Truyen SEX GAY
  • Truyện Gay
  • Truyện Sex Gay
  • Truyện Tranh Gay
  • Truyện Đam Mỹ
  • Đăng Truyện
Tìm Truyện
  • Truyện Gay
  • Truyện Sex Gay
  • Truyện Tranh Gay
  • Truyện Đam Mỹ
  • Đăng Truyện
Prev
Next

Người yêu tôi là CSGT 18+ Nhẹ Nhàng - Chương 21

  1. Home
  2. Người yêu tôi là CSGT 18+ Nhẹ Nhàng
  3. Chương 21
Prev
Next

Từ lúc dìu hai ông thần vào phòng, cả hai nằm ngủ như chết. Không biết trời trăng mây nước gì luôn. Còn tôi thì không được sướng như vậy. Ăn cơm xong là phải phụ bố mẹ chuẩn bị cỗ cúng giao thừa. Bố cùng tôi làm gà dưới bếp, mẹ với chị dâu thì đổ xôi, làm bánh bột lọc. Cũng không chuẩn bị gì nhiều nên mọi người làm cũng nhanh. Chuẩn bị mọi thứ xong xuôi, tôi đi vào nhà thì thấy anh với anh hai đã dậy từ lúc nào. Hai ổng, mỗi người bới một tô cơm đầy rồi ngồi ăn cùng nhau.
“Dậy cái là lo ăn trước vậy luôn hả? Có biết nãy giờ bố mẹ, em với chị dâu bận tối mắt không?”
Anh cười nói với vẻ mặt vô tội.
“Thì anh đói mà…”
Tôi lắc đầu ngao ngán. Chạy lại chỗ bàn xem TV với bố. Tết nên có mấy chương trình cuối năm xem cũng vui lắm luôn. Đang xem TV thì nghe tiếng anh với anh hai thì thầm cười nói với nhau gì đó.
“Bố ơi, xíu uống vài lon với tụi con cho có không khí Tết không bố” – Giọng anh hai vang lên.
Tôi nghe vậy ném cho anh ánh mắt như muốn giết người. Bố tôi chưa kịp trả lời thì tiếng mẹ tôi từ trong bếp vọng ra.
“Còn uống nữa là tao úp cái nồi nước lên đầu tụi bây đó!”
Anh hai đang cười thì bị dội cho gáo nước lạnh. Đành im bặt, cúi đầu xuống. Còn anh thì gãi đầu cười trừ rồi đi lại ngồi cạnh tôi.
“Anh nghĩ gì mà còn rủ nhậu tiếp vậy. Bộ thèm bia lắm à. Để em ôm thùng bia ra cho anh uống một mình đã thèm luôn nhé!”
Anh ngồi sát lại, cầm tay tôi như thể một đứa trẻ đang nhận lỗi. Mắt thì cứ nhìn tôi, còn miệng thì im thin thít. Tôi giả vờ lơ luôn để xem anh muốn làm gì. Anh như thật sự biết lỗi nên cứ nắm tay tôi, ngồi yên cùng xem TV.
Tới 10 giờ tối, mấy chương trình trên TV cũng lần lượt kết thúc. Tôi cùng anh trở về phòng. Mặc dù bắt đầu cảm thấy có chút buồn ngủ nhưng vẫn cố cầm cự – tất nhiên là để cùng anh đón giao thừa rồi.
Để xua tan cảm giác buồn ngủ tôi quyết định lấy điện thoại ra chơi game. Không hiểu sao, dù có buồn ngủ tới mức mắt mở không nổi vậy mà cứ cầm điện thoại chơi game là tỉnh như sáo. Chắc do game căng thẳng quá nên não phải thay đổi chế độ cho phù hợp. Anh thấy tôi ngáp lên ngáp xuống mà vẫn khởi động game, liền nói:
“Buồn ngủ thì em đi ngủ chút đi. Xíu anh gọi dậy. Chứ cố chơi game làm gì cho mệt.”
“Thôi, ngủ có chút xíu rồi lát nữa khó ngủ lại lắm. Hay là anh chơi với em cho vui.”
