Lớp Học Nam Sinh - Chương 8
Khi nó dừng xe trước nhà, mặc áo vào, nó đã bình tĩnh lại, và nó bắt đầu ám ảnh cặp mắt thảng thốt của cậu bé. Khi nó vào nhà ậm ừ chào gia đình nó, rút vội vào phòng tắm và chà rửa cơ thể nó như sau bao lần trở về trong bẩn thỉu đớn đau, nó vẫn nghĩ về cách nó xử sự với cậu bé, lẽ ra nó phải chìm trong đau đớn và tủi nhục như những lần khác, ngày hôm nay nó còn chịu đựng những trò kinh hoàng hơn, đ** nó còn chịu nhiều con c** hơn, dái nó còn bị buộc hàng chục chiếc giày căng ra đau đớn hơn nhiều những lần khác, nhưng nó vẫn không sao ngừng suy nghĩ về cậu bé và dáng người buông thõng sững sờ khi nó lột chiếc áo khoác ném vào cậu bé.
Lẽ ra nó phải nghĩ đến số phận của nó, nghĩ đến chuyện ngày mai phải chịu đựng những gì nữa, như bao đêm nó trằn trọc lo âu, nhưng không, tất cả những gì nó nghĩ đến là vài phút ở bên cạnh cậu bé ấy, và sự xấu hổ trào dâng khi nó nghĩ, biết đâu, mình đã trách lầm người. Nó biết cậu bé đã từng phải chịu trận như nó, nó biết cậu bé yếu đuối và nhỏ bé ấy đã xức dầu lay tỉnh nó, và mùi dầu gió vẫn còn vương đâu đây. Nó phải căm thù đứa khác, thằng lớp trưởng và những thằng đã tham gia hãm hiếp nó chiều nay, hàng chục con c** dập vào họng, vào đ** nó, tụi nó mới đáng bị thiến, nó đã lầm khi trút giận vào một cậu bé chỉ muốn cứu mạng nó khỏi chết vì trúng gió bên đường, nó có khác gì lũ độc ác kia…
Nó thiếp đi trong hàng đống suy nghĩ ngổn ngang, những giấc mơ đầy da thịt và những âm thanh động dục, quay quắt trong những cơn cương c** và thốn đ**, hai hòn dái thê thảm nhức nhối giữa háng, hai đầu vú chỉ cần khẽ cạ vào áo là sưng rát, cứng người vì những tư thế lủng lẳng giữa trời cả buổi chiều, nhưng đâu đó vẫn có ánh mắt cậu bé xoáy vào nó, như muốn hỏi vì sao? Vì sao? Nó cũng muốn biết vì sao…
Nhưng tỉnh dậy nó lại phải lê bước tới trường, ngày thứ năm, ngày cuối cùng trước khi lên đường đi Đà Lạt, mấy ngày qua dài như cả mấy tháng, nhưng nó phải hiến thân tới cùng, thêm một điều mà ngay cả nó cũng không thể hiểu nổi. Nó có thể xin nghỉ học, hoặc trốn học, mặc kệ chuyện gì xảy đến ra sao thì ra, trước nay nó vẫn sống như thế, cơ thể đau nhức càng thúc giục nó hãy tìm cách thoát thân càng nhanh càng tốt. Nhưng một phần khác trong nó khi nghe giọng cười khanh khách của thằng em nó, nghe ba mẹ giục giã hai đứa nó, nó biết nó phải tiếp tục, có thể không biết lý do nhưng nó sẽ bảo vệ những buổi sáng như thế này, mọi giá, kể cả khi một mình nó là đứa duy nhất chịu đau đớn, những nhục nhã, sợ hãi và lo âu vẫn còn đó, nhưng có thể nó quen rồi, thậm chí nứng c** khi tưởng tượng đến chuyện mình sẽ bị hành hạ ra sao, nhưng nó bất chấp. Tiếp tục căng mình cho chúng hành hạ, vì trước nay nó vẫn cứng đầu.
Và cậu bé… nó đã cố gắng rũ bỏ ánh mắt ấy ra khỏi đầu, nó không muốn nghĩ tới nữa, nó không việc gì phải cảm thấy có lỗi, nó có quá nhiều thứ phải chịu đựng rồi, tạm bỏ cậu bé qua một bên, nó đã chấp nhận theo lao, đến hết ngày chủ nhật, nếu nó chết, là hết. Nếu thằng lớp trưởng không giữ lời buông tha cho nó một thời gian, nó đã chuẩn bị cho mình sẵn cuộc bùng nổ, bất chấp hậu quả, nhưng nó phải bám vào chút niềm tin cuối cùng, và vài ngày còn lại qua địa ngục này, vì tiếng cuời khanh khách của em nó, và ánh mắt muốn đốt cháy đáy tâm hồn sâu thẳm trong nó của cậu bé vẫn còn là người xa lạ kia.
Thằng lớp trưởng không biết có nhận ra những diễn biến trong nó không, nếu nó nghỉ học trốn nhà, liệu thằng lớp trưởng có sai người truy tìm nó không, nó tiếp tục đi học như thế này có phải là trúng kế của hắn không, nhưng dường như hắn không ngạc nhiên khi thấy nó lặng lẽ xách ba lô vào lớp, nhe răng cười vẫy nó lại gần, trên bàn nó đặt sẵn ba chai nước lớn chứa đầy thứ nước vàng đ*c như nước trà.
Trong lớp học yên tĩnh sáng thứ năm, thầy giảng bài, lũ học trò ngoan ngoãn chép bài, thỉnh thoảng rúc rích chuyền giấy, nói chuyện, ăn vụng (con trai cũng ăn vụng không kém con gái), nhìn thoáng qua không có gì lạ. Nhưng gần cuối lớp có đứa học trò cứ cúi gằm mặt, người cứ nhấp nha nhấp nhổm không yên nhưng cố gắng ngồi thu mình lại mỗi khi có giáo viên đi qua hoặc điểm mặt hỏi bài. Thằng nhóc không dám gây chú ý vì nó sợ, nếu nó đứng dậy thì nó sẽ đái trong quần mất.
Vì nó mắc đái lắm rồi. Tụi bạn khốn nạn của nó đem ba chai pet đầy nước đái bắt nó uống, cứ hết một tiết phải tu một hơi đầy. Mùi vị tởm lợm của thứ nước do chính nó thải ra, pha với không ít nước đái của những thằng khác, để qua mấy ngày càng kinh khủng hơn, nó muốn gào lên, vùng chạy khi mở nắp chai ra, nó muốn tạt chai nước đó rồi lao vào thụi những thằng đang đứng xung quanh nó cười đểu cáng, nó muốn tìm một con dao rọc giấy đâm thằng lớp trưởng độc ác đến chết rồi nó tự tử chết theo cho xong. Nhưng bất chấp nó muốn gì, tay nó vẫn tự động đưa chai lên miệng uống ừng ực, rồi cúi gằm mặt trong nhục nhã, người run bần bật khi thứ nước bẩn thỉu đó trôi tuột vào bụng nó, để lại mùi khai nồng đắng chát trong miệng. Một thằng nô lệ đã làm bao chuyện đê hèn, thêm một trò uống nước đái có gì đâu mà phải làm ầm ĩ lên?
Hết một chai thì nó bắt đầu mắc đái, nhưng nó biết nếu nó lên tiếng, tụi nó sẽ làm nhục nó bằng một trò gì đó, bắt nó van xin lạy lục, bắt nó liếm giày liếm dép, bắt nó cởi đồ bò qua háng cả lớp… rồi nếu nó may mắn mới được đi đái đàng hoàng, còn nếu không tụi nó cũng chẳng thương xót gì mà không bắt nó đái ngay tại chỗ cho chiếc quần tây của nó đẫm nước đái bốc mùi khai, hoặc đái lại vào cái chai nó vừa uống cạn để uống tiếp. Nó cố gắng nhắm mắt tập trung vào bài giảng để quên đi cơn mắc đái, quên đi nỗi nhục nhã của một thằng con trai phải uống nước đái công khai trong lớp học. Có trách thì chỉ biết tự trách chính nó, lẽ ra ngay lần đầu tiên bị lột đồ trần truồng giữa lớp, nó đã phải phản kháng mạnh mẽ từ lúc đó, vì một thằng con trai nếu để bị hãm hiếp, thì từ đó đến hết đời chỉ còn là một thằng đĩ đực mà thôi, ai ra lệnh gì cũng phải tuân theo, vì làm gì có thằng nam nhi đại trượng phu nào lại để mấy chục thằng khác nhét c** vào đ**, xuất tinh vào miệng? Sau đó biến thành nô lệ bị hành hạ cưỡng hiếp hết lần này đến lần khác là chuyện đương nhiên, việc uống nước đái chỉ là một mệnh lệnh mới của những đứa nam sinh bằng tuổi nó, nhưng đã là ông chủ của nó từ cái hôm nó để chúng đ* đ** nó hết thằng này đến thằng khác mà không cách gì phản kháng được.
Nó định lẻn đi đái trong giờ ra chơi, lúc mấy thằng đầu sỏ đi họp cán sự, nhưng lũ bạn khốn nạn biết nó sẽ mắc đến phát điên, cứ bắt nó nhấp tiếp hàng ngụm nước đái cả buổi, đến khi chuông reo thì bụng nó óc ách, bóng đái nó căng lên, c** nó sẵn sàng phun nước đái bất cứ lúc nào. Nó nhấp nhổm chịu trận trong yên lặng, tụi kia cũng chơi trò mèo vờn chuột với nó để xem đến lúc nào thì nó phải đầu hàng vì không thể chịu nổi nữa, phải van xin được đi đái.
Họa vô đơn chí, lẽ ra nó phải xin xỏ ngay trong giờ ra chơi. Khi vào lớp nó nhận ra nó ngu ngốc thế nào khi cơn mắc đái chiếm hết tâm trí nó, những đứa bên cạnh còn làm tiếng xi đái xì xì xì… khiến nó không thể chịu đựng được, người nhấp nhổm quăng quật oằn oại, hai hòn dài vẫn còn nhức nhối bị nó cố tình ngồi đè lên, khép chặt chân, nén chặt xuống cùng con c** đáng thương. Nó biết nín đái sẽ bể bàng quang mà chết nhưng nó không thể quỳ xuống xin xỏ tụi nó, nó không muốn chịu nỗi nhục nhã ghê tởm khi phải đái ra rồi uống vào lúc này. Nhưng khi thầy bắt đầu tiết học bằng việc trả bài miệng, sự nhấp nhổm của nó đã bắt trúng ánh mắt thầy và thầy chỉ ngón tay ác nghiệt gọi nó lên bảng.
