Lớp Học Nam Sinh - Chương 10
Mặc dù đang phải im lặng vì quá khuya rồi, tụi nó vẫn ồn ào lên tiếng vỗ tay cổ vũ, tiếng xuýt xoa thán phục. Thằng đội trưởng nếu có điều gì đáng tự hào nhất chắc là chuyện này: bất kể ở đâu, giờ nào, nó đ* là thằng nô lệ phải xuất tinh, như một phản xạ được rèn luyện, như một con chó chủ bảo đái là ngoan ngoãn đái. Tiếng đồn về con c** của nó cũng lan ra khắp trường như một huyền thoại (thực ra vẫn có đứa c** to hơn, dài hơn nó, nhưng c** khủng+bạo dâm+đ* ai kẻ đó phải phọt ra thì không trở thành huyền thoại trong bọn nam sinh cũng lạ). Thực tế, nhìn thằng đội trưởng ngông nghênh, thằng lớp trưởng cũng ứa gan lắm, vì ganh tị với cái danh c** khủng thì ít mà vì ganh tị với cái hiệu ứng nó gây ra với lỗ đ** thằng nhóc là nhiều. Thôi cũng kệ, nó nghĩ, cha mẹ không có gene cho mình c** khủng thì mình… đi ngủ. Sau khi chào hỏi sắp đặt xong, nó mặc đồ về phòng nó giật tung chiếc chăn đang quấn một thằng nhóc đang say sưa giấc nồng, lột truồng nó ra trong nháy mắt rồi ôm thằng nhóc giờ đã trần truồng, tay vòng xuống bóp chặt hạ bộ thằng nhóc, thằng nhóc tội nghiệp đang ngái ngủ nhận ra mình đã bị lột truồng lợi dụng, nhưng chẳng dám hó hé tiếng nào, cả 2 đứa trùm chăn lại ngủ ngon lành.
Trong căn phòng dâm dục, thằng bé còn bị hành hạ mãi đến gần 4 giờ sáng. Không có thằng lớp trưởng không có nghĩa là tụi nó không còn hứng thú, ngược lại màn trình diễn của thằng đội trưởng khiến tụi nó hăng tiết trở lại, hết thằng này đến thằng khác ráng tỏ vẻ ta đây đệ nhất bạo dâm khi vắng mặt sếp sòng. Tuy lần lượt từng thằng rút lui đi ngủ nhưng bọn còn ở lại nhân cơ hội được có thằng nhóc trong tay tha hồ mần thịt cứ thoải mái hành hạ không chút xót thương. Xô tinh dịch đầy lên mãi, có cả tinh của nó: tụi nhóc thấy nó xuất tinh rồi thì cứ thoải mái sục cho ra nữa, ra nữa, cược nhau xem lần 4, lần 5 lúc 3 giờ sáng xem nó còn xuất tinh được không, móc ngược đ** nó kích thích tuyến tiền liệt của nó co giật tái tê mê mỏi, dái nó phóng hết tinh đến khô quắt, vừa sưng vừa sun lại, u lên nơi gốc c** nó thành hai hột cà hai bên không còn ra bìu dái chảy xệ thường ngày. Nó chỉ còn biết nhắm chặt mắt khào khào, em không còn ra được nữa, xin đừng sục c** em nữa, đừng móc đ** em nữa, đừng mà, đừng mà… và tụi nó cứ làm tới, những cơn cực khoái khô khốc đau đớn khắc khoải kéo đến cùng ngày mới…
Xô tinh dịch được dọn vào toalét (để dành chứ không đổ đi, làm gì có chuyện phí phạm bấy nhiêu tinh dịch trai tráng khỏe mạnh), kẹp được tháo ra, nhưng hai đầu vú vẫn bị trì níu vầy vò, miệng nó lại lãnh trách nhiệm bú c** để tụi nó xúm phía sau đ** nó, thách xem thằng nào dám thò bàn tay vào như nó đã từng làm, nhất định phá cho lỗ hậu nó toang hoác rách bươm mới chịu đi ngủ. Rồi vài đứa nữa muốn nặn hai hột cà teo nhách sưng ngắt xuống buộc dây giày ép cho bóng lưỡng lên rồi giật pặc pặc, thách xem thằng nào không sợ nó đau đến cắn chặt răng mà nhét c** vào miệng nó đ*: thực ra không cần phải lo vì dù nó đau đến lả người, dái nó nhói lên theo nhịp giật một cơn đau truyền thấu đến tim óc, hàm nó lại quá mệt để có thể cắn chặt răng, cứ hả họng cho tụi nhóc dập c** vào thoải mái. Rồi vài đứa nữa muốn đái cho nó uống trực tiếp như thằng lớp trưởng, nhưng bị cản lại vì “trò đó là trò độc quyền, lớp trưởng cho phép mới được đái cho nó uống”, thế là xi cho nó đái ra, hứng phễu vào ly rồi bắt nó uống cạn, vì có ai cấm nó không được uống nước tiểu của chính nó đâu. Có thằng còn muốn xách xô tinh dịch ra cho nó uống nhưng cũng bị cản lại, vì “cái xô đó để dành cho bữa sau”, thế là cả bọn tiu nghỉu đi ngủ, bớt thêm được vài đứa nữa.
Nhưng lỗ đ** nó tái tê vì lạnh từ miệng lỗ tới sâu thẳm bên trong rồi mà tụi nó vẫn chưa buông tha, miệng nó vẫn đều đặn hoạt động tới khi bụng nó óc ách tinh dịch. Chỉ tới khi buồn ngủ quá mà vẫn còn nứng dái, vài đứa cuối cùng thách nhau bưng nó ra ban công đ* đợt chót trong cái lạnh tê người xem đứa nào chịu thua trước, khiến nó cóng người da gà da vịt nổi lên răng đánh lập cập, thằng chiến thắng lẫn mấy thằng thua cuộc khạc nhổ phì phèo vào mặt nó cho nó “tỉnh lại” lần nữa rồi khiêng nó vào lại thẳng trong toalét như lời dặn của thằng lớp trưởng, trói tay nó xuống, tung một cái chăn trùm nó lại rồi để nó bị trói nằm trên chiếc đòn cứng ngắc đó đến sáng mai, mặc kệ nó ra sao thì ra, rồi lăn ra ngủ.
Thằng bé gục đầu vào mặt gỗ, mắt mở thao láo vì bao nhiêu cú sốc trong ngày dồn lại đầy nghẹt đầu nó, trong vô thức thè lưỡi liếm láp dòng nước bọt đang nhểu từ mặt mũi nó xuống đôi môi khô ráp, không biết con cu yếu ớt của mình đang tưới ướt sàn toalét trong nỗ lực nhỏ nhoi tống xuất những thứ bẩn thỉu ra khỏi cơ thể, nó lẩm bẩm không thành tiếng, cuối cùng, cuối cùng rồi cũng hết một ngày. Cuối cùng rồi nó cũng có chút thảnh thơi, dù khắp cả thân thể nó không có một milimet vuông nào không ê ẩm đau đớn nhức nhối mỏi mệt. Nhưng tụi nó cũng đã để nó yên, mắt nó từ từ cụp xuống, nó sẽ được nghỉ ngơi, và thằng bé thiếp đi trong tiếng gà báo sáng…
Thằng lớp trưởng dòm đồng hồ, thấy cũng còn sớm nên nướng tiếp trong chiếc chăn ấm áp, nó quay sang lần mò thằng nhóc bên cạnh, thằng này tối qua bị lột đồ làm gối ôm cho nó, nó không ôm nữa thì co ro cơ thể trần truồng, tay ôm hạ bộ quay lưng về phía thằng lớp trưởng mà ngủ. Thằng lớp trưởng bắt đầu thấy c** chào buổi sáng, bèn kéo thằng nhóc lại bắt đầu ôm ấp mò mẫm, nó mân mê hai đầu vú trên cơ thể trần truồng, rờ xuống con cu rậm lông và hai hòn dái đang sun lại vì lạnh, nó cạ cạ đũng quần vào sau đ** thằng nhóc, nhắp nhắp cho con c** đang từ từ cương lên trong quần nó lọt vào khe đ** rôi vừa ôm vừa nhắp vừa sục c** thằng nhỏ. Bị kích thích, thằng nhỏ mắt nhắm mắt mở thấy mình đang nằm gọn trong vòng tay thằng lớp trưởng, đ** đang bị đũng quần cộm cứng ngắc một cục cạ vào, c** nó bắt đầu chảy nước trong đôi bàn tay điệu nghệ của thằng lớp trưởng, nó cố gắng nhoài người thoát thân nhưng không thể, mặc cho nó tha hồ lắp bắp rên rỉ oằn oại, thằng lớp trưởng vẫn ôm cứng, một ngón tay đẫm ướt dịch nhờn từ đầu c** thằng nhóc vờn tìm lỗ hậu của nó chực đút vào, so với thằng nô lệ, cơ thể thằng này khó sánh bằng, so với thằng nô lệ, c** dái thằng này khó sánh bằng, so với thằng nô lệ, đ** thằng này chắc bót hơn…
Trong căn phòng tổ chức cuộc hoan lạc tối qua, chục đứa con trai nằm ấp lên nhau say ngủ, hầu như đứa nào cũng trần truồng hoặc chỉ tròng hờ quần áo trên người, cùng sẻ chia chăn gối, gối đầu sát vào nhau, má kề môi ôm ấp truyền hơi ấm, có đứa vẫn hồng hào vì hơi men, có đứa c** đã độn lên thành cọc lều đội lớp chăn nhô cao. Sau bữa nhậu sex tối qua, thằng bé bị khiêng nguyên con còn bị trói nghiến trên cái đòn gỗ vào toalét, sập cửa trùm mền cho nó ngủ trong đó. Thiêm thiếp trong mệt nhọc cùng cực, lõa lồ banh chành, cơ thể nó cố gắng nạp lại từng chút, từng chút năng lượng đã bị kiệt quệ vì phải chổng đ** cho thiên hạ đ* suốt 6 tiếng đồng hồ đêm qua. Bụng nó đã thôi lõng bõng tinh dịch, c** nó đã thôi tuôn trào nước đái, nhịp thở của nó đã trở lại bình thường và giấc ngủ của nó một lúc hiếm hoi không còn ác mộng.
