Summary
Hắn chỉ nó cái quán khá ọp ẹp, bán hầm bà lằng xán cấu nào là: ngêu, sò, ốc, hến, tôm, cua, hột vịt lộn và cả nước ngọt, sinh tố nữa. Bàn nhựa ghế lùn dạng như quán lề đường rẽ tiền ấy. Đó giờ nó toàn dẫn gái đi ăn uống ở những nơi hơn mức bình dân một tí chứ không dám nói là sang trọng, chưa bao giờ nó đặt chân tới địa điểm tồi tàn giống như vầy cả. Thằng áo vàng tự động dọn bàn, lấy ghế, lựa chỗ mời nó ngồi như thể đây là quán ruột của nó vậy. Sau khi nhìn nó mỉm cười một cách khó hiểu thằng áo vàng nói:
– Thủy! Cho anh hai ly sinh tố cam dâu nha! Đừng có bỏ đường nhé, anh bị tiểu đường!
Đứa con gái trong quán nghe nó nói vậy bèn cười lớn:
– Không bỏ đường mà chế nhiều sữa chứ gì phải không anh Quân?
Nó cười đáp trả:
– Hì hì! Chỉ có em là hiểu đúng ý anh!
Phạm minh Sang
Ra tiếp đi add đag hay mà mất tiêu r