Món Đồ Chơi Là Bồn Chứa Dâm Dục - Chương 15
Một tháng sau.
Ông chủ Kim nhìn đồng hồ trên tay, nhanh chóng đến trường đón Tiểu Hổ.
Tiểu Hổ: “Chú Kim.”
Tiểu Hổ vẫy tay với ông chủ Kim, hắn ta tươi cười, dắt Tiểu Hổ đi về xe.
Tiểu Hổ: “Sao dì không đến cháu vậy chú? Mấy ngày rồi cháu không thấy dì.”
Ông chủ Kim: “Di cháu đi xa rồi.”
Tiểu Hổ: “Xa là nơi nào vậy ạ?”
Ông chủ Kim: “Sau này trưởng thành cháu sẽ biết.”
Tiểu Hổ suy nghĩ một chút rồi lại tiếp tục hỏi.
Tiểu Hổ: “Ba và các anh sao đi lâu như vậy rồi mà vẫn chưa về vậy chú?”
Ông chủ Kim: “Ba và anh trai cháu có việc nên không thể ở cùng Tiểu Hổ được. Vài năm nữa sau khi cháu trưởng thành sẽ gặp lại họ.”
Ông chủ Kim đưa Tiểu Hổ về cửa hàng đồ chơi của mình sau đó dắt Tiểu Hổ lên lầu.
Ông chủ Kim: “Tới đây, hôm nay chú cho cháu xem đồ chơi mới của chú.”
Tiểu Hổ: “Wow, tuyệt quá.”
Ông chủ Kim và Tiểu Hổ đứng trước một tấm vải nhung đen lớn, sau khi kéo tấm vải xuống thì thấy hai cái lồng sắt, bên trong là hai mô hình toàn thân bị vải da bó sát, dáng người quỳ gối khuất phục. Lần đầu tiên nhìn thấy khiến Tiểu Hổ không khỏi sợ hãi mà ôm chặt chân ông chủ Kim.
Ông chủ Kim: “Đừng sợ, bọn họ không nghe cũng không thấy gì đâu, cứ coi bọn họ như đồ chơi là được.”
Ông chủ Kim mở cửa lồng sắt bên trái, nắm lấy vòng cổ kéo người mặc bộ đồ màu đỏ ra khỏi lồng. Sau đó hắn ta đưa dây xích vào tay của Tiểu Hổ.
Ông chủ Kim: “Đây, dắt nó đi dạo đi.”
Tiểu Hổ can đảm cằm sợi xích trong tay mà chạy, người đàn ông cường tráng bị kéo đi, không nhìn thấy gì lại còn bị Tiểu Hổ lôi kéo chạy khắp phòng khiến người đó đầu óc choáng váng mà té ngã.
Ông chủ Kim: “Ha ha, Tiểu Hổ, cháu biết cái này món đồ chơi này chơi như thế nào không?”
Tiểu Hổ: “Kéo chạy?”
Ông chủ Kim: “No No No, đây là món đồ chơi phun nước.”
Tiểu Hổ: “Chú mau cho cháu xem nó phun nước đi.”
Ông chủ Kim kéo người đàn ông đến trước mặt mình, đem cái khóa kéo dưới háng mở ra, móc từ bên trong ra một con cặc cứng và dài màu trắng hồng.
Tiểu Hổ: “Chú lấy cu người này làm gì?”
Ông chủ Kim: “Cháu xem kỹ nha.”
Ông chủ Kim nói xong một tay nắm lấy đầu người đàn ông mặc bộ đồ đỏ, tay còn lại tìm kẽ mông của người đó, sau khi tìm thấy con cặc giả cắm trong đít thì hắn ta bật công tắc.
Ông chủ Kim: “Phun. Phun nước rồi kìa chú”
Chỉ thấy người đàn ông kia con cặc giật lên vài cái thì từ đầu cặc phun ra từng luồng tinh đặc sệt. Người đàn ông đó cũng không ngừng run rẩy, phát ra âm thanh rên rỉ.
Ông chủ Kim: “Sau này lớn lên, chú sẽ chỉ con cách chơi tốt hơn.”
Ông chủ Kim nói xong đem con cặc đang cương nhét lại vào bên trong bộ đồ da đỏ rồi kéo khóa lại, sau đó đưa nó về lại lồng sắt, một lần nữa khóa lại.
Tiểu Hổ: “Lớn lên thì chơi thế nào?”