Tiếng cười rộ lên xung quanh nó khiến tai nó ù đi, mắt nó mờ đặc. Không thuộc bài đã đành, có tâm trí đâu mà tụng kinh bài học, nhưng mỗi bước lên bảng là một bước đi trong cực hình, c** dái bóng đái của nó nhói lên theo mỗi bước đòi được xả ra ngay giữa lớp. Nhìn mặt nó nhăn nhó khó coi, tay run run ôm tập đè chặt trước đũng quần, dáng đi ưỡn ẹo dặt dẹo, thầy chắc không khỏi cảm thấy quái gở. Nó đặt tập lên bàn giáo viên mà chắc mẩm phen này một là đái ra quần trước lớp, trước mặt thầy, hai là ăn trứng ngỗng. Hỏi một câu, thấy nó ậm ừ “thưa thầy…” cả buổi rồi vẫn đứng dặt dẹo, mồ hôi chảy ròng ròng, imre nhìn thầy ngân ngấn nước mắt, nét mặt thê thảm chưa từng thấy, thầy hỏi: “Em có học bài không?” Nó nuốt nước bọt vừa định trả lời thì…
RẦM! Nó giật bắn mình, thầy cũng nhìn về hướng tiếng động. Thằng đội trưởng bóng rổ vừa dập một cánh cửa sổ, nhìn thấy ánh mắt thầy nghiêm khắc vội vàng đứng lên “Em xin lỗi thầy, lỡ tay đóng cừa mạnh quá!” nghe ngoan ngoãn hiền lành hết sức. Nhưng dĩ nhiên tụi nó đang tìm cách khiến nó giật mình đái phứa ra giữa lớp, thằng đội trưởng bóng rổ nhanh trí nghĩ ra cách này. Một màn kịch hoàn hảo.
Thầy vẫy tay cho nó ngồi xuống rồi nhìn qua thằng bé đang trả bải, thì thấy nó đã khụy xuống đất, tay bụm hạ bộ, gập người run rẩy. Thầy lo lắng hỏi: “Em bị gì vậy?” Lúc này nó đã giàn giụa nước mắt, nó nấc lên trong nhục nhã, nước đái đã trào ra từ lỗ tiểu của nó, bắt đầu thấm ướt đũng quần, nó không thể kìm nén được nữa: “Em mắc tiểu quá thầy ơi, xin thầy cho em ra ngoài.” Rồi, trong một phút bất cần, trái ngược với cảnh phải răm rắp nghe lệnh từ mấy tháng nay, nó vùng dậy chạy vụt ra ngoài.
Thầy sững người một lúc rồi cười nhưng ánh mắt lộ vẻ khó xử, “Mấy em ra chơi thì phải lo đi vệ sinh tử tế chứ, để như bạn là không được, về sức khỏe cũng không phải là thói quen tốt.” Rồi chậc lưỡi, thầy gọi đứa khác lên trả bài. Thằng lớp trưởng và tụi lâu la sau khi thót tim vì diễn biến ngoài kịch bản, lần này chơi liều mạng trước mặt thầy, giờ thì đau đầu suy nghĩ, thằng chó kia chạy đi mất rồi, nó bỏ trốn luôn thì làm sao kiểm soát được nó đây, còn bao nhiêu thứ phải làm trong ngày hôm nay với nó…
Thằng lớp trưởng định giơ tay xin thầy cho ra xem “bạn kia có sao không” nhưng nghĩ lại lại thôi, tốt nhất nên chờ xem thầy có sai đứa nào đi xem tình hình, nếu lâu quá nó không trở lại hãy tính tiếp, trường tuy mở cửa học sinh ra vào tự do vì giờ giấc khác nhau, nhưng giờ này đang giờ học, bảo vệ chắc cũng không để lọt đứa nào thất thểu không cặp vở ra ngoài. Thằng lớp trưởng tự rủa mình đã làm quá, thà cứ cho nó đi đái đi cho xong. Nhưng việc nó bỏ chạy như thế cũng đáng bị trừng phạt lắm. Thằng chó đẻ dám bật cương như thế, phải đè bẹp nó nhanh chóng, thằng lớp trưởng vừa nghĩ vừa ngóng ra ngoài cửa, tự nhiên bật cười, cái thằng, đẹp trai mà ngu quá, để bị đè đầu cưỡi cổ uống nước đái đến són ra quần.
Thầy đúng theo thằng lớp trưởng dự đoán, sai thằng nhóc vừa trả bài xong đi vào toalét xem tình hình thằng chó kia thế nào, vụ này chắc trở thành một sự tích để thầy cà kê dê ngỗng kể chuyện lan man trong lúc giảng bài. Thầy ơi nếu thầy biết tại sao nó mắc đái thì… Không biết thằng nhóc có dẫn nổi thằng chó về lớp không, thằng lớp trưởng vừa nhắn tin cho thằng nô lệ vừa tự hỏi, nó có sợ mình tới mức riu ríu quay về không nhỉ, mình dạy dỗ nó kỹ lắm rồi, “May dai xong thi quay ve lop hoc mau len, tao khong noi toi lan thu hai dau.”
Cái quyền lực phủ đầu của thằng lớp trưởng không đến từ sức mạnh cơ bắp hay quyền thế của cải, mà nó biết, đến từ sự độc ác thẳng tay và đầu óc nham hiểm của nó. Buộc những thằng bé khỏe mạnh to con răm rắp nghe lời, đẩy hai anh em ruột vào cảnh đ* nhau trong nhục nhã, thằng lớp trưởng không từ thủ đoạn thú tính nào để đạt được thứ nó muốn, nhưng nó biết dùng người và ban thưởng cũng khôn ngoan như khi trừng phạt, nên hiếm kẻ dám phản bội nó, càng hiếm đứa dám chống lại. Nó tự vỗ ngực xưng mình là quân tử nhưng chỉ với chiến hữu, còn với những đứa nó cho là cặn bã thấp hèn thì nó sẵn sàng nuốt lời, nên thằng chó đẻ kia, mày không chịu vác c** về đây trưa nay tao sẽ đè em trai mày ra cho cả lũ thông đ** tới khuya, rồi bắt mày kề mõm vào đ** em trai mày mà liếm láp cho hết tinh dịch của tụi tao, rồi tao cho mày đ* nó luôn cho sướng, thằng lớp trưởng tự nhủ.
Nhưng nó chưa cần phải làm thằng tiểu nhân nuốt lời, vì hai thằng con trai đã bước vào lớp, thằng đi sau đầu cúi gằm, dáng đi đã trở lại bình thường (người bình thường nếu vừa bị đ* tét đ** chiều hôm qua, hôm nay chắc lết không nổi, nhưng thằng chó đẻ đã quen rồi, có lúc nào nó bước đi mà trên người nó không có chỗ thốn đau). Nó lẳng lặng mang tập về chỗ ngồi sau khi thầy thấy tội nghiệp tha cho nó lần sau lên bảng trả nợ, chắc thầy nghĩ nó cũng mắc cỡ rồi nên suỵt cả lớp im lặng làm bài. Giá như thầy biết đối với cái lớp này, thằng bé chẳng còn gì để mắc cỡ…
đ* mẹ mày thằng chó, mày dám nhảy đổng lên như chó trước mặt thầy vậy hả con. Nếu mày mắc đái thì mày phải đái ra đó, ai cho phép mày đi toalét mà không xin phép??? Hết giờ học, sau khi bị bắt uống cạn chai nước đái cuối cùng, thằng bé đáng thương bị bẻ quặt tay ra sau, xé phanh ngực áo và hai đầu vú đỏ hỏn bị hai bàn tay thằng lớp trưởng xoắn tít kéo ngoắt lên, oằn oại van xin được tha lỗi. Nó được giải phóng khỏi cả lít nước đái trong bụng mà không phải uống vào lại, thì giờ đây nó biết nó phải chịu trận. “Tha gì mà tha, thằng nô lệ chó đẻ vẫn chưa biết điều, làm xấu mặt cả lớp, tao đã định tha cho không bóp dái mày hôm nay để dành mai đi chơi cho hồng hào săn chắc lại, nhưng mày chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà.”
Thế là một đám học trò xếp hàng, hầu như cả lớp chưa về vì muốn mục kích kết cục của màn “em mắc tiểu” lúc nãy, và cả lũ chờ để được lần lượt bước qua trước mặt thằng nhóc, quần tuột xuống mắt cá trưng ra con c** đang đeo lủng lẳng một chiếc điện thoại di động dưới hai hòn dái đỏ hỏn bóng lưỡng, ưỡn người cong lên, ngực trần đẫm mồ hôi căng hết cơ bắp chờ đợi, cơ thể trần truồng nín thở chờ đợi sự trừng phạt đau đớn từ “tập thể lớp”.
Chách! Một cú búng dái làm nó hộc lên, giãy giụa trong gọng kìm của mấy thằng đang khống chế nó. Mày cứ giãy được bao lâu thì giãy, thằng lớp trưởng cười thầm. Mỗi đứa mười lăm giây, cứ nhắm hạ bộ nó muốn làm gì thì làm. Pặc pặc pặc. tách tách tách. Búng chanh chách. Bóp xoắn chặt. Vò xoành xoạch. Vỗ phành phạch. Đầu c**. Thân c**. Gốc c**. Một hòn. Hai hòn. Dái nó bẹp lép. c** nó mềm oặt. Nó gào thét, la hét, quẫy đạp, giẫy giụa, cơ thể co giật căng cứng sùi bọt mép và, như bao lần, mọi cố gắng đều vô ích, nó xụi lơ xuôi người chấp nhận thành cái bao cát cho người ta hành hạ, coi như c** dái nó toi đời, nó sẽ thành thằng thái giám mất giống. Dái nó sưng tấy. c** nó nát bấy. Bọt mép đã chảy thành dòng ướt đẫm ngực nó. Tiếng gào thét chỉ còn rên rỉ trong họng, hai mắt mờ đi vì đau và vì nước mắt. Thế mà tụi nó còn độc địa gọi vào di động nó cho hạ bộ nó rung bần bật theo tiếng nhạc “cho vui.” Bản nhạc chuông tụi nó cài “Sexy and I know it” để chế nhạo nó cứ vang lên một cách độc địa. Nó sexy và nó work out, để làm gì chứ, để có body cho tụi nó nhào vào búng dái bóp cu. Lúc khúc nhạc “wiggle wiggle wiggle wiggle yeah” vang lên là lúc cơ thể nó bị những thằng phía sau hẩy tới trước, c** tung tẩy theo nhạc, phơi ra cho những bàn tay độc địa tha hồ bóp nặn, cặp mông phía sau cũng bị vỗ chan chát.
Có thằng kéo lớp da bìu của nó ra hết cỡ, rồi chặt ngón tay xuống pặc một cái, da thọt vào dái đau thấu trời. Có thằng nặn c** nó để đầu c** lộ ra hết cỡ, rồi nhằm lỗ tiểu nó mà búng: trò này hơi ngu, lỡ nó phọt nước đái ra thì bẩn tay ráng chịu; nhưng nhìn cả người nó rúm ró, bụng hóp lại lộ hết cơ bắp dưới lớp mồ hôi ướt đẫm, đang bị hành hạ mà cũng sexy như đĩ. Có thằng nắm dái nó kéo ra nặn thành hai hòn bóng lưỡng đỏ au trên nắm tay rồi dùng tay kia xòe ra đè xuống chà chà xoa xoa vỗ vỗ, nó chỉ biết run bắn người thở dốc nghẹn tiếng rên la, hai chân như bị liệt, người tê bại chỉ còn biết cơn đau nơi hạ bộ. Đến lúc nó sắp ngất xỉu – không biết lần thứ bao nhiêu nó ngất đi trong vòng vây của lũ thú tính này – thì hàng dài cũng dứt, khi được buông ra, nó sụp xuống co giật trên sàn, tay muốn ôm hạ bộ nhưng quá đau đớn không thể chạm vào, chân muốn khép lại cho kín đáo nhưng hạ bộ sưng to đành dạng háng ra lõa lồ.
