M.Á.U - Chương 16
CHAP 16
…
Bảo JaeJoong đưa Changmin ra khỏi nhà để tiện cho hắn đến thăm ‘gia đình’ mình, hôm nay là ngày cuối hắn đến đây nên có muốn đuổi họ cũng phải chịu đựng xem rốt cuộc hắn muốn gì.
“Một giá một, tôi và Yoochun mỗi người 15% cổ phần trong công ty, xong xuôi chúng tôi sẽ rời khỏi đây.” Hắn đặt ly trà xuống bàn nhìn hai khuôn mặt vô cùng biểu cảm…… của sự tức giận.
“Quá rẻ!” Yoochun nhếch môi cười.
“Đừng nghĩ chuyện đó, tụi bây lấy gì mà đòi 30% cổ phần công ty của tao?” Ông Jung giận đến đỏ mặt.
“Jung Changmin.” Yunho đanh mắt lại nhìn ông.
“Nếu ông còn muốn con mình nghĩ gia đình luôn hạnh phúc, cái giá đó không đắt chút nào.” Yunho đánh thẳng vào trọng tâm của ông, đứa con trai hợp pháp thừa hưởng toàn bộ gia sản.
“Nếu chúng tôi lấy 40% ông sẽ lo sợ cho thằng nhỏ, 30% chúng tôi sẽ chỉ hưởng tiền lời từ hợp đồng của công ty. Ngoài ra chúng tôi sẽ rời khỏi đây trong vài tuần nữa, ông không có quyền từ chối ở đây.” Yoochun lấy trong túi ra bản hợp đồng chuyển nhượng cổ phần đã chuẩn bị sẵn.
Hắn cũng có thể làm vậy với Changmin nhưng không thích. Hắn muốn chính tay Changmin đưa cho hắn vì hắn đáng có những thứ này, hắn cũng mang họ Jung đấy thôi. Và còn một điều, hắn đã nói trước: cái gia đình này hắn phải phá tan nó!
“Ông!” Bà Jung nắm chặt tay ông, vì thằng con của họ.
Đúng như Yoochun nói, họ không có quyền từ chối.
“Tao có một điều kiện.” Ông cầm cây bút lên.
“Cứ nói.” Yunho cười khẩy gật đầu, hắn thừa biết đó là gì. Chỉ có thể là Jung Changmin!
“Không được làm hại con trai tao, càng không được xuất hiện trước mặt nó.” Ông ký vào hợp đồng quăng vào mặt hắn.
Yunho và Yoochun rời khỏi căn nhà. Ông bà Jung đứng đó tức giận mà không biết rằng, chẳng bao lâu nữa họ phải dọn đi, thay vào đó căn nhà này sẽ thuộc quyền sở hữu của hắn. Cổ đông lớn nhất đấy!
…
JaeJoong trở về cùng Junsu sau khi ghé nhà TeeHee ngồi nói chuyện một chút. Hi vọng lần này sẽ mang lại kết quả như mong đợi. Yunho và Yoochun đã thay sẵn đồ chờ họ, tối nay họ có thể ăn mừng thành công một nửa trong kế hoạch. Hai tuần nữa thôi họ sẽ nắm trong tay 50% và chia nhỏ nó ra bán cho các công ty khác. Hắn chỉ cần tiền và làm cho công ty họ Jung điêu đứng trong thương trường.
“Hôm nay đi đâu với thằng nhóc huh?” Hắn nằm dài trong bồn nước ấm cầm ly rượu vang khẽ nhấp môi.
“Dĩ nhiên là khách sạn.” Cậu đứng dưới vòi sen tắm cho mình.
Hôm nay hắn rất vui và tất nhiên cũng phải chia sẻ điều đó với cậu bằng những hành động ân ái.
Hắn uống cạn ly rượu trong tay nhìn đôi môi quyến rũ nhếch cười. Biết rõ là cậu đang chọc tức mình nên hắn chỉ muốn đẩy cậu xuống sàn nhà để cho cậu biết hậu quả của việc chọc giận hắn.
“Nó là em trai của anh mà, di truyền nhà anh tốt thật đấy.” Cậu nhìn thẳng vào khuôn mặt hầm hầm của hắn, “Rất mãnh liệt!”
Xoảng – Hắn đập mạnh cái ly xuống sàn nhà tắm lênh láng nước.