Ông chủ Kim: “Ha… Ha… khi nào cháu lớn lên chú nhất định sẽ chỉ cho cháu, giờ thì cháu xem món đồ chơi màu đen này đi.”
Ông chủ Kim mở cửa lồng bên phải, đem người đàn ông mặc đồ đen ra ngoài, so với người màu đỏ lúc nãy thì người này còn cao to hơn nữa, cơ bắp trên người càng rắn chắc hơn nhưng người này cũng giống người kia cực kỳ nghe lời. Tiểu Hổ nhìn thấy phía sau người kia có một cái đuôi bằng cao su màu đen thì ngạc nhiên hỏi.
Tiểu Hổ: “Chú ơi, Sao món đồ chơi này lại có cái đuôi?”
Ông chủ Kim: “Cái này chính là đuôi chó.”
Ông chủ Kim vừa nói vừa dùng tay vuốt cái đuôi chó màu đen đang cong lên, so với người lúc nãy thì người này có vẻ kiên cường hơn, không hề phát ra bất cứ âm thanh nào từ nãy đến giờ.
Tiểu Hổ: “Chú, đây rõ ràng là người sao lại có đuôi?”
Ông chủ Kim: “Nó chính là cẩu nô, thân xác thì là con người nhưng bản tính thì là một con chó, cháu không tin thì nhìn xem.”
Ông chủ Kim ôm lấy đầu người đàn ông sau đó tháo cái khóa miệng xuống, người đàn ông đó ngay lập tức cúi đầu, thè lưỡi liếm láp dưới đất giống hệt như chó. Ông chủ Kim duỗi chân trước mặt người đàn ông, chỉ thấy người đó ngửi ngửi rồi lại liếm láp chiếc giày da một cách ngon lành, liếm đến chiếc giày không còn chút bụi, sạch bóng. Sau đó hắn ta vuốt ve đầu con chó ấy rồi lại đem giày cởi ra, một bàn chân to mang vớ đen được nhét vào miệng người kia.
“Ô……” Người đàn ông mặc đồ đen lần đầu tiên phát ra âm thanh, ông chủ Kim nhìn thấy bên trong lớp quần da, cây hàng của nó bắt đầu dựng đứng lên. Tiểu Hổ nhìn thấy người đàn ông đưa lưỡi liếm láp vớ của chú Kim, liếm tới liếm lui, nước miếng trong miệng chảy ra rất nhiều, nhiều đến nổi dưới sàn có rất nhiều chấm nước to nhỏ. Ông chủ Kim kéo đầu người đó đến trước chân Tiểu Hổ, người đó vẫn như cũ liếm láp đôi giày thể thao mà Tiểu Hổ đang mang, đôi giày đã lâu chưa giặt nên rất bẩn, ấy thế mà người đó lại không hề cảm thấy dơ chút nào mà liếm rất ngon lành, chẳng bao lâu thì đôi giày của Tiểu Hổ đều đã dính đầy nước bọt.
Ông chủ Kim: “Được rồi, chúng ta đi xem món đồ chơi cuối cùng đi.”
Tiểu Hổ nhìn người đàn ông mặc đồ da đen trong lòng có cảm giác rất thân thiết nhưng khi nghe ông chủ Kim nói Tiểu Hổ vẫn gật đầu. Ông chủ Kim tiếp tục giam con chó ấy vào lồng rồi trùm vải nhung đen lại như cũ, sau đó dắt Tiểu Hổ đi đến một căn phòng khác.
Đẩy cửa ra, Tiểu Hổ nhìn thấy một cái kén lớn màu trắng, nó giống như một con nhộng khổng lồ, cái kén so với người trưởng thành có phần lớn hơn một chút, còn đối với Tiểu Hổ thì nó trong rất bự. Người bên trong kén dường như có thể nghe được tiếng động không giống hai món đồ chơi lúc nãy, lúc vừa mới đẩy cửa vào nó cứ ngọ ngoạy, nhúc nhích thân thể giống như sắp phá kén để hóa bướm. Xung quanh cái kén trắng rất nhiều dây xích, mỗi khi nó cử động thì tiếng kim loại va đập nhau lại phát ra rất lớn.
Ông chú Kim: “Còn không ngoan sao?”
Cái kén trắng nghe thấy lập tức cứng người, dừng lắc lư.
Ông chủ Kim: “Tiểu Hổ, sau này đây sẽ là bồn cầu của chúng ta.”