Đi chơi không thoát được bài tập thể dục đầu giờ đâu, mấy đứa nhóc lười biếng. Các anh phụ trách và giáo viên giám thị đi từng phòng đập cửa rầm rầm kêu dậy tập trung ra sân tập thể dục. Dưới sảnh nhà khách bắt đầu lác đác học sinh, đứa nào cũng co ro trong vài lớp áo ấm, mặt ngái ngủ. Dậy nào, dậy nào! Một trong 2 anh chàng phụ trách cái lớp hư đốn của chúng ta đang đập cửa căn phòng chứa thằng nhóc nô lệ giục bọn nam sinh trong phòng thức giấc. Khi đi hết dãy phòng quay lại, anh thấy kỳ lạ khi tụi nhóc tuôn ra từ căn phòng đó gần chục đứa, đứa nào cũng có vẻ mệt mỏi, có đứa trùm chăn đi lúp xúp, vài đứa ở trần áo vắt trên vai, có đứa mặc vội quần jean không kéo khóa anh thấy bên trong không có quần xì, không xuống sân ngay mà chui vào những căn phòng khác.
Lũ nhóc này tối qua làm gì trong căn phòng đó? Anh phụ trách đợi tụi nó đi hết, mở cửa bước vào, nhận ra ngay đống hỗn độn tan hoang trong phòng giường kê xô lệch chăn gối vứt lung tung, chai lon ly dĩa ngổn ngang (chết tụi mày chưa!) thậm chí cả nhiều cái quần, cái áo bừa bãi khắp phòng, chứng tỏ tối qua tụi nhóc đã quậy tưng bừng, thậm chí lén mua bia về nhậu. Hồi trước đi dã ngoại thực ra anh cũng thế, anh phụ trách định làm mặt nghiêm nhưng thấy hai đứa nhóc (một đứa chỉ đang mặc mỗi chiếc quần xịp nâu, đứa kia may mắn hơn đã kịp mặc đồ) đang cuống cuồng dọn dẹp mặt thất thần, lo lắng thấy rõ thì anh cười phì: “Hai đứa dọn lẹ đi để lỡ thầy tổng giám thị đi kiểm tra là mấy đứa về làm kiểm điểm nguyên lớp đó. Một bữa thôi, tối nay cấm không được quậy nữa nghe không? Chút nữa anh lên kiểm tra mà chưa gọn gàng là coi chừng anh báo thầy.” Tụi nhóc bây giờ chỉ muốn nếm mùi làm người lớn trước tuổi, hai thằng nhóc trước mặt anh nhìn non choẹt mà đòi tổ chức nhậu nhẹt làm gì không biết.
Hai đứa nhóc gật đầu vâng dạ lia lịa, anh phụ trách hỏi lớp trưởng ở phòng nào, định tìm nó quạt cho một trận vì tội không đôn đốc nhắc nhở thành viên trong lớp, nhà khách mà biết tụi nhóc nhậu nhẹt phá phách như vậy chắc đuổi cả lũ. Trong lúc bước ra cửa, anh phụ trách nhìn thấy cánh cửa toa lét khép hờ, lơ đãng nhìn thì chợt nghe tiếng gì như tiếng rên bên trong, chắc cậu nhóc nào đang ở trong đó, anh gõ cửa gọi nó chuẩn bị nhanh nhanh xuống tập thể dục. Không có tiếng đáp lại, lấy làm lạ, anh đẩy cửa nhìn vào…
Ê mày dậy mau lên, có chuyện lớn rồi! Lớp trưởng! Dậy đi!
Thằng lớp trưởng đang bó gọn thằng nhóc trần truồng nằm đè lên, một tay nó đang sục con c** đang bị ép chặt dưới bụng thằng bé, một tay móc hai ngón tay vào đ** thằng nhóc hết ngoáy rồi ấn ngay trúng dâm huyệt, thằng nhóc đã xuất tinh một lần, ướt đẫm cả tấm trải giường rồi, nhưng thằng lớp trưởng chưa muốn dậy, cứ nằm nướng đó bày trò dâm tặc chơi, kích thích thằng nhỏ tiếp tục cương lên oằn người tìm cơn cực khoái thứ hai. Nghe tiếng gọi rồi có thằng đập đập lay nó dậy, giọng nó gằn ngái ngủ: “Mày không thấy tao đang làm gì hả? Còn sớm mà, tụi mày thích đi tập thể dục thì đi đi, kêu thằng nào tập hợp thay tao, tao đang dở tay làm biếng dậy lắm.”
Mày dậy chạy qua phòng tao liền đi! Chết mẹ cả lũ bây giờ! Nghe giọng thằng nhóc gọi mình cuống cuồng, thằng lớp trưởng xoay người từ từ hé mắt dòm, “Thằng chó bị phát hiện rồi!” Nó trợn mắt, ngồi dậy, buông thằng nhóc đang bị mần ra – mừng hết lớn, thằng nhóc vội vàng trườn ra khỏi tầm tay thằng lớp trưởng tìm cái quần xì tạm nhét c** vào, nhưng chưa dám chuồn đi, tò mò túm tụm cùng mấy thằng cùng phòng nghe ngóng. “Ai phát hiện?” Vừa nghe dứt lời giải thích, thằng lớp trưởng hấp tấp xỏ vội đôi giày chạy đi, trên đường đi không quên ký đầu thằng nhỏ, “Tụi mày ngu ơi là ngu, không cẩn thận gì hết, lần này to chuyện ra tao về tao cắt cu hết mấy đứa bỏ phòng đi mà không canh chừng khóa cửa.” vừa chửi thề liên tục.
…Thằng nô lệ nghe tiếng mở cửa, tiếng bước chân và tiếng gọi nhắc đi tập thể dục ồn ào vọng qua cánh cửa khép hờ, nặng nề tỉnh giấc, bị kéo khỏi giấc ngủ mê man, đầu ong ong như búa bổ, muốn cựa người cũng không được, nó cố gắng ngẩng đầu lên thì lại gục xuống, trong giấc ngủ cơ thể nó quên đi nhức nhối đau đớn, tỉnh được 5 giây thì da thịt lại lấy lại được cảm giác, cơ bắp bắt đầu nhớ ra, cơn đau ập tới căng thẳng toàn thân khiến nó bật rên lên, nhắm nghiền mắt cố tìm lại giấc nhưng vô vọng. Tiếng rên của nó lọt tai anh phụ trách, thế là cảnh tượng nó bị trói nghiến chổng khu trần truồng trong toalét bị anh ta phát hiện.
Khi kéo tấm chăn phủ trên người thằng nhóc nô lệ ra, trong giấc mơ hoang dại nhất anh ta cũng chưa bao giờ thấy cảnh tượng nào nặng đô hơn thế này – sốc đứng hình mất một lúc, đủ để một thằng chuồn đi báo lớp trưởng – Trước mắt anh phụ trách là một thằng bé trần truồng tím tái, làn da (từng trắng trẻo hồng hào) trắng xanh nhợt nhạt đầy những vết đỏ, vết bầm đủ hình dạng, bị trói sấp trên một chiếc đòn gỗ cao ngang hông, đ** chổng về phía anh: cặp mông bầm đen sưng lên hai bên khe đ** phơi trần vì chân bị trói dạng ra, lỗ đ** phập phồng mở toang bỏ lọt một đồng xu lớn (anh ta chưa hề biết hậu môn lại có thể biến thành tình trạng như thế), hạ bộ lủng lẳng mềm oặt lúc này không còn săn cương nữa, dặt dẹo một đùm xệ hẳn dưới đ**. Để ý chút nữa, toalét bốc mùi khai từ vũng nước đái trên sàn ngay bên dưới hạ bộ thằng bé, mùi ngai ngái tanh nồng của tinh dịch hòa lẫn mồ hôi (anh ta biết tinh dịch có mùi như thế nào, chỉ không nhận ra hoặc không tin) tỏa ra từ người thằng bé và chiếc xô để cạnh tường. Anh ta rụng rời không tin vào mắt mình, không dám lại gần, không dám đ*ng vào, mãi khi thằng bé thấy chăn bị giật khỏi người cố quay lại nhìn, anh mới hốt hoảng kiểm tra thằng bé, nó còn thở thoi thóp và có vẻ tỉnh táo, khi nhận ra anh là anh phụ trách, có vẻ nó cũng sốc, hỏi gì cũng nín bặt.
Mất một lúc để định thần lại anh ta mới cất tiếng gọi được. thằng nhóc trong phòng lúc này hoảng vía rồi – bao nhiêu lần chơi thằng nhóc tới bến thì không biết sợ, vì hiện trường luôn có đứa khác thu dọn, tình hình luôn có người bảo kê, hôm nay xui xẻo còn có mỗi 2 đứa trong phòng, lơ đễnh một tí, bị phát hiện ra mới té đái trong quần – nó răm rắp làm theo lời anh phụ trách, cởi trói cho thằng bé, dìu nó ra nằm lên giường rồi đắp chăn lại, lí nhí trong miệng “Em không biết.” khi bị anh ta gặng hỏi. May cho nó, thằng lớp trưởng đã xông vào phòng.
Trừng mắt nhìn nó ra hiệu tránh chỗ, thằng lớp trưởng nhìn thằng nhóc đang nằm trên giường giương mắt nhìn nó và anh phụ trách đang đứng bên cạnh, khuôn mặt từ kinh ngạc sang lo lắng giờ đang chuyển sang giận dữ. Phen này tổ trác rồi, thằng lớp trưởng cũng đánh lôtô trong bụng, bị bắt quả tang những trò “tinh nghịch” giữa con trai với nhau còn có đường chống chế; mấy thằng chó đẻ xài xong hàng mỗi chuyện đóng cửa toalét khóa cửa phòng khi ra vào làm cũng không xong, biết có người đang đi từng phòng cũng không biết đường canh chừng, hoặc cởi trói cho thằng nhỏ ném ra phòng ngoài, quấn nó vào trong chăn thì đã không có chuyện gì. Nạn nhân bị phát hiện trong tình trạng tả tơi rách nát, tang chứng vật chứng nhân chứng có đủ, chạy đường nào bây giờ?
