Ngày Đêm Làm Tình Với Em Trai - Chương 28
Văn Tĩnh Tiêu móc vào một chiếc quần lót bằng da, hình dáng tương tự quần lót nhưng hoàn toàn rỗng ruột. Bạch Hách nghiên cứu một hồi, mặc vào từ phía trên của khóa nút thắt.
Các khóa da được dân ở côn thịt cùng khe thịt hai sườn, chiếc váy hai dây bằng tơ lụa nữa kín nửa hở sexy vô cùng. Hoạt hình vẫn đang chiếu, Văn Tĩnh Tiêu bóp quả anh đảo đút cho Bạch Hách, cậu nhẹ nhàng cắn, liền nước dạng chảy tràn trên thịt quả.
“Phía dưới cái miệng nhỏ muốn ăn sao?”
“Chủ nhân cho ăn gì thì ăn nấy.”
Mu bản chân của Bạch Hách cọ vào côn thịt của Văn Tĩnh Tiêu, chân cậu đi tất màu trắng.
Hẳn với lấy quả anh đào nhét vào trong khe mật, từ đầu giường lấy ra một cây côn thịt trong suốt, đem gối dầu lót ở dưới mông, ra lệnh: “Tự mình chơi.”
Bạch Hách cầm côn thịt giả trượt bên ngoài âm đạo, cảm giác được đã ướt át mới đi vào, vừa mới cắm vào, tiểu kê kê của cậu đã dụng đứng lên.
Văn Tĩnh Tiêu tìm được một cái cốc tự sướng, bôi chất bôi trơn,
“Tự mình nhét vào đi.”
“Chủ nhân … ưm…
Bạch Hách cầm cây thịt gia nhét vào trong khe bí mật của mình, hỗn hợp nước màu hồng sẫm từ quả anh đào theo dâm thủy chảy ra, rồi đem côn thịt đang cương cứng của cậu nhấp vào cốc thủ dâm, Bạch Hách chìm đắm trong cơn hoan lạc, cả người run rẩy, miệng âm ư rên rỉ.
Văn Tĩnh Tiêu kéo hai chân lên đem côn thịt đinh tiền hậu huyệt, thuận tiện đưa đẩy luôn cây côn thịt giả đang rung lắc trong âm đạo, Bạch Hách chính mình đỡ lấy cốc tự sướng.
“Chủ nhân, thật thoải mái … ưm…”
“Côn thịt như vậy thoải mái sao?”
“Thoải mái …
Bạch Hách không phân biệt được nơi nào sướng hơn, cốc thủ da x rung động chấn động bao vây lấy cậu, âm để trong lỗ mật bị ép ra nước trái cây, dương vật giả kiến thiên, hậu huyệt bị Văn Tĩnh Tiêu lấp đầy.
Văn Tĩnh Tiêu đẩy môi ân hộ sang một bên nghịch ngợm âm đế, phát hiện bên dưới có một cái lỗ nhỏ, có lẽ là cái lỗ mà Bạch Hách phun nước mỗi lần.
“Chủ nhân … tim … ưm … thoải mái…”
Bạch Hách xoa xoa đầu vú, vặn vẹo thân thể. Văn Tĩnh Tiêu dùng côn thịt gia, áp đầu rung vào âm đế:
“A … chủ nhân … nhét nhiều quá … không thể phun ra … ưm … chủ nhân hư … a…”
“Bắn ra đi, chủ nhân liền nhét nó vào tiểu động động.”
“Chủ nhân hư … um – a … chủ nhân … chuyển đồ chơi đi … ưm
Văn Tình Tiêu đưa đầy gia côn thịt mang ra từng luồng chất lỏng trong trẻo, hắn ném dương vật giả sang một bên, hai ngón tay tiến vào âm đạo đỉnh ra lỗ nhỏ, quả nhiên phun ra một ít nước.
“A…”
Văn Tĩnh Tiêu bật chế độ rung ở mức lớn nhất, dùng ba ngón tay rút ra quả anh đào ra rồi khuấy động.
“Chủ nhân … đừng….em nhột..”
Văn Tình Tiêu rút dương vật của mình ra khỏi lỗ hậu để đóng chặt tiểu huyệt, ngậm lấy lỗ nhỏ đang phun nước, dùng đầu lưỡi liền lập khối thịt non, ngón tay xoa bóp nhẹ nhàng vách âm đạo.
“Chủ nhân, thật thoải mái … um … tim … chủ nhân muốn … Muốn phun… A a a a a a…”
Bạch Hách thân thể mất khống chế run lên, tiểu kẻ kê trong cốc tự sướng bắn ra tới. Văn Tĩnh Tiêu dưa lưỡi liếm lỗ nhỏ, uống chất lỏng trảo ra, có phần ngọt ngào.
Bạch Hách bị ôm vào phòng tắm, trong phòng tắm, cậu đang dựa vào bức tường lạnh lẽo, đầu hơi ngẩng lên, nụ hôn của Văn Tình Tiêu hôn dừng ở yết hầu của cậu.
Hơi thở nóng rực khiển Bạch Hách run lên, phòng tắm hỏa cùng hơi thở hỗn hợp của hai người, vừa rũ mi mắt xuống liền nhìn thấy hai bóng người phản chiếu trên gạch.
Văn Tĩnh Tiêu không đỡ, Bạch Hách liền không đứng được,
“Như thế nào càng ngày càng yếu đuối?
“Là lỗi của anh, ngày hôm qua đã nói hôm nay sẽ không làm.”
Bạch Hách cảm thấy Văn Tình Tiêu nhất định là phiên bản nam của tiểu hồ ly hút dương khi.
“Là em câu dẫn tôi.”
Văn Tĩnh Tiêu cắn nhẹ lên tai của Bạch Hách, vặn vòi nhỏ vòi hoa sen xối vào hậu huyệt, tia nước rửa sạch nhanh chóng những vết bẩn trên làn da mỏng manh mà không hề đau đớn chút nào.
Bạch Hách tựa vào cây vòi sen dẫu mông lên, Văn Tĩnh Tiêu cầm lấy tuýp kem dịch tẩy, tạo bọt dày đặc bôi từ tiểu kê đến lỗ hoa rồi đến lỗ cúc, ngón tay từng chút một nhúng vào.
“Ưm … Chủ nhân … Us…”
Ngón tay của Văn Tĩnh Tiêu luôn có thể tìm được rõ ràng điểm mẫn cảm của cậu, ngay cả việc vệ sinh đơn giản cũng khiến Bạch Hách có cảm giác như ăn động dục dược.
“Bảo bảo, thật ngoan…”