Anh nhìn tôi bằng ánh mắt bất lực nhưng cũng gật đầu đồng ý. Vậy là hai đứa lao vào mấy trận game căng như dây đàn. Mà lạ thật, anh chơi tiến bộ ghê luôn á! Có trận suýt thua, vậy mà một mình anh lao vào cân cả team bên kia làm tôi phải nhìn anh bằng ánh mắt khác.
“Sao hôm nay anh chơi ghê vậy?” – Tôi ngạc nhiên hỏi.
“Mấy cái này dễ òm. Không chơi thì thôi chứ đã chơi là anh chấp hết!” – Giọng anh đầy tự tin.
“Anh lén luyện tập đúng không? Mà không thể nào! Anh có bao nhiêu thời gian đâu chứ?”
“Tại anh là thiên tài á. Chơi xíu là biết liền.”
Ổng vừa nói vừa hất mặt lên trời. Cái mặt của ổng cộng thêm cái biểu cảm đó. Nhìn ghét dễ sợ, vậy là tôi lao vào xử lí ổng luôn: hết cù lét tới nhéo vú anh. Cho chừa cái tật khoe mẽ nè.
“Anh có khai thật không hả?”
Ổng vừa cười vừa chống đỡ đòn tấn công không thương tiếc của tôi. Nhưng thân người to đùng vậy thì che kiểu gì cho hết.
“Anh khai! Anh khai liền đây, tha mạng cho anh!”
“Khai xong em mới tha.”
“Hồi trước anh có chơi game này rồi. Chỉ là sau này bận quá nên nghỉ. Có gì đâu.”
“Thật không?”
Anh gật đầu lia lịa. Tôi mới chịu buông tha.
“Hừ, vậy mà lúc trước dám nói dối em. Diễn xuất vậy chắc đi làm diễn viên được rồi đó.”
“Ai kêu em dễ tin người quá làm gì!” – Ổng cười lớn.
“Ơ… hình như anh chán sống rồi thì phải. Tết nhất mà muốn nhập viện chơi đúng không?”
Nói xong tôi lại lao vào… xử tiếp.
Đánh nhau chán chê, hai đứa nằm lăn ra thở dốc. Chưa kịp hoàn hồn thì nghe tiếng anh hai vọng từ ngoài cửa vào:
“Hai người ngủ chưa? Xuống sân bắn pháo hoa với anh nè!”
“Em xuống liền!”
Tôi bật dậy như lò xo, quay sang nhìn anh. Nhìn lại đồng hồ, cũng gần 12 giờ rồi. Nghe tới pháo hoa là tỉnh hẳn. Hai đứa lật đật chạy xuống sân. Vừa ra tới nơi thì thấy anh hai, chị dâu với bố đang đứng chờ sẵn, tay anh hai ôm cả chục ống pháo hoa.
“Anh kiếm đâu ra lắm pháo vậy?” – Tôi ngạc nhiên hỏi.
“Anh nhờ mấy thằng bạn mua giùm. Tết mà không có pháo hoa thì mất vui. Đúng không bố?”
Bố tôi chỉ cười lắc đầu:
“Xíu nữa mà công an tới bắt thì mày tự chịu nha con.”
“Giờ này ai rảnh mà đi bắt. Với lại…” – anh hai quay sang nhìn anh Phong – “…nhà mình chẳng phải có sẵn công an rồi sao?”
Anh vừa dứt câu, mọi ánh mắt dồn về phía anh Phong. Ổng cười trừ, giơ hai tay lên như đầu hàng:
“Cái này em bó tay nha. Có gì là anh nhận giùm em luôn đó. Em mà bị bắt chắc không chỉ đóng phạt đâu mà còn bị kỷ luật luôn ấy chứ.”
“Thế chút nữa có bắn với anh không?” – Anh hai hỏi, mặt hí hửng.
“Có chứ!” – Anh gật đầu, mắt sáng rỡ.
Tôi đứng kế bên nhìn thấy ánh mắt của anh là tôi biết ổng cũng mê dữ lắm. Đôi khi, anh cứ giống một đứa trẻ chưa kịp trưởng thành đã bị bắt làm người lớn vậy. Và những khoảnh khắc như thế này – anh được cười tự do, vô lo như một đứa con trai đúng nghĩa – khiến tôi càng yêu anh nhiều hơn.