Thằng bé sau bao khổ sở, hôm nay nhờ anh phụ trách bỏ chút thời gian kiểm tra xem xét, cuối cùng cũng sẽ được giải thoát khỏi kiếp nô lệ tình dục? Nó nằm trên giường chưa nói được gì vì quá bất ngờ trước diễn biến này, hoang mang xen lẫn chút hy vọng và nhiều lo âu (thằng lớp trưởng là một thằng nham hiểm, nó sẽ có chiêu gì đối phó?) cùng nỗi nhục nhã vĩnh hằng không vì được giải cứu mà bớt đi, ngược lại còn dâng trào (vì thêm một người phát hiện cảnh nó bấy nhầy trần trụi, liệu anh ta có ghê tởm, khinh bỉ nó khi biết chuyện?). Dù vẫn còn trần truồng dưới lớp chăn, dù vẫn còn đau đớn nhơ nhớp bốc mùi, dù đ** nó vẫn chưa khép lại hẳn, bụng nó bắt đầu cồn cào vì triệu triệu con tinh trùng bơi lội trong đó giãy chết, nhưng nó vẫn le lói niềm tin, anh phụ trách là người của quận đoàn, là người tốt, anh sẽ làm sáng tỏ việc này và sẽ cứu nó tránh xa lũ khốn kiếp dưới trướng thằng lớp trưởng. Kết thúc rồi chăng, những ngày ê chề?
Hãy xem cảnh anh phụ trách bị tụi nhóc chơi ác đè ra làm nhục như thế nào. Lúc bắt đầu gặng hỏi thằng lớp trưởng, anh ta đã lờ mờ đoán ra được thằng bé ấy đã phải trải qua chuyện gì, hai chữ “gay sex” đối với anh thật quá xa lạ, nhưng lỗ đ** sâu hoắm của thằng bé và cơ thể trần truồng của nó không khó để anh suy ra 1+1=2, rằng thằng bé đã bị cưỡng hiếp và hành hạ không hế nhẹ nhàng gì. Đây chỉ là một cuộc làm tình tập thể quá tay của lũ nhóc (dù hồi đó tụi con nít thời anh hiền khô, anh cũng thừa biết lũ con nít thời nay chơi bạo như thế nào, làm công tác đoàn còn lạ gì chuyện tuyên truyền chống nạo phá thai, phát bao cao su, giáo dục giới tính… mà chơi thì tụi nó vẫn chơi, gay cũng như thẳng, trai cũng như gái) hay còn có nội tình gì? Dù thế nào, thằng bé thật đáng thương, và đứa nào bày trò này thật đáng phẫn nộ.
Em giải thích xem tại sao bạn lại… ở trong tình trạng này? Em có biết gì về việc này không? Anh nhìn thằng lớp trưởng giận dữ.
Không nói lảng đi được, cũng không giả vờ nhắm mắt bịt tai vờ như không biết, thằng lớp trưởng đành liều mạng tới luôn, cố gắng nhún mình ngoan ngoãn câu giờ chờ “tiếp viện”: “Tụi em… em xin lỗi anh… nhưng đã lỡ rồi… là lỗi của em… lẽ ra không nên nói cho anh biết chuyện này, nhưng bạn đó bị vậy thực ra cũng là… hậu quả tất yếu.”
Thằng nhóc đang nằm nhíu mày, anh phụ trách cũng nhíu mày, thằng nhóc thì bắt đầu cảm thấy lo âu dâng lên, nhưng chưa dám cất tiếng, anh phụ trách thì khó hiểu, “Em nói vậy là sao?”
Bạn này pêđê mà anh. Thằng nhóc trợn mắt, gì nữa đây, thêm những lời dối trá che mắt người khác nữa ư? Thằng lớp trưởng tiếp tục: “Bạn đó cứ sờ mó tụi em suốt, tụi em không cho thì thôi được vài bữa rồi lại tiếp tục mò mẫm, có mấy bạn khác, tụi nó… nghe dụ dỗ… nên cũng cho. Anh biết đó, tụi nó lớn rồi nên phải giải tỏa nhu cầu sinh lý. Rồi…” Không, không, làm gì có chuyện đó, thằng bé lắc đầu nguầy nguậy, nhưng anh phụ trách chưa thèm để ý.
Hôm qua tụi nó có lén nhậu, em cũng biết nhưng ngăn không được, tụi nó không cho em vô phòng, (nói dối trắng trợn) “thằng… à, bạn này chắc tối qua lợi dụng sờ mó đòi…” (thằng lớp trưởng vờ như chuyện khó nói, rỉ tai anh phụ trách) “bú… của tụi nó, rồi đòi được… chiều… chắc anh cũng hiểu em muốn nói gì… theo kiểu pêđê… bạn đó làm vậy cũng nhiều lần rồi, giờ mới xảy ra chuyện. Bạn đó có lần nói nếu cả lớp muốn… bạn cũng chiều.”
Ý em là bạn… các bạn… quan hệ với nhau là do bạn đòi… yêu cầu trước? Anh phụ trách nghe mà tai lùng bùng, tụi nhóc thời nay nhiều trò quá vậy.
Bạn đó còn bị bệnh thích được hành hạ nữa, em nói thiệt, lúc trước em không tin nhưng bạn đó hay bị đánh vì sờ mó lung tung lắm nhưng không chừa, làm bạn đau bạn còn nói bạn sướng nữa… dạ… tụi bạn em nhiều đứa bị bạn đó cố tình chọc tức để bạn đó được bị hội đồng, em xin lỗi, nhưng đè bạn ra là bạn lại sướng tới nỗi… ý em là… (thằng lớp trưởng nhìn xuống hạ bộ anh phụ trách ra dấu) “nên mấy bạn trong lớp cũng hay hăng máu. Hôm qua bạn đó mua khô về đãi, chắc có âm mưu sẵn.”
Thằng nhóc yếu ớt nói không, không phải thế, nhưng cổ họng khan đặc của nó không át được tiếng thằng lớp trưởng.
Em đã dặn tụi nó là cứ kệ đi, đừng có tức lên, nhưng chắc hôm qua mấy đứa lớp em… tụi nó nhậu quá lại thêm bạn đó cứ ỏn ẻn suốt nhịn không nổi, nên làm bừa, anh thông cảm cho tụi nó đi, chuyện này coi như anh bỏ qua coi như không biết đi anh.
Anh phụ trách hết nhìn thằng nhỏ đang thều thào, không phải, không phải, lại nhìn thằng lớp trưởng, bị sốc vì những gì vừa nghe thấy, đăm chiêu nghĩ ngợi, định hỏi thằng bé cho rõ ràng nhưng thấy nó cứ nguầy nguậy lắc đầu nhìn anh rươm rướm, anh quyết định:
Em đi gọi thầy tổng phụ trách tới đây, cho gọi cả những bạn nào tối qua tham gia… vào việc này. Em là lớp trưởng, là bí thư, lẽ ra những việc này ngay từ lúc mới xảy ra em phải báo cho thầy cô để uốn nắn khuyên can các bạn, để xảy ra việc này anh không bỏ qua được. Đi chơi cùng cả trường, nếu có chuyện gì xảy ra với các em thì sao ăn nói với phụ huynh?
Thằng lớp trưởng dự liệu được phản ứng này, nếu có bại lộ thì lộ cả hội, nhưng thằng đầu têu sớm muộn gì cũng lòi ra là nó, nên còn lâu nó mới để chuyện này lan ra tới tai “cán bộ cấp cao”. Nó xuống nước năn nỉ, chờ đợi tụi thằng đội trưởng và lũ đầu trâu mặt ngựa sao lâu lắc chưa tới:
Anh nói vậy nhưng làm sao em quản nổi tụi bạn em đây anh? Trong trường còn được, nhưng chuyện tụi nó làm với nhau anh nghĩ em đi báo kiểu gì? Mấy đứa bạn em không biết xấu hổ chứ em nói những chuyện này với người lớn ngượng lắm. Với lại là do bạn này tự gây ra cho mình thôi, em có lỗi, mấy đứa lỡ làm chuyện bậy cũng có lỗi, nhưng đầu đuôi do bạn bị… biến thái… mà giờ anh làm to chuyện, bạn đó không thấy nhục chứ em có làm gì đâu mà chịu chung?
Giờ em cứ đi kêu thầy tới đây, cho dù bạn có làm gì thì các bạn lớp em làm thế này là không ổn, còn chuyện xử lý sao thì phải… Anh phụ trách chưa kịp dứt câu thì tiếng gõ cửa vang lên, thằng nhóc canh cửa mở cho cả bọn vào rồi khóa lại. “Tụi nó nè anh, mấy đứa hôm qua nhậu xong rồi làm bạn đó thành ra vậy đó.” Anh phụ trách định lên tiếng thì thằng lớp trưởng đã chặn họng: “Ảnh định báo thầy tổng phụ trách đó, bây giờ tụi mày muốn tao đi gọi thầy hay muốn giữ ảnh lại nói chuyện cho ra lẽ.” Thế là chỉ cần nhìn nhau gật đầu, cả lũ lao tới giật sấp anh phụ trách, khóa chặt tay chân lại trong tiếng kêu thảng thốt của anh.
Dưới sân, bài tập thể dục sắp bắt đầu, tụi nhóc cùng lớp bàn tán chuyện tối qua đứa nào được tham gia đứa nào không, rồi thắc mắc với nhau những nhân vật cộm cán biến đâu mất không thấy xuống tập thể dục, chắc là lại tranh thủ mần thằng bé thêm tí đỉnh chứ gì, tụi nó dâm quá mà. Anh phụ trách còn lại thì sốt ruột thắc mắc không biết thằng cha kia biến đâu mất, để mình quản lý lũ loi choi này một mình. Anh ta biết đâu, trong căn phòng trên kia, cũng sẽ có người được tập thể dục…
Từ lúc tụi lâu la bu vào xúm quanh hiện trường, rồi nhanh chóng đè anh phụ trách ra, thằng bé đã biết nữ thần may mắn đã quên khuấy mất là nó có trên đời. Nó co rúm người lại trong chăn, nép sát vào một góc, nhìn về phía cửa tự hỏi, nếu nó liều mạng nhào ra hành lang rồi chạy thục mạng xuống sảnh khách sạn, mặc kệ tình trạng trần như nhộng của nó, tự mình tung hê tất cả, thì có thoát thân được một lần và mãi mãi hay không. Nhưng gắng gượng không nổi vì mỗi lần nó xoay người cử động, hết chỗ này đến chỗ khác trên cơ thể nó nhức mỏi ê ẩm, chạy cũng bằng thừa. Nó không còn guồng nhanh đôi chân từng cực kỳ tốc độ của một thằng vận động viên, lúc này mỏi nhừ căng cứng vì bị trói dạng ra một tư thế cả đêm, lết được vài mét là bị tóm ngay.
