Nội dung truyện
à rồi, vào một buổi sáng yên bình, cậu lặng lẽ khép mắt trong vòng tay anh. Không còn đau đớn, không còn sợ hãi. Trước khi hơi thở cuối cùng rời khỏi, khóe môi cậu vẫn cong lên một nụ cười… vì đã được yêu, được sống thật sự như một con người bình thường.
Ngày tang lễ, Khánh mặc chiếc áo sơ mi đen, đứng lặng trước linh cữu. Không ai biết anh là ai, chỉ thấy anh trai trẻ cúi đầu rất lâu, đôi mắt đỏ hoe nhưng kiên cường. Anh đã giữ đúng lời hứa: đến bên cậu như một người yêu thật sự.
Khoản tiền cậu để lại, Khánh nhận. Nhưng với anh, nó chẳng còn ý nghĩa. Thứ duy nhất còn lại là cuốn sổ tay ghi đầy kỷ niệm, và một khoảng trống không gì lấp nổi trong tim.
Nhưng anh mỉm cười, thì thầm với chính mình:
– “Anh đã có em, dù chỉ trong khoảnh khắc. Vậy là đủ.”
*KẾT MỞ
Sau lễ tang, thành phố trở lại bình thường. Người ta dần quên đi một cậu trai trẻ vừa rời khỏi thế gian. Nhưng Khánh thì không.