Ngồi canh đồng hồ, tôi và chị dâu bắt đầu đếm ngược. Anh và anh hai đã chuẩn bị sẵn sàng.
5…4…3…2…1…
“Chúc Mừng Năm Mới….”
Cùng lúc ấy, tiếng pháo hoa đầu tiên xé toạc bầu trời. Ánh sáng rực rỡ bung nở như đóa hoa khổng lồ, nhuộm cả khoảng không đêm giao thừa thành một bức tranh lộng lẫy. Bố tôi vỗ nhẹ vai anh hai, rồi nói với mọi người:
“Thôi, bố vào với mẹ con chuẩn bị cúng giao thừa. Tụi con cứ ở ngoài chơi đi.”
“Vâng ạ” – Tụi tôi đồng thanh đáp.
Anh và anh hai lần lượt đốt những cây pháo còn lại. Khói pháo bắt đầu dày lên mù mịt như sương. Không chỉ nhà tôi đâu, hàng xóm xung quanh nhà nào cũng thủ sẵn cho mình một ít pháo. Chỗ tôi ở quê, đi xem người ta bắn pháo hoa thì xa lắm nên thôi ở nhà tự mình bắn cũng được. Tuy tự phát nhưng khung cảnh mà nhà nhà cùng nhau bắn pháo hoa nó cũng hoành tráng không kém đâu nhé.
Tiếng cười nói rộn ràng vang vọng. Gió đêm đầu năm lạnh nhưng lòng người lại thấy ấm áp lạ thường. Tôi ngẩng đầu nhìn pháo hoa sáng nở bung trên nền trời, lòng cũng khẽ ước cho năm mới bình yên, cho bố mẹ luôn khỏe mạnh, cho tình yêu của mình đủ vững để đi lâu thật lâu.
Anh đứng cạnh tôi, ánh sáng từ pháo hoa hắt lên khuôn mặt anh, làm nổi bật ánh mắt lấp lánh và nụ cười dịu dàng. Anh nhìn tôi, nhẹ nhàng nói:
“Chúc em năm mới vui vẻ, bình an, và luôn là chính mình em nhé.”
Tôi mỉm cười, nghiêng đầu nhìn anh, khẽ đáp:
“Năm mới rồi. Chúc anh sẽ luôn mạnh khoẻ và luôn là người mà em yêu nhất”
Tết năm đó có anh bên cạnh, ấm áp và đầy hạnh phúc. Tôi biết, năm đó chỉ là năm bắt đầu và chúng tôi sẽ còn đón nhiều cái Tết cùng nhau hơn nữa.
Pháo hoa dần tan trả lại bầu trời đêm lạnh lẽo. Anh quay sang choàng lấy vai tôi kéo sát vào cạnh anh.
“Vào nhà thôi em, ở ngoài này lạnh lại cảm bây giờ”
Tôi gật đầu cùng anh trở vào nhà. Cả nhà ai về phòng nấy. Lên đến phòng, tôi sực nhớ ra quay sang đưa hai tay trước mặt anh.
“Lì xì năm mới của em đâu?”
Anh nhìn tôi với ánh mắt có gì đó sai sai, rồi nắm tay tôi đặt lên thằng nhỏ của anh.
“Đây, lì xì của em đây” – Anh cười nham nhở.
Bị trêu tôi bất chợt bóp chặt chỗ đó làm anh la lên.
“Đauuu, nhẹ tay thôi không hỏng hết súng đạn của anh bây giờ”
“Ơ anh lì xì nó cho em rồi mà. Của em thì em làm gì chẳng được”
“Thôi, em buông tay ra đi rồi anh lì xì cái khác cho” – Anh nhăn mặt nói.
Thấy ổng cũng tội nên tôi buông tay ra. Vừa buông tay ổng nhảy thẳng lên giường. Lấy chăn quấn kín người.
“Anh đi ngủ đây. Chúc em ngủ ngon”
“Ơ anh dám lừa em à!”
Tôi lao tới, cố gỡ chăn để bắt đền, nhưng ổng quấn kỹ như kén tằm, không chừa kẽ hở nào. Đành chịu thua, tôi nằm đè lên cho bỏ ghét… rồi chẳng biết từ lúc nào, cả hai ngủ quên luôn.

