Những ngày ở quê Kha trôi qua trong sự bình yên và hạnh phúc. Sau khi được gia đình Kha chào đón và ủng hộ mối quan hệ của mình, Luân cảm thấy nhẹ lòng hơn bao giờ hết. Anh không còn lo lắng về việc bị phán xét, thay vào đó là cảm giác được chấp nhận như một thành viên trong gia đình. Đặc biệt, anh muốn xây dựng mối quan hệ thân thiết hơn với ba của Kha – ông Tư – người đàn ông trầm tính nhưng đầy chân thành, người đã mở lòng đón nhận anh mà không chút do dự.
Sáng ngày thứ ba ở quê, khi ánh nắng sớm chiếu qua những tán dừa, ông Tư bước ra sân, gọi Luân: “Luân, chiều nay rảnh không? Qua hàng ba ngồi nhậu với chú một bữa cho vui. Lâu rồi chú không có bạn nhậu, ở quê buồn lắm.” Luân đang ngồi trên ghế gỗ đọc báo, ngẩng lên cười: “Dạ, con rảnh mà chú. Con cũng thích nhậu nhẹt, lâu rồi không ngồi lai rai kiểu quê. Chú rủ là con đồng ý liền.” Ông Tư gật đầu hài lòng: “Tốt! Chiều 5 giờ qua hàng ba trước nhà, chú chuẩn bị mồi cho.”
Kha nghe thấy, từ trong bếp chạy ra, trêu: “Ba với anh nhậu thì đừng say quá nha, em không đỡ hai người nổi đâu!” Ông Tư cười lớn, vỗ vai cậu: “Yên tâm, nhậu vừa thôi. Mà chiều nay con với mẹ qua nhà dì Hai chơi hai ngày đi, dì kêu qua lâu rồi. Để ba với Luân ở nhà nói chuyện đàn ông.” Kha gật đầu, liếc Luân nháy mắt: “Vậy anh ở nhà ngoan nha, đừng quậy với ba em. Em đi hai ngày, anh phải nhớ em đó.” Luân cười, siết nhẹ tay cậu: “Anh biết mà, em cứ đi chơi vui vẻ. Anh ở nhà với chú Tư được mà.”
Chiều đến, Kha và mẹ cậu mang theo ít quà, lên xe đạp đi qua nhà dì Hai – cách nhà khoảng hai cây số – dự định ở lại đó hai ngày để thăm họ hàng. Trước khi đi, Kha còn dặn Luân: “Anh nhậu xong nhớ nghỉ ngơi, đừng thức khuya quá nha! Hai ngày em về liền.” Luân gật đầu, tiễn cậu ra cổng rồi quay vào nhà chờ đến giờ nhậu với ông Tư.
Đúng 5 giờ, Luân bước ra hàng ba trước nhà – một dãy ghế gỗ đơn sơ đặt dưới bóng cây xoài lớn, nơi ông Tư đã bày sẵn một bàn nhậu nhỏ. Trên bàn là một chai rượu đế tự nấu, một đĩa cá lóc chiên giòn, ít khô mực nướng, và một chén muối ớt đỏ cay nồng. Ông Tư ngồi đó, rót rượu vào hai cái chén nhỏ, cười: “Ngồi đi Luân, nhậu kiểu quê đơn giản vậy thôi, nhưng ngon lắm. Con thử đi.”
Luân ngồi xuống, nâng chén rượu lên cụng với ông Tư: “Dạ, con thích kiểu này. Cảm ơn chú.” Họ bắt đầu nhậu, vừa uống vừa trò chuyện. Ông Tư kể về những ngày tháng làm ruộng, những lần đi bắt cá trên sông, và cả chuyện ngày xưa ông từng là tay nhậu có tiếng trong làng. Luân cũng chia sẻ về công việc dạy thể dục, cuộc sống ở thành phố, và những lần đi nhậu với đồng nghiệp. Không khí thoải mái, tiếng cười vang lên giữa hai người đàn ông, và chai rượu đế cứ thế vơi dần.
Sau vài chén, hơi men bắt đầu làm cả hai hưng phấn hơn. Ông Tư, với khuôn mặt đỏ gay vì rượu, cười lớn: “Luân, con làm thầy thể dục chắc khỏe lắm ha? Chú hồi trẻ cũng khỏe, giờ già rồi mà vẫn còn sức lắm nghen.” Luân cười.Concurrent, nâng chén: “Dạ, chú nhìn vậy chứ chắc khỏe hơn cháu. Chú làm ruộng bao năm, sức bền không ai bằng được.” Ông Tư gật gù, vỗ vai anh: “Đàn ông phải khỏe, không khỏe thì sao sống vui được. Mà con khỏe vậy, chắc mấy chuyện kia cũng dữ lắm ha?”