Tiểu Hổ: “Bồn cầu? ”
Giọng nói nhỏ nhẹ đáng yêu của Tiểu Hổ khiến cho người kia giống như bị điện giật, nó bắt đầu điên cuồng giãy giụa, khiến Tiểu Hổ sợ hãi mà trốn sau lưng ông chủ Kim.
Ông chủ Kim ấn một cái nút trên tường, những sợi xích trên cái kén đột nhiên dài ra, một tiếng rầm lớn vang lên trong phòng, cái kén bị thả mạnh xuống mặt nước, ở giữa phòng có một cái bồn cũng khá lơn bên trong chứa đầy nước, ở giữa hồ là vị trí mà cái kén lớn bị treo lên. Tiểu Hổ thấy vậy thì sợ tới mức không dám phát ra tiếng, tay nắm chặt ống quần ông chủ Kim. Chờ cho người đó dần dần bình tỉnh, ông chủ Kim mới nhấn một cái nút khác, lần nữa cái kén được nâng lên trên.
Ông chủ Kim: “Xem ra mày vẫn còn chưa nghe lời. có phải tao phạt nhẹ nên mày còn chưa sợ đúng không?”
Người đàn ông nằm trong kén thở hổn hển, rồi sau đó lại tiếp tục ngoan cố mà chống đối khiến ông chủ Kim không hài lòng, hắn ta lại lần nữa ấn nút, cái kén lại tiếp tục rơi xuống bồn nước, cứ như thế lặp đi lặp lại vài lần cho đến khi người đàn ông trở nên ngoan ngoãn, không còn phản kháng.
Ông chủ Kim: “Mẹ nó, hôm nay mày sẽ là cái bồn cầu để người khác ỉa đái.”
Ông chủ Kim lại thả cái kén xuống sau đó mang nó ra một góc phòng, tiếp theo kéo mở một cái khóa kéo ở phần miệng ra, tháo băng dán trên miệng ra rồi hắn móc từ bên trong miệng ra một đôi vớ đen thấm đầy nước miếng. Xong hết thì hắn lấy một cái phễu màu đen cắm vào miệng người kia.
Ông chủ Kim bóp mũi người đàn ông trong kén, cởi khóa kéo quần rồi móc cặc ra, một lúc sau thì nước tiểu của ông chủ Kim bắt đầu chảy vào bên trong cái phễu, yết hầu to, gợi cảm của người đàn ông run lên, nó không thể nào thở được nên đành phải nuốt hết số nước tiểu trong phễu, nước tiểu cứ như thế nhanh chóng được nuốt xuống ừng ực.
Ông chủ Kim: “Tiểu Hổ, cháu cũng tiểu đi.”
Giọng nói của ông chủ Kim có chút hung ác, Tiểu Hổ không dám làm trái ý ông chủ Kim nên đành phải tiến lên trước, ông chủ Kim bế lên, sau đó hắn móc con cặc bé nhỏ, chưa thành niên của Tiểu Hổ ra, hướng con cặc nhỏ ấy vào miệng phễu, không bao lâu thì Tiểu Hổ cũng đái vào bên trong phễu.
Ông chủ Kim: “Sướng không Tiểu Hổ?”
Ông chủ Kim gieo hạt giống bạo lực cho Tiểu Hổ, cậu bé nghe thấy ông chủ Kim hỏi thì cũng gật gật đầu.
Tiểu Hổ: “Chú, nó uống như vậy không sao chứ?”
Ông chủ Kim: “Sẽ không sao đâu. Sau này lúc nào cháu cảm thấy buồn tiểu hoặc buồn ị thì cứ tự nhiên, cháu cứ xem nó giống như một cái bồn cầu là được. Chỉ cần cháu thích thì ngày nào cũng có thể chơi ba món đồ chơi này. Tới đây, chú cho cháu xem kết cấu bên trong của món đồ chơi này.”
Ông chủ Kim nâng mông của người đàn ông lên, sau đó lấy điện thoại di động ra cho Tiểu Hổ xem. Bên trong điện thoại là hình ảnh giống như một cái hang động, xung quanh đều là màu hồng ẩm ướt, nó còn đang không ngừng cử động, đó chính là bên trong hậu môn của người đàn ông. Để làm được như vậy ông chủ Kim đã nhét vào bên trong lỗ đít một cái kính nội sôi, thông qua Bluetooth để quan sát bên trong. Cái ống không chỉ truyền hình ảnh một cách rõ nét mà còn vô cùng chi tiết, từ thành ruột cho đến dịch nhầy thứ nào cũng có thể nhìn thấy rõ ràng.