Anh phụ trách bị lật ngửa trên giường, tụi dùng chính những sợi dây đã trói thằng bé vứt vương vãi trên sàn cột vào cổ tay, cổ chân anh. Anh ta chống trả la hét kịch liệt, oằn oại trì kéo trong lúc tụi nhóc mỗi thằng cầm một đầu dây kéo tứ phía dang chân dang tay anh căng thẳng bẹp dí xuống giường, phơi mình trong nắng sớm. Thằng lớp trưởng nhảy lên ngực anh, vừa nói vừa xoa bóp vùng hạ bộ của anh trong lúc anh lắp bắp vì giận dữ, sửng sốt và cả chút sợ hãi:
Anh làm gì dữ vậy, tụi em chỉ muốn giải thích với anh cho rõ ràng để mình đừng hiểu lầm nhau, tụi bạn em nói không có lỗi trong chuyện anh vừa bắt gặp, chỉ là do thằng bệnh hoạn kia nó dụ dỗ thôi. Để em chứng minh cho anh thấy.
Thằng nhóc nô lệ bị giật phăng chiếc chăn phủ trên người, trần truồng lồm cồm bụm dái đứng lên nhìn thằng lớp trưởng, rồi nhìn anh phụ trách. Thằng lớp trưởng cười cười gật đầu ra hiệu, “Còn mắc cỡ gì nữa, phục vụ ảnh đi, giống như mày vẫn làm hàng ngày đó. Chờ lâu sốt ruột quá!” Có thể, một góc nhỏ nhoi trong thằng bé đang kêu gào, không, từ chối đi, mày có quyền chống chọi lại, đừng nghe lệnh chúng nữa… nhưng cơ thể trần truồng của nó không còn can đảm để chịu đựng và bảo vệ danh dự của nó nữa. Chút phẩm cách cuối cùng đã rơi rớt như những giọt tinh dịch ứa ra từ đ** nó, chẳng còn lại tí thẹn thùng e lệ nào. Thở hắt một hơi, nó rùng mình hóa thân thành thằng đĩ đực.
Đã không thoát được, thì cứ buông xuôi mà thử tận hưởng, oằn người lên làm gì. Làm đĩ cũng có cái sướng của làm đĩ, nô lệ cũng có khoái cảm của nô lệ, đã từng bị cưỡng hiếp trong tuyệt vọng đau đớn, nhưng cũng không ít lần đã phải tự nguyện phục vụ, kiểu gì nó cũng đã có nghề. Hít sâu một hơi, leo lên người anh phụ trách, nó bắt đầu show diễn sáng sớm bằng cách cởi áo anh phanh ngực ra liếm láp vầng ngực đang đổ mồ hôi hồng hộc, anh sửng sốt nhìn nó, thằng nhóc mới nãy còn thoi thóp, giờ đây đang cưỡi trên người anh bú liếm hai đầu vú anh.
Thả tao ra! Thả anh ra! Em làm cái gì vậy? Tụi mày… Mấy đứa đừng làm vậy mà, mấy đứa còn nhỏ mà, để anh đi, đừng làm những việc thế này nữa! Mày thôi đi! Học sinh gì tụi mày, má, thả tao ra ngay mấy thằng chó! (chậc chậc, cán bộ đoàn mà đi chửi thề) Buông anh ra!!! Thả tao ra!!!
Nó mặc kệ, tụi nó mặc kệ. Nó hôn hít, bú liếm nửa trên của anh xong, liếm dần xuống bụng, xuống đai quần, cởi dây nịt ra, kéo khóa, tuột quần, mân mê khúc thịt bên trong quần lót; trong khi vẫn đang bú và sờ mó nắn bóp cơ thể chàng thanh niên lần đầu hưởng thụ gay sex. Nó đang đóng vai một thằng bot dâm đãng, nó phải diễn cho tròn vai – không, nó CHÍNH LÀ một thằng bot dâm đãng, sự sung sướng nhất đời nó là được phục vụ đàn ông, đem sướng khoái đến cho các anh đẹp trai khoai to, nó chỉ thỏa mãn khi được các anh tra c** lắp đ**, vì cơ thể nó là hai lỗ lồn luôn chào đón các anh, chứ không còn là một thằng nam nhi nữa.
Khi khuôn miệng thằng nhóc ôm trọn con c** – dù chủ nhân đang trong hoàn cảnh hơi nhục nhã, vẫn từ từ bơm máu vào ào ạt cương dần lên – và chiếc lưỡi ma thuật bên trong bắt đầu bú rịt lấy, liếm láp từ hai hòn dái lên thân c** rồi lại ngậm vào nút như bú mẹ, tiếng chửi thề văng tục của anh dần thay cho tiếng ứ á ư ử vì những cảm giác đê mê lạ lẫm mới lần đầu được trải qua: à thì ra, được bú c** sướng thế này đây. Anh có biết rằng anh thôi không còn vùng vẫy nữa, anh có biết rằng chân anh đang quíu lại vì sướng, anh có biết rằng cơ thể 80% trần truồng của anh đang phản xạ lại những đê mê bằng những cơn run rẩy tê người, và như bản năng mọi thằng đàn ông khác, anh có biết mình đang bắt đầu hẩy háng tìm cách nắc sâu hơn vào cái lỗ ẩm ướt ấm áp?
Cảm thấy con c** trong miệng mình bắt đầu tự nó hành động, cậu bé nếu còn chưa chai sạn đi xúc cảm, chắc hẳn có chút buồn vui lẫn lộn: dù thất vọng vì anh ta rốt cuộc cũng chỉ là một thằng đàn ông dễ dàng đầu hàng khoái cảm tình dục, nhưng lại tự hào như một thằng đĩ vì tay nghề nó đã khiến dục vọng trong anh phải đòi thêm. Nó để con c** từ từ nắc sâu hơn trườn vào cổ họng mình, rồi rất pro, nó nút thật chặt thân c** ấm nóng, và vùi mặt xuống tự ấn mũi mình vào đám lông ngai ngái của anh, nuốt sâu con c** đoàn viên thanh niên lút cán, co bóp miệng, lưỡi, vòm họng, cổ họng đưa anh vào đê mê sướng khoái. Nó nghe anh tru lên và buột miệng chửi thề, nó cảm thấy anh sắp sửa lên đỉnh, c** giần giật trong họng, không rõ thằng lớp trưởng có để anh xuất tinh không, bèn bỏ ra.
Tiếng chửi thề lớn hơn, tụi nhóc cười ồ khi anh cong người nắc con c** cương cứng trong không trung tìm khoái cảm, nhưng vòm miệng ấm áp đã không còn, con c** tội nghiệp giương lên trong nắng mai, treo vô vọng trong nửa chừng lên đỉnh. Thằng nhóc đã học được nhiều mánh, chính nó đã từng bị đè ra mần tới hàng giờ, bị sục c** rồi kích thích bằng đủ mọi cách mà không cho nó ra, nó cứ gần đến đỉnh là lại bị buông c** chơi vơi trong khắc khoải. Thằng nào pro có thể làm thế tới lúc nó phải lắp bắp trong mê dại xin xỏ cho được xuất tinh giải tỏa con c** đang cương căng chờ đợi mỏi mòn và hai tinh hoàn đầy ứ tinh dịch đang đau tức, chảy nước nhờn như thác vì không được trao cho cơn cực khoái.
Nó không có nhiều cơ hội để thực hành (vì c** nào tra vào lỗ nó cũng chỉ để phọt ra thôi) nhưng nó đã phục vụ quá nhiều con c** để thừa biết dấu hiệu của cơn cực khoái, và hành động dừng lại khi anh đang sắp tới đỉnh, chồm lên bú vú anh khiến thằng lớp trưởng hài lòng, “Giỏi lắm, ha ha em nói rồi mà anh không nghe, anh thấy nó điêu luyện chưa.” Thằng đĩ đực trong nó thấy… tự hào vì mình đang làm tốt nhiệm vụ (!?) và nó quên thằng con trai tội nghiệp trong nó đi mà chăm chỉ bú liếm, chờ c** anh dịu lại một chút nó lại ngậm vào, và anh lại căng người lên, lúc này đã phải rên rỉ xin tụi nó tha cho anh chứ không còn lớn tiếng ra lệnh, thiếu điều chỉ muốn gào lên, nói thẳng là làm ơn cho tao ra đi tao nứng quá rồi…
Ảnh không nghe máy được anh ơi, dạ, ảnh đang giúp tụi em một chút, có bạn hình như hơi bị cảm, dạ, dạ không sao, xoa dầu bắt gió thôi anh, dạ, ảnh nhắn chút ăn sáng ảnh xuống, dạ không cần, dạ, mấy bạn tập xong rồi tự đi ăn hả anh, dạ, dạ, cám ơn anh. Anh điếng người khi thấy thằng lớp trưởng bô bô vào điện thoại tỉnh bơ, là điện thoại của anh, nó lấy điện thoại trong túi quần anh từ lúc nào??? Thằng lớp trưởng nháy mắt với anh, anh phụ trách bạn anh gọi, mình chắc cũng phải lẹ lẹ lên đúng không anh rồi bấm chụp hình tanh tách.
Anh ta hoảng hốt cực độ, trời ơi mình quên béng đi mất, mình đang thực hiện hành vi đồi bại với một đứa nhóc chưa đủ tuổi, một thằng con nít. Để lọt ra thì đừng nói đường công danh của anh, còn pháp luật, còn miệng lưỡi thiên hạ… c** xìu xuống ngay lập tức, anh quên mất nạt nộ, rên lên xin tụi nó stop ngay trò này và xóa hình đi, anh đồng ý làm ngơ, thả anh ra, mình coi như chưa có chuyện gì xảy ra đi mà.