Mùng 1 Tết
Trời mới hé những tia nắng đầu năm là tôi đã dậy rồi. Mặc dù tối hôm qua đi ngủ muộn nhưng chắc do vẫn còn cay cú vì bị anh lừa nên không ngủ được. Nhìn sang thấy anh vẫn ngủ ngon lành, miệng tôi bất chợt nở một nụ cười… đầy nguy hiểm. Tất nhiên vẫn là chiêu cũ là tấn công vào ngực của ổng rồi. Ai da tôi thật biến thái quá đi. Từ từ kéo nhẹ lớp chăn anh đang đắp trên người xuống. Tôi vừa đưa tay đặt lên ngực anh thì bị anh bắt lại.
“Em định làm gì đấy hả?”
“Em có làm gì đâu?” – Tôi giả vờ ngây thơ.
Ổng cười lắc đầu như thể biết tôi định giở trò với ổng. Bỗng nhiên anh kéo tôi lại, ôm thật chặt rồi hôn lên má tôi.
“Eo ơi, gớm. Anh chưa đánh răng mà đã hôn người ta”
Tôi vừa nói vừa làm cái mặt như bộ chán ghét lắm ấy. Vậy mà ổng còn lao vào hôn tới tấp mấy cái nữa chứ.
“Ai bảo người yêu của anh đáng yêu quá làm gì”
Tôi bỉu môi.
“Đáng yêu vậy mà tối qua vẫn có người cho leo cây đấy”
“Ai dám lừa em để anh xử lí giùm cho”
Nghe anh nói mà muốn cắn cho một cái á. Cái mặt ổng lúc đó nhìn như vô tội lắm ấy.
“Thôi không trêu em nữa, dậy đánh răng thay đồ, chúc Tết anh đi rồi anh lì xì cho nè”
“Tối qua em chúc rồi mà”
“Hồi tối khác, sáng nay khác. Vậy giờ em có muốn được lì xì hay không?”
“Có mỗi cái lì xì thôi mà làm khó nhau quá à”
Nói vậy thôi chứ vẫn đứng dậy đi đánh răng thay đồ với nhau. Chuẩn bị mọi thứ xong xuôi, anh ngồi yên trên giường hai tay chống vào đầu gối. Kiểu ngồi như mấy đại lão trong phim chờ hậu bối bái kiến ấy.
“Rồi, chúc Tết anh đi để anh lì xì nè”
Nhìn cái tướng ngồi thấy ghét chưa kìa. Haiz thôi chúc ổng đại đại để xem ổng lì xì cái gì.
“Chúc anh năm mới vui vẻ. An khang thịnh vượng. Vạn sự như ý” – Tôi đứng thẳng khoanh hai tai trước ngực, cúi đầu chúc một cách bài bản.
“Chúc Tết gì mà đại trà công nghiệp quá vậy em. Chúc lại đi”
Tôi nhìn ổng mà cái môi giựt giựt muốn chửi lắm rồi đó. Nhưng thôi mùng 1 mà đi khẩu nghiệp thì không nên.
“Chúc anh thật nhiều sức khoẻ để yêu em. Công việc luôn thuận lợi để kiếm tiền về cho em. Lúc nào cũng vui vẻ, khoẻ mạnh để làm bờ vai vững chắc cho em dựa vào. Chúc anh năm mới thật hạnh phúc”
“Em chúc Tết anh hay là chúc cho em vậy?” – Anh vừa cười vừa lắc đầu.
Nói vậy thôi, chứ anh vẫn đứng dậy kéo tôi lại ngồi lên chân của anh. Anh mở vạt áo khoác, lấy ra hẳn một xấp nhỏ lì xì. Anh chọn cái đẹp nhất rồi đưa cho tôi. Cái lì xì cho tôi nhìn khác mấy cái kia lắm. Nhìn nó xịn mà sang hơn hẳn.
Tôi nhận lấy rồi hỏi anh.
“Em mở ra luôn bây giờ có được không?”
“Chứ em định khi nào mới mở?” – Anh cười xoa đầu tôi.