Ông chủ Kim nói nhỏ vào bên tai người đàn ông: “Địt mẹ mày, lại nứng nữa à, không ngờ cho con trai mình xem lỗ đít mà mày lại sướng đến như vậy. Mày thích lắm đúng không?”
Bị sỉ nhục như vậy nhưng người đàn ông lại không có chút phản kháng nào, đúng như những gì mà ông chủ Kim nói dưới háng nó lúc nào con cặc đã cương lên, nó cũng không còn lạ gì với bản tính dâm đãng của mình nữa mà đã hoàn toàn thích ứng với nó.
Ông chủ Kim: “Ngoan. Sau này ngày nào chú cũng cho Tiểu Hổ chơi với những món đồ chơi của chú. Cũng trễ rồi đi ăn thôi Tiểu Hổ.”
Ông chủ Kim kéo Tiểu Hổ ra khỏi phòng, cậu bé vẫn quay đầu nhìn người đàn ông bên trong phòng, miệng vẫn ngậm cái phễu, ngực thì liên tục phập phồng, phát ra những tiếng kêu la thảm thiết. Rắc một tiếng, cửa phòng bị khóa lại.
Một năm sau.
Ông chủ Kim: “Thấy thế nào? Đã quyết định chưa?… Mau lên nếu không thì tôi sẽ bán cho người khác, lúc đó đừng có hối hận.”
Ông chủ Kim đang nói chuyện điện thoại thì đột nhiên nhìn thấy thấy một người đàn ông trung niên, dắt theo một đứa bé đi vào trong cửa hàng.
Ông chủ Kim: “Tôi có khách. Chút tôi gọi lại. Xin chào quý khách. Anh muốn mua đồ chơi gì cho con mình?”
“À. Tôi dắt cháu đến lựa.”
Người đàn ông cười nói, ông chủ Kim đảo mắt quan sát người đàn ông từ trên xuống dưới, người này trông cũng không quá lớn tuổi mà đã có cháu, dáng người cũng được là tốt, cũng có cơ bắp nhưng không được to lớn bằng ba con Vương Hùng, hang lông mày rậm, đôi mắt to sáng làm hắn nhớ đến Vương Hùng trước kia.
“Ông xem anh cái này giống đồ chơi của anh Tiểu Hổ không nè?”
Thằng bé cầm mô hình Transformers chạy về phía ông mình làm nũng.
Ông chủ Kim: “Tiểu hổ? Ý cháu là Vương Tiểu Hổ sao?”
“Dạ đúng, chú quen anh Tiểu Hổ à?”
Ông chủ Kim: “Đương nhiên, Tiểu Hổ ngày nào cũng đến cửa tiệm của chú.”
“Haizz. Tiểu Hổ thật đáng thương, ba cùng hai anh trai đều đột nhiên mất tích còn dì thì bị tai nạn xe, tôi cũng muốn dắt nó về nuôi nhưng vẫn luôn bị nó từ chối, nó muốn ở nhà đợi ba và các anh về.”
Ông chủ Kim: “Đúng vậy, trước kia ba và anh trai thường hay dẫn Tiểu Hổ đến tiệm mua đồ chơi vậy mà không ngờ…”
Người đàn ông vô vai ông chủ Kim, hốc mắt lúc này đã ửng đỏ.
Ông chủ Kim: “Không biết xưng hô với anh như thế nào?”
Trương: “Cứ gọi tôi là anh Trương, tôi và ba của Tiểu Hổ bạn thân, anh ấy đi mà cũng không báo với tôi một tiếng.”
“Cháu muốn mua cái này.”
Ông chủ Kim: “Xin lỗi cháu cái này là phần thưởng, chú không bán.”
Nói rồi ông chủ Kim lấy từ trong quầy ra một tấm poster cuộc thi cosplay.
Ông chủ Kim: “Chỉ cần chiến thắng cuộc thi này thì phần thưởng này sẽ thuộc về người đó.”
“Wow!!!!!!!!!! Ông ơi, cháu muốn cháu muốn!!!!”
Trương: “Ừm… Cái này…”
Ông Trương nhìn thấy những người trên tấm poster đều ăn mặc đồ bó sát nên có chút ngại ngùng, những chỗ nhạy cảm rất dễ bị người khác nhìn thấy.