Thảy nó nằm sóng xoài cuối lớp, trần truồng và ướt đẫm mồ hôi, hạ bộ bị cả lớp vầy vò đến tái tê mất hết cảm giác, đến nỗi dòng nước đái, do c** nó đã xụi lơ không kìm giữ được, cứ từ từ chảy ra loang khắp mặt đất chỗ nó nằm mà nó vẫn chỉ thoi thóp trong vũng nước đái ướt đẫm, không cựa mình nổi. Nó nghe loáng thoáng phổ biến những nội quy đi chơi gì đó, rồi tiếng vỗ tay, tiếng phân công, tiếng ồn ào trong khi nó vẫn nằm đó, không ai thèm đếm xỉa quan tâm, không ai thèm xức cho nó chút dầu gió… Ác quá, sao lũ chúng mày càng ngày càng ác độc với tao như thế, nhiều đứa trong bọn mày đã từng là bạn tao, nhiều đứa trong bọn mày tao chưa từng đ*ng chạm, nhiều đứa trong bọn mày tao đã từng lên tiếng bảo vệ. Vậy mà tất cả chì chầu chực thừa cơ nhảy vào xâu xé như một bầy kền kền, như một lũ linh cẩu, thằng tay búng dái tao, thằng tay bóp c** tao, làm những trò man rợ để tao mất giống…
Cuối cùng thì lớp cũng tản đi, chỉ còn lại vài đứa tụm với thằng lớp trưởng ngồi xem lại những đoạn phim mới vừa quay cảnh thằng bé đứng cong người cho cả lớp búng dái; canh thằng bé, giờ đã mặc lại quần áo, xách nước và giẻ lau làm vệ sinh sạch sẽ vũng nước đái nó để té ra cuối lớp. Dáng bộ thất thểu, bước đi cà nhắc vì cơn đau thốn nơi giữa háng, nó lặng lẽ chùi rửa, cảm ơn trời vì cuối cùng thằng lớp trưởng cũng tỏ chút lòng thương hại, nó may mắn không phải uống thêm nước đái. Nếu vào một ngày xui xẻo, nó sẽ phải quỳ mọp dưới sàn mà liếm cho sạch vũng nước đái từ chính con c** oan nghiệt của nó đái ra. Vì trời đã quá trưa nên thằng lớp trưởng cho nó dọn dẹp xong rồi nhanh chóng đi lấy xe ra về.
Về đâu? Nó rụng rời khi thấy cả bọn theo nó đạp xe về nhà nó. Nó nhìn thằng lớp trưởng với ánh mắt van lơn, “Xin mấy anh tha cho em, cho em nghỉ mệt chiều nay, em đuối lắm rồi, đừng theo em… về nhà em… xin đừng… làm ơn.”
Thằng lớp trưởng cười khẩy, “Sao, tụi tao là bạn cùng lớp tới chơi nhà mày chút không được hả? Mày đuối là lỗi tại mày, rượu mời không uống muốn uống rượu phạt. Hôm nay tụi tao chỉ định chơi mày nhẹ nhẹ thôi, cho mày có sức mai đi chơi. Tại mày mà ra nông nỗi, còn trách ai.”
Phải rồi, nó còn có thể trách ai được, tụi nó cứ đổ mọi tội lỗi lên đầu nó để tìm thêm cớ trừng phạt hành hạ. Tự nhấp đ** nó vào một con c** nào đó không đủ nhanh? Phạt. c** nó lúc bị đ* liên hồi đến mức cương cứng ngỏng lên không đủ cao? Phạt. Không bú được c** của chính nó? Phạt. Một lần xuất tinh phọt ra không đủ mười cú? Phạt. Tự búng dái mình đau quá xin tha khi chưa đủ trăm cái? Phạt. Thế thì không chịu đái ra giữa lớp trước mặt thầy, không chịu quỳ lạy van xin chỉ để được đi toalét, không chịu uống chính thứ nước đái đã được tái chế vài lần trong cơ thể nó tuôn ra? Phạt, phạt, phạt tới dập dái mới thôi. Lỗi của nó hết, một thằng nô lệ không biết vâng lệnh.
Cả bọn tấp vào quán cơm, nó nhai uể oải, ám ảnh ba chai nước đái hồi sáng đến lợm giọng, bụng buồn nôn nhưng vẫn phải cố nuốt vào. Còn thứ gì dơ bẩn hơn mà tụi nó chưa bắt nó ăn, uống, liếm láp, mút mát? Buổi trưa thường ngày từ khi hai anh em nó biết tự đạp xe đi học, ba mẹ nó không về nhà, mẹ nó nấu cơm sẵn hoặc hai đứa tìm gì ăn ngoài đường. Hai đứa học trái buổi cũng ít khi ăn cơm chung, nhưng em nó ngoan hơn, ăn cơm nhà chứ ít khi lông bông ngoài đường. Em nó học chính khóa buổi chiều, nó biết không cản nổi tụi bạn nó xông vào nhà nó, chỉ biết cầu trời trưa nay em nó ăn cơm rồi đi học sớm. Nó không biết em nó có từng gặp thằng nào trong lũ khốn này chưa, nó không hề muốn rước chúng về nhà để giới thiệu cho em nó.
Nhà cửa vắng tanh yên tĩnh. Nó thở phào được một giây rồi tim lại đập thình thịch. Nó đã rước tụi bạn khốn nạn của nó về nhà. Nó không tin tụi nó có ý định hành hạ nó ngay trong nhà nó, nhưng có gì mà chúng chưa dám làm. Thằng lớp trưởng nhìn quanh, cười cười: “Về nhà rồi thì đi tắm cho sạch đi thằng chó, đừng có đóng cửa phòng tắm làm gì, ở nhà thì có gì mà phải mắc cỡ, khỏi cần mặc đồ luôn, từ giờ tới chiều mày ở truồng được rồi.” Nó lặng lẽ cởi đồ bỏ vào thau, nếu ai trong nhà tinh ý sẽ không bao giờ thấy quần lót nó giặt chung với đồng phục đi học, vì về đến nhà nó mới được mặc quần lót nâng hai hòn bi tội nghiệp của nó khỏi xệ dài vì bao thứ treo vào lủng lẳng trong trường. Nhưng hôm nay ngay cả ở nhà nó cũng phải tồng ngồng.
Thằng lớp trưởng sai đồng bọn xếp gọn xe trong sân, đóng cổng, đóng cửa, khóa chốt, hài lòng vì cuối cùng hôm nay nó cũng có chút may mắn. Ban đầu thằng lớp trưởng chỉ định đi cùng thằng bé về nhà để nó són đái ra quần chơi thôi, gặp ai thì gặp, tiện thể đưa nó vài thứ “đồ đạc” để nó cho vào balô ngày mai lên đường, rồi đem nó đi chỗ khác hành sự. Nhưng nhà không có ai, xung quanh khu phố kín cổng cao tường đi hết cả, nó quyết định chơi thằng nhóc tăng cuối trước khi lên đường ngay tại gia luôn cho tiện. Tiếng chuông cửa vang đến tận phòng thằng nhóc, thừa thời gian để phi tang tẩu tán, rồi bịa chuyện “ban cán sự” giả vờ “đến thăm nhà”.
Thằng nhóc kỳ cọ rửa ráy mà đầu óc cứ váng vất. Nó thừa hiểu có tắm sạch thì sau vài tiếng có khi nó lại còn bẩn hơn chó. Nhưng trong vô thức nó vẫn đánh răng súc miệng, banh đ** ra xịt nước vào súc rửa, chà rửa hạ bộ hồng hào sạch sẽ và cạo hết lông măng lún phút. Nó biết nghĩa vụ của một thằng nô lệ là phải hiến thân sạch sẽ cho chủ nhân bày trò tiêu khiển. Nó lắc người giũ nước như một con chó rồi trần truồng bước ra khỏi phòng tắm. Thằng lớp trưởng ra lệnh cho nó đứng một góc tự liếm láp cho khô người trước khi leo lên giường nằm ngửa ra, nó ngoan ngoãn làm theo, chỉ mong có ai đó về nhà. Ba mẹ nó xong việc về sớm, hay có người tới thu tiền điện, hay em nó tan học trốn tiết gì đó… Không, không, không, không phải em trai nó, không được phép bén mảng về nhà giờ này. Làm ơn, một người lớn nào đó bấm chuông gọi cửa, cứu nó không phải chịu trận chiều nay.
Có 4 đứa khác đi theo thằng lớp trưởng. Tụi nó phân công nhau 2 đứa ngồi dưới phòng khách xem phim, chơi game, canh cửa, còn 2 đứa làm phụ tá cho thằng lớp trưởng trên phòng nó, cứ thay phiên nhau để đứa nào cũng được xử nó, khỏi sợ mất phần. Loay hoay ít phút, thằng bé đã bị trói dang tay banh chân trên chiếc giường của chính nó, ngửa mình trần trụi, con c** trắng hồng còn mờ dấu vết cuộc “hội đồng” lúc trưa nằm phơi phập phồng trên hai hòn dái sưng tấy đỏ hỏn. Căn nhà này, căn phòng này vốn là chốn nương náu cuối cùng của nó, nay lại cũng biến thành một nơi nữa chứng kiến nỗi đau đớn nhục nhã của thằng bé nô lệ. Trong căn phòng này nó đã từng cởi truồng thủ dâm chat sex, nhưng chưa ai trực tiếp làm nhục nó tại đây. Trên chiếc giường này nhiều đêm nó giật mình vì những cơn mơ đầy dục tính, nay nó sắp trải qua một cơn ác mộng ngoài đời. Nó ráng ngước đầu lên xem bọn nó làm gì: thằng thì lục lọi tủ đồ của nó, thằng thì bật máy tính, bày biện camera, một mớ chai lọ, thằng lớp trưởng thì một tay cầm gì đó như cây nến, một tay cầm một chiếc hộp quẹt…
Hôm nay kế hoạch chính là đưa cho mày mấy thứ đồ để mai xách đi Đà Lạt, thằng lớp trưởng vừa nói vừa giơ một bịch nylon đen, “đừng mở ra xem làm gì, lên đó mới được đ*ng đến, mày làm mất món gì trong này là tao xử mày món đó nghe chưa?” Thằng bé khẽ “Dạ nghe rõ” trong khi nhìn cái bịch, lo lắng tự hỏi trong đó lại thêm những dụng cụ tra tấn gì. Một con c** giả sần sùi gai góc nắc vào họng nó, lắp vào đ** nó còn chưa đủ sao?