Thằng lớp trưởng thích thú – to đầu mà ngu quá, thằng nô lệ chán chường – đàn ông gì nhát chết. Đó là điểm bất lợi khi quá 18 tuổi, làm gì cũng phải ngó trước ngó sau sợ dính trẻ vị thành niên. Nhưng tụi nó đã nắm đằng chuôi, và anh phải làm theo lời tụi nó thì tụi nó mới thả anh đi. Thằng nhóc ê chề khi anh chấp nhận chuyện tụi nó đối xử với nó như một thằng đĩ bot dâm đãng, vì nó chính là như thế qua những gì anh được nghe, được thấy; và chính anh sẽ đối xử với nó như một thằng đĩ bot dâm đãng. Nó nhún người trên con c** anh, bóp cơ đ** mình mát xa thân c** cho anh cương cứng lại, muốn phân trần với anh rằng không, mọi chuyện em làm đều bị ép buộc, cũng như anh đang phải đối phó với tụi nó; nhưng hành động của nó còn có thể gọi bằng từ gì khác ngoài từ đĩ đực?
Nó nhún, anh nắc, chàng thanh niên còn gin (khoản đ* đ** + đ* mồm) trên đường lên đỉnh lần hai dần dần quên mình bị lột đồ giữa đám đàn em, quên mình đang giao cấu với một thằng con nít, quên rằng mình cũng đang trong cảnh oái oăm nhục nhã, chỉ muốn giải phóng đống tinh dịch đang đầy lên trong dái chờ được phọt ra, lỗ nào cũng là lỗ, cái lỗ đ** này đ* cũng sướng quá, thằng nhóc này chơi cũng đã quá, tụi nó nói cũng đâu có sai, thằng nhóc mới bị pêđê chứ c** anh đang đâm khí thế và anh mê gái thì anh ko phải gay. Bấu tay vào nệm, quíu chân cong người anh hẩy, anh nắc lên.
c** thằng bé sau đêm khô dái đã lại tươm nước dắt dây nhớt nhợt trên bụng anh, chồm người liếm mút hai đầu vú và lồng ngực phập phồng hổn hển, vẻ như đã hoàn toàn chấp nhận thân phận đĩ bot. Sao nó phải chống cự mãi làm gì khi không thể ngẩng mặt lên? Trong thâm tâm nó đoán rằng chỉ cần nó hoàn toàn cúi mình tuân lệnh 100% như một thằng nô lệ thật sự, tụi nó sẽ chán nó mà đi hành hạ thằng khác, sao nó không làm thế đi cho rồi?
Một là, đâu đó thẳm sâu nó thực sự vẫn là một thằng con trai bình thường, mong được có một đứa bạn gái, thỉnh thoảng mong được đ* địt tí chút giải sầu nhưng không hề ham hố những trò bạo dâm, nhưng những ngày tháng banh háng ra cho tụi nó chơi, phần đàn ông đó đã bị đ* thụt sâu vào đâu đó trong đ** nó không thể ngoi đầu ra được, đầu óc và bản năng nó bị lập trình lại: nó nghiện sex, nghiện bị hành hạ, nghiện khổ dâm, nghiện c** và nghiện những thứ bẩn thỉu – nó nhầm lẫn giữa khoái cảm nó bị buộc phải có trong lúc bị hành hạ với khoái cảm do bị hành hạ mà có – nhưng nó căm ghét chính mình vì điều đó, nó không thể tự cho phép mình chấp nhận trở thành một thằng biến thái mà không phản kháng dù chỉ bằng chút ánh mắt van xin yếu ớt, nó vẫn tuân lời nhưng sự miễn cưỡng và khổ sở không thể che giấu.
Hai là, nó không chắc, nó hoàn toàn chịu tuân lệnh và cụp đuôi như chó (bữa giờ đúng là thế còn gì) thì tụi nó có buông tha thật không, vì đ** nó còn bót lại được, c** dái nó còn ngỏng lên được, cơ thể nó còn săn chắc mạnh khỏe (dù nhan sắc có tàn phai đi thật – bị đ* sáng đêm, mắt nó thâm quầng trên khuôn mặt vẫn xinh trai nhưng có phần hốc hác sau cả tuần mệt nhoài) thì vẫn sẽ có thằng nứng c**, thú tính của tụi nó vẫn có chỗ trút vào. Thà nó sinh ra xấu xí yếu ờt, hành hạ những thằng bot không có chút cơ bắp, bụng ỏng đ** teo thì có gì vui, nó ngu lắm cũng hiểu tụi nhóc hùa vào hành hạ nó một phần vì nhiều đứa ganh tị với thân hình và khuôn mặt nó, ganh tị với lỗ đ** đàn hồi ma thuật của nó (nhiều thằng bot bị đ* vài lần là loe ra thâm dơ đen thui thấy thảm) và cả tài chơi bóng, bơi lội của nó: tượng trưng của tinh thần đàn ông khỏe mạnh can trường và gene tốt. Gene nó tốt khiến số nó xấu thê thảm.
Cuối cùng là, chán nó rồi thì quay qua đứa khác, năm sau em nó vào trường lỡ như đứa khác là em nó thì sao? Cho nên nó phải tìm mọi cách để tụi nó còn muốn bu vào hành hạ nó, tức là một mặt vẫn phải làm theo mọi thứ tụi nó bày ra, chịu đựng mọi trò tụi nó đổ lên người nó; mặt khác vẫn phải tỏ ra căm giận, đau khổ nhục nhã, vừa van xin cầu khẩn vừa oằn oại vùng vẫy, mặc dù nó chỉ muốn shut down mọi cảm xúc và để tụi nó tha hồ vầy vò cơ thể nó không một phản ứng, hoàn toàn phục tùng. Vậy thì đâu còn vui.
Nên nó nhún phành phạch vào con c** ngỏng cao đang nắc ngược lên đ** nó, đôi chân lẩy bẩy, nhục nhã vì c** nó đang vung vẩy nhểu nhớt tục tĩu giữa hai cơ thể trần truồng, rên rỉ vì đ** lại được ma sát sung sướng, nhưng vẫn thảm thiết “làm ơn, làm ơn, em không dám nữa, làm ơn…” vì, đó chính là lời thoại của nhân vật đĩ đực. Bot thì bị đ* đến xuất tinh là chuyện thường, thằng lớp trưởng đã ra hiệu cho nó phải phụt ra. Chỉ bị đâm đ** thì nó chưa ra được vì dù c** anh cũng to, nhưng sáng nay đ** nó chưa khép được còn rộng hơn, bị đ* thì sướng đê mê nhưng không ép được dâm huyệt. Thế là nó ăn gian ép người cạ c** vào bụng anh, lải nhải “anh ơi em ra, em ra…” liên hồi, tuy chỉ phụt ra được chừng hai cú tinh dịch toàn nước lỏng le trong suốt (làm gì còn tinh trùng mà trắng đặc) nhưng cũng khiến nó lịm đi rã rời sau cơn cực khoái.
Thằng lớp trưởng dựng nó dậy nhún tiếp, rỉ tai nó, thích thú nhìn ánh mắt căm hờn của nó cụp xuống đầu hàng, nó đưa một ngón tay vào miệng mút cho ướt đẫm rồi tìm lỗ đ** của anh mà nhét vào – lần đầu tiên nó nhét ngón tay vào một cái lỗ đ** không phải của nó – cũng không sung sướng gì. Cảm giác mới mẻ nhột nhạt ở cửa hang nơi chưa ai từng đ*ng tới khiến anh phụ trách lại hộc lên trong tê tái, chỉ kịp mở miệng “buông raaa…” thì nó ngoáy ngón tay một vòng, những ngón kia đặt nơi dái anh bấu chặt, ngoáy lỗ đ** một vòng, bóp vòng cơ lỗ đ** nó lại hết sức có thể, vắt c** anh chụt một phát, rướn người nút vú anh, vú kia tay ve chặt. Có người thanh niên nào chịu nổi mà không phun trào tinh khí như sóng thần khi khắp cơ thể được kích thích như thế?
Anh phụ trách nhắm chặt mắt kéo dài tiếng “raaaaa…..” trong đê mê, run bần bật trong cơn khoái cảm điên dại nhất trong đời, thằng bé nô lệ chớm hài lòng khi đ** nó đón nhận một, hai, ba, năm, bảy cú xuất tinh ào ạt, nếu lắng nghe kỹ có thể nghe tiếng c** co giật, tiếng tinh dịch di chuyển như thác lũ trong thân c**, tiếng giọt tinh phọt ra đập vào thành ruột, tiếng đ** thóp lại, tiếng dịch nhờn lụp bụp nổi bọt khí nhường chỗ cho dòng thác tinh òng ọc, tiếng dái săn lên, tiếng nệm soàn soạt, dưới khu đó thường yên tĩnh hơn hai cái miệng bên trên rền rỉ rên la, thực ra cũng rất ồn ào.
Thằng bé lờ mờ nhận ra, nó không cần chỉ phải đón nhận cực khoái của người khác, nó có thể khiến người khác đạt được khoái cảm cũng như ngăn cản khoái cảm của họ – điều mà tụi nhóc đã thực hành trên cơ thể nó lâu nay, và nhiều lần nó cũng đã phải tập bài tập phục vụ các anh giống thế này. Nhưng trò chơi hôm qua trên cáp treo và sự kiện sáng nay đã làm thằng đĩ trong nó sáng ra một chút, 24/24 nó bị đè ra hành hạ, đúng thế, nhưng nó cũng có thể trả đũa những con c** nứng 24/24 ấy bằng cách từ chối chúng cơn cực khoái – dĩ nhiên nếu nó biết cách và dĩ nhiên khi những con c** đó ở trong tình trạng vô vọng như anh phụ trách đang nằm đây, như nó mỗi lúc bị căng ra tự sục nhưng không được phép lỡ tay lên đỉnh.