Ông chủ Kim: “Trước đây anh trai Vương Kiến Long của Tiểu Hổ cũng từng chiến thắng cuộc thi này, đến bây giờ mà mỗi ngày Tiểu Hổ vẫn không quên, lúc nào cũng nhắc về chuyện này.”
Trường: “Được, tôi đăng ký tham gia.”
Ông chủ Kim sau đó ghi thông tin của ông Trường rồi lấy một bộ đồ da ra đưa cho ông ta.
Ông chủ Kim: “Đây là trang phục của anh, tôi nói thật nếu muốn chiến thắng thì anh nên tập bụng.”
Trường: “Ha… Ha… Thời còn trẻ bụng tôi cũng tám múi như mấy thanh niên bây giờ, tại bỏ tập rồi nên nó không còn được như trước thôi.”
Ông chủ Kim: “Không sao, bây giờ bắt đầu tập lại thì vẫn còn kịp, vã lại tập thể hình cũng tốt cho sức khỏe mà.”
Trường: “Đúng Đúng.”
Ông chủ Kim: “Đến ngày thi tôi sẽ gọi cho anh.”
Trường: “Vậy thì cảm ơn anh.”
Ông Trường nói chuyện với ông chủ Kim một lúc thì nhìn thấy phía bên trong có một cái tủ kính lớn, bên trong chứa ba mô hình màu đen đỏ trắng, ông tò mò hỏi.
Trường: “Ba mô hình kia làm cũng giống thật quá.”
Ông chủ Kim: “Đó là mô hình cao cấp, mà đã có người mua rồi, sau khi bán đi rồi thì tôi sẽ kiếm về cái mới.”
Hai người cười nói một lúc thì ông chủ Kim tiễn khách.
Ông chủ Kim: “Alo. Tôi đây.”
Ông chủ Kim: “Cái gì còn đồi giảm giá.”
Ông chủ Kim: “Đây là ba cha con ruột, có thể đi xét nghiệm, ông có biết khó lắm mới có hàng tốt như vậy không. Yên tâm, chơi bao sướng, đặc biệt rất ngoan. ”
Ông chủ Kim: “Hàng mới? Tôi vừa mới nói chuyện với nó vài câu, nhìn chung thì cũng là hang tốt nhưng cần phải rèn luyện cơ bắp nhiều hơn, sau này tôi cũng đem nó dạy dỗ giống cha con nhà này thôi vã lại nó với cha con nhà này là chỗ quen biết, sau này có thể cho bọn chúng chơi chung. Ha… Ha…”
Ông chủ Kim sau khi cúp máy thì nhìn vào tủ kính, ba người đàn ông một năm trước còn có một cuộc sống bình thường, trải qua một thời gian dài bị giam cầm, dạy dỗ đã trở thành ba tên nô lệ tình dục, cơ bắp càng săn chắc hơn so với lúc mới bị bắt, ông chủ Kim cũng có chút không nở bán ba món đồ chơi này, bất luận là Vương Hải Băng thiếu niên nghe lời, Vương Kiến Long thanh niên cường tráng hay Vương Hùng trung niên cực phẩm thì hắn đều rất thích. Ông chủ Kim suy nghĩ một chút rồi bước lên lầu nấu cơm cho Tiểu Hổ.
Bên trong tủ kính ba người đàn ông bị bịt ta, trong miệng thì ngậm vớ bị băng keo dán chặt, đôi mắt thì bị khăn trùm đầu bọc kín. Bọn họ không biết số phận của mình sau này như thế nào, họ chỉ biết bản thân đang rất khó chịu, muốn được sung sướng, đầu vú thì bị hai viên trứng rung dán chặt cứ không ngừng kích thích, con bên trong lỗ đít thì con cặc giả bằng điện đang liên tục đâm chọt, rung giật, mà con cặc lại không thể nào đạt được khoái cảm được, nó giống như bọn họ bị giam cầm bên trong một cái khóa nhỏ. Họ không còn biết bản thân mình là ai, họ chỉ biết bản thân đang rất muốn thỏa mãn cơn nứng. Mà chủ nhân của họ chính là ông chủ Kim hoặc sau này có thể là người khác, bất kể là người nào, miễn là người đó có thể giải quyết được dục vọng của họ, có thể khiến họ hưng phấn, sảng khoái thì người đó muốn họ làm gì họ cũng làm.