Tao biết là không cần phải trói mày lại, nếu tao ra lệnh mày cũng phải nằm im ngoan ngoãn chịu trận, phải không thằng chó? Nhưng để dễ quay phim và dễ để mày giãy giụa la hét tự do, tạm thời trói mày đã, khi nào mày quen rồi thì lần sau không phải chịu trói nữa. Ba đứa cởi trần, đeo ba cái mặt nạ Tây Du Ký, rồi đội trên đầu nó một cái mũ Tam Tạng, clip bệnh hoạn nó sắp đóng vai chính lấy chủ đề “Đệ tử chơi sư phụ” bắt đầu. Nó được lệnh nằm chịu trận, đầu óc phải nghĩ tới những thứ khiêu dâm để giữ c** cương cứng, nếu la hét quá to sẽ bị nhét con c** giả vào mồm, dĩ nhiên cứ thoải mái rên rỉ van xin nhưng dĩ nhiên sẽ không được tha trước khi tụi nó thỏa mãn.
Tụi nó xoa bôi trơn c** nó và mặc cho nó đau đớn oằn oại, sục cho cương lên. Cây nến vừa thắp lên được thằng lớp trưởng huơ trên người nó bằng một tay, tay kia cầm con c** nó giữ đứng thẳng, ánh mắt nó trở nên hoảng sợ khi nó hiểu ra cây nến đó dùng để làm gì, nó vừa lắp bắp định van xin thì giọt sáp đầu tiên rơi thẳng vào lỗ tiểu của nó. Nó ré lên như chưa từng ré, xé tan bầu không khí ngột ngạt chờ đợi: nạn nhân đã chính thức bị tra tấn. Tiếng nhạc lounge – thằng nào bật trên máy tính của nó, lúc này webcam hiện hình thằng bé đang trần truồng nằm ngửa giữa ba thằng đeo mặt nạ – lấp bớt một phần tiếng ré nhưng thằng lớp trưởng vẫn cẩn thận ra lệnh đóng kín cửa, kéo kín rèm.
Thằng lớp trưởng cho sáp nhỏ giọt khắp nơi trên dương vật thằng bé, lúc này có cố gắng cách mấy cũng không thể giữ cho c** cương lên được, chỉ biết nhắm mắt rên la, hai tay nắm chặt, hai chân quíu lại, người oằn oại cong cớn vì cơn đau từ trò hành hạ mới. Chuyển từ c** xuống bìu dái, tiếng rên la của nó càng thảm thiết hơn. Sáp mới nhỏ trên da nóng bỏng, nhiều giọt liên tiếp nhỏ trên khu vực nhạy cảm (mấy ngày nay đã bị tra tấn đến nát bấy) của nó, cảm giác đau đớn khổ sở không gì bằng, nhưng không chỉ có thế.
Thấy c** nó xìu xuống, thằng lớp trưởng sai gỡ một tay nó ra, bắt nó luồn tay dưới lưng xuống đ** mà thọc ngón tay vào ngoáy để kích thích c** cho cương lên, nhắc nó đừng quên một nghĩa vụ của nô lệ: không được để c** mềm đi khi chủ nhân đang sử dụng. Một ngón không ăn thua, hai ngón không ăn thua, phải đến ngón thứ ba nó mới bắt đầu tìm được chỗ ấn vào cho c** nó cương lên trở lại. Người run rẩy vì cơn đau bên ngoài và cơn nứng bên trong, cong người theo từng giọt sáp hay cong người theo từng ngón tay ngoáy tít, nó bẳt đầu thấy sướng, đau lắm, nhục lắm, nhưng đ** nó sướng như đĩ.
Dái nó dần dần phủ đầy sáp, cảm giác bị bao bọc bởi sáp khô âm ấm rất lạ lùng. Rồi một giọt rơi trên vú nó, và tiếng thét lại vang lên. Ngực nó, bụng nó, sáp nến nhỏ giọt khắp nơi và tiếng hét của nó vang lên thành một chuỗi dài rên rỉ khóc la đau đớn. Khi thấy nó bắt đầu tê tái, người đã đầy sáp, tiếng rên tắt dần ư ử trong họng, thằng lớp trưởng bắt đầu để ngọn đèn cầy ngay trên con c** đang dựng đứng và sáp cứ tuôn chảy ngay trên lỗ tiểu của nó, để tiếng la hét lại bắt đầu vang lên, kèm theo bao lời van xin được buông tha, nhưng sáp cứ tiếp tục chảy xuống đầu c**, phủ kín thân c**, rồi đọng dần ở gốc c** bao phủ cả con c** đang vẫn phải cương cứng của nó, trông như một chiếc đèn cầy cắm giữa háng nó.
Khi thằng lớp trưởng đã hài lòng về tác phẩm nghệ thuật của mình, tụi nó rút tay nó ra khỏi đ**, bắt nó cầm cây nến tự nhỏ tiếp lên người, chụp hình rồi cho nó xem cảnh thằng bé đang nhăn nhó khổ sở với một trụ sáp dựng cao giữa háng nhưng tay vẫn đều đặn rê cây đèn cầy để sáp phủ khắp người. Nó gần ngất xỉu vì trò man rợ này, nhưng thằng lớp trưởng còn muốn thử nghiệm nhiều trò khác, không đánh đập, thậm chí không mạnh tay nhưng cũng đau đớn không kém cuộc búng dái hội đồng trưa nay, và nó phải tiếp tục đón nhận…
Lúc chịu rưới sáp nóng lên người đau mười thì lúc gỡ ra cũng đau đến bảy tám. Ba thằng xúm vào lúi húi cào gỡ bằng sạch, nhưng dĩ nhiên không đếm xỉa tới hạ bộ mỏng manh nhức nhối của nó, cứ tranh nhau cào cấu, thản nhiên bình phẩm, bàn luận xem nếu nó còn lông mu thì bứt ra có đau hơn không, vì lâu nay nó bị cạo sạch sẽ láng o nên trừ hôm đầu tiên chẳng bao giờ chơi trò bứt lông được. Tưởng tượng cảnh lớp sáp dày bứt đứt từng sợi lông c** nó, nó thật sự biết ơn tụi khốn nạn đã cạo nó ngay từ ngày đầu làm nô lệ. Từ ngực xuống bụng rồi c** đến dái lớp da trần trụi bóng lưỡng của nó ửng đỏ một màu vì sáp nóng, xung quanh lấm tấm như vết muỗi đốt do những giọt lẻ tẻ vương vãi. Một lần này đủ đã tởn tới già, nhưng nó biết như bao trò khác, nó sẽ làm quen nhanh chóng khi tụi nó tiếp tục nhiều lần sau.
Rồi đột nhiên dái nó lạnh ngắt thấu đến óc. Tụi nó tiếp tục trò mới ngay trên làn da còn ấm nóng của nó, lấy nước đá chườm dái, chườm c**, xoa khắp người nó, cơn nóng bỏng thay bằng cơn buốt giá không làm nó đau nhưng vẫn khiến nó xuýt xoa vì cảm giác khó chịu. Tụi nó đặc biệt quan tâm đến bìu dái nó, xoa vuốt chườm đá đến khi săn lại, teo đi co rúm như dái một thằng nhóc tiểu học, tím tái vì lạnh, c** nó cũng không khá hơn khi đang cương cứng nhểu nhớt bị lạnh “teo chim.” Nó thấy ghê tởm chính nó khi chưa gì đã muốn được xả hàng, hai cái trứng dái khốn nạn của nó bị hành hạ cả ngày mà vẫn sản xuất được tinh? Nó là thứ đĩ điếm gì mà chỉ cần kích thích là nứng c**?
c** dái đã teo nhách, nhưng đá vẫn còn. Thế là thằng lớp trưởng nhét ngay một cục vào đ** nó, “Chỉ tan trong đ**, không chảy nước trên cu”, thằng lớp trường pha trò trong tiếng cười nịnh nọt của hai đứa kia. Nó nhắm mắt rít lên vì cảm giác lạnh buốt trong đ** bắt đầu lên đến óc, hết nóng đến lạnh, ai mà không phát điên? Trong sự nhục nhã của nó, khi cục đá bắt đầu tan ra, nước chảy từ trong đ** bắt đầu loang ra nệm, nó van xin thằng lớp trưởng làm ơn cho nó rặn ra, vì cơn buốt giá từ một viên nước đá tưởng như tầm thường lại khiến nó không chịu nổi. Thằng lớp trưởng cũng không chắc để đá lạnh lâu trong đ** có gây chết người không, nên cho nó rặn viên đá ra, nhưng dĩ nhiên nó phải ngậm lại trong miệng, nhai cho tan hẳn rồi nuốt. Thằng bé thở phào, thà nuốt một thứ lấy ra từ đ** nó còn hơn chịu đựng cảm giác buốt giá trong đ**. Và nó nhục nhã nhận ra đ** nó bắt đầu thèm một thứ gì âm ấm, như… một con c** trám vào chẳng hạn. Con c** phản chủ giật giật, từ từ cương lên vì dục vọng, trong lúc tụi nó chuẩn bị qua màn.
Thấy c** nó tự dưng cửng lên, thằng lớp trưởng vuốt vuốt rồi cười, đoán được tại sao thằng này lại nứng, “đ** mày bị lạnh nên giờ thèm c** hả thằng đĩ chó, chờ chút tụi tao cho mày toại nguyện”. Vậy là hôm nay không thoát cảnh bị đ*. “Tụi bay chơi trò này phải cẩn thận, dính vô c** rát ráng chịu.” Thằng lớp trưởng dặn hai thằng lâu la đang cởi quần tròng bao cao su vô c**, hai thằng này thực ra cũng đâu thích bày trò làm gì, chỉ muốn chơi không bao cho sướng, nhưng có cơ hội đ*, lại không nên trái ý thằng lớp trưởng, cẩn thận đừng để dính thôi. Tụi nó lúi húi bôi gì đó phía ngoài bao trong khi thằng lớp trưởng cầm camera quay, rồi gỡ hai chân thằng nhỏ chổng ngược đ** nó lên trời. Thằng bé hoang mang, đ* đ** thì có gì mà phải đeo bao cao su, tụi nó toàn cởi trần đi mưa mà. Nhưng khi con c** đầu tiên nhấp được vài cái vào lỗ đ** vẫn còn lành lạnh của nó thì nó gào lên, nhận ra tụi nó đã làm gì.
Một đứa bôi kem đánh răng, một đứa bôi gel rửa tay, thi nhau nắc xem đứa nào khiến nó gào to hơn. Chỉ là những thứ nhu yếu phẩm rất bình thường nhưng khi bị đưa vào chỗ kín thì rát bỏng kinh hoàng. Nước mắt nước mũi giàn giụa, nó lạc giọng gào thét xin tha, bên trong lỗ đ** nó đã mỏng manh nhạy cảm đáng thương lắm rồi, bao nhiêu con c** và bao nhiêu tinh dịch còn chưa đủ sao còn bày ra trò này. “Dạo này thấy mày bị đ* sướng quá, chỉ biết rên rỉ chứ không gào thét như hồi xưa, tụi tao tìm cách để mày tận hưởng cảm giác bị hãm hiếp một cách trọn vẹn hơn.” Thằng lớp trưởng vừa nói vừa cười hí hí. Có đứa khi đ* thích bot rên rỉ như đĩ, nhưng nó thì thích bot phải la hét vang trời mới nứng, giờ đây bị chơi quá nhiều, ngay cả khi bị những con c** khổng lồ như của thằng đội trưởng tra vào đ**, thằng chó cũng chỉ hực lên rồi thôi, phải làm cho đ** nó đau rát như ngày đầu bị phá trinh thì nó mới thét lên được.
