Summary
– Nó đã phản bội giao ước, các người thấy rồi đó, nó đã quay lại. – Alan cất lời khá rành mạch. – Chúng ta nhịn đã đủ lắm rồi. Chúng ta đã phải nhìn những người thân của chúng ta ra đi làm mồi cho thứ quái vật đó để đổi lấy sự thanh bình giả tạo. Nó đã quay lại.
Sự căng thẳng đã có sẵn trên từng gương mặt người lộ rõ hơn. Alan tiếp lời của chính mình:
– Đêm qua nó đã quay lại và tấn công tôi. Tuy nó không thành công nhưng ai biết được nó có trở lại nữa không. Tối nay, tối mai hoặc bất kì một hôm nào khác. Và bất kì ai trong chúng ta sẽ bị xé xác ngay tại ngôi làng này, mà không chừng có thể là tất cả chúng ta. Chúng ta phải tấn công lại, phải giết chết con quái vật đó. Nó là kẻ đã giết người thân chúng ta và là kẻ sẽ giết chúng ta.
– Alan Ension! Cậu đang làm gì vậy! – Lách người ra khỏi đám đông, bước tới diễn đài mới dựng là trưởng làng Hanrich. – Cậu đang kích động mọi người làm chuyện chống lại thần Drogan đấy à? Xằng bậy!
– Nó không phải là thần linh gì hết, nó chỉ là một con thú dữ, một thứ quái vật mà thôi. Chúng ta có thể giết chết nó.
– Im đi Ension, cậu không biết mình đang làm gì hay sao? Cậu tính để cuộc thảm sát của quá khứ lập lại hay sao? – Giọng ông run lên cao độ.