Cậu nhặt một mảnh vỡ lên cầm trong tay leo vào bồn nước ngồi trên cơ bụng hắn. Góc nhọn mảnh vỡ miết theo bờ ngực hắn thành một vết dài, máu chảy hòa tan vào nước.
“Lúc anh giận trông rất hấp dẫn.” Cậu cười khi thấy hắn chảy máu. Cậu rạch trên ngực gần tim hắn, chỉ là trầy da chứ không cứa sâu, cậu muốn hắn phải trả lại những ngày tháng đau khổ của cậu. Những vết thương hắn đã gây ra, thể xác lẫn tâm hồn.
“Em có muốn ngày mai khỏi đi không hả?” Giọng hắn rõ đang hậm hực dữ lắm.
“Anh được sao?” Cậu thách thức.
“Thử ngay nhé!” Hắn nhếch môi.
Bên dưới cậu thổn thức ngay khi lối vào bị tấn công, may sao họ vừa làm cách đây không lâu bên ngoài lại đang ngâm trong bồn nước ấm nên không khó khăn cho lần tiến vào đột ngột này. JaeJoong bấu vào ngực hắn để máu chảy ra nhiều hơn, càng đau hắn càng làm cậu rên la nhiều hơn. Vậy thì chúng ta cùng đau nhé!
Hãy bên nhau khi còn có thể.
Hãy hạnh phúc như lúc này.
…
JaeJoong đưa Junsu đến nhà TeeHee hai lần một tuần, họ không còn nhiều thời gian nữa nên phải tranh thủ thôi. Mặt khác Changmin thường xuyên đòi hẹn cậu ra ngoài, Yunho dù không bằng lòng nhưng vẫn phải để cậu đi vì thời gian sắp tới em trai hắn sẽ không thể nào cười như bây giờ đâu.
“Anh hai.” TeeHee gật đầu, que thử thai trên tay cô là hai vạch. Cuối cùng thì cô cũng có thai sau vài lần quan hệ cùng Junsu.
“Còn một tuần nữa anh sẽ rời khỏi nơi đây, có lẽ đây là lần cuối anh em mình gặp nhau.” JaeJoong ôm cô vào lòng. TeeHee hiểu rõ anh mình sẽ làm gì, cô cũng rất yêu thương cậu và mong mọi chuyện có thể dừng lại ở đây. Thù oán hai nhà sẽ kết thúc, chẳng ai biết được chuyện đó ngoài cô.
“Anh hai, em sẽ nuôi dưỡng đứa bé nên người.”
“Sau khi anh đi khỏi thì gọi chú Sooro về, nhờ chú ấy lo cho em và đứa bé nhé! Anh hai đi đây!” Cậu ôm chặt hơn. Lần này là lần cuối rồi, tiếc quá! Cậu chưa thấy mặt đứa bé ra đời, cậu cũng muốn ẵm nó đến cho Yunho xem.
…
…
…
“Changmin! Vào đi em!” JaeJoong mỉm cười mở cửa phòng cho nó. JaeJoong vừa tắm xong nên chỉ quấn khăn ngang eo, đầu tóc còn ướt nước chảy dài xuống cơ thể trần của cậu.
“H…. yu… ng…” Changmin chết sững với sự quyến rũ không cưỡng lại được từ cậu, nó siết chặt cái cặp trong tay vội quay qua chỗ khác.
“Yunho vẫn chưa về, em uống gì không?” Cậu lấy lon nước ngọt trong tủ lạnh khui ra rót vào ly cho nó.
“C…cá… m…ơn hyung.” Nó ngồi vào ghế, vẫn không dám nhìn cậu. Nó vẫn là một sinh viên ngây thơ nên khó mà kiềm chế cảm xúc.
“Hyung không biết lấy gì để cám ơn em nữa, Changmin à!” Cậu ngồi lên đùi nó, cặp mông tròn thật sự khiêu khích qua cái khăn trắng mỏng manh kia, những va chạm cố tình khiến cơ thể nó không ngừng run rẩy.
“Hy… u… n… g…” Changmin phát âm rời rạc bởi kích thích bên dưới, phần mông cậu cố tình tỳ mạnh lên chỗ đó của nó và nhúc nhích mãi.
“Yunho vẫn chưa về…. hay chúng ta……” Cậu di chuyển mông bên dưới thành những vòng tròn mạnh mẽ, chà sát vào thành viên đã phồng lên trong lớp quần Jean của nó.
“A ~~~” Changmin rên nhẹ. Nó ôm lấy vòng eo cậu ngã đầu ra ghế khi cậu di chuyển mông mạnh hơn và nhanh hơn.