Rồi nó sẽ được quán triệt tinh thần đĩ đực một cách triệt để, và nó sẽ nhận ra rằng lỗ đ** nó nếu biết cách dùng cũng có quyền năng tối thượng. Còn trước mắt, nó lại phải tự hạ nhục nó thêm một bậc trước mặt anh: ngồi trên bụng anh mút sạch c** anh trong lúc đ** nó chảy tinh dịch giữa hai làn da nhấp nhô nổi bọt lụp bụp, tràn thành vũng trên bụng anh. Rồi nó nhìn anh lần cuối để thấy sự ghê tởm, lòng căm ghét, nỗi giận dữ, niềm xấu hổ, cơn đê mê trộn lẫn trong đôi mắt vẫn còn dại đi, cúi đầu liếm sạch vũng hỗn hợp tinh dịch cả anh (tràn trề) và nó (nhín ra vài giọt rồi lẫn đâu mất trong lớp mồ hôi và nước nhờn, thật đáng thương hại).
Còn 45 phút cho mày chuẩn bị trước khi bắt đầu lượt tiếp theo, vô tắm cho sạch sẽ đi thằng chó. Thằng lớp trưởng đá đ** sai khiến nó ngay trước mặt anh phụ trách, chẳng cần giữ kẽ giả vờ làm gì nữa. Anh ta chỉ là một kẻ qua đường nữa trong đời trai thằng nhóc, con c** thanh niên đầu tiên chui vào xuất tinh trong đ** nó, nhưng chắc chắn không phải con c** cuối cùng. Nó không màng đến anh ta, đến tụi nó, không màng đến vòi nước lạnh ngắt ào ào tung tóe trên cơ thể run rẩy của nó, không màng đến xô tinh dịch lõng bõng đ*c ngầu chờ đợi nó trong góc toalét, chỉ ước gì tìm lại được giấc ngủ không hề mộng mị nhưng quá ngắn ngủi sớm nay…
Lúc đang kỳ cọ dưới vòi sen, cửa toalét mở toang, nó thoáng thấy anh phụ trách cụp đuôi lủi thủi đi ra, có lén liếc nhìn nó đang trần truồng chổng mông xịt nước thẳng vào lỗ đ**, rồi im lặng đi ra. Lại một niềm hy vọng tan biến. Thằng lớp trưởng thở phào, nằm dài ra giường, thực ra trống ngực nó vẫn còn đập thình thịch, nhưng có vẻ mọi chuyện ổn thỏa. Thả anh phụ trách ra cho anh gỡ dây nhợ, mặc lại đồ cho gọn gàng, nó khoái trá nhìn cảnh anh cố gắng che đậy thân thể hở hang của mình giữa những cặp mắt hau háu của bọn nhóc quần áo tươm tất đứng tụm xung quanh, giờ thì anh đã biết anh rơi vào tổ quỷ, có tự chửi rủa bản thân cũng đã muộn. Lần sau cứ lẳng lặng làm lơ cho yên chuyện.
Lúc nó đưa trả cái di động đầy hình chụp thằng nhóc đang cưỡi c** anh phụ trách, anh ta cuống quýt giật lấy, quên cả cái quần đang kéo dở trên đầu gối, lụp chụp bụm con c** đã thôi cương sun lại ngắn ngủn (nhiều chàng lúc cương kích cỡ cũng ok nhưng bình thường cu teo, lại thêm sáng sớm còn lạnh, anh phụ trách cảm thấy cu mình không bằng ai cũng biết mắc cỡ chứ) rồi xóa nhanh, xóa gấp những tấm hình đó: mặt anh đê mê rõ mồn một, thân hình thằng nhóc rõ ràng vẫn còn là thằng con trai mới lớn so với anh, cứt thật, lộ ra thì còn gì sự nghiệp, còn gì hình ảnh đạo mạo nghiêm chỉnh của một cán bộ đoàn, một công chức gương mẫu, một chàng trai galăng?
Anh còn rụng rời hơn khi thằng lớp trưởng cho anh biết đống ảnh đã bị bắn bluetooth sang một cái máy khác cất giữ an toàn, đề phòng anh phản phé mách lẻo; chưa kể, nó còn hất đầu về phía tụi nhóc, không chỉ một đứa có di động chụp hình quay phim được. Giờ chẳng lẽ anh ngồi đây lạy lục van xin tụi nó xóa hết đi, anh sẵn sàng bỏ qua tất cả? Thằng lớp trưởng chỉ yêu cầu anh để tụi nó yên, đừng nhúng mũi vào bất cứ chuyện gì nữa trong chuyến đi chơi này: tụi nó gần như lật bài ngửa với anh rằng thằng nhóc anh vừa đ* là nô lệ tình dục của cả lớp và lớp nó muốn được vui vẻ.
Anh xụi lơ bước ra khỏi phòng, nhìn thằng bé anh thấy cũng tội, định nói tụi nó làm gì thì làm cũng vừa phải thôi, để bị ai khác bắt được, hoặc thằng nhóc có mệnh hệ gì thì to chuyện; nhưng thằng bé quay người chổng mông xịt nước rửa đ** khiến anh nhớ lại cảm giác sướng khoái tột đỉnh lẫn với ghê tởm nhơ nhớp khi c** được bú, được đâm đ** đê mê. Thằng nhóc cũng góp phần khiến anh ê chề nhục nhã, nó cũng bóp dái anh và đâm đ** anh bằng ngón tay đĩ thõa của nó, kích thích anh xuất tinh, nó là thằng trực tiếp xâm phạm cơ thể anh mà. Nghĩ thế nên thôi anh cũng kệ, mày thích làm đĩ thì tao cũng không cản, tao không dính vào tụi mày nữa. Xua ánh mắt đớn đau cầu khẩn của nó ra khỏi đầu, nó chỉ là thằng đĩ rên rỉ lim dim sì sụp bú dái cưỡi c** anh, anh chỉ cầu trời tụi nhóc đừng tống tiền anh hay nổi hứng phát tán lung tung đống ảnh sex của anh – dù đúng hay sai, gay hay thẳng, bị cưỡng bức hay tự nguyện, anh cũng sẽ sống dở chết dở.
Đó là thằng lớp trưởng còn chưa chỉ cho anh thấy cái camera HD gắn trên nóc một cái tivi, tối qua tụi nó tính quay lại cảnh thằng nhóc bị hiếp tập thể nhưng phải tắt đèn, đèn pin lấp lóa khó quay lại nên thôi, sạc pin để đó. Trong cơn nứng c** anh ta không để ý thằng lớp trưởng đã bật lên quay không sót phút nào từ sau cú điện thoại với anh phụ trách kia, từ lúc thằng nhóc bú c** anh cương trở lại rồi bắt đầu ngồi lên cho tới lúc anh được buông tha. Có khi một ngày kia anh dạo web sex, nếu tò mò click “trai thẳng chơi đĩ đực”, anh sẽ bắt gặp mình đang nằm dạng chân chơi một thằng đĩ trên một forum gay nào đó?
Nói thế nhưng thằng lớp trưởng chỉ nắm thóp anh vậy chứ nó chả ham anh làm gì, chẳng đẹp trai đô con đặc sắc gì mấy, có đứa thích chơi trai lớn tuổi, đè một thằng đàn anh ra hành hạ làm nhục cũng vui, nhưng nó chưa gặp thằng thanh niên nào hot tới mức nó muốn chiếm đoạt, gu của nó là ngang tuổi, cùng lắm như cặp anh em ruột hôm trước có thằng anh học lớp trên, nhưng cặp đó cũng chẳng hot, chơi tụi nó bấy nhầy cho bõ ghét thôi. Tụi nhóc cũng ham tiền, nhưng tới mức tống tiền thì chưa (trấn lột tụi lớp dưới thì thỉnh thoảng): cuối cùng tiền cũng chỉ là để cua gái đẹp, nhu cầu sex thú tính bạo dâm của tụi nó vẫn được thỏa mãn nhờ thằng nô lệ và tụi bot được huấn luyện rất pro, cần gì gái?
Thằng lớp trưởng nằm xuống được 30 giây cho qua cơn đau tim thì bật dậy, mạt sát tụi nhóc một tăng. Đứa nào dính vô vụ này, về tao xử hết, chơi cho đã đi, rồi chuẩn bị kiếm cách chuộc lỗi. Chơi thì phải biết dọn, bừa ra đó thách thức vận may, có ngày chết chùm cả lũ. Nó cũng quyết định sẽ tiến hành kế hoạch thu hồi tất cả clip sex – nó dự định lâu rồi nhưng bao nhiêu hình ảnh, video rải rác cả lớp biết đâu mà tra cho hết? – để phát tán tùm lum cũng không nên, phải biên tập lại kỹ lưỡng để tránh lộ mặt. Tụi nhóc thực ra cũng biết điều, có hình có clip cũng biết cất giữ password này nọ, xóa đầu xóa mặt… nhưng có vẻ càng ngày độ vô tâm liều lĩnh càng tăng theo độ dâm đãng bạo ngược.
Thà tịch thu hết về một ổ – nó sẽ có kế hoạch cho đống ghi hình sex đó, một forum riêng của lớp chẳng hạn, còn hơn một ngày kia một thằng bộp chộp vô ý để lộ một tấm hình rồi dắt dây ra cả lũ. Chửi xong đang bàn bạc nghĩ ngợi thì thấy thằng nhóc lò dò bước ra, thằng lớp trưởng xua cả bọn theo phân công, đứa nào không phận sự thì xéo, rồi ngoắc thằng bé lại gần: “Quỳ xuống.” Cặp mắt trên khuôn mặt xinh trai đang giương lên nhìn nó pha lẫn đau đớn, hận thù, tuyệt vọng, thách thức và cả một chút đê mê sướng khoái còn sót lại, khiến quần nó lại cộm lên giật giật. Nó mở tủ lạnh lấy ra một chai nước, cười cười nhìn mắt thằng nhóc tối sầm lại khi nhận ra chai nước ấy là gì…
Chương trình ngày hôm nay là tham quan Lang Biang, sau đó đến một khu du lịch trong thung lũng để chơi trò chơi lớn, văn nghệ và lửa trại. Điều đó có nghĩa là lũ nhóc phải ở cả ngày ngoài trời, không được ở lì trong nhà khách. Với một số đứa, thế là phí mất lượt chơi thằng bé, tụi nó không có gan chơi đĩ nơi công cộng. Nhưng một số đứa khác thì khá hào hứng, chơi được thì chơi, không chơi được thì bày trò làm nhục thằng bé, cả ngày cơ mà. Thằng bé ngồi trên xe cứ nhấp nha nhấp nhổm, do đường xóc thì ít mà do thốn đ** thì nhiều.
