng…” – Đức trợn to mắt nhìn Nghĩa

“ô kê ô kê” – Nghĩa đành một lần nữa đồng ý lời đề nghị Đức để giảm bớt căng thẳng và xoa dịu Đức

“tôi tin cậu đó…” – Đức lập tức tin mà không suy nghĩ nhiều, Nghĩa cười thầm sao thằng này nhiều lúc dễ tin người quá zậy

“nếu tôi mà bất giác biết được cậu còn đụ ổng thì tôi sẽ thông nát cái lỗ cậu nhớ đó…” – Đức đe dọa, cậu lại cười khảy, Nghĩa chỉ biết gượng cười bâng quơ đáp lại vì không biết Đức nói thật hay chỉ giỡn, nhưng nó phải thận trọng hơn rất nhiều, và hiển nhiên hiện tại nó cũng không thể đụng đến Trí, chỉ một buổi học Đức đã nhìn ra quá nhiều thứ từ Trí nên việc những ngày sắp tới cậu ta có thể nhìn ra việc Trí có bị đụ hay không cũng không có gì lạ…

“Nhưng chuyện tôi đụ thằng khốn đó liên quan gì đến anh chứ sao cứ phải xen vào?” – Nghĩa như bực bội với câu nói của Đức, cậu ta nghĩ bản thân là ai mà dám ra lệnh cho nó.

“ổng là thằng khốn hay không tôi đéo quan tâm… cậu đụ đéo gì với ổng tôi đéo quan tâm… nhưng cậu biến tôi thành thằng hề để cậu lợi dụng thì tôi đéo cho phép” – Đức quát lại, cậu ta có vẻ đã sôi máu trở lại

“lợi dụng… anh tự nhắn tin cho tôi mà đúng không…” – Nghĩa hỏi xéo,

“nhưng tôi không nói là cậu sẽ được đụ ổng, và cậu cũng nói rằng sẽ chỉ cảnh cáo ổng chứ không làm gì ổng… đừng nói với tôi là cậu ngẫu hứng nhất thời nếu vậy thì đồng đò này ở đâu ra… hả… nói đi… nói nữa đi” – Đức bật lại, Nghĩa liền đuối lí, nó không biết phải nói gì cũng không dám nhìn thẳng Đức nữa.

“nhớ đó…” – Đức nói rồi bỏ đi, Nghĩa thì đứng đó tỏ vẻ đăm chiêu, có lẽ nó phải từ bỏ con mồi này thôi…

Prev
Next
Truyện Gay Đề Cử
Anh Rễ 6 Múi Dâm Đãng
Anh Rễ 6 Múi Dâm Đãng
Chương 72 22 Tháng 8, 2024
Chương 71 22 Tháng 8, 2024
bi-thang-em-chung-nha-hiep
BỊ THẰNG EM CHUNG NHÀ HIẾP
Chương 48 1 Tháng 8, 2025
Chương 47 1 Tháng 6, 2025
Bạn Thân Tôi Là Trai Thẳng 18+_truyencogiaothao
Bạn Thân Tôi Là Trai Thẳng 18+
chương 41 31 Tháng 7, 2025
chương 40 31 Tháng 7, 2025
Con Cu Vô Địch
Con Cu Vô Địch
Chương 65 28 Tháng 8, 2024
Chương 64 28 Tháng 8, 2024
Thầy Giáo Trẻ Dâm Dục
Chương 25 18 Tháng 7, 2025
Chương 24 18 Tháng 7, 2025
2 Thằng Bạn Nứng Cặc
2 Thằng Bạn Nứng Cặc
Chương 19 28 Tháng 10, 2024
Chương 18 28 Tháng 10, 2024
Những Chàng Lính Nghĩa Vụ Dâm Đãng_truyengay.net
Những Chàng Lính Nghĩa Vụ Dâm Đãng
Chương 19 21 Tháng 5, 2025
Chương 18 21 Tháng 5, 2025
Anh Trai Hàng Xóm Biến Thái
Chương 8 12 Tháng 7, 2025
Chương 7 12 Tháng 7, 2025
Ở Trọ Cùng Anh Hàng Xóm
Chương 5 20 Tháng 7, 2025
Chương 4 20 Tháng 7, 2025
Đức Mãnh Hổ_truyengay.net
Đức Mãnh Hổ
Chương 111 15 Tháng 7, 2025
Chương 110 15 Tháng 7, 2025

Comments for chapter "Chương 10"

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

© 2025 Madara Inc. All rights reserved