Tò mò không biết anh lì xì bao nhiêu nên tôi hí hửng mở bao lì xì ra ngay. Nhìn vào bên trong bao lì xì, hình như là tiền giấy thì phải. Ông này định troll mình hay sao ta ơi. Tôi đưa tay vào trong kéo tờ tiền ra để xem là mệnh giá bao nhiêu. Đó là tờ 100$ mọi người ạ. Hình như không phải một tờ, mà hẳn 5 tờ mới toanh luôn á. Tôi bất ngờ nhìn số tiền rồi ngước đầu lên nhìn anh. Như thể không tin vào mắt mình. Anh cười nói.
“Chừng đó đã đủ làm em hài lòng chưa?”
“Anh…lì xì gì mà nhiều vậy? Em không dám nhận đâu”
Anh nghiêng đầu, ánh mắt vừa ấm áp vừa nghiêm túc:
“Không dám nhận là sao? Nè, lì xì năm mới không có chuyện trả lại đâu nhé. Với lại đây là lì xì của anh cho em, đâu phải của ai xa lạ đâu.”
Tôi ngập ngừng, tay siết chặt bao lì xì.
“Nhưng… nhiều quá, em thấy ngại.”
Anh khẽ cười, đưa tay xoa tóc tôi như đang dỗ một đứa trẻ bướng bỉnh:
“Ngại gì chứ. Năm mới, anh chỉ muốn em vui, muốn em cảm thấy mình được trân trọng. Tiền thì sau này anh lại kiếm được, nhưng niềm vui của em đâu phải lúc nào cũng mua được.”
Nghe anh nói, tôi cảm thấy hạnh phúc lắm. Mọi khi anh hay trêu chọc, cà khịa, vậy mà những lúc nghiêm túc thế này… tôi chẳng biết nói gì ngoài việc ôm chầm lấy anh.
“Vậy… cảm ơn anh. Năm mới anh cũng phải thật hạnh phúc, nghe chưa?”
Anh mỉm cười, siết tôi vào lòng.
“Chỉ cần có em bên anh là tự khắc hạnh phúc rồi.”
“Thôi bớt bớt giùm đi anh”
Sau đó, tôi cũng rút ra một cái lì xì nhỏ đã chuẩn bị từ trước đưa cho anh. Nhìn thấy cái lì xì, anh làm bộ mặt bất ngờ trong buồn cười lắm.
“Anh cũng được lì xì luôn hả?”
Tôi chỉ gật đầu rồi đưa cho anh. Vừa nhận cái lì xì từ tay tôi, anh đã mở ra xem liền. Thấy bên trong chỉ có tờ 100 nghìn, anh liền bỉu môi.
“Em lì xì anh có chừng này thôi hả?”
“Anh có biết em kiếm ra tờ tiền này khó lắm không hả? Anh không lấy thì trả lại cho em” – Tôi giả vờ giận ổng.
“Có 100 nghìn thôi mà khó vậy luôn hả? ”
“Anh lấy ra xem kĩ đi”
Nghe tôi nói vậy anh lấy tờ tiền ra xem ngay. Ổng nhìn trước rồi nhìn sau. Lật tờ tiền qua lại mấy lần, ổng mới nhận ra. Tờ 100 nghìn tôi chuẩn bị cũng không có gì đặc biệt lắm. Chỉ là số seri của nó trùng với sinh nhật anh mà thôi.
“È hèm, xem ra em cũng có thành ý nên anh miễn cưỡng nhận vậy”
Nhìn cái bộ mặt ra vẻ của ổng mà muốn lao vào cho một trận đòn ghê ta ơi. Thấy ánh mắt đầy sát khí của tôi, ổng cười trừ rồi lao vào ôm tôi ngay.
“Cảm ơn em nha”
“Thôi buông em ra để còn xuống dưới nhà nè”
Vậy là chúng tôi nắm tay nhau đi xuống nhà.
Không khí sáng mùng 1 đúng là khác hẳn mọi ngày. Trời trong xanh, gió mát lành, thời tiết có chút se lạnh của mùa xuân.
Bố tôi đang ngồi ung dung ở bàn gỗ ở phòng khách, pha trà để sẵn đón khách đến.
