Nhật Ký Của Thằng Gay - Chương 3
7h30 tôi ăn cơm xong rồi tắm rửa . ( Tính tôi là vậy cứ thích tắm sau khi ăn cơm …. mà lười tắm chết mẹ đi dc 😁) tôi đi chơi mặt đồ đơn giản thôi, sơ mi trắng quần tây đen, tóc hai mái 7,3 giày thì không có nhưng cứ thik mang dép lào truyền thống ( do điều kiện khong cho phép mua giày) chuẩn bị xong suôi hết thì đúng 8h nó qua bóp kèn .
Chạy ra mở cửa thì nó cx mang đồ giống tôi, cũng là sơ mi trắng và quần tây nhưng có đôi giầy thì khác, nó đi giày adidas trắng nhìn rất đẹp mắt, xe nó đang chạy là chiếc exciter 135, nhìn như dân dubai vậy….
— woww! Nay đẹp trai nha!!_ nó ngắm tôi từ đầu đến chân thì cười
– ủa ủa ! Mắc j cười vậy thằng chó!!
— trời đụ má ! Mày tính mang đôi dép lào này đi chơi luôn à !!
– uk thì sao ??
— nhìn mày trẻ trâu vãi !! _ nó cười sặc sụa.
– Bố mày thik thế đấy, thì sao nào !
–thôi thoi !! Leo lên xe tao chở mày đi !
Tôi chưa kẹp leo lên xe nó đã khởi động , vừa leo lên là nó rú ga lên và đi, nhìn cách nó chạy xe y như racing boy vừa đi dc nữa đường là nó vặn ga móc đầu , tôi hơi bị hoảng sợ rồi. Không những thế nó chạy với tốc độ bàn thờ 120km/h, tôi hoảng sợ lần 2 :((
– Đm ! Mày chạy chậm lại dc không
— hả! Mày sợ à !!
– mày chạy như thế bố đứa nào dám cho mày chở
— mày yên tâm đi !! Tay lái tao vững lắm !
– vững con cặc ! Tay lái lụi thì có
— tin tao đi ! Tay lái xe tao chắc lắm !! Đéo có j đâu mà sợ
– dù j thì mày cx chạy chậm thôi ! Mày chạy cứ như ăn cướp ấy
— rồi rồi ! Anh mày chạy chậm lại ! Dc chưa! =))
Đang chạy bình thường thì bổng nhiên nó rú ga lên và phóng 1 cách mà phải gọi là ” sống là j ?? ” :))
– cái đm ! Chậm thôi thg chó_ tôi la hét trong tuyệt vọng, còn nó phì cười sảng khoái đéo ngừng @@
Tới nơi, tôi xuống xe và thấy thật may mắn vì không bị thương tích j là hên rồi
– ủa ! Đây là quán nhậu mà!
— uk thì là quán nhậu! Hôm nay tao gặp mặt anh em ở đây nên đi 1 mk chán lắm nên rủ mày đi chung thôi ..
Tôi và nó tới chổ anh em gặp mặt , nó giới thiệu tôi với họ, bạn bè nó cx thuộc dạng dân giàu không dễ chơi. Có vẻ nó khá thân với bọn này, tôi biết đẳng cấp tôi không bằng bọn họ nên chỉ ngồi 1 chổ mà ăn uống thôi. Buổi gặp mặt có vẻ đã tàn. Nó cx đã say ngoắc cần câu rồi.
– say vậy về nhà dc không ?? _ tôi hỏi nó thì không thấy trả lời, say cmn rồi , thế là tôi phải chở nó về, cõng nó lên xe và đi ….. Đặt biệt là trên đường đi về nó ôm tôi từ phía sau làm tim tôi đập nhanh liên hồi ….
Cảm giác này là sao ?? Không những thế, cảm giác này lắm tôi muốn cứ thế này mãi khi chán mới thôi ( nói trắng ra là sướng ấy ) Tới nhà tôi… Tôi vừa vác nó xuống xe thì nó ói nôn ra những j mà nó đã ăn, nôn cho đã xong thì tự động chạy vào giường mà ngủm tại đấy ( ngộ ha :)) )