Mỗi Ngày Đều Chịch - Chương 9.5
– Nè Tiểu A cô đã đọc chương mới ra chưa? Là cosplay học sinh đó.
– Vậy sao? Tối nay tôi liền đọc mới được.
Bên trong phòng trang điểm vang lên tiếng ồn ào của mọi người. Nhất Bác vừa mở cửa bước vào liền nghe thấy cuộc trò chuyện lúc nãy của hai người.
“Cosplay học sinh sao?”
Nhất Bác dựa người vào ghế, điện thoại gọi đến Tiêu Chiến:
– Tiêu Chiến à ngày mai em về rồi, em có món quà cho anh đó.
– Quà sao? Không cần phải vậy đâu mà. Cũng đâu phải dịp gì đặc biệt.
– Anh đừng lo, em chắc chắn anh sẽ thích món quà này mà với lại nó rất hữu dụng đó.
– Là gì vậy hả?
– Bí mật, ngày mai về em sẽ cho anh xem nhé. Bây giờ em cúp máy đây.
– Ừm. Tạm biệt.
Sau khi kết thúc cuộc gọi ngắn đến Tiêu Chiến, Nhất Bác nhanh chóng gọi điện thoại cho một người.
– Chị à? Em là Nhất Bác đây.
– Chị nghe có gì không Nhất Bác?
– À em nhờ chị cái này, chị có thể tìm giúp em….
– Không thành vấn đề. Khi nào em cần?
– Ngày mai được không chị?
– Được rồi vậy tạm biệt em.
– Tạm biệt chị.
“Tiêu Chiến em rất mong được gặp anh”
Sáng hôm sau, sau khi đã hoàn thành xong công việc Nhất Bác nhanh chóng gọi điện cho chị quản lý.
– Chị hả? Em đang trên đường ra sân bay.
– Bây giờ sao? Nhưng mà em đi một mình ra sân bay ổn không? Tại sao gấp vậy?
– Không sao em đi một mình vẫn ổn mà. Vậy nhé chị.
– Ơ tuỳ em.
Sau khi Nhất Bác hạ cánh, sân bay cũng không đông nghịt người có lẽ vì lần bay này công ty chưa thông báo với người hâm mộ. Trong lúc chờ đợi người đến Nhất Bác nhanh chóng kiểm tra tin nhắn.
– Chị đã gửi thứ em cần đến nhà em rồi nhé. Có lẽ vài tiếng nữa sẽ đến đấy.
– Em cảm ơn chị.
Nhất Bác đang nhắn trả lời thì bỗng nhiên bị thứ gì đó che mắt. Cậu nhanh chóng phản ứng lại.
– Là ai đó hả? Mau buông ra.
– Em đoán xem là ai nào?
– Hả? Tiêu Chiến anh đến rồi sao?
– Bị em phát hiện rồi.
Tiêu Chiến gỡ bỏ bàn tay đang che mắt Nhất Bác ra, đứng trước mặt cậu:
– Lúc nãy em đang nhắn tin với ai vậy? Anh tới mà cũng không biết?
– Ahhhh chỉ là bạn thôi ý mà. Mình về thôi.
Nhất Bác nhanh chóng chuyển sự chú ý của Tiêu Chiến sang thứ khác. Cả hai sau khi cất đồ vào xe thì cùng nhau lái xe về nhà họ. Tiêu Chiến từ sau khi đón Nhất Bác tại sân bay đã thấy có gì đó lạ lạ rồi, cậu ấy từ lúc về cứ vừa nhìn điện thoại vừa cười tủm tỉm suốt cả buổi đến bây giờ đang ăn cơm nhưng cậu ấy cũng cầm điện thoại như vậy. Tiêu Chiến không vui nhìn Nhất Bác, anh lấy đũa gõ lên tay cậu mấy cái.
– Em có tập trung ăn cơm không hả?
– À ừ…em xin lỗi.
Nhất Bác nhanh chóng bỏ điện thoại xuống và ăn bữa ăn của mình. Sau khi ăn xong Tiêu Chiến bảo Nhất Bác hãy đi tắm còn mình sẽ rửa chén. Ở bên ngoài Tiêu Chiến cầm điện thoại Nhất Bác lên kiểm tra.
“Đặt mật khẩu? Em ấy có bao giờ đặt mật khẩu điện thoại đâu?”
Sau khi tắm xong Nhất Bác nói với Tiêu Chiến xuống bên dưới lấy đồ. 5 phút sau Nhất Bác quay trở lại với thùng đồ trên tay.
– Tiêu Chiến à mau vào đây em cho anh xem cái này.
– Xem cái gì? Nhanh lên anh còn phải đi tắm.
Nhất Bác kéo tay Tiêu Chiến lại hộp giấy được gói lại kĩ lưỡng. Nhất Bác nhanh chóng mở ra, bên trong là bộ đồng phục cũ lúc trước của Nhất Bác.
– Em muốn cho anh xem cái này sao?
– Phải lâu rồi chưa mặc lại đồng phục nên em muốn mặc thử. Đây là em nhờ một người chị phục trang quen biết tìm giúp đó. Anh mau mặc thử đi.
– À ừ mà ng…
Chưa kịp nói hết câu Tiêu Chiến đã bị Nhất Bác kéo vào nhà vệ sinh để thay đồ. Tiêu Chiến đẩy Nhất Bác ra ngoài:
– Em đi ra ngoài đi.
– Anh ngại gì chứ, có gì em chưa thấy đâu.
“Rầm” tiếng cửa nhà tắm vang lên. Bên ngoài Nhất Bác cũng quyết định thay luôn bộ đồ. Sau khi mặc xong chiếc quần thì tiếng nói từ nhà tắm vọng ra.
– Nhất Bác em điên hả? Tại sao lại đưa anh cái váy chứ?
Tiêu Chiến bước ra với bộ đồng phục học sinh nữ. Chiếc váy ngắn ôm sát vào đôi chân của Tiêu Chiến. Nhất Bác ngồi xuống giường, ngón tay ngoắc ngoắc ý bảo Tiêu Chiến lại đây. Tiêu Chiến tiến đến trước mặt Nhất Bác.
– Anh hỏi em đó? Sao lại đưa anh bộ đồ này hả?
– Rất đẹp mà. Anh rất hợp đó.
– Vậy sao? Bộ anh mặc hợp đến mức khiến nơi này của em cương lên luôn sao?
Tiêu Chiến dùng ngón chân chà xát vào lớp quần bên ngoài của Nhất Bác. Anh quỳ xuống rồi dùng răng kéo khoá quần của Nhất Bác xuống.
– Nhất Bác có muốn anh giúp em không?
Nhất Bác không trả lời mà kéo đầu Tiêu Chiến vào gần đại dương vật của cậu hơn. Tiêu Chiến cười mĩm một cái rồi kéo cái quần lót Nhất Bác đang mặc xuống. Anh há miệng ngậm đại dương vật ấm nóng của Nhất Bác. Đầu lưỡi liếm quanh phân thân đại dương vật, rồi mút ra thật mạnh.
– Miệng của anh thật thoải mái, ấm áp quá.
“Của em ấy to quá…”
Nhất Bác xoa mái tóc của Tiêu Chiến phát ra tiếng rên rỉ. Cậu đẩy đầu của anh vào gần hơn với đại dương vật của mình.
– Ưmm…Tiêu Chiến lưỡi của anh…
– Khoan đã…
Nhất Bác gầm lên một tiếng, luồn tinh dịch từ đại dương vật bắn lên mặt Tiêu Chiến.
– Ahh…em xin lỗi. Em đi lấy khăn giấy cho anh.
– Không cần đâu.
Tiêu Chiến đứng dậy và ngồi lên đùi Nhất Bác, anh trao cho cậu nụ hôn sâu, nụ hôn kèm theo tinh dịch Nhất Bác đã bắn ra lúc nãy.
– Sao? Hương vị không tệ phải không?
Nhất Bác bế Tiêu Chiến đặt lên bàn làm việc bên cạnh. Bàn tay luồn vào bên trong váy của Tiêu Chiến.
– Khoan đã Nhất Bác….
– Tiêu Chiến anh tại sao lại dâm đãng như vậy? Ngậm thứ đó của em cũng không anh bắn sao?
– Ưmm… mau cho vào đi…anh muốn
Nhất Bác đặt chân Tiêu Chiến gác lên vai mình, sau đó liền đẩy đại dương vật vào bên trong anh.
– Ưmm…Nhất Bác
– Tiêu Chiến…anh muốn em làm gì…
– Chỗ đó…em có thể đâm mạnh hơn không?
Nhất Bác xoay người Tiêu Chiến dựa vào bàn học, đại dương vật phía sau bắt đầu đâm mạnh hơn.
– Ưmm…chỗ đó
– Có phải em đâm trúng điểm mẫn cảm của anh rồi hay không?
– Ưmm…chỗ đó…mau đâm nhanh hơn nữa Nhất Bác…
Nhất Bác nhanh chóng đâm mạnh vào điểm mẫn cảm của Tiêu Chiến, mỗi khi đâm trúng thì hậu huyệt liền co chặt lấy đại dương vật của Nhất Bác.
– Ưm…Tiêu Chiến chặt quá…em muốn ra…
Sau khi đâm thêm vài lần nữa, Nhất Bác liền bắn vào bên trong Tiêu Chiến, mà dương vật của Tiêu Chiến cũng rung lên rồi bắn mạnh tinh dịch xuống mặt bàn.
– Tiêu Chiến em mới mua thêm một hộp bao cao su nữa đó…Với lại đồ cũng chưa bẩn mà cho nên chúng ta sử dụng hết chúng trong đêm nay nha…
– Ahhh…Nhất Bác em mau dừng lại…em đến kì động dục sao…bỏ ra…ưmm…
Tiêu Chiến lần nữa bị Nhất Bác cưỡng hôn.
– Em biết anh cũng thích mà…
– – – – – –
Chào mọi người, có lẽ sau khi viết xong chương này đến chính mình cũng cảm thấy chương này mình viết chưa đủ mọi thứ chưa tới. Và hiện tại mình lại không thể tìm thấy cảm hứng cho bộ truyện này nữa cho nên theo dự kiến thì tới chương 15 mới kết thúc nhưng mình thành thật xin lỗi các bạn khi phải kết thúc sớm như vậy. Mình sẽ viết thêm một chương cuối cùng vào chủ nhật tuần sau. Và mình cảm ơn tất cả mọi người thời gian qua đã ủng hộ mình. Và mình sẽ không nghỉ viết truyện mãi luôn đâu mà là mình sẽ nghỉ ngơi để thêm ý tưởng cho truyện mới thôi.
– – – – – –
Đừng quên tuần sau vẫn còn 1 chương cuối đó nha