Luân hơi ngượng nhưng hơi men làm anh thoải mái hơn, cười đáp: “Dạ, cũng tạm được chú. Đàn ông mà, phải giữ phong độ.” Ông Tư cười lớn, rót thêm rượu: “Tốt, tốt! Kha nó hiền, con phải khỏe để chăm nó chứ. Mà hồi trẻ, chú với mấy thằng bạn hay chơi mấy trò trẻ trâu, say rồi là hay đọ sức, có khi còn đọ cả… cái đó nữa.” Ông chỉ tay xuống dưới, nháy mắt đầy tinh nghịch.
Luân bật cười, hơi men làm anh mất đi chút rụt rè: “Đọ cái đó hả chú? Mà chú kể vậy làm con cũng hơi tò mò rồi đó.” Ông Tư gật đầu, giọng hào hứng: “Thì giờ thử đi! Hai thằng đàn ông nhậu với nhau, chơi một lần cho vui. Đọ xem ai dài hơn, con chịu không?” Luân ngạc nhiên, nhưng sự thoải mái từ rượu và không khí thân tình khiến anh gật đầu: “Dạ, chịu chứ chú. Chơi thì chơi!”
Cả hai đứng dậy, kéo quần xuống ngay tại hàng ba. Dưới ánh trăng mờ ảo và bóng cây xoài che phủ, Luân để lộ con cặc 25cm của mình, cương cứng một phần do hơi men và sự kích thích từ trò chơi lạ lùng này. Ông Tư, dù tuổi đã ngoài 50, vẫn tự hào khoe “hàng” của mình – không dài bằng Luân nhưng dày và cứng, mang dấu ấn của một người đàn ông từng trải. Ông nhìn Luân, cười lớn: “Trời, cặc của con thua gì cặc Tây đâu! Chú thua rồi, thua rồi!”
Luân cười, nhưng trước khi kịp kéo quần lên, ông Tư trong cơn hứng của men rượu bất ngờ nắm lấy con cặc của Luân, sục nhẹ: “Của con cứng ghê, dài vậy chắc đụ dữ lắm!” Luân giật mình nhưng không đẩy tay ông ra, anh cũng đưa tay nắm con cặc của ông Tư, sục lại: “Của chú cũng ngon, dày thế này chắc hồi trẻ đụ cũng khỏe lắm!” Họ đứng đối diện, sục cặc cho nhau dưới bóng cây xoài, tiếng thở dốc vang lên trong không gian tĩnh lặng. Dịch nhờn rỉ ra từ đầu cặc cả hai, làm tay họ trơn nhầy, tăng thêm sự kích thích.
Ông Tư cười lớn, đề nghị tiếp: “Sục đã rồi, giờ chơi trò đấu kiếm đi, coi cặc ai mạnh hơn!” Luân cười, gật đầu: “Dạ, chơi thì chơi!” Họ đứng sát vào nhau, để hai con cặc chạm nhau, không ngừng cọ sát trong một trò chơi kỳ lạ. Con cặc của Luân va chạm liên tục vào con cặc của ông Tư. Họ đẩy hông, để hai đầu cặc chạm nhau rồi lướt qua nhau như hai thanh kiếm giao đấu, dịch nhờn từ cả hai hòa lẫn, tạo cảm giác trơn trượt và hưng phấn. “Của con dài hơn nhưng của chú khỏe hơn nha!” ông Tư cười, tay giữ cặc mình để đấu mạnh hơn. Luân đáp lại: “Chú dữ ghê, con chịu không nổi rồi!” Hai con cặc không ngừng chạm vào nhau, tiếng da thịt cọ sát vang lên dưới hàng ba, làm cả hai cười lớn vì sự nghịch ngợm.
Sau màn đấu kiếm, ông Tư thở hổn hển, đề nghị: “Con với chú thử kiểu 69 luôn đi, chú nghe mấy thằng bạn kể, đàn ông bú cặc nhau cũng vui. Con chịu không?” Luân ngỡ ngàng, nhưng hơi men và sự tò mò làm anh gật đầu: “Dạ, nhưng bú ở đây luôn hả chú?”
“Ừ, ai thấy đâu mà sợ.” ông Tư cười, nằm xuống ghế gỗ dài dưới hàng ba, kéo Luân nằm ngược lại phía trên. Cả hai cởi hết quần, để cơ thể trần truồng dưới ánh trăng và trong không gian tĩnh lặng của đêm quê, họ bắt đầu bú cặc cho nhau. Luân ngậm lấy con cặc của ông Tư, mút nhẹ, cảm nhận vị mặn của mồ hôi và hơi men trên da ông. Ông Tư cũng ngậm con cặc của Luân, liếm dọc thân cặc rồi mút mạnh, tay ông vuốt ve đùi anh. Tiếng chụt chụt vang lên giữa hàng ba, hòa lẫn với tiếng côn trùng kêu, tạo nên một cảnh tượng vừa táo bạo vừa kỳ lạ.