Khi cơn bỏng rát của kem đánh răng vừa lui thì gel rửa tay ngập tràn đ** nó, nó gào khóc thật sự, nếu chỉ bị đ* thôi thì nó nào có thê thảm đến thế này, biết là vô ích nhưng nó vẫn phải gào xin, biết đâu tụi nó động lòng. Hai thằng thay phiên dập xuống lỗ đ** hướng thiên của nó, thành lỗ đ** ửng đỏ bỏng rát, tiếng gào thét rên la càng khiến tụi nó hăng máu, những phút cuối sắp lên đỉnh, tụi nó rủt ra bôi thêm dầu gội đầu ngoài bao, rồi cùng ôm nhau làm điểm tựa chơi đôi dập cùng lúc hai c** vào lỗ đ** bấy nhầy đến sủi bọt, xuất tinh mạnh mẽ đến mức nếu không có hai cái bao chặn lại chắc tinh dịch trong đ** nó sẽ trào ngược lên miệng nó mất.
Thả ra thì nó rớt phịch xuống giường, mặc kệ hỗn hợp đang trào ra từ đ** nó xuống nệm giường, nó khóc nức nở, lỗ đ** nó đâu phải là thứ để tụi nó bày trò nghịch phá như vậy, còn gì là người? Gỡ nó ra bắt nó vào toalét xịt nước rửa đ** cho sạch, nó sụp xuống sàn ôm chân tụi nó, van xin được tha, van xin được nghỉ, nguầy nguậy không đi. Thằng lớp trưởng lần này không dọa dẫm gì tốn sức, chỉ đá một cú vào ngay hạ bộ khiến nó gập người sùi bọt mép im miệng rồi sai hai thằng lôi nó đi làm vệ sinh. Càng lúc càng không biết nghe lời, thằng lớp trưởng không hài lòng, phải trừng phạt thêm nữa, nhưng trước tiên là dằn mặt nó đã.
Khi nó bị lôi trở lại hiện trường thì thấy thằng lớp trưởng đang săm soi tấm hình nó chụp với em nó, nó thót tim nghĩ lại, trò van xin không vâng lời lúc nãy rõ là tội lỗi, nó quỳ gối ở đó lắp bắp xin lỗi, lỗ đ** đã bớt đau rát, nó cũng tỉnh táo lại và nhận ra cơn đau đã khiến nó làm phật ý thằng lớp trưởng. Thằng lớp trưởng khoát tay ra hiệu cho nó nhìn lên giường, giữa nệm vun lên một đống quần lót. Thì ra tụi nó lục lọi tìm quần lót của nó… để làm gì? Nhưng khoan, nó không có nhiều sịp đến thế, sịp nó toàn màu đen vì những thứ jockstrap lọt khe túi c** đủ màu tụi nó bắt nó mặc nó đã giấu đi, sợ người nhà phát hiện, còn ở đây có sịp đỏ, sịp xanh, không lẽ…
Hôm nay mày cãi lệnh tụi tao hơi nhiều, tao định chờ em mày về rồi hiếp luôn, mày nhớ hai thằng hôm trước không? Tao thấy mày cũng muốn em mày bị vậy lắm rồi đó. Nhưng mai đi chơi rồi phải về sớm xếp đồ. Tụi tao quyết định tịch thu hết đống quần sịp này. Mày giấu đống sịp tụi tao tặng mày kĩ quá nên tụi tao phải tìm thêm. Phải, có cả đống quần của em mày nữa, tụi tao mới vào phòng em mày lục ra. Mày muốn tụi tao lấy luôn quần sịp của ba mày không? Rồi mày tự giải thích với nhà mày mày là một thằng bệnh hoạn, ăn cắp quần sịp của ba, của em trai để ngửi rồi thủ dâm vào rồi vất đi. Hay mẹ mày luôn? Nó rụng rời, không, xin đừng, miệng nó tuôn ra những lời van xin, đừng hiếp em nó, đừng bắt nó chơi trò loạn luân, đừng lấy hết quần lót của hai anh em nó, không, lấy hết quần lót của nó đi nhưng đừng lấy của em nó, làm ơn, nhưng lần này nó thực lòng mong tụi nó chỉ dọa, và nó sẵn sàng chuộc lỗi, chứ làm sao nó có thể giải thích được khi mọi cái quần lót của em nó tự dưng biến mất, huống hồ lỡ tụi nó làm thật, thêm cả ba mẹ nó?
Nó đành lên tiếng chấp nhận mọi hình phạt, hứa không tái phạm và nhất nhất tuân lệnh, nhưng thằng lớp trưởng vẫn không vừa lòng. Trong lúc nó tự ngắt véo hai đầu vú thì thằng lớp trưởng kêu hai thằng kia đá vào mông nó, rồi từ tốn bày trò chơi mới cho nó nghe. Và nó buộc phải chấp nhận: nếu từ giờ đến lúc tụi nó xong việc nó không hét lên thêm tiếng nào, không vùng vẫy thoát thân, thì tụi nó trả đống quần lót cho nó, nhưng nếu nó hét một tiếng thì nó mất một chiếc sịp. Tụi nó dĩ nhiên sẽ cố hết sức khiến nó gào thét, chỉ cần chừng mười lăm hai mươi tiếng thét là toàn bộ sịp của hai anh em nó sẽ không cánh mà bay, tụi nó sẽ đem xé vứt vào xe rác hết.
Nó cay đắng đứng dậy, té chúi nhủi khi một thằng phía sau vẫn đá thốc vào mông nó. Không được di chuyển, không được la hét, không được tránh né, phải đứng yên chịu trận, mới hai giờ chiều mà nó đã như miếng giẻ lau nhà, tới bốn năm giờ chắc nó thành miếng chùi chén. Tụi nó cho nó khởi động bằng một trò đơn giản. Thằng lớp trưởng dốc gel rửa tay ra tay, không phải để rửa tay mà để bụm vào dái nó. Trong khi một tay nó sục c** cho cương, một tay măng vú, bàn tay thằng lớp trưởng từ dưới áp lên dái nó, xoa gel đều khắp. Lúc đầu thì mát lạnh, nhưng chỉ vài giây sau thì xót kinh khủng, nó bật rên lên, sợ hãi hơi lớn tiếng, muốn co người lùi lại nhưng kìm mình lại, tay thằng lớp trưởng nắm dái nó xoa bóp. Cảm giác xót xa trong đ** nó giờ tái hiện nơi bìu dái, cách một lớp da mà nó tưởng chừng hai trứng nó đang cháy bỏng, nó rên rỉ, oằn người trong vô vọng, chờ cho cơn xót tan đi.
Giỏi, đứng yên được là tốt, nhưng đã la lên một tiếng, một cái sịp. Nó muốn phản đối, chỉ là một tiếng rên chứ nó đâu có hét lên, nhưng biết là vô ích, vì luật chơi là của tụi nó, nó chỉ cầu trời tụi nó hết trò sớm trong lúc nó còn giữ được số quần sịp của em nó. Liệu có dễ dàng không khi tụi nó dường như không thiếu thứ để hành hạ nó, từ tuýp kem đánh răng đến chai gel rửa tay đều có thể khiến nó lên bờ xuống ruộng, thì còn vô số thứ để nó phải gào thét. Chẳng hạn cái thứ thằng lớp trưởng đang bôi trơn trên tay, một thứ nó chưa từng nhìn thấy, giống như một cái que nhỏ bằng kim loại, ngắn hơn con c** nó một đoạn, một đầu có viên bi tròn nối dây vào một cái công tắc. Rồi nó sẽ biết thứ đó dùng để làm gì, và bao nhiêu tiếng la thảm thiết nó phải thét lên vì thứ đó…
Tụi nó đè thằng bé nằm ngửa trên chiếc giường giờ đã thấm ướt mồ hôi và vài vũng chất lỏng khác, thằng lớp trưởng ngồi đè lên hai chân nó, cầm c** nó vuốt vuốt. Thứ nó cầm trên tay là một cái sex toy mini nghe nói hiếm có đắt tiền, chuyên dùng cho tụi bệnh hoạn thích cảm giác mạnh, nhưng nó không dám thử với chính nó, nó chỉ tò mò mượn để chơi thằng nhóc, để xem hậu quả thế nào vì “hướng dẫn sử dụng” nghe rùng mình quá. Nó bôi trơn kỹ càng, hít sâu một hơi, nó không muốn tháp tùng thằng nhóc vô bệnh viện nếu xảy ra tai nạn như trên báo, nhưng càng hành hạ thằng bé nó càng nứng, liều một lần thử xem thằng bé có chịu nổi không.
Nó nhìn vật trên tay thằng lớp trưởng vờn trên con c** nó một lúc thì kinh hãi hiểu ra. Thứ đó sắp được nhét vào c** nó, nó bủn rủn cả người nhưng không dám quẫy đạp, thậm chí cựa quậy nó cũng không còn can đảm. Nó lại lắp bắp bài xin xỏ, không mấy thuyết phục vì bận run bắn cả người. “Tao khuyên mày nên nằm im, tao không trói mày lại, nhưng nếu mày vùng vẫy thì c** mày bị gì ráng chịu.” Thằng lớp trưởng xoa dầu bôi trơn lên đầu c** nó, lẫn với nước nhờn chảy ra đẫm nhớt. “Còn mấy đứa tụi bay đừng có đi kể lung tung trò này ra, đứa nào cũng xúm lại tìm đủ thứ thọc vào, lỡ có chuyện gì với con c** nó thì chết mẹ cả lũ.”
Ánh mắt kinh hoàng cực độ của thằng bé dõi theo ngón tay thằng lớp trưởng nhay nhay ngay lỗ tiểu nó, chuẩn bị bắt đầu một trò chơi mới. Trong mắt nó chiếc que kim loại ánh lên đầy đe doạ, đường kính không to nhưng nó tưởng chừng như bằng cả khúc gậy. Thằng lớp trưởng một tay cầm c** nó, một tay bắt đầu đút chiếc que vào lỗ tiểu nó. Nó lạc giọng tru lên “Không, không, khôôôông…”, ngặt đầu ngửa cổ nhắm chặt mắt trong khi lại thêm một cái lỗ khác trên người nó lần đầu tiên bị xâm phạm.
Tụi nó không để thằng nhóc nhắm mắt, thằng lớp trưởng rút que ra, sai hai đứa giữ đầu nó lên cao, buộc nó nhìn cảnh niệu đạo của nó “mất trinh”. Nó lại khóc nấc lên nhưng phải cố gắng giữ cơ thể đang run bần bật của mình nằm yên. Thằng lớp trưởng nhét đồ chơi vào lỗ tiểu nó trở lại. Nó nhìn khúc kim loại biến mất từng phân một mà mắt trợn trắng muốn lộn tròng. Nó nghiến chặt răng, tuy không thật đau nhưng cảm giác ở c** nó rất khó chịu, đó không phải là đường hầm cho bất cứ thứ gì nhét vào, giống như đái ngược, thay vì nước chảy từ trong ra giờ đây một cái que trơn nhờn tìm đuờng chui vào. Cộng thêm sự nhục nhã mới toanh khi phải nằm yên cho thằng lớp trưởng xâm hại thêm một chỗ tưởng chừng kín đáo sâu thẳm trong cơ thể nó, giờ không khác gì một cái lỗ nữa đang bị đ* như đ** nó, miệng nó, tất cả là những cái lồn để người ta nhét hết thứ này đến thứ khác vào, nó rên lên thê thảm trong tuyệt vọng.
Nó nín thở nhìn thằng lớp trưởng nhét que vào sâu hơn, sâu hơn, c** nó như bị lèn chặt bên trong, cảm giác bị dồn ép bức bối. Nó cố hết sức lí nhí “Xin anh làm ơn, vậy đủ rồi mà, aaaaaa…” nhưng thằng lớp trưởng vẫn từ từ nhét vào. Tiếng rên của nó to lên theo mỗi lần thằng lớp trưởng dừng lại một tí rồi nhét sâu hơn tí nữa. “aaaa…áááá… Hmph ư ư…. Á Á Á…” Cả bọn mặc cho nó rên lên trong vô vọng mà không dám cử động vì sợ gãy c**, thủng c**, cùng nín thở nhìn cảnh tượng ngoạn mục trước mắt. c** nó nuốt dần, nuốt dần cái que, đến hơn phân nửa rồi.
Trong cơn kinh hoàng cực độ, nó cảm thấy nước đái nó tự động trào ra, và thằng lớp trưởng cũng nhăn mặt khi nước đái rỉ theo thân que phún lên từ lỗ tiểu của nó trào ra tay đang cầm c** nó. Nhưng rồi thằng lớp trưởng thấy buồn cười, ngước nhìn khuôn mặt khổ sở của nó rồi nhe răng nham nhở, “Gan quá, đái ra cả tay ông. Lần này lại không nhịn được hả con?” Nước mắt nó lại trào ra vì nhục nhã khổ sở. Nước đái trào xuống tay thằng lớp trưởng, chấp nhận chơi dơ để chơi tới cùng, chảy lan xuống nệm.
Khi c** nó lèn chặt chiếc que tới ngọn, đầu bi nằm gọn trên lỗ tiểu nơi đầu c** nó thì tụi lâu la vỗ tay, cả 2 đứa dưới nhà cũng kéo hết lên phòng túm tụm đứng xem “thành quả” thằng lớp trưởng vừa đạt được. Nó nằm im thin thít, nhưng con c** thì cương to và nhức nhối vì bị thồn vào, sức ép khiến nó đỏ mặt tía tai, toàn thân run rẩy và nước đái vẫn nhín ra từ dưới viên bi. Lạy trời, làm ơn chấm dứt cơn ác mộng này, cho con tỉnh dậy, nó nhìn thằng lớp trưởng van lơn cầu khẩn, trong lúc bị chụp hình quay phim, cơ thể trần truồng và con c** ngỏng cao của nó ưởn lên trong phản xạ vô thức muốn đẩy thứ đang lèn sâu trong c** nó ra ngoài.
Thằng lớp trưởng để tụi nó nhìn ngắm thỏa mãn xong thì đuổi hai thằng kia xuống chờ tới phiên, rồi ngồi xuống cạnh nó bắt đầu bấm nút trên cái công tắc nối với viên bi. Nó giật mình khi từ bên trong c** nó bắt đầu rung. Cảm giác kỳ dị nhưng vẫn không gọi là đau đớn. Rồi có vẻ như độ rung tăng dần, c** nó cũng từ tử bắt đầu rung động theo thứ đồ chơi bên trong. Nó nhận ra cảm giác sướng khoái giống như được xả nước đái khi mắc, được xuất tinh khi nứng bắt đầu tràn ngập c** nó, và nó điếng người nhận ra c** nó sẽ tự hành động không theo ý nó, và kết cục cuối cùng chắc chắn là… Nó bật rên lên, hai bàn tay nắm chặt ra giường, hai chân nhoai nhoai căng ra quíu vào trong đê mê và đau tức.
c** nó bắt đầu tự co giật ngoài vòng kiểm soát bởi ý thức nó. Thằng lớp trưởng tiếp tục vặn công tắc, c** nó rung mạnh hơn, giật mạnh hơn và nó như chìm trong cơn điên dại khi từ c** nó nước đái trào ra thêm mỗi lúc một nhiều, chảy dọc thân c** xuống đ** nó ướt đẫm. Nó đang đái ra tồ tồ trên chính giường ngủ của nó mà không cách gì ngăn lại được. Cuối cùng nó nghe thằng lớp trưởng nói “Hết mức rồi” và con c** nó co giật mạnh hơn bao giờ hết, tống hết nước đái ra ngoài để bắt đầu rỉ nước nhờn dâm dục. Nó cũng rên xiết và cứng người lại, nếu tụi nó muốn làm cho nó xuất tinh thì kích thích thế này chưa đủ, nhưng mặc cho mọi nhục nhã đau đớn, vì cơn co giật run bần bật liên hồi trong con c** nó mà nó bị nứng lắm rồi. Nó muốn ra, nó muốn ra, “Làm ơn, làm ơn dừng lại… làm ơn…”
Hai đứa hai bên lật chân nó lên đầu, giữ tay giữ chân nó banh ra, c** hướng xuống mặt nó, nước nhờn từ viên bi nhểu xuống mặt nó vương vãi. Thằng lớp trưởng đi lấy thứ gì đó khuất mắt nó, và rồi trong lúc nó vẫn đang giương mắt nhìn thê thảm rên rỉ, thằng lớp trưởng hiện ra bên trên và dí một vật như cây bút vào dái nó… “Xẹt.” “ÁÁÁÁÁ…” Một cơn sốc xuyên qua dái nó, như hàng ngàn chiếc kim đâm. Nó thét lên và người nó co giật giãy giụa không kìm lại được, hai thằng vất vả để giữ chặt tay chân nó, và c** nó chỉ chờ có thế: một cơn đau để được kích thích lên đỉnh, bắt đầu xuất tinh, phọt ra liên hồi, liên hồi, tinh dịch trào ra trong c** nó, nhưng phần nhiều bị cái que chiếm chỗ, khi ra đến lỗ tiểu thì chảy xuống thành giọt lên mặt nó. Thằng lớp trưởng chờ cho nó ngừng giãy, nằm thở hào hển, cầm con c** vẫn còn rung vuốt vuốt, cảm nhận que kim loại bên trong và sự rung động truyền ra ngoài thân c** vẫn còn cứng ngắc.
Khi thằng lớp trưởng tắt điện và từ tốn rút que ra, tinh dịch từ trong c** nó vẫn còn ứ lại rất nhiều như được mở cửa thoát thân, tiếp tục trào ra rơi thành vũng trên khuôn mặt bấy nhầy của nó. Nó nhắm mắt mụ người đi trong nhục nhã khi c** nó tiết ra dòng nước đái cuối cùng, vì sau khi rút que ra áp lực thay đổi, c** nó tự động trào nước đái ra mà nó kìm lại thì đau đớn vô cùng, đành để chảy tự do lên đầu cổ mặt mũi. Lần thứ hai trong một buổi chiều tụi kia thả nó ra từ tư thế lộn ngược chân vắt lên đầu đ** chổng lên trời, nó rơi cái phịch nằm ngửa người thoi thóp, c** run run rỉ nước, mặt ướt đẫm đầy nước. Lỗ tiểu nó phập phồng, bị nong rộng ra thêm một ít, đỏ hồng phơi tênh hênh…
Cây bút giật điện, thứ đồ chơi rẻ tiền nhưng dùng vào chỗ kín cũng đau không kể xiết, còn được tiếp tục xẹt vào đủ chỗ trên người nó khi nó bị dựng đứng lên tiếp tục buổi hành hạ, khuôn mặt xinh trai còn ướt nguyên, tinh dịch bắt đầu hóa lỏng hòa với nước đái khai rình và mồ hôi chảy ướt đẫm xuốn cổ, xuống khuôn ngực nở nang trần trụi của nó. Hai tay ôm sau đầu, chân dạng háng, nó cong người chịu đựng những cú xẹt điện tai quái của ba đứa đứng xung quanh. Tụi nó luồn dưới háng, xẹt giữa khe đ**, xẹt vào mông, vào đùi non, vào hai ti, và dĩ nhiên vào hạ bộ nó, có thằng con trai nào chịu đựng được mà không hét lên ít nhất hai lần? Khi tụi nó đã chán trò giật điện thì thằng nhóc đã mất gần hết số quần lót của nó vì những tiếng thét nãy giờ cộng lại.
Tụi nó lôi nó vào nhà tắm làm vệ sinh lần nữa, nhưng lần này thay vì chỉ xịt nước, tụi nó cứ chà xát xà bông vào c** cho nổi bọt rồi dựng ngược c** nó lên. Lỗ tiểu đỏ hỏn còn đang mở to của nó bị nước xà bông trôi vào xót xa đau rát, nhưng nó chỉ dám xuýt xoa rít lên trong họng chứ không hề dám la to, vì nó biết nó chẳng còn giữ được mấy cái quần lót. Tụi nó kỳ cọ nó đến khi nó tưởng như toàn bộ niệu đạo của nó rát bỏng do bị nước xà bông trôi vào, muốn đái ra cho bớt xót nhưng không còn chút nước đái nào, muốn ôm c** cho bớt đau nhưng không thể vì hai tay bận sục hai con c** của hai thằng đang rửa ráy nó, mới thay phiên chưa đ* nó nên c** vẫn còn nứng. Vày vò mãi nó cũng được dắt lại vào phòng, căn phòng nồng nặc mùi trai và mùi khai.
Thằng lớp trưởng đã quá nứng, đè ngửa nó ra đ*, hai thằng kia không được đ* đ** nó như hai thằng lúc nãy, chỉ được đ* miệng nó đang phải ngửa đầu há ra ngáp ngáp nơi thành giường, lại còn phải đeo bao, hai thằng không hài lòng lắm nhưng đành chịu, tụi nó ngồi coi phim canh cửa tuy khỏe, nhưng không được chứng kiến nhiều cảnh chơi thằng bé lên bờ xuống ruộng, lại không được đ*, biết vậy thì tập gym cho đô con lên một tí thì đã được chọn để ghìm thằng nhóc lại trong khi nó đang quằn quại vì trò đút đồ chơi vào ống tiểu.
Thằng lớp trưởng cũng xài bao. Nó nghe vị cao su trong miệng lúc ba thằng thi nhau dập nó hai đầu, cũng muốn lấy làm lạ, nhưng không hề muốn biết lý do vì quá đuối rồi, chỉ còn biết nằm ngửa ra yên phận để tụi nó đ*, hy vọng đây là chap cuối buổi chiều nay. Nhưng hai thằng chơi họng nó đã xuất tinh rút c** ra rồi (tụi nó xuất tinh trong bao rồi lúi húi cột lại, nhưng thằng nhỏ không để ý) mà thằng lớp trưởng vẫn còn phang nó quá mạng, cả người nó chuyển động theo nhịp nắc của thằng lớp trưởng, đ** thốn bỏng rát vì chơi bao mà không xài bôi trơn, c** nó đã cương cứng trở lại, nó đã rên rỉ trở lại mà thằng lớp trưởng vẫn chưa có biểu hiện gì là lên đỉnh, chỉ dập nó có vẻ càng lúc càng mạnh bạo, như đang bực bội điều gì đó.
