Người đẹp và quái vật - Chương 3
Chương 3: Bất ngờ không thú vị
Tiếng tù và vang lên cắt ngang sự tĩnh lặng thường trực của nơi này. Hắn quay phắt lại như vừa nhận ra thứ gì thú vị lắm. Hắn bắt đầu sải những bước dài khỏi khu hồ trong vùng rừng khuất sau ngọn núi. Hắn hướng thẳng về hang đá trên đó. Hắn có cảm giác cái chu kì hắn được nhận thứ gì đó từ những kẻ trong thung lũng trở nên quá dài. Cái bao tử bắt đầu hành hạ hắn với những cú co thắt dữ dội mấy ngày nay. Cơ thể hắn dạo này cũng tự dưng phát lạnh và run rẩy.
Đói. Còn hơn cả đói, hắn thèm cái mùi tanh nồng của chất lỏng màu đỏ bật ra khỏi chúng mỗi khi hắn cắn răng vào. Hắn khoái cảm giác mềm mềm của thứ ngập trong chân răng. Hắn ưa tiếng giòn rụm của những thanh cưng cứng bên trong chúng nó. Rồi cả việc dùng răng xé cho rách cái mớ dây nhợ dai dai nữa. Hắn yêu thích những đêm này. Hắn sải bước nhanh hơn. Hắn khom người, phóng bằng cả bốn chi. Mùi máu tươi dần rõ hơn.
***
Tiếng động nhỏ nơi cửa hang đánh thức nó khỏi giấc ngủ chập chờn. Án trước ánh sáng dần tàn nơi đó là một bóng người cao lom khom tay phía trước, đầu to, và lởm chởm lông lá. Vậy là thần Drogan đã tới. Nó đã chờ khá lâu.
***
Hắn bước lại gần, chậm chạp nhưng hăm hở. Dưới cái ánh nắng chiều sắp tàn đang lách qua thân người hắn, hắn nhìn thấy một thứ gì đó khẽ vươn mình. Trắng phau. Như mọi lần, hắn tiến lại và há miệng sẵn sàng. Hắn đang chờ cảm giác quen thuộc nơi lưỡi và chân răng.
Bất chợt, có cái gì đó bắt lấy sự chú ý của hắn. Hắn hướng cái nhìn về phía gương mặt của sinh vật bị trói trên bàn đá. Không có cảm giác quen thuộc. Không có sự sợ hãi vỡ ra trên đó. Trên cái nền trắng mịn tương phản với khu động ngập trong ánh chiều là đôi mắt thăm thẳm như cái hồ của hắn. Bình yên và chờ đợi. Hắn ngậm miệng một cách vô thức khi ánh mắt đang chìm dần vào cái hồ đó. Nhẹ nhàng và thờ ơ.
Nó im lặng, hắn cũng im lặng. Giao nhãn không tách rời. Nếu sự im lặng của thú săn chực chờ từng làm cho con mồi bất an thì sự im lặng nơi con mồi giờ đây lại càng làm cho thú săn kinh ngạc. Chưa có ai nhìn hắn bằng ánh mắt ấy. Nếu có nhìn thì trong đó toàn chứa những thứ đại loại như sợ hãi, hận thù.
Người ta sợ sự xa lạ, hắn cũng vậy. Dừng như hắn đang chìm giữa lòng hồ, chơ vơ, bất lực. Tất cả sức mạnh của hắn đều là thứ bỏ đi tron cái dịu dàng mà mãnh liệt của vùng nước. Hai khóe miệng ẩn chứa một cái nhếch nhỏ xíu bên trong. Đẹp dịu lạ.
***
Nó nhìn rõ ràng hơn trong khoảng cách gần. Đặt trên một thân hình dã nhân bao phủ bởi lông đen là cái gương mặt nhăn nhó cũng loe ngoe lông đen nhánh. Sừng dài và cong như cái tù và của Hanrich. Cái miệng to to dài dài như những con bò đã khép lại phần đỏ au bên trong. Thần Drogan đây sao? Xấu tệ! Nó hy vọng kẻ ăn thịt nó phải có gì đáng sợ hoặc cao quý hơn là như thế. Thế này cũng giống như nó bị ăn thịt bởi một trong những con bò nó cưỡi hàng ngày vậy. Thất vọng! Nó quay đi chờ hàm răng kia cắm xuống.
***
Cảm giác lạ lẫm của hắn bị phá hỏng khi con mồi quay đi thanh thản, cắt đứt sự tiếp xúc bằng mắt của cả hai. Nó dường như không quan tâm chuyện gì sẽ xảy ra tiếp đó. Sao lại như vậy? Phải chăng sự đáng sợ của hắn đã thoái lui hay tên người kia quá đặc biệt. Hắn bắt đầu hiếu kì về cái tên trăng trắng trước mặt. Hắn nhìn cho kĩ. Đâu có khác những kẻ kia, hơi ốm hơn một tí thôi mà! Hắn đưa tay chạm vào tên đó, kiểm tra lại lần nữa.
Tay vừa chạm vào cái cơ thể mát rượi thì một cảm giác giần giật lan truyền từ chỗ tiếp xúc đi khắp cơ thể. Có thứ gì nổ ra trong mắt hắn. Những hình ảnh và âm thanh kì lạ nửa quen thuộc không biết từ đâu hiện về, chớp nhoáng.
‘Ai đó đang ngồi mệt dưới sàn, ôm một kẻ khác trắng bệch, người loang vết đỏ. Kẻ kia đang chỉ tay về phía hắn gào lên thứ gì đó mà hắn không hiểu.’
‘Trên nền đen xanh nham nhở của một bước tường cao, nhiều thứ mà người ta hiến tế được buộc lên nơi cổ.’
‘Cảnh vật đang chạy qua hai bên hắn. Hắn đang chạy rất nhanh.’
‘Lửa. Lửa từng đốm nối thành hàng.’
‘Hắn đang xông đám con mồi ngơ ngác. Cào, cắn, và xé. Mùi tanh nồng khắp nơi.’
‘Có cái gì bật tung khỏi lồng ngực. Hắn đang quỳ xuống ôm đầu. Rất đau.’
Mông đau điếng. Hắn đang bật ngửa trên nền động. Tay đã rời khỏi cái thứ khốn khiếp kia. Hắn gào lên hoang dại, chạy ra khỏi cái nơi quái quỷ đó.