Mẹ thì bận rộn bên bếp, chuẩn bị ít đồ ăn lặt vặt – nào là bánh chưng, giò, dĩa đồ khô – phòng khi có ai trong nhà đói bụng thì tiện ăn luôn.
Ngoài sân, anh hai, chị dâu và thằng Tí con anh chị đang loay hoay chụp ảnh trước nhà.
Thấy tôi và anh đi xuống, bố lên tiếng gọi cả nhà anh hai đi vào.
“Mùng 1 đầu năm, mấy đứa lại đây ngồi chúc Tết để bố phát lì xì nào”
Nghe bố nói, mọi người lại chỗ bàn từ từ ngồi xuống ngay ngắn. Từng người một, anh hai, chị dâu rồi tới tôi và anh, lần lượt chúc bố mẹ những lời tốt đẹp nhất. Ngay cả thằng Tí – con anh hai, cũng đã biết chúc năm mới ông bà. Không khí rộn ràng tiếng cười. Bố mẹ cũng vui vẻ phát lì xì cho từng người. Sau khi nhận lì xì từ bố mẹ, đến lượt anh hai và chị dâu lì xì cho tôi. Anh cũng không chịu kém cạnh. Lấy mớ lì xì được chuẩn bị từ trước ra phát cho mọi người. Đến lượt phát thằng Tí, anh cứ bắt nó khoanh tay xin mới chịu đưa. Tội nghiệp thằng nhỏ, mới 4t đầu đã bị anh “hành” rồi. Còn tôi nhỏ nhất nhà nên chỉ cần lì xì mỗi thằng Tí là xong. Thu nhập đầu năm như vậy xem ra cũng ổn định.
Giao lưu đầu năm xong, mẹ gọi cả nhà ra ăn sáng chút cho no để còn đi chúc Tết họ hàng.
Bữa sáng đơn giản lắm chỉ là vài lát bánh tét, xôi với thịt gà. Ngày Tết mà không quan trọng chuyện ăn uống cho lắm. Ăn xong cả nhà ra sân chuẩn bị bắt đầu hành trình chúc Tết.

Prev
Next
Truyện Gay Đề Cử
Anh Rễ 6 Múi Dâm Đãng
Anh Rễ 6 Múi Dâm Đãng
Chương 72 22 Tháng 8, 2024
Chương 71 22 Tháng 8, 2024
bi-thang-em-chung-nha-hiep
BỊ THẰNG EM CHUNG NHÀ HIẾP
Chương 50 15 Tháng 10, 2025
Chương 49 17 Tháng 9, 2025
Những Câu Chuyện Sex gay Kích Thích_truyengay.net
Những Câu Chuyện Sex gay Kích Thích
Chương 20 27 Tháng 9, 2025
Chương 19 27 Tháng 9, 2025
Con Cu Vô Địch
Con Cu Vô Địch
Chương 65 28 Tháng 8, 2024
Chương 64 28 Tháng 8, 2024
Dương và những thú vui tuổi 15_truyengay.net
Dương và những thú vui tuổi 15
Chương 14 18 Tháng 10, 2025
Chương 13 18 Tháng 10, 2025
2 Thằng Bạn Nứng Cặc
2 Thằng Bạn Nứng Cặc
Chương 20 3 Tháng 10, 2025
Chương 19 28 Tháng 10, 2024
Về Miền Tây Gặp Các Chú Nông Dân_truyengay.net
Về Miền Tây Gặp Các Chú Nông Dân
CHƯƠNG 17 24 Tháng 8, 2025
CHƯƠNG 16 24 Tháng 8, 2025
Tình Cha Con Sâu Đậm_truyengay.net
Tình Cha Con Sâu Đậm
Chương 18 28 Tháng 8, 2025
Chương 17 28 Tháng 8, 2025
Chú Long_truyengay.net
Chú Long
Chương 14 4 Tháng 10, 2025
Chương 13 4 Tháng 10, 2025
Bẻ Cong Bạn Trai Của Con Gái
Bẻ Cong Bạn Trai Của Con Gái
Chương 7 2 Tháng 10, 2025
Chương 6 17 Tháng mười một, 2024

Comments for chapter "Chương 21"

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

© 2025 Madara Inc. All rights reserved