Có ai bảo thằng lớp trưởng là con nít thì chắc nó cười khẩy rồi nhào vào đ* thằng đó tới bến, nhưng quả thật nó vẫn còn con nít: nó ghen với ai không ghen, đi ghen với những đứa đã thọc c** vào thằng nhóc làm nó sường đến xuất tinh, tức bởi đứa nào không tức, lại khó chịu chỉ vì một thằng nô lệ chưa bao giờ xuất tinh khi bị nó đ*. Thằng lớp trưởng đã đ* nhiều đứa đến phải phọt ra trong cực khoái vô vọng, nó tự tin vào phong độ của mình, tuy c** không to như thằng đội trưởng nhưng cũng hàng loại A, dâm đãng có thừa, kỹ thuật điêu luyện, thế mà thằng chó cứng đầu này chỉ riêng nó đ* cách gì cũng không chịu xuất tinh, chỉ nứng c** rên rỉ. Mấy thằng khác đâm, thậm chí như thằng cựu nô lệ năm ngoái đâm thì nó lại sung sướng phọt ra. Có tức không cơ chứ?
Con nít ở chỗ nó quên là thằng này vừa xuất tinh một phát lịm người, cũng do chính nó bày trò, thế mà nó trách oan bạn. Nhưng dù gì thì gì, nó càng đ* càng tức, thấy đống cơ thể dâm dục bên dưới mình cứ rên rỉ hào hển nó càng ngứa mắt. Thằng lớp trưởng đ* xồng xộc một lúc rồi như nghĩ ra chuyện gì, rút phắt c** ra trong sự ngạc nhiên của thằng nhóc nô lệ và hai thằng kia. Nó hỏi: “Tủ thuốc nhà mày đâu?” rồi đi thẳng ra khỏi phòng. Một lúc sau trở lại có vẻ hài lòng hơn hẳn, khóe miệng cười ranh mãnh, “Có trách thì trách ba mẹ mày, người nào mua thuốc đó, đừng trách tao.”
Rồi nó lật úp thằng này lại chổng mông tựa vào tường, thúc c** một phát lút cán. Nhưng lần này thì chỉ vài giây sau nó đã hài lòng nghe tiếng tru vang trời phát ra từ miệng thằng nô lệ, “Á á á á uuuuu…” và nhét con c** giả vào chặn họng cho nó ngậm tăm. Thằng nô lệ vẫn giãy đành đạch trong gọng kìm của nó, vùng vẫy muốn đẩy nó và con c** nó ra, nhưng nào có được vì nó đã quá kiệt quệ nên làm gì còn sức. Tiếng rên thê thảm và tiếng thở hồng hộc hòa quyện vào nhau khi thằng lớp trưởng tăng tốc, rút ra thọc vào mãnh liệt, hai đứa lâu la đang thu dọn nhìn thằng nô lệ oằn oại, tay quơ quào chân giãy giụa cũng thắc mắc, đoán rằng thằng lớp trưởng bôi gì đó ngoài bao rồi đ*. Tụi nó đi tìm tủ thuốc thì y như rằng, le lưỡi lắc đầu vì sự độc ác của thằng lớp trưởng, nhưng rồi lại cũng háo hức muốn thử, chỉ cần tìm đứa nào chấp nhận bị đè ra như thằng nô lệ.
Lỗ đ** của thằng nhóc đáng thương vẫn còn bỏng rát khi nó đã bị đ* xong; đã bị thằng lớp trưởng đá vài cú vào mông vì tội không chịu xuất tinh; đã quỳ xuống van xin thằng lớp trưởng làm ơn lấy hết quần lót của nó cũng được, xin để lại quần lót của em nó, dù nó đã thét lên quá nhiều tiếng để có thể còn giữ được dù chỉ một cái; đã chấp nhận trong sự chứng kiến của mấy đứa kia và camera vẫn tiếp tục quay, thực hiện hành động ghê tởm nhất từ trước đến nay – mặc dù nó biết sớm muộn gì cũng xảy ra, còn gì nữa đâu mà ngại ngần – ngậm c** thằng lớp trưởng và đón nhận dòng nước đái đầu tiên tuôn ra trực tiếp từ một con c** nam sinh ào ạt vào thẳng trong miệng xuống họng nó, mặn chát nóng hổi, để đổi lấy số quần lót của em nó; đã chấp nhận từ nay về sau làm toalét di động cho thằng lớp trưởng bất kể nơi đâu; đã trần truồng ngồi trước webcam mà tháo từng chiếc bao cao su đầy ắp tinh dịch, ngửa cổ hứng trọn dòng tinh dịch chảy từ bao vào miệng, rồi lộn trái năm cái bao tròng ra ngoài năm ngón tay, liếm mút sạch sẽ không chừa tí nào, lấy bàn tay đó thủ dâm cho ra lần nữa rồi lại liếm sạch tinh dịch của mình, rồi bỏ cả năm cái bao cao su vào miệng nhai như kẹo, rồi ngậm đến khi chào tạm biệt lũ bạn khốn nạn xong xuôi, trong khi phải diễn mặt tươi tỉnh như một thằng đĩ đực dâm đãng.
Lỗ đ** nó còn bỏng rát tới tối, khi nó tìm ra tuýp kem giảm đau mà thằng lớp trưởng bôi vào để tra tấn lớp niêm mạc mong manh bên trong đ** nó; khi nó tháo ra giường, vội vã vò xà bông rồi cho vào máy giặt cùng bộ đồng phục bẩn thỉu nó mặc sáng nay; khi nó vội vã dọn dẹp lau chủi phòng nó và phòng tắm, phi tang mọi dấu vết nhục nhã bẩn thỉu và giấu nhẹm bịch đồ bí hiểm thằng lớp trưởng đưa; khi nó vội vã mặc đồ cho kín đáo – tuy không còn cái quần lót nào che chở hạ bộ nó ngoại trừ cái duy nhất còn sót lại vì nằm trong máy giặt từ hôm qua – và ôm đống quần lót của em nó trả lại chỗ cũ, nó không biết tụi nó còn lục lọi gì trong nhà nó không, nhưng tạm thời chưa lo chuyện đó, cũng như tạm thời nó chưa thể nghĩ xem làm thế nào để có tiền mua thêm quần lót mới và giấu kín phòng khi tụi nó lại đến đây; khi nó chờ em nó về để mở cửa, thở phào vì em nó còn y nguyên, rồi vội vàng lao vào phòng tắm chà rửa kỳ cọ súc miệng đánh răng không nhớ là lần thứ bao nhiêu trong ngày, tìm cách xịt nước vào ngoáy rửa cho đ** nó thôi đau đớn; khi nó ăn cơm với cả nhà nghe ba mẹ nó dặn dò đi chơi an toàn đừng quậy phá, và nó như bừng tỉnh khỏi một cơn ác mộng dài, nhận ra những hành động nó làm cuống quýt sau khi bị thông đ** bằng kem giảm đau đều trôi qua trong vô cảm, nhận ra nó đã uống nước đái trực tiếp từ c** một thằng con trai mà không mảy may phản đối chống trả, nhận ra nó đích thị là một thằng đĩ đực với cả ba lỗ: lỗ đ**, lỗ miệng và lỗ tiểu đều đã trở thành lỗ lồn đau thốn, và nhận ra ngày mai nó sẽ lại phải mơ một cơn ác mộng dài.
Nó xếp đồ vào balô mà mong cho thời gian ngừng trôi, đêm xuống nhưng ngày đừng đến. Ai đó, như lũ bạn cùng lớp nó, có thể hào hứng với chuyến đi Đà Lạt ba ngày hai đêm, như hào hứng chờ đợi được trải qua một kỷ niệm đẹp thời học sinh, còn nó, nó chỉ muốn đổ bệnh nằm nhà, vì ba ngày đi cùng lũ bạo dâm tàn nhẫn đó, chắc nó trở về không còn ra hồn một thằng con trai. Suốt tuần qua là cao điểm hành hạ nó nhẫn tâm nhất, nó xỉu đi tỉnh lại biết bao lần, nhưng tất cả chỉ là để quay phim nó chịu trận, để tụi nó bày trò tiêu khiển, lại bày trò ngay trong trường; thì khi đi chơi xa trường xa nhà, thầy cô người lớn lo quản lý cả đoàn người làm sao bảo vệ nó nổi, tụi nó chắc chắn còn bày ra được nhiều trò khủng khiếp hơn nữa. Nó nhắm mắt mà se người vì lo âu mệt mỏi, nó ước gì cơ thể nó yếu ớt và sụp đổ, để nó thoát cảnh đọa đày, trong cơn mơ chập chờn đầy rẫy tiếng rên rỉ, tiếng la thét, tiếng thịt da dâm dục và tiếng cười độc địa. Ngủ đi, để lấy lại chút sức lực, ngày mai là một ngày mới, một đích đến mới và rất, rất nhiều nỗi nhục nhã tức tưởi, đau đớn khổ sở mới…
PHẦN 3: Hành trình bạo dâm
Thằng bé thường bị hành hạ đến không còn sức nghe ngóng những gì xảy ra quanh mình. Chẳng hạn lúc thằng bé trần truồng nằm bẹp cuối lớp, thằng lớp trưởng thông qua các thủ tục, nó chỉ nghe đầu ong ong, không biết tụi nó đang bàn nhau cách chia chác thân thể thơm ngon của nó.
Quy định “sinh hoạt ngoại khóa” chuyến dã ngoại Đà Lạt 3 ngày 2 đêm:
– Các thành viên của lớp tham dự, ngoài 1 “thành viên đặc biệt” được chia thành 4 nhóm, mỗi nhóm 12 người, mỗi nhóm chia thành 6 cặp, tự giác quản lý và kiểm tra sỉ số, theo dõi và đôn đốc lẫn nhau, nhóm trưởng báo cáo trực tiếp với lớp trưởng.
– Mỗi cặp trong 24 cặp sẽ được cấp một tiếng đồng hồ “sinh hoạt ngoại khóa” của riêng cặp đó, với sự tham gia của “thành viên đặc biệt.” Thời gian biểu được lập bằng cách bốc thăm ngẫu nhiên, sẽ có giờ tiện cho việc sinh hoạt và giờ không tiện, nhưng các cặp có thể trao đổi khung giờ với nhau, cũng như có thể ghép khung giờ lại để “sinh hoạt tập thể”.
– Cặp đang trong thời gian quản lý “thành viên đặc biệt” có toàn quyền ấn định hành vi của thành viên này, và có toàn quyền sinh hoạt, trừ các hoạt động gây thương tích và phải có sự cân nhắc đến các thành viên khác của lớp chờ đến lượt. Phải có trách nhiệm quản lý và giữ gìn “tài sản chung”, sau khi kết thúc khung giờ được ấn định phải bàn giao lại cho cặp tiếp theo nghiêm túc. Khuyến khích những hoạt động mới lạ, “bổ ích”.
– Những hoạt động tập thể của trường, giờ giấc di chuyển nếu bị trùng lặp vẫn phải được tuân thủ, không được phép phá hoại các sinh hoạt nội bộ của lớp, nếu không sẽ bị tước quyền “sinh hoạt ngoại khóa” và kỷ luật theo quy định.
– Mỗi tối sẽ có buổi sinh hoạt chung cả lớp (chỉ dành cho thành viên của lớp đã từng tham gia các hoạt động chào mừng) lên lịch không trùng với giờ sinh hoạt riêng của các cặp, “thành viên đặc biệt” cũng sẽ tham gia vào 2 buổi sinh hoạt chung này.
– “Thành viên đặc biệt” có nghĩa vụ duy trì sức khỏe và vệ sinh thân thể để hoàn thành tốt trách nhiệm, nghe theo sự phân công của tập thể. Các hoạt động cần thể lực và “khả năng xử lý tình huống” tốt, nếu không hoàn thành sẽ bị xử lý theo quy định.
– Tuyệt đối trật tự kỷ luật. Các hoạt động nội bộ trong chuyến đi này được dành riêng cho lớp, nhưng nếu cặp nào muốn mời thành viên lớp khác thì được phép riêng trong khung giờ của mình với số lượng hạn chế, nhưng phải chịu toàn bộ trách nhiệm với hành động của mình.
Tạm dịch:
– Thằng nô lệ phải hầu hạ 48 thằng bạn cùng lớp trong chuyến đi (và hơn thế nữa).
– 24 cặp, 24 tiếng đồng hồ bị từng cặp, từng cặp lôi ra chơi, từ sáng đến tối, tụi nào muốn chơi group thì gộp chung thời gian: 1 tiếng = 2 đứa, 2 tiếng = 4 đứa, 3 tiếng đồng hồ = 6 đứa bu lại mần thịt thằng bé… thậm chí kêu thêm đứa khác cũng được.
– Muốn làm gì nó thì làm, muốn đ* kiểu gì thì đ*, muốn bày trò gì thì bày, chuyến đi này xả láng, chỉ cần đừng đổ máu hoặc chơi quá lố làm những thằng tới sau mất hứng, chơi cũng phải canh chừng thằng nhóc, nhưng khuyến khích hành hạ thằng bé ra trò.
– Nếu lỡ bốc thăm trúng lúc đang đi tham quan, hay chơi trò chơi lớn, hay đang ngồi xe, thì hoặc là thằng bé bị đè ra chơi giữa chốn công cộng hoặc là những đứa đang sở hữu nó phải ráng chịu, nếu không thì đổi chác với đứa khác, nhưng làm gì thì làm, nếu bị phát hiện thì chính tụi nó sẽ bị trừng phạt.
– Mỗi tối thằng nhóc sẽ bị đè ra đ* tập thể trong buổi công chiếu những thước phim sex mà nó đóng vai chính, đứa nào không tham gia đóng phim thì không được dự.
– Thằng nhóc phải tự giác ăn uống để tiếp năng lượng và vệ sinh các lỗ sạch sẽ, rồi ưỡn ra mà gồng người chịu trận, thậm chí phải đóng vai đĩ đực chuyên nghiệp cho dâm vào để làm tụi nó nứng. Nếu chịu không nổi mà quỵ trước khi trở về thì mọi giao kèo đều bị hủy bỏ, còn phải nhận thêm đòn trừng phạt mới.
– Chơi trong bí mật, nhưng dĩ nhiên được bật mí với tất cả những thằng dâm dục trong trường đã biết chuyện, càng đông càng vui.
Tóm lại là, thằng nhóc nô lệ sẽ bị xài 24/7, bị làm nhục từ sáng tới tối, đủ kiểu đủ tư thế, chơi đôi chơi tư chơi tán loạn, chơi đến kiệt quệ trong hành trình sex tour cuồng dâm này.
Thằng lớp trưởng “trưng cầu dân ý”, còn có ý tưởng nào hay nữa không, các đồng chí cứ đóng góp?
Thằng nhóc còn đang mê man trong cơn mơ, thấy mình bị thảy ném qua lại chuyền tay giữa mấy chục thằng nhóc như một trái banh trần trụi, vào tay mỗi thằng lại nghe vang lên tiếng thằng đó nói ra ý tưởng hành hạ nó, “tao sẽ cột dái mày lại rồi treo ngược lên đ*” “tao sẽ banh đ** mày ra nhét dưa leo vào cho mày đi qua đi lại một tiếng đồng hồ rồi mày phải rặn ra ăn hết” “tao sẽ bắt mày cởi đồ hít đất trên Lang Biang, không đủ 100 cái thì mày phải trần truồng đi bộ xuống”… nó rên rỉ những lời van xin thảm thiết trong mơ nhưng tụi nó vẫn quăng quật nó tỉnh rụi; tiếng đồng hồ báo thức reo bên tai đã giải cứu nó thoát khỏi những đợt hành hạ trong mơ không kém phần đau đớn hơn đời thực.
Trời tờ mờ sáng, nó uể oải và ê ẩm lết vào toalét làm vệ sinh, rửa ráy lại cho sạch sẽ rồi tự giác cầm dao cạo lia từ chân lên hạ bộ lên bụng lên ngực lên nách, không quên dạng háng ra cong người cạo sạch khe đ**. Có thằng thích chơi gay lông lá, nhưng thằng lớp trưởng từ ngày đầu tiên biến nó thành nô lệ đã cạo nó trụi lủi, gu của thằng lớp trưởng là những đứa khỏe mạnh, cơ bắp săn chắc, gọn gàng và đặc biệt là phải láng o như con nít cho sạch sẽ. Mặc dù trụi lủi thì tránh được mấy đứa bệnh hoạn thích trò vặt lông c** nhưng nó luôn cảm thấy thân thể mình đã trần truồng lại càng lõa lồ thêm nữa vì không còn một sợi lông nào.
Bước ra khỏi toalét, nó tần ngần nhìn chiếc quần jean và cái áo thun treo trên móc, nó muốn mặc chiếc quần lót cuối cùng của nó đi cho thêm chút kín đáo nhưng nó thừa biết mặc đi thì được nhưng sẽ không đem về được, nó chán ngán buộc chiếc điện thoại di động của nó vào hạ bộ, khẽ rên lên khi phải nhét cả đùm vào chiếc quần jean bó vì c** dái cả tuần bị chơi đến tả tơi đ*ng đâu cũng đau đớn, lớp vải jean xù xì ngay lập tức cạ vào đầu khấc nhạy cảm kích thích giần giật. Cái áo thun sporty này mặc đi chắc cũng thành giẻ rách đem về. Nó nhìn mình trong gương, một thằng nhóc đẹp trai khỏe mạnh ngực căng mông nẩy khuôn mặt sát gái nhưng mấy tháng nay sống như một con đĩ chó, sao mày không tung hê tất cả, nếu mày dám chống trả, dám tố cáo, chắc chắn mày sẽ được tự do…
…Cộc cộc cộc, tiếng gõ cửa phòng làm nó giật mình. Em trai nó dụi mắt rồi mở to mắt nhìn nó, “Woa anh hai đẹp trai quá ta, kiểu này con gái Đà lạt đổ rầm rầm cho coi. Chờ em đánh răng rồi chở anh hai tới trường.” Em nó, thằng nhóc xinh trai ngây thơ mà nó đang căng người ra che chở, nguyên do quan trọng nhất để nó tiếp tục làm một thằng đĩ chó, nó biết có khi là vô vọng, nhưng nó mong một chút tính người và danh dự cao thượng sẽ khiến thằng lớp trưởng giữ lời không đ*ng tới em nó. Nỗi nhục của nó đang dần lan ra khắp trường, thậm chí mấy ngày trước nó đã làm đĩ cho cả những thằng thanh niên lạ mặt, nhưng tới giờ gia đình nó vẫn êm thắm. Nó không muốn mọi chuyện đổ bể, trong một sự trớ trêu của đời nó, nó còn muốn giữ bí mật chuyện nó bị làm nhục hơn cả lũ chó má hành hạ nó.
Nó không biết em nó liếng thoắng những gì trên đường đi, thằng bé đạp xe chở thằng anh nặng trịch thêm cái ba lô to oạch, mướt mồ hôi mà vẫn nói nhiều, nào là em muốn được đi theo mà anh hai không cho, nào là mua quà cho em, cho ba mẹ, nào là Đà Lạt chắc đẹp lắm, nhà mình chưa đi chung bao giờ, cả nhà mỗi em là chưa được đi… Đà Lạt bây giờ cũng nóng bức chật chội lắm, lên đó tao è cổ làm nô lệ tình dục chứ có phải đi chơi đâu mà mày ganh tị. Mấy ngày nữa tao chưa chết lết về được nhà thì mày cúng heo quay lạy tạ ông bà là vừa, nó cay đắng nghĩ.
Hàng dài xe 50 chỗ ngồi đậu trước và trong sân trường, nó vừa xuống xe đã giục em nó về, nó không muốn em nó xớ rớ ở đây. Bước vào cổng trường học sinh thầy cô đã bắt đầu tụ tập cười nói, thay vào đồng phục và cặp sách là muôn màu quần áo và túi giỏ balô. Phần đông tụi nhóc đi chơi ngây thơ vui vẻ, ai mà biết có một động sex trong ngôi trường này. Nó đi tìm (muốn né tránh mà không được) những khuôn mặt quen thuộc trong sảnh trường, tim nó cứ muốn nhảy lên khi có tiếng gọi í ới. Chỉ là đi chơi thôi mà, sao phải hồi hộp đến thế…
Nó gặp một đám lớp nó, bụng nó quặn lên theo từng bước chân tiến lại gần, nó cất tiếng “Em chào các anh” lễ phép. Tụi tép riu này vậy mà cũng có ngày được chơi một thằng như nó, theo phe thằng lớp trưởng quả là hưởng lợi. Tụi nó nhìn nó khinh khỉnh, “Mày tới rồi thì đứng canh balô cho tụi tao”, rồi tiếp tục bàn tán nói chuyện, nó đứng đó như người thừa. Trong lớp sáng sáng nó phải đi học sớm, hôm nào may mắn nó có thể ngồi giở tập học bài (dù học cũng không vô), thỉnh thoảng mới có đứa đi qua bóp vú nó. Nếu không may đ*ng phải tụi dâm đãng hơn dưới sân trường thì y như rằng đến tận lúc chuông reo vào học nó phải sì sụp trong một cái toa lét nào đó lần lượt bú c** từng thằng, buổi sáng sớm, tụi nó nói, ngủ dậy c** cứng ngắc nhưng tụi tao ráng chờ đến trường để đút mày ăn sáng, thấy tụi tao tốt không? Còn lại thì nó phải trực nhật (nó là nô lệ nên dĩ nhiên được dành nhiều thời gian lao động hơn học sinh bình thường) tuy mệt nhưng vẫn đỡ nhục hơn. Tụi nó có hội nhóm riêng, cả những đứa trước đây trong nhóm nó cũng lảng tránh không chơi với thằng nô lệ, trừ những dịp xúm vào cùng hành hạ nó, còn bình thường nó chỉ đơn độc mình nó, tụi bot cũng chẳng thương hại gì nó. Rốt cuộc, những đứa nó giao du tiếp xúc nhiều hơn cả lại chính là những thằng hành hạ nó nhiều nhất, dù chỉ là nghe lệnh làm theo nhưng ít ra những lúc đó nó cũng không thui thủi một mình.