Sáng ra ngay sau khi nó tắm rửa đánh răng súc miệng sạch sẽ xong, thằng lớp trưởng lại bắt nó quỳ gối rồi há miệng chờ đổ nước “giải khát” ướp lạnh đầy họng. Nó phải ngậm miệng lại rồi súc sòng sọc đến vài phút, tới khi thằng lớp trưởng cho phép nó mới được nuốt. “Tao nghĩ hôm nay mày được đi chơi cả ngày, sẽ mất nhiều sức, nên chuẩn bị sẵn cho mày mấy chai nước giải khát, ướp lạnh sẵn luôn. Mày phải uống hết đống này rồi mới được chuyển qua uống nước khác, nếu không sẽ phụ lòng tụi tao lắm.” Thế là trong balô nó có thêm mấy chai nước tha hồ cho nó uống, nhìn qua thì tưởng nước trà nhưng đứa nào khôn thì chớ dại xin nước nó uống chung.
Điện thoại nó reo lên điệu nhạc “Sexy and I know it”, và nó phải trả lời cuộc gọi từ ba má nó trong cảnh trần truồng, họng vừa nuốt một miệng đầy nước đái thở ra còn mùi khai, vậy mà nó vẫn phải cười nói như không, vâng dạ ngoan ngoãn. Môi nó run run, mắt nó rưng rưng vì nỗi tủi thân ập tới chực vỡ òa, chỉ muốn nấc lên mà gào khóc với ba má nó, con nhớ ba má quá, cứu con với, cho con về nhà, tụi bạn con hôm qua thì bắt con uống tinh dịch, hôm nay thì bắt con uống nước đái, nhục lắm, đau lắm. Nhưng không có thời gian đủ cho nó đắm mình trong mớ cảm xúc bất chợt ấy, vì công đoạn chuẩn bị vẫn chưa xong.
Để nó bắt đầu ngày mới với hơi thở nồng nặc mùi nước đái chưa đã, thằng lớp trưởng vật ngửa nó ra giường, cởi quần ngồi lên mặt nó bắt nó liếm dái bú đ**. Khuôn mặt sạch sẽ được 5 phút của thằng nhóc bị vùi dưới cặp mông thằng lớp trưởng, lưỡi liếm láp hun nút đôi trứng dái đang đặt trên môi, mũi bị nhấn sâu vào khe giữa hai mông thằng lớp trưởng, hít thở bằng mũi hay miệng đều hớp phải những thứ mùi nó ghê tởm nhất trên đời, khuôn mặt xinh trai chẳng mấy chốc bốc mùi như c** đ**. Trong lúc ngồi lên miệng thằng nhóc cho nó rim đ**, thằng lớp trưởng đeo vào hạ bộ nó đủ thứ “phụ kiện” “trang thiết bị”.
Một vòng da thít chặt trên dái nó, nặn hai hòn dái bên dưới loe ra tròn vo bóng lưỡng. Nối với một cái ống ôm lấy c** nó trong tư thế lúc nào cũng ngỏng lên giương cao hướng ra phía trước. Nối với một cái móc bằng silicon hình một con c** cong vòng xọc thẳng vào đ** nó, thọc vào dâm huyệt bên trong theo mỗi cử động, cộng thêm những búi gai cao su cạ vào dái, vào khe đ**, vào vùng giữa dái và khe đ**, khiến thằng bé tiếp tục bị kích thích cương lên, con c** vừa xuất tinh nổi gân đỏ hỏn, hai hòn dái – vừa cạn tinh dịch lần nữa sau một đêm bị vắt kiệt – tiếp tục phải sản xuất tinh tương nhoi nhói đau đớn.
Nó đi qua đi lại trong phòng một lúc trong nỗi nhục nhã và lo lắng – đầu c** nó chưa gì đã đọng giọt nước nhờn, làm sao nó có thể khoác cái áo măngtô lên con c** bị buộc phải ngỏng đầu 24/24 của nó mà đi đứng nổi, chưa kể đứa nào vạch áo nó lên đ* hôm nay, đ** nó mặc nhiên chịu 2 con c**, một thật một giả (cái móc hình c** đang móc đ** nó tuy nhỏ hơn con c** giả thường ngày, nhưng đầu móc đang chọt thẳng vào hồng tâm tuyến tiền liệt, kích thích nó mỗi bước chân). Nó vừa đi vừa quíu bàn chân trần như để bám chặt hơn vào sàn nhà, hai hòn dái giữa hai chân nó dần tím tái, chưa gì mà hai chân nó đã lẩy bẩy muốn khuỵu xuống.
Vậy mà thằng lớp trưởng còn à lên một tiếng, lục balô nó tìm trong đống “đồ nghề” ra hai hòn bi sắt buộc vào vòng da trên dái nó, cười ha ha, “Giờ thì mày có bốn hòn bi, tha hồ mà tung tăng nhé!” Khoác áo mang giày vào, nó bị tống khỏi phòng, bốn hòn bi hai sắt hai thịt lủng lẳng dưới c** nó. Lớp vải trong áo cạ vào hai đầu vú nhạy cảm vẫn còn sưng đỏ của nó chà xát khó chịu tới nỗi nó chỉ muốn lột phăng ra đi trần truồng. Có khi thà là như thế còn hơn dáng đi khó coi của nó vì nó phải cố cong người khuất bớt con c** đang ngỏng lên đội lớp áo nơi bụng nó cộm lên, chỉ một tí thôi qua lớp áo khoác dày cui nhưng nó vẫn ngượng chín người.
Ăn xong khúc bánh mì ốp la, nó mở nắp một chai nước uống tự nhiên như không: nghĩ cho cùng thứ nước nó đang tu ừng ực chỉ là nước và muối, có gì đâu mà bẩn thỉu. Tụi bạn liếc nó le lưỡi cười rúc rích, đứa nào cũng biết chai nước vàng khè ấy là gì, nhiều đứa đã được nghe kể chuyện đêm qua thằng lớp trưởng đái thẳng vào miệng nó và nó đã nuốt sạch đến giọt cuối cùng. Chỉ là vấn đề thời gian cho tới ngày tụi nó không cần phải bước vào toalét để đi đái mỗi khi giải lao, chỉ cần gọi nó bò tới há họng ra mà xả. Thêm mấy chục thằng cho nó ngậm c** hứng nước đái cũng có gì nhiều nhặn ghê gớm đâu?
Trên đỉnh Lang Biang còn gì đang đợi nó, ngoài những con c** và những trò nghịch ngợm tinh quái?
Trên triền dốc nhìn ra thung lũng bạt ngàn phía dưới, khuất sau rặng cây um tùm, thằng nhóc chổng mông vạch áo cho sáu đứa thay phiên ghè đầu ôm eo nắc c** đ* đ**. Tụi nhóc tới lượt chơi thằng bé quyết định họp nhóm chơi một tăng đã ghiền rồi tính tiếp, vừa đến là tranh thủ chụp hình rồi nhanh chóng lôi theo thằng bé ngồi xe lên đỉnh Lang Biang, đi loanh quanh thám hiểm địa bàn, chọn được chỗ đẹp là xử luôn. đứng đây né được hàng trăm cặp mắt của khách tham quan và lũ học trò ồn ào trên đỉnh núi, nhưng có ai đứng từ dưới nhìn lên tinh mắt một tí sẽ thấy hai cơ thể dính vào nhau đâm đẩy nhịp nhàng, rồi cơ thể phía sau tách ra, một cơ thể mới trám vào cơ thể phía trước, cứ thế lần lượt.
Tụi nó không dám lột hết đồ ra, dĩ nhiên, vẫn phải lấm lét trông chừng, nhưng một lần thử cảm giác móc c** ra đâm đ** giữa thiên nhiên rừng núi thật sướng không tả nổi. Áo quần khăn nón kín mít, chỉ thò con c** ra khỏi quần, cặp mông thằng bé cũng chỉ vừa lộ khỏi lớp áo khoác bị vạch lên, vậy mà đứa nào cũng nứng. Nứng tới nỗi khi chơi xong không thằng nào còn sức đứng nắc thêm nữa, buông thằng bé ra thì nó lẩy bẩy khuỵu xuống, chân cẳng rã rời, lỗ hậu tê tái và tinh dịch từ trong đ** tuôn ra xối xả, ướt cả đùi, ướt cả lớp vải lót bên trong áo khoác.
Tụi nó giục thằng bé đứng dậy theo tụi nó lòng vòng ngắm cảnh chụp hình, nó chỉ nằm bẹp, giương mắt hớp hơi cầu xin, “Mấy anh… làm ơn… cho em nghỉ chút, chân em đứng không nổi nữa, dái em đau lắm, xin tha… tha cho em đi, làm ơn gỡ bớt… giùm em… cho em nghỉ chút… tội em mà…” Cả đám cười hô hố, lật ngửa nó ra vạch áo dòm hạ bộ nó: con c** hồng hào hôm nào giờ cương cứng đỏ quạch, nổi gân tứa nước nhờn, bất lực ngỏng lên khỏi vùng cơ thể bên dưới trắng trẻo hôm nào giờ đang tái xanh nổi da gà vì lạnh, bìu dái lúc săn lúc xệ lúc sưng lúc xẹp bị nặn ra kéo căng ép tròn bóng lưỡng, sáng giờ buộc thêm cặp bi sắt muốn đứt lìa bể nát. Một thằng vừa bóp c** nó vừa nói:
Tội gì một thằng như mày? Trước đây tụi tao còn có lúc thấy tội nghiệp mày, bị hiếp dâm ép buộc làm đủ trò, tụi tao hùa theo nhiều khi cũng áy náy, nếu không có thằng đầu têu tụi tao cũng không đ*ng vô mày làm gì. Nhưng càng ngày mày càng tởm, tụi nó bày trò càng ngày càng biến thái mà tao thấy mày cũng làm không chừa thứ gì. Bắt mày tự uống nước đái mày cũng làm, treo mày lên hiếp dâm tập thể mày cũng không chống cự, ăn tinh dịch thay cơm mày cũng ăn, đem nước đái theo uống thay nước thường mày cũng uống. Vậy mà mày vẫn nứng c**. Biến thái… Tao chi muốn ói vào một thằng như mày. Nhu nhược… Ngay cả mình còn chẳng yêu quý bản thân thì ai làm được? Cái thứ đồ bỏ đi không đáng làm nam nhi như mày còn đòi ai thương hại?