Luân rên khẽ và luồn tay nắm tóc ông Tư, nhấp nhẹ hông để con cặc ra vào miệng ông. Ông Tư cũng đáp lại, mút sâu hơn, tay ông bóp chặt mông Luân, khiến anh run lên vì khoái cảm. Họ chơi trong sự hưng phấn của hơi men, không nghĩ quá nhiều, chỉ tận hưởng cảm giác lạ lùng mà cả hai chưa từng trải qua với nhau. Khoảng mười phút trôi qua, Luân cảm thấy mình sắp ra, thì thầm: “Chú… con ra đây…” Ông Tư gật đầu, mút mạnh hơn và cả hai cùng lên đỉnh gần như đồng thời, Luân bắn vào miệng ông Tư, còn ông bắn vào miệng Luân. Cả hai không nhả ra, nuốt lấy tinh trùng của nhau, cảm nhận vị béo lợ lợ và nóng hổi trôi xuống họng.
Sau khi xong, họ thở hổn hển, không vội mặc lại quần mà vẫn trần truồng ngồi sát vào nhau trên ghế gỗ dài. Cơ thể nóng rực của Luân áp vào vai ông Tư, mồ hôi từ cả hai hòa quyện, tạo nên một sự gần gũi kỳ lạ. Ông Tư cười khàn, vỗ vai anh: “Vui thật! Đàn ông nhậu với nhau phải vậy mới đã. Chơi kiểu này vui quá!” Luân gật đầu, cười: “Dạ, chú nghịch ghê, con chưa chơi kiểu này bao giờ. Đấu kiếm làm con cứng hết người luôn!” Ông Tư cười lớn: “Ừ, hai con cặc chạm nhau đã thật, chú cũng thích!”
Họ ngồi thêm một lúc vẫn trần truồng dưới bóng cây xoài, chia sẻ thêm vài câu chuyện phiếm. Ông Tư kể thêm về mấy trò nghịch ngợm hồi trẻ, còn Luân kể về những lần tập gym làm học sinh trầm trồ. Rồi ông Tư quay sang Luân, cười: “Luân, hôn chú một cái đi, coi như kỷ niệm nhậu lần này!” Luân ngượng ngùng, nhưng hơi men làm anh mất kiểm soát, anh cúi xuống đặt môi mình lên môi ông Tư. Nụ hôn đến bất ngờ, khiến ông Tư giật mình nhưng ông không đẩy ra. Môi Luân mềm và nóng, mang theo hơi rượu đế, chạm vào môi khô ráp của ông Tư. Nụ hôn kéo dài hơn 5 phút, môi lưỡi hai người quấn lấy nhau nồng nhiệt đủ để cả hai cảm nhận được sự khác lạ. Khi Luân rời ra, ông Tư cười lớn, vỗ đầu anh: “Thằng quỷ, hôn gì mà mạnh bạo dữ vậy, haha…”
Luân ngượng ngùng, gãi đầu: “Dạ, tại say quá, con không kiểm soát được. Chú đừng giận nha.” Ông Tư lắc đầu, vẫn cười: “Giận gì đâu. Chuyện đàn ông với nhau, vui là được. Nhưng đừng kể ai nghen, kể là chết với chú.” Luân gật đầu, cười đáp: “Dạ, bí mật của hai tụi mình thôi. Con cũng vui mà.” Họ không thèm mặc quần vào, trần truồng dọn bàn nhậu rồi trở vào nhà như chưa từng có chuyện gì xảy ra, ông Tư kéo tay Luân vào trong phòng ngủ của mình làm anh bật cười rồi ôm chầm lấy ông cùng bước vào trong.
Hai ngày sau, khi Kha và mẹ cậu trở về, Luân đón họ ở sân với nụ cười rạng rỡ. Kha ôm chầm lấy anh, hỏi: “Anh ở nhà với ba vui không? Hai người nhậu có gì hay không kể em nghe!” Luân cười, vuốt tóc cậu: “Vui lắm em, anh với chú Tư hợp nhau lắm. Nhậu xong còn trò chuyện cả buổi, thân thiết hơn nhiều rồi.” Kha gật đầu, không nghi ngờ gì, còn ông Tư từ trong nhà bước ra, nháy mắt với Luân, như một lời nhắc nhở về bí mật dưới hàng ba mà chỉ hai người họ biết.