“Em có muốn hyung không?” Nó gật gật đầu rồi lắc lắc, nó khó mà diễn đạt lời nói bằng lúc này. Cậu đang hành hạ lý trí của nó, cậu mê hoặc cảm xúc của nó.
Cạch.
Yunho và Yoochun bước vào đã thấy JaeJoong mỉm cười ngồi trên người Changmin, tay cậu choàng cổ nó trong khi nó ôm eo cậu để áp chặt phần thân dưới gần với nhau. Dù khoảng cách qua lớp quần nhưng thật sự đó là một va chạm mạnh mẽ và dễ cảm nhận.
Thấy Yunho cậu vẫn giữ nguyên tư thế đó. Nếu Yunho về trễ một chút thì sao nhỉ? Cậu không biết, chẳng qua cậu muốn thử xem cậu bé hiền lành này có muốn chiếm đoạt cậu không? Có muốn lên giường với cậu không? Hóa ra con người ai cũng như nhau, đều yêu bằng thân dưới.
Rầm.
Yunho bóp cổ cậu đập thẳng lưng cậu xuống bàn, nước ngọt ngã ra chảy dài xuống thảm sàn. JaeJoong chỉ nhếch môi cười, cậu đã đi quá xa và đụng đến mức ranh giới chịu đựng của hắn.
“Thả JaeJoong hyung ra! Hợp đồng ở đây!” Changmin vội lấy hợp đồng trong cặp ra uy hiếp hắn.
Yunho đẩy mạnh cậu ra rồi rút tay về. Hắn biết cậu thích chọc hắn nhưng cậu quả thật muốn ngủ cùng nó sao? Có phải cậu thích nó thật rồi không? Cậu thấy nó trong sáng và thánh thiện phải không? Cậu nhìn ra bản chất của hắn chỉ là loài người dơ bẩn và là một thứ bỏ đi, cậu đối với hắn cũng như người cha ‘đáng kính’ kia đã từng làm với hắn vậy. Chẳng ai thật sự yêu thương và muốn bên cạnh hắn cả. Lần này hắn thật sự rất tức giận và không muốn nhìn thấy mặt cậu nữa, hắn muốn bóp chết cậu ngay tức khắc.
Hắn ngồi xuống ghế đối diện Changmin, nó lật xấp hồ sơ đưa hắn xem. Đã có chữ ký nó trong đó với nội dung chuyển 20% cổ phần công ty mà nó có cho hắn. Hắn cầm bút Yoochun đưa ký vào, hắn liếc nhìn cậu lần nữa.
“Tôi đưa JaeJoong hyung đi được rồi chứ?”
“Tùy cậu.” Hắn đi thẳng vào trong phòng ngủ, với hắn lúc này thật sự quá đau, cậu đã làm vỡ lòng tin và trái tim hắn.
“Hyung thay đồ đi! Chúng ta sẽ rời khỏi đây.” Changmin bước đến xem cậu có sao không.
JaeJoong nhìn theo lưng hắn vào trong. Lần này hắn phản ứng rất khác lạ, đôi mắt hắn nhìn cậu cũng khác. Bỗng cậu thấy đau quá! Cậu giỡn hơi quá trớn rồi phải không? Cậu không muốn hắn đối xử như vậy với cậu, cậu muốn hắn yêu chiều cậu như mọi lần.
“Em về trước đi, hyung sẽ tìm em sau.” Giọng cậu khác hẳn mọi khi. Changmin không hiểu nhưng khẽ gật đầu, có lẽ cậu cần thời gian để thu dọn mọi thứ.
“Khi nào hyung sắp xếp mọi thứ xong thì gọi em nhé!” Changmin ra về.
JaeJoong đi vào trong phòng ngủ tìm hắn. Yunho nằm đó, đôi mắt nhắm lại nhưng chân mày đan sát vào nhau trông rất ưu phiền.
“Cút đi!” Giọng hắn trầm đục.
JaeJoong im lặng leo lên giường ôm lấy hắn, cậu thấy có lỗi và muốn xin lỗi hắn. Nghĩ lại cậu không thể nói xin lỗi vì hắn nợ cậu nhiều hơn thế, nhưng xét về mặt tình cảm riêng tư thì lần này cậu cần phải xuống nước trước.
“Đừng đụng vào tôi!!!” Hắn hét lớn đẩy mạnh cậu ra.
…