Mấy thằng khác hùa theo tán đồng, làm như tụi nó chưa từng tham gia vào bất kỳ trò hành hạ dã man nào. Cái cách biện minh của tụi nó, “bị vậy là đáng đời mày, mày không phản kháng thì tụi tao cứ làm tới, đã nhục rồi thì nhục thêm tí nữa cũng đâu có sao” khiến thằng nhóc chỉ muốn khóc ròng, làm sao nó có cơ hội giải thích, để tìm chút cảm thông được nữa đây, tụi mày thử bị như tao rồi có ngóc dậy chống cự nổi không? Câu trước câu sau, tụi nhóc đã thực hiện ngay cái trò mà tụi nó phê phán là “biến thái”: nó bị vòng chân qua đầu c** chĩa xuống miệng, con c** đang cương cứng của nó chỉ đau đớn nhín ra được một vòi nước đái rỉ rả thẳng vào miệng mình, thứ nước không biết đã được “tái chế” bao nhiêu lần đái ra uống vào, giữa tiếng tụi nhóc giả vờ nôn ọe kinh tởm, cười cợt tỏ vẻ “thấy chưa còn chối nữa không đồ biến thái mạt hạng”.
Bỏ nó nằm đó trơ trọi, thực ra tụi nó cũng có chút “thương tình” đồng ý cho nó “lại sức”, tụi nó tản đi chơi, dặn nó phải cuốc bộ xuống chứ không được phép đi xe, nếu tụi nó lăng quăng xong bắt xe xuống mà không thấy nó chờ sẵn trên xe thì sẽ bị phạt. Chơ vơ một mình, thằng bé lạnh lẽo hơn bao giờ hết, chút hơi ấm còn sót lại theo dòng tinh dịch vẫn còn phòi ra từ đ** nó ướt đẫm hai bên đùi chảy dần khỏi cơ thể giá buốt của nó. Nó gắng gượng lồm cồm bò dậy, lảo đảo tìm hướng có tiếng người, nó phải bắt đầu đi thôi không được chần chừ, ai biết được nó phải lết đi trong bao lâu mới xuống được tới chỗ xe đậu?
Trong tình cảnh bị đeo buộc đủ thứ vào hạ bộ và lỗ đ** mà lết xuống hết quãng đường dốc chắc nó ngáp ngáp chờ chết. Thôi thà chết quách cho… xong? Nó đang đứng trên triền dốc, chỉ vài bước chân chệch khỏi mỏm đá kia là rơi xuống vách núi cây cối chằng chịt gai góc bên dưới, chết được không? Nó nghĩ ngợi trong quẫn trí mụ mị, chân dợm bước chênh vênh tìm điểm tựa, leo khỏi đây hay nhảy khỏi đây? Đột nhiên một luồng gió mạnh ào qua, nó rùng mình, cơn chóng mặt ập tới, gió thổi tung áo khoác, đẩy nó khỏi mép đá, nó thấy người chao đi, và tim nó như rơi khỏi lồng ngực, hụt hẫng, chơi vơi…
Thằng bé chới với trong không trung, thấy mình đang rơi ra ngoài vách đá. Trong chớp mắt cuộc đời ngắn ngủi của nó lướt qua, cho đến tận cái ngày hãi hùng bị đè ra làm thịt lần đầu tiên, nó đã sống vô lo khỏe khoắn đến thế nào, trong phút chốc nó ngạt thở vì nhận ra đã bao lâu rồi nó không còn nhớ đến những ngày xưa của một thằng nhóc bình thường, mà chỉ còn quay cuồng với c** và đ**. Mắt mở to tròn nhưng chỉ thấy lại cơ thể nó trần truồng bị đè dưới bao đau đớn, nó còn biết níu kéo vào đâu.
Nó giật mình lần nữa khi có tiếng kêu to rồi một lực túm lấy vạt áo nó, xốc mạnh nó lên, lực yếu ớt thôi nhưng cũng giật nó ra khỏi thế mất thăng bằng rồi hai cánh tay ôm chầm lấy nó, giật lùi cả nó và người đang ôm nó phía sau xa dần vách đá, té ngửa vào bụi cây. Nó lồm cồm gượng dậy, thấy mình đang đè lên một thân hình mảnh khảnh bên dưới, tay vẫn ôm nó, nó từ từ định thần lại thì nghe giọng nói không lẫn vào đâu được dù chỉ mới nghe vài lần: “Không, em không cho anh nhảy, không, không được…”
Khi đã bình tĩnh lại thì mồ hôi lạnh túa ra khắp người nó. Nó cực nhục thê thảm lắm, cũng từng nghĩ biết đâu tìm cách chết đi thì hết phải chịu đựng, nhưng dù là nhát gan không dám tự tử hay can đảm chịu trận thi gan đến cùng thì tới giờ nó vẫn còn sống, dù ngắc ngoải nhưng vẫn sống. Nó run run lên tiếng: “Không, không nhảy… tao… anh… không nhảy.” Thân hình bên dưới nó lách khỏi người nó quỳ gối vươn lên nhưng tay vẫn ôm nó, bé hiểu lầm nó định nhảy vách, nó chỉ chóng mặt trượt chân thôi, nhưng bé đúng là đã cứu mạng nó, thêm lần này là 2 lần.
Nó quay người ra sau, không nghĩ là bé lại xuất hiện đúng lúc này, trùm khăn mũ kín kẽ (bé sợ lạnh hay sợ bị tụi kia phát hiện ra đang thập thò theo dõi?), nhưng đôi mắt ánh lên dưới chiếc mũ trùm vẫn xoáy vào mắt nó, lại ươn ướt. Khác với đôi mắt nó, lớn lên nhiều người sẽ bảo là đa tình kiêu hãnh, nhiều cô sẽ chết dở – khi cơn dâm dâng trào mắt nó dại đi nhìn lại càng tình tứ, trở nên dâm dục đĩ thõa, một trong những lý do thằng lớp trưởng ghiền nó, mắt bé luôn nhìn xoáy vào người đối diện, mọi cái nhìn đều mãnh liệt nhưng cứ mang một nỗi buồn vĩnh cửu, nỗi buồn vì đã nhiều cực nhục hay buồn vì gì khác?
Buông ra đi, t… anh không tính nhảy đâu. Nó ngập ngừng xưng hô, kêu mày tao thì không ổn, kêu anh với một thằng nhóc thì với em nó nó cũng chưa thèm xưng anh, nhưng nó cuối cùng cũng đầu hàng trước cặp mắt của bé, xưng anh mà lạ miệng, lâu rồi toàn xưng em xưng con.
Em biết là anh phải chịu đựng rất nhiều chuyện kinh khủng, nhưng làm ơn đừng chết, tin em đi, mọi chuyện rồi sẽ qua mà, anh ráng đi… bé nói nhanh như sợ nó cướp lời.
Ráng ư? Rồi sẽ qua ư? Nó tự nhiên cười ha ha, bé nhìn nó như sợ nó phát điên, mình cứu thằng chả rồi thằng chả điên lên đạp mình xuống vách thì hóa ra chết vì ngu à? Nhưng rồi bao nghĩ ngợi đau thương chất chứa trong lòng nó sụp xuống, nó ôm chầm lấy bé siết thật chặt. Không, đời nó không biết có ngày nào vui vẻ được nữa không, nhưng nó sẽ không lấy cái chết để giải thoát, nó đã bị mang tiếng là thằng biến thái có ham muốn tình dục khác thường luôn muốn bị hành hạ, thì nó sẽ tiếp tục sống, để thách thức những thằng chó đẻ khốn nạn kia, và quân tử trả thù nghìn năm chưa muộn.
À… thực ra nghìn năm thì cũng là quá muộn rồi, và nó cũng chẳng nuôi mộng trả thù từng đứa một như lúc trước, chỉ muốn một ngày đè chúng ra hành hạ y vậy từng thằng một nữa, chuyện đó có vẻ không thực tế. Nó chỉ mong được sống, và dù tuyệt vọng cùng cực vì lũ dâm đãng bao vây nó đã khiến nó mất hết niềm tin vào những người xung quanh, nhưng bé đã ra tay cứu nó, dù luôn mang vẻ sợ sệt nhưng ánh mắt vẫn cả quyết, lần trước khi nó gục bên đường và lần này khi nó sắp thành patê dưới vực.
Một ánh lửa le lói không giúp nó tràn trề hy vọng thêm chút nào, nhưng chỉ cần một tí nghĩa cử thôi, vậy là đủ để nó tiếp tục. Nó không biết phải diễn tả thế nào cho bé hiểu, nó ngu văn lắm, bé vẫn đang rối rít bên tai nó và nó vẫn chỉ ôm chặt cơ thể ấm áp (bé sợ lạnh nên mặc đến vài lớp áo) của bé thôi. Nó không có thời gian để suy xét xem thứ phản ứng này của nó là gì, thứ tình cảm mới nhen nhóm trong nó là gì mà lại khiến nó ấm áp lên rất nhiều không chỉ vì được ôm một ai khác, trong hoàn cảnh của nó, nếu không còn sốc vì bị bạo hành thì cũng nên sốc vì được cưu mang.
Anh… phải đi không thì tụi nó quay lại phát hiện ra em mất. Nó buông bé ra mệt nhọc đứng lên, nhận ra mình đang chỉa cu ngay mặt bé, nó đỏ mặt (cảm giác đỏ mặt này không phải do bị làm nhục, mặt tự nhiên đỏ tim tự nhiên đập nhanh vậy thôi) quay đi định cài áo lại thì bé đã chui xuống háng nó làm một việc khiến chân nó còn bủn rủn hơn cả khi bị nọc ra đ*.
Thấy tinh dịch trào ra từ lỗ hậu ướt đẫm đùi nó và chảy xuống chân mãi không thôi, bé không biết lấy gì lau nên nhanh chóng liếm, bé cứ liếm lên dần dần, ôