Truyen SEX GAY,
  • Truyện Gay
  • Truyện Sex Gay
  • Truyện Tranh Gay
  • Truyện Đam Mỹ
  • Đăng Truyện
Tìm Truyện
  • Truyện Gay
  • Truyện Sex Gay
  • Truyện Tranh Gay
  • Truyện Đam Mỹ
  • Đăng Truyện
Prev
Next

Người yêu tôi là CSGT 18+ Nhẹ Nhàng - Chương 10

  1. Home
  2. Người yêu tôi là CSGT 18+ Nhẹ Nhàng
  3. Chương 10
Prev
Next

Cuộc sống của tôi và anh lại trở về như cũ. nhưng lần này không còn là yêu mà thật sự giống như một gia đình.
Cuối tuần này, anh hai tôi định lên thành phố ghé chơi vài hôm.
Tiện kể luôn, gia đình tôi có bốn người: bố, mẹ, anh hai và tôi. Anh hai là con lớn trong nhà, học xong đại học thì về quê làm cho xưởng gỗ của ba luôn. Dù gì ổng cũng học kinh tế, về phụ ba chuyện kinh doanh là quá hợp lý rồi.
Anh hai hơn tôi tám tuổi, tính ra còn nhỏ hơn anh Phong hai tuổi lận. Hồi nhỏ, Anh hai luôn thương và chiều tôi lắm vì vậy tôi lúc nào cũng bám anh suốt. Vậy mà giờ anh đã có vợ và một đứa con ba tuổi rồi. Ổng đúng kiểu trưởng thành sớm, sống trách nhiệm, ai nhìn vào cũng khen.
Mấy hôm trước, anh hai gọi điện nói sẽ lên thành phố vài ngày để nhập lô máy mới cho xưởng. Ổng bảo luôn là muốn ở nhờ chỗ tôi vài bữa. Mà khổ nỗi, với nhà tôi thì tôi luôn nói là mình thuê trọ sống một mình. Giờ ổng lên, nếu phát hiện tôi sống chung với anh thì toang. Tôi rối quá, liền quay sang hỏi anh:
“Giờ phải làm sao đây anh? Hay là em kiếm cái phòng trọ nào rồi dọn ra đó tạm vài hôm?”
Anh ngừng lướt điện thoại, ngẩng lên nhìn tôi cười:
“Khùng quá, cứ bảo anh em tới đây đi. Nói là mới chuyển trọ qua đây cho gần trường là được mà.”
“Lỡ anh hai nghi ngờ, rồi biết chuyện của tụi mình thì sao?”
Anh nhăn trán nghĩ ngợi một chút rồi nói:
“Yên tâm. Anh sẽ cố gắng diễn cho ra dáng ông chủ nhà trọ thân thiện, dễ tính. Không để lộ đâu.”
“Anh có chắc không đó?”
Anh nhún vai, nháy mắt:
“Tin anh lần này đi. Chủ trọ năm sao, có tâm có tầm.”
Tôi nhìn anh cười, nhưng trong lòng vẫn có chút lo lo. Không biết cuối tuần này sẽ ra sao đây…
Cuối tuần đến nhanh như chớp. Hôm nay tôi được nghỉ nên lấy xe ra bến đón anh hai. Còn anh Phong thì vẫn đi làm như mọi ngày. Trên đường về, anh hai hỏi han đủ chuyện, kiểu như:
“Dạo này học hành sao rồi?”
“Ổn lắm anh, năm cuối nên cũng hơi nhiều vấn đề nhưng vẫn xoay kịp.”
Về tới nơi, vừa bước xuống xe nhìn thấy căn nhà, anh hai đã ngạc nhiên:
“Ủa, em thuê nguyên căn này luôn à? Không giống mấy khu trọ sinh viên anh tưởng tượng.”
Tôi cười, lén liếc sang nhà hàng xóm rồi mới quay lại:
“À không… em ở ghép với một anh khác. Hồi trước xóm trọ cũ bị trộm hoài nên em chuyển đi. Tình cờ thấy bài đăng tìm người ở ghép, em dọn qua đây luôn. Ở nhà nguyên căn thoải mái hơn mà.”
Anh hai không nói gì, chỉ “Ờ” một tiếng, rồi xách đồ vào. Tôi tranh thủ giới thiệu qua loa mấy chỗ trong nhà, cũng cố tình lướt nhanh qua phòng anh Phong. Nhà có ba phòng ngủ, tôi chỉ cho anh phòng của tôi – vốn trước là của tôi thật, giờ chỉ để quần áo và vài thứ lặt vặt.
“Tối nay anh ngủ với em trong phòng này nha.” “Ừ.” – Anh hai gật đầu, cởi áo khoác rồi đi vào thay đồ.
Lát sau, ảnh đi một vòng quanh nhà như muốn quan sát kỹ hơn. Đứng giữa phòng khách, anh quay sang hỏi:
“Nhà đầy đủ ghê ha. Rộng rãi, mát mẻ. Thuê bao nhiêu một tháng vậy?”
Tôi hơi khựng lại, rồi buột miệng:
“Dạ… hơn triệu à.”
“Hơn triệu? Rẻ dữ vậy?” – Anh hai nhướng mày.
Tôi cười trừ chưa kịp nói gì thì ảnh hỏi tiếp:
“Người ở chung với em bao nhiêu tuổi, còn đi học hay đi làm?”
“Dạ, ổng 31 tuổi. Làm rồi anh. Đi làm suốt.”
“Còn lớn hơn cả anh hai nữa à.” – Anh cười nhẹ.
Tôi cũng cười theo, nhưng trong bụng bắt đầu thấy hơi lo lo.
“Tính tình sao, tin được không?”
“Dạ, tin được lắm. Ổng là công an á. Ở chung với ảnh em thấy yên tâm lắm luôn.”
Tôi vừa nói xong mới nhận ra… hình như mình hơi lố. Quay sang thấy anh hai nhìn tôi, ánh mắt nửa cười nửa không:
“ Công an à… vậy chắc nghiêm lắm ha?”
Tôi gật đầu lia lịa.
Tối đó, anh Phong tan làm hơi muộn. Khi anh về tới nhà, tôi và anh hai đang ngồi ăn cơm. Tôi nhanh chóng giới thiệu hai người với nhau rồi giả vờ mời anh ăn cùng.
“Anh ăn cơm chưa? Vô ăn chung cho vui nè.”
“Ờ, vậy anh không khách sáo nha.” – anh Phong đáp, diễn đúng kiểu một ông chủ trọ thân thiện.
Công nhận anh diễn giỏi thật, từ vẻ mặt đến giọng nói – cứ như là chủ nhà thiệt vậy. Suốt bữa ăn, hai người nói chuyện rôm rả. Chủ đề xoay quanh đủ thứ: công việc, thời tiết, giá xăng, thậm chí là vài chuyện chính trị thời sự. Không ai đụng đến những điều khiến tôi lo sợ. Chỉ thỉnh thoảng, tôi bắt gặp ánh mắt anh Phong nhìn mình – ánh mắt đầy ấm áp và yêu thương, khiến tim tôi giật đứng vì sợ anh hai nhìn thấy.
Cơm nước xong, tôi dọn dẹp chén bát. Anh Phong lên phòng nghỉ, còn tôi và anh hai trò chuyện thêm vài câu trong phòng. Anh hai nằm trên giường, đưa mắt nhìn tôi rồi nói nhỏ:
“Chủ nhà coi vậy mà dễ mến, ở chung vậy anh cũng yên tâm.”
Tôi mỉm cười gật đầu, cảm thấy nhẹ nhõm như trút được một tảng đá trong lòng. May quá, chắc không để lộ điều gì cả.
Hôm nay là ngày anh hai phải về lại quê. Tôi vừa thấy mừng – vì không cần căng mình diễn nữa, nhưng cũng hơi buồn. Có anh hai lên chơi, căn nhà mấy hôm qua rộn ràng hẳn.
Trong lúc phụ anh hai thu dọn đồ đạc, anh bỗng dừng lại, quay sang hỏi:
“…Hai người yêu nhau lâu chưa?”
Câu hỏi bất ngờ làm tôi đứng hình tại chỗ. Tim đập mạnh. Không biết ổng hỏi thiệt hay thử dò.
Thấy tôi không trả lời, anh nói tiếp:
“Hôm mồng 4 Tết, người chở em về nhà là anh Phong đúng không? Anh thấy hết rồi.”
Tôi lúng túng:
“Em… em…”
Anh hai bật cười, vỗ vai tôi:
“Khỏi phải giấu anh. Em là gay, anh biết từ nhỏ rồi. Chỉ là sợ em bị người ta lợi dụng. Nhưng anh kia anh thấy cũng đàng hoàng, hiền, lại là công an nữa… Vậy thì anh yên tâm rồi.”
Tôi nghẹn ngào:
“Em chưa dám nói với bố mẹ…”
“Có gì đâu mà sợ.” – Anh hai nói nhẹ – “Anh sẽ ủng hộ em. Nhưng nếu được thì cũng nên chuẩn bị tinh thần. Rồi tính nói, chứ giấu hoài cũng không ổn.”
“Dạ… để từ từ. Sau khi em tốt nghiệp, em sẽ nói.”
“Ừ, vậy cũng được.”
Sau đó, tôi đưa anh ra bến xe. Trên đường về, trong lòng tôi thấy nhẹ nhõm và hạnh phúc hơn bao giờ hết. Ít nhất, tôi có thêm một người ủng hộ tôi.
Tối hôm đó, vừa thấy anh Phong bước vào nhà, tôi đã lao ra khoe:
“Anh ơi, anh hai em biết chuyện của tụi mình rồi!”
Anh Phong tròn mắt:
“Gì cơ? Sao ổng biết được? Anh diễn chủ nhà trọ đỉnh lắm mà! Hay em lỡ miệng hả?”
“Đâu có. Ổng tự đoán ra. Hôm mồng 4 Tết anh chở em về, anh hai nhìn thấy hết.”
Anh Phong bứt tóc, thở dài:
“Trời… biết vậy hôm đó nghe lời em, dừng ngoài đầu làng rồi đi bộ vô.”
Tôi bật cười, đặt tay lên vai anh để trấn an:
“Không sao đâu. Anh hai nói ảnh ủng hộ tụi mình mà.”
Anh Phong lập tức tươi tỉnh:
“Thiệt hả? Vậy phải tranh thủ ‘mua chuộc’ ảnh thôi. Biết đâu nhờ anh hai, tụi mình khỏi phải giấu gia đình em nữa.”
Tôi nhún vai, cười:
“Ừm… hy vọng vậy. Có thêm đồng minh vẫn hơn”
Mấy ngày sau, mọi chuyện dần trở lại bình thường. Anh Phong vẫn đi làm đều, tôi vẫn đi học, thỉnh thoảng lại nhắn tin kể lể vài chuyện vặt trong ngày cho nhau. Chuyện anh hai biết bí mật của tụi mình giống như một bước ngoặt nhỏ—khiến cả hai đứa thấy nhẹ lòng hơn, và hình như anh cũng thoải mái hơn trong cách thể hiện tình cảm.
Cuối tuần đó, hai đứa đang nằm đu đưa trên võng thì anh nhận được điện thoại – là bạn rủ đi đá bóng. Cúp máy xong, anh quay sang hỏi:
“Em đi chơi với anh không?”
“Đi đâu?” – tôi ngẩng đầu lên, tò mò hỏi.
“Đi đá bóng với tụi bạn anh. Dạo này công việc bận quá, nay mới đủ người nên tụi nó gọi.”
“Ừ, vậy anh đi đi.” – vốn tôi chẳng mê mấy trò thể thao nên cũng không mặn mà lắm.
“Em không đi với anh à?” – anh nhìn tôi ngạc nhiên.
“Tụi anh đủ người rồi, rủ em đi làm gì?”
“Ủa? Em không đi theo cổ vũ người yêu à?”
Tôi bật cười:
“Ừ thì đi, chứ từ chối chắc bị giận quá.”
Anh hí hửng vào thay đồ thể thao, lúc chạy ra còn hỏi:
“Ủa, em không thay đồ hả?”
“Ủa em có đá đâu, thay đồ chi?”
“Cứ thay đi, biết đâu có thằng nào đau chân cần em vô thay.” – anh cười toe.
Tôi nhìn anh, vừa buồn cười vừa bó tay. Rõ là có âm mưu biến tôi thành cầu thủ dự bị đây mà.
Trên đường đến sân, anh cứ thao thao kể về mấy ông bạn thân hồi đi học nghề, nào là người thì đá giỏi mà nóng tính, người thì chuyên phá bóng trật lất nhưng được cái hay pha trò. Tôi ngồi sau xe, nghe anh kể mà cứ tưởng sắp đi xem một đội bóng bán chuyên nào đó thi đấu, trong khi thực chất chắc toàn mấy anh làm công chức rảnh cuối tuần ra chạy cho bớt mỡ bụng.
Đến sân, thấy mọi người tụ tập cũng khá đông. Trong đó tôi có nhận ra một vài người vì đã từng gặp qua. Vừa thấy anh tới, mấy ông kia đã lao vào vỗ vai vỗ lưng rôm rã. Bỗng anh Long nhận ra tôi đứng phía sau cười nói:
” Đi đá bóng còn dẫn theo đệ nữa à?”
” Haha tao sợ mày chạy không nổi nên dẫn theo dự bị thay mày đó” – Anh cười chọc quê
Nghe vậy cả mấy ông ở đó cùng phá lên cười.
Trận đấu bắt đầu, tôi ngồi ngoài xem cổ vũ cho anh. Nhìn anh trên sân khác hẳn ngày thường: di chuyển nhanh, chuyền bóng dứt khoát. Anh là tiền đạo nên chạy dữ lắm. Có mấy lần vì tranh bóng mà suýt té. Tôi ngồi trên cười lấy đt ra quay lại làm kỉ niệm.
Đến hiệp hai, đúng như anh đoán có một ông bị đau chân xin ra ngoài thật. Lúc đó anh chạy lại tôi bảo tôi ra sân cho vui. Vì không giỏi đá nên tôi xin làm thủ môn cho khoẻ. Thấy tôi làm thủ môn anh cũng than mệt rồi xin về làm hậu vệ gần tôi luôn.
” Anh mà mệt méo gì, muốn gần tôi nên xin về làm hậu vệ đây mà”
Nhìn thấy ánh mắt phán xét của tôi. Anh cười cười không nói gì.
Cũng may là cả hiệp đó, tôi không để quả nào lọt lưới. Thực ra là bóng tới gần là anh sút bay đi hết làm gì đến lượt tôi bắt.
Trên đường về ngồi sau ôm anh. Cái mùi mồ hôi do vận động nó chạy thẳng vào mũi. Làm tôi hứng quá mà đưa tay xuống nắm lấy thằng nhỏ của anh. Anh giật mình quay đầu nhìn lại nhưng cũng để yên cho tôi sờ. Cảm giác làm chuyện đó trên đường như này thật sự rất kích thích. Vừa sờ vừa sợ có ai đó nhìn thấy.
Về đến nhà vừa bước xuống xe là anh ôm tôi lên bế vào trong.
“Bỏ em xuống đi” – Tôi cố nhảy xuống nhưng không thành.
” Là ai làm cho anh nứng nãy giờ hả??”
Tôi không nói chỉ cười. Vừa vào trong nhà hai đứa lao vào hôn nhau thắm thiết. Làm chuyện đó sau cả buổi vận động nó kích thích thật sự. Đàn ông sau vận động mùi mồ hôi mùi cơ thể nó trộn lẫn lại. Cái mùi đó nó còn hơn cả thuốc kích dục. Tôi lột sạch đồ trên người anh chỉ chừa mỗi cái áo và đôi vớ ở chân. Cúi xuống bú lấy con cặc đang cương cứng và không ngừng chảy nhờn của anh. Sự điêu luyện của chiếc lưỡi làm anh khẽ rên lên từng nhịp. Anh lấy tay ghì đầu tôi lại rồi bắt đầu nhấp. Còn tôi thì đưa tay xoa nắm cặp mông của anh. Giờ mới để ý mông anh căng tròn lắm. Nhìn hấp dẫn vô cùng. Một ý nghĩ bất chợt dâng lên đầu tôi. Tôi đưa tay chạm nhẹ vào lỗ đít của anh. Bị bất ngờ cặp mông anh nhíu lại như để che chắn nó. Nhưng làm sao thoát được tôi. Miệng tôi ngậm lấy đầu cặc anh rồi bặm nhẹ kích thích nó. Anh rùng mình không còn sức để điều khiển bản thân nữa. Khe mông mở ra để mặc tôi đưa tay vào. Vừa bú cho anh vừa kích thích lỗ hậu làm anh sướng điên người. Anh ú ớ vài tiếng rồi bắt đầu xuất tinh. Tinh trùng anh đặc sệt bắn sâu vào họng tôi làm tôi suýt nghẹn. Nhưng tôi mặc kệ, tôi đẩy anh nằm xuống. Quyết tâm hôm nay phải cho anh trải nghiệm cảm giác của tôi. Anh hơi bất ngờ trước hành động của tôi nhưng cũng nằm yên chịu trận. Từ từ banh hai chân anh ra. Lỗ đít anh đập vào mắt, nó hồng hào và có ít lông xung quanh. Tôi nhẹ đưa ngón tay vào mà kích thích đủ kiểu. Có lẽ vì khó chịu nên anh nhắm nghiền mắt, miệng bậm chặt không phát ra âm thanh gì. Một lúc sau tôi nhét thằng nhỏ tôi vào rồi bắt đầu đụ. Cảm giác phê thật mọi người ạ. Bên trong anh ấm nóng, cơ hậu môn thắt chặt ôm trọn lên con cặc của tôi. Vì không được sung như anh, chỉ nhấp được 10p thì tôi đã bắn tùm lum. Thấy tôi đã làm xong anh từ từ mở mắt kéo tôi xuống nằm trên ngực anh.
“Thấy ai chiều người yêu bằng anh không hả?” – Anh vừa cười vừa hỏi.
Tôi ôm anh, nở nụ cười đầy ẩn ý:
“Vậy từ giờ anh làm vợ cho em nhé?”
Anh nhướng mày thách thức:
“Mơ đi! Khi nào em bế nổi anh thì hãy nói chuyện đó nha.”
Nói xong, anh bế bổng tôi lên rồi vác thẳng vào nhà tắm khiến tôi hết hồn la oai oái.
Trong lúc cả hai đang tắm chung, tôi nghịch ngợm hỏi:
“Anh nè, lúc bị đâm anh thấy sao?”
Anh liếc tôi, làm bộ rùng mình rồi nói:
“Đau muốn xỉu! Nằm mà chỉ mong em rút ra lẹ lẹ cho anh nhờ.”
Tôi cười phá lên:
“Giờ hiểu cảm giác của em chưa?”
Anh nhéo mũi tôi một cái rồi đáp tỉnh queo:
“Anh tưởng em thích lắm mà, mỗi lần thấy em la dữ dội còn gì.”
Tôi nhìn anh, vừa ngại vừa buồn cười. Đúng là chỉ có anh mới khiến tôi từ ngượng chín mặt chuyển sang ôm bụng cười được như vậy. Có thể vì anh chưa từng quen ở vị trí đó nên thấy khó chịu, còn tôi — chỉ cần là anh, thì cảm giác nào cũng đáng trân trọng.

Prev
Next
Truyện Gay Đề Cử
Dãy Trọ Dâm Dục
Chương 73 30 Tháng 6, 2025
Chương 70 30 Tháng 6, 2025
2 Thằng Bạn Nứng Cặc
2 Thằng Bạn Nứng Cặc
Chương 19 28 Tháng 10, 2024
Chương 18 28 Tháng 10, 2024
Anh Rễ 6 Múi Dâm Đãng
Anh Rễ 6 Múi Dâm Đãng
Chương 72 22 Tháng 8, 2024
Chương 71 22 Tháng 8, 2024
Hai Cha Con Chung Trọ_truyengay.net
Hai Cha Con Chung Trọ
CHƯƠNG 16 15 Tháng 6, 2025
CHƯƠNG 15 15 Tháng 6, 2025
bi-thang-em-chung-nha-hiep
BỊ THẰNG EM CHUNG NHÀ HIẾP
Chương 47 1 Tháng 6, 2025
Chương 46 19 Tháng 5, 2025
Con Cu Vô Địch
Con Cu Vô Địch
Chương 65 28 Tháng 8, 2024
Chương 64 28 Tháng 8, 2024
Đức Mãnh Hổ_truyengay.net
Đức Mãnh Hổ
Chương 100 30 Tháng 6, 2025
Chương 99 30 Tháng 6, 2025
Những Chàng Lính Nghĩa Vụ Dâm Đãng_truyengay.net
Những Chàng Lính Nghĩa Vụ Dâm Đãng
Chương 19 21 Tháng 5, 2025
Chương 18 21 Tháng 5, 2025
Thằng Bạn Chung KÝ TÚC XÁ – Gay 18+
Thằng Bạn Chung KÝ TÚC XÁ – Gay 18+
Chương 14 3 Tháng 8, 2024
Chương 13 3 Tháng 8, 2024
Boy Việt Sung Mãn_truyengay.net
Boy Việt Sung Mãn
Chương 84 19 Tháng 6, 2025
Chương 83 19 Tháng 6, 2025

Comments for chapter "Chương 10"

Để lại một bình luận Hủy

You must Register or Login to post a comment.

© 2025 Madara Inc. All rights reserved