M.Á.U - Chương 8
CHAP 8
…
JaeJoong lần nào cũng dậy sớm trước Yunho. Cậu thích ngắm nhìn khuôn mặt Yunho khi ngủ. Nó lạnh lùng nhưng rất thu hút, hôn nhẹ lên môi hắn cậu rời khỏi giường tắm rửa thay đồ. JaeJoong đi ra ngoài mang thức sáng lên phòng cho Yunho, cậu không thích dùng bữa ở ngoài chỗ ồn ào chút nào.
“JaeJoong!” Cậu bất ngờ thấy bác sĩ Yoo đứng trước mặt mình. Cậu vui mừng khi được đi cùng Yunho nên quên mất những nơi thế này đâu thể thiếu ông, ông cần ‘kiểm hàng’ xác nhận cho các đại gia.
Bác sĩ Yoo kéo cậu vào toilet công cộng dành cho khách, cậu cũng đi vì không thể để ai khác thấy cảnh lúc này được.
“JaeJoong tôi đã giúp cậu rồi, Yunho không đánh cậu nữa chứ?” Ông vuốt nhẹ gò má cậu.
“Uhm, Yunho vui lắm.” Cậu cười nhẹ.
“Vậy thì tốt, chúng ta….” Ông đưa tay chạm vào đũng quần cậu.
Mắt cậu đanh lại giọng lạnh lùng, “Chỗ đó là của Yunho!”
Ông vội rút tay lại không phải nghe tên Yunho mà là vì chất giọng cậu, nó toát mùi nguy hiểm khó lường. Nhưng vẻ mặt cậu lúc này là cực kỳ quyến rũ mê hồn. Ông hoàn toàn bị thôi miên bởi vẻ đẹp đáng sợ này.
JaeJoong mỉm cười co đầu gối lên cao cạ vào chỗ nhạy cảm của ông, “Cơ thể tôi là của Yunho nhưng tôi chủ động thì được.” Cậu ma sát mạnh hơn khiến ông nhức nhối khó thở.
“J…. Jae… Joong.” Ông rên nhẹ bởi sự căng phồng lên bên dưới.
“Yunho gần thức rồi, tôi phải đi đây. Sắp tới nếu Yunho đạt được số hàng lớn tôi sẽ được tự do, lúc đó chúng ta sẽ…… tiếp tục nhé.” Cậu cười bỏ ra ngoài.
Bác sĩ Yoo vội đóng cửa giải thoát cho nỗi đau của mình, ông nhớ đến vẻ mặt tuyệt mỹ đó khiến ông không thể nào không bị sai khiến được.
JaeJoong mang thức ăn quay vào phòng, Yunho đang mặc quần vào. Cậu đặt thức ăn và nước trái cây xuống bàn cho Yunho. Vừa quay lại định hôn hắn chào buổi sáng.
Bốp.
“Tao có cho phép mày ra ngoài không hả?”
JaeJoong đã quen với việc này nên không lấy làm lạ hay ngỡ ngàng, cậu kéo tay hắn lại bàn dùng nĩa ghim thức ăn còn nóng đút cho hắn ăn. Hắn đang bực vì mở mắt ra đã không thấy cậu đâu. Có phải cậu lại đi dụ dỗ đàn ông như tối qua nữa không?
Mải mê suy nghĩ hắn thấy môi mình thấy nóng quá, chưa kịp hiểu thì bị đẩy thứ gì đó vào trong miệng rồi. Nhìn lại cậu đang đút cho hắn bằng miệng. JaeJoong thấy hắn cứ đứng nhìn trân trân vào cậu nên chủ động đút hắn ăn bằng cách này.
Ngọt lắm!
Môi hắn ngọt…
Và môi cậu cũng vậy.
Sau bữa ăn sáng mọi người ra về. Trên xe cậu dựa vào hắn mà ngủ vì đường xa lắm về nhà cũng trưa mất rồi. Vừa về nhà đàn em đã đón ngoài cửa bảo là có đối tác đến tìm và chờ đã lâu. Hắn đi vào JaeJoong cũng đi theo sau lưng hắn.
“Yunho!” Đối tác mừng rỡ đứng dậy khi thấy hắn vào.
“Có chuyện gì mà tìm gấp vậy?” Hắn ngồi xuống ghế, JaeJoong ngồi ngay bên cạnh hắn. Đối tác hắn mất vài giây để nhìn cậu mới vào vấn đề.
“Chuyện này rất quan trọng, anh có thể giúp tôi lo số ‘hàng’ này được không? Vì chỗ của tôi không còn đủ chỗ nữa, xem như tôi thuê chỗ của anh vài hôm vậy, giá cả sao cũng được.” Người đó có vẻ cầu xin.
“Khoảng bao nhiêu người?” Hắn dựa ra ghế kéo cậu lại gần kéo sát vào ngực mình.
“20 người. Khoảng một tuần tôi đến nhận hàng. Chỉ cần đào tạo giúp tôi.”
JaeJoong hiểu họ đang nói về chuyện g. Tên đối tác này không có chỗ rộng để chứa vài chục người nên sẽ đến mỗi nơi gửi khoảng 10 – 20 người trả tiền huấn luyện cho họ biết làm trò tiếp khách.
“Được rồi! Để người ở lại đi.” Hắn gật đầu vì tên này rõ là cần hàng gấp nên hắn có thể nâng giá lên.
“Cám ơn anh Yunho.” Đối tác chào hắn khẽ cười với cậu rồi đi.
‘Hàng’ được đưa vào dẫn vào căn phòng lớn bên góc trái, trong những người đó có vẻ ganh tỵ với cậu khi tìm được một ông chủ lớn và nổi tiếng như vậy.
Yunho đi theo sau họ. JaeJoong lật đật bắt kịp bước chân sải rộng của hắn. Họ dựa cửa xem những món ‘hàng’ sẽ bắt đầu bài học ngay vì họ chỉ có một tuần để đào tạo.
“Có muốn vào học cùng chúng không?” Hắn choàng tay qua eo cậu kéo lại gần đưa cậu vào trong xem rõ hơn. Lúc trước không xảy ra chuyện cưỡng bức thì cậu cũng sẽ vào căn phòng này để học và bị bán.
Những cô gái ngồi vào chỗ đã chia ra sẵn và nghe người hướng dẫn dạy cách họ cần làm gì khi bị bán cũng như cách nuông chiều đàn ông để không bị chán. Yunho nhếch môi nhìn cậu, cậu chưa học mà đã biết cách quyến rũ đàn ông rồi nếu học sẽ không biết còn ai sống sót không nữa.
Có chứ. Hắn đấy!
“Đại ca!” Đàn em đẩy cái ghế lớn lại cho hắn ngồi.
Căn phòng rộng lớn này là phòng huấn luyện. Phòng bên cạnh là phòng ngủ có nhiều cái giường tầng và một nhà tắm sử dụng chung. Đến giờ ăn họ sẽ vào phòng huấn luyện này chờ phần cơm, sau khi dọn sạch sẽ và tiếp tục họ. Cuộc sống một tuần này của họ chỉ có vậy chờ đến ngày được bán để trở thành có giá trị.
“Yunho! Em rất ngưỡng mộ anh.” Một cô gái ngồi gần chỗ hắn đã tán tỉnh hắn hi vọng đổi đời.
“Con khốn mày nghĩ đi đâu rồi hả?” Đàn em hắn nắm tóc cô ta kéo về chỗ cũ, họ không thể làm ‘hàng’ bị ‘hư’ hoặc ‘lỗi’ nếu không trở nên vô giá trị lắm.
Cậu cũng là vô giá trị nhưng theo một nghĩa khác với hắn.
“Đại ca! Danh sách đợt này.” Đàn em đưa cho hắn danh sách 20 người trong phòng. JaeJoong cùng tò mò nhoài người qua nhìn vào sổ sách của hắn.
Hắn nhìn cậu nhoài người qua xem khó khăn quá nên hắn giúp kéo cậu ngồi vào lòng để danh sách ra trước mặt, cằm gác trên vai cậu so sánh hai bản báo cáo xem đúng người không. Mắt hắn vẫn xem danh sách đối chiếu, cậu ngoan ngoãn ngồi trong lòng tay để trên đùi hắn giúp hắn dò từng người trong danh sách. Bọn đàn em nhìn cảnh thân mật của đại ca mình cũng không dám nói. Rõ ràng JaeJoong không phải tầm thường là một món ‘hàng’ nữa rồi.
…
Ngày qua ngày hắn theo dõi chặt chẽ đợt quấn luyện này vì dù sao cũng là lần đầu hắn nhận một vụ nửa mùa như vậy. Đám ‘hàng’ này không phải do hắn chọn lọc ra khó biết chúng giở trò gì lắm, cứ theo sát cho chắc ăn. Đi đâu hắn cũng để JaeJoong bên cạnh không rời, thỉnh thoảng còn hôn cậu bất chợt.
Yoochun thì được hắn phái ra ngoài biên giới cùng một số đàn em để canh bắt đợt hàng lớn cuối tháng. Sắp đến thời kỳ quan trọng rồi, đó là mùa xuân. Mùa năm mới có nhiều việc cẩn thận nhưng biên giới lại lơ là canh phòng nhất, dễ dàng đưa người từ những nước khác sang bán trả giá trực tiếp tại biên giới, giao tiền lấy người. Sau tết cũng là dịp tung ‘hàng’ ra bán với giá rất cao. Con người cũng như hàng hóa, chỉ cần kiếm ra lợi nhuận họ bất chấp mọi thử đoạn để làm. Đồng tiền quả thật rất có giá.
“Yunho đâu?” Cậu hỏi tên gác cửa phòng ngủ. Cậu ngủ dậy đã xế chiều mà không thấy Yunho bên cạnh.
“Đại ca trong phòng huấn luyện.” Thằng đàn em chỉ xuống dưới.
JaeJoong che miệng ngáp, cậu còn mặc cái áo thun tay dài rộng thùng thình của Yunho mà đi lại trong nhà. Cũng quen với việc mặc thoải mái như vậy nên đàn em chúng không dám nhìn. Yunho mà thấy sẽ móc mắt chúng để nấu chè mất.
Cậu đứng ngay cửa thấy hắn ngồi trên ghế dựa ở giữa phòng, những cô gái đang được đào tạo những điệu nhảy khiêu gợi hay đúng hơn là khiêu dâm kích thích những chỗ nhạy cảm của đàn ông. Họ cần những bài học cở bản này để biết làm bản thân mình giá trị và được khách cưng chiều hơn. So ra việc này là có lợi cho họ! Biết điều thì nhẹ nhàng và tiền bạc còn ngang bướng chỉ có khổ cho bản thân thôi.
Chắc hắn đích thân ra kiểm tra xem có khiêu gợi không? Có đủ chất lượng không? Cứ như thế ba bốn người nhảy quanh uốn lượn cơ thể thỉnh thoảng đẩy ngực mình vào người hắn khiêu khích. Hắn chỉ ngồi gác chân xem, khuôn mặt không một chút cảm xúc.
“Đại ca!” Tên đàn em gần đó thấy cậu đứng ở cửa nên gọi nhỏ cho hắn chú ý.
Hắn quay sang nhìn ra cửa, cậu vẫn nhìn hắn trân trân. Bọn con gái trong phòng cũng nhìn ra, ba bốn người vẫn cứ nhảy cạ sát thân thể vào hắn hơn như chọc tức cậu. Cậu là gì của hắn chứ? Cũng chỉ là một ‘món hàng’ không hơn không kém thôi.
Vậy mà cả phòng đều bất ngờ khi hắn đi khỏi ghế ôm lấy eo cậu hôn lên môi. Rồi kéo vào chỗ vừa rồi để cậu ngồi trên đùi ôm lấy cổ hắn.
“Tiếp tục đi!” Hắn phất tay ra hiệu đàn em mở nhạc tiếp.
Ba bốn cô gái đang nhảy có phần sượng khi có sự xuất hiện của cậu, họ thấy không đủ tự tin trước con người đẹp như cậu sao? Tâm lý con người là vậy. Hắn đã giữ cậu lâu như vậy chắc chắn cậu phải giỏi về mọi thứ để hắn yêu thích như vậy.
JaeJoong không nhìn mấy người xung quanh nhảy, cậu ôm cổ hắn giấu mặt vào sau gáy hắn hôn nhẹ lên đó.
“Ngủ dậy có đói không?” Hắn thì thầm khẽ ngậm vành tai cậu.
“Uhm.” Cậu ậm ừ gật gật đầu sau gáy hắn.
Hắn quắc tay kêu thằng đàn em gần đó lại dặn dò dưới bếp làm thức ăn và dọn lên, khi nào xong thì báo. Hắn sẽ trong đây kiểm tra đợt hàng này, cũng gần đến ngày giao rồi.
“Nhảy cái kiểu gì vậy hả?” Hắn quát lên. Bọn này nhảy chẳng ra hồn. Rõ ràng đang lay chuyển bởi sự có mặt của JaeJoong. Nguyên tắc trong nghề không nên có tình cảm với khách hàng, cũng không nên biết ngại ngùng là gì vì cũng có lúc phải hầu hạ chung với những người khác. Như hắn lần trước gọi một lúc ba người, họ vẫn phối hợp ăn ý hầu hạ hắn thôi.
“Nhảy lại từ đâu đi!” Hắn ra lệnh, nhạc được bật lại từ đầu. Họ bắt đầu những bước đầu tiên cố gắng làm hắn hài lòng nhưng hắn cứ ôm khưng khưng JaeJoong trong lòng thì làm gì mà kích thích hắn được.
Tayhắn xoa nhẹ hông cậu rồi bóp vào mông.
“Ư….” Cậu rên nhẹ trong họng
“Còn đau à?” Hắn hỏi trong khi nhẹ tay bóp đều lại, cậu gật gật. Lúc trưa hắn có phần thô bạo với cậu và bắt cậu đổi tư thế liên tục làm mông bị đau nhức.
“Nhảy không ra hồn thì tối nay khỏi cần phải ăn cơm nữa.” Hắn chửi mắng những điệu nhảy rác rưởi không ra trò.
Tiếng hắn quát lớn làm cả phòng giật mình, bọn họ ngưng nhảy và đứng chết trân mắt rươm rướm muốn khóc.
“Đại ca! Cơm canh dọn rồi ạ.” Đàn em khẽ nói với hắn
“Chút nữa tao quay lại mà còn nhảy cái thứ đó thì tao bắn bỏ hết.”
JaeJoong rời khỏi đùi hắn. Hắn đứng dậy chống hông nhìn đám ‘hàng’ không ra hồn này.
JaeJoong ôm cánh tay hắn kéo ra ngoài, cậu đói bụng rồi nên kéo kéo lôi hắn đi.
Junsu cũng đi theo Yoochun nên căn nhà cũng yên tĩnh bớt nhưng tiếng hắn chửi mắng thì vẫn còn. Ít ra không còn chửi cậu nhiều như lúc trước chỉ còn tát khi cậu làm sai thôi.
Điện thoại hắn reo khi đang ăn, là số của bà Lisa. Cậu giật lấy điện thoại trên tay hắn mở loa ngoài, cậu không thích hắn ngưng đũa khi ăn. Mở loa ngoài vừa ăn nói chuyện cũng được, hắn liếc cậu khi tự tiện nhưng rồi cũng lên tiếng trả lời điện thoại.
“Alô!”
“Yunho! Lần trước làm cậu không vui, lần này tôi cố tình để dành hàng tốt cho cậu đấy. Có hai người đẹp vừa tiếp khách lần đầu xong vẫn còn mới, cậu có hứng không?”
Hắn nghe vậy khẽ nhìn cậu, JaeJoong dừng đũa từ khi nào rồi. Hắn biết cái cách cậu sẽ làm để cản trở hắn gần gũi người khác.
“Yunho? Sao hả? ‘Hàng tốt’ thật đấy! Lisa này chưa gạt cậu bao giờ mà. Những người này là đích thân tôi dạy họ đấy. Đảm bảo họ sẽ làm cậu đê mê……” Bà Lisa cười lố lăng trong điện thoại, “Và đúng với yên cầu cậu đưa ra. Biết điều và rất ngoan. Không nói nhiều, không hỏi nhiều. Chỉ lên giường và thỏa mãn khách. Thế nào? Tốt lắm đúng không?”
JaeJoong đẩy ghế đứng lên rời khỏi bàn, hắn vội chụp bàn tay cậu lại nói vào điện thoại.
“Dạo này tôi bận lắm, khi nào cần tôi sẽ gọi.”
“Lâu rồi cậu không ủng hộ chỗ tôi hay tìm được mối nào tốt hơn chỗ tôi rồi?”
“Tôi bận việc, vậy đi.” Hắn sẵn giọng tắt máy, hắn kéo cậu vào ghế, “Ăn đi!”
Sau bữa ăn hắn bảo cậu về phòng tắm đi, hắn quay lại xem đám người đó ra sao rồi sẽ lên sau.
…
…
…
Cạch.
Cậu quay ra cửa thấy hắn đang vào, còn hắn thì nhìn cậu trân trân vì cậu đang cởi quần để thoa thuốc. Mông cậu còn đau và rát nên phải thoa thuốc vào bên dưới. Hắn ngẩn người nhìn thân thể cậu, không phải lần đầu mà không hiểu hôm nay hắn sao nữa.
Hình như hắn chưa bao giờ nếm thử cái của cậu nhỉ trong khi cậu thường xuyên làm vậy với hắn. Khi tay hắn chạm vào đó, là một chỗ cũng mịn màng như bất cứ chỗ nào trên thể cậu. JaeJoong sở hữu làn da của trẻ thơ nên làm hắn không bao giờ ngán gặm nhắm nó mỗi ngày.
Yunho bất ngờ đẩy cậu xuống giường và cho cái của cậu vào miệng. Cảm giác được vòm miệng hắn bao bọc thật dễ chịu và thỏa mãn. Cậu rên lên những tiếng nhè nhẹ mỗi khi lưỡi đánh vòng quanh đỉnh đùa giỡn.
“Em yêu anh!” Cậu chống tay lên giường nhìn hắn.
Yunho hơi khựng lại vì lời nói bất ngờ đó của cậu, rồi hắn lao vào mút mát nhanh hơn mạnh hơn.
“Em… rất thích… giọng nói anh.” Hơi thở cậu khó nhọc bởi tốc độ của đầu hắn cứ lên xuống không ngừng.
“Em thích…. anh… chạm vào em.”
“Urggggg ~~~~~~~~” Cơ bụng cậu quặn thắt lại và trao cho hắn những gì hắn đợi.
Hắn ngước lên nhìn cậu, JaeJoong thở nhanh nhìn thẳng vào mắt hắn lập lại lần nữa ba tiếng, “Em yêu anh!”
Bốp – Hắn thẳng tay tát cậu
“Em thích anh đánh em.” Cậu thấy khóe môi hắn hơi cong lên.
“Em thích nụ cười anh.” Đôi môi hắn vẽ nên một đường cong hoàn hảo. Là lần đầu tiên hắn cười với người khác và biểu cảm này hắn chưa bao giờ nghĩ rằng mình có.
Hắn nhìn ngắm cậu. Tại sao cậu biến hắn ra thành nông nổi này? Hắn không còn làm việc theo lý trí được nữa, vì cậu làm hắn mụ mị mất rồi. Cậu dám quyến rũ hắn, cậu làm trái tim hắn thổn thức. Hắn không thể để ai khác điều khiển con tim hắn, hắn cần trừng phạt cậu. Thật mạnh bạo vào!
Hắn lao vào người cậu, JaeJoong cũng giúp hắn lột nhanh quần áo ra. Đôi môi hắn bao phủ môi cậu cũng là lúc bên dưới ấn sâu vào cậu trong một nhịp. Mới trưa nay họ vừa làm tình nên không khó khăn cho hắn trở lại trong cậu vào tối nay đâu.
“E… m…. thí… ch…… đôi… mắ… t…. a… nh…… ahhhhhhh.” Cậu sờ lên mắt hắn, hắn vẫn không kềm chế nhịp độ mà làm cậu đau.
Cả thân hình cậu rung chuyển dữ dội như cậu không quan tâm, cậu sờ dọc sóng mũi hắn – “Mũi…anh…rất…rất cao.”
Cậu trượt xuống đôi môi dày hơi hé ra của hắn, “E… em thích…. c… cách… a… anh… hôn… em.” Cậu thở gấp khi hắn cứ thúc mạnh bên dưới cậu.
Tuy là hắn thô bạo bên dưới nhưng ánh mắt lại rất dịu dàng nhìn khuôn mặt đỏ lựng của cậu bên dưới mình, cả những tiếng rên quyến rũ phà vào tai hắn. Giơ tay vuốt mái tóc của cậu ra phía sau, hắn hôn lên trán lên mắt lên mũi rồi tìm đến môi và quấn lấy đầy nồng nàn.
Sau trận mạnh bạo của hắn cậu nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Nhìn ngắn cậu nằm trong lòng mình, hắn mỉm cười hôn phớt lên môi cậu.
“Tôi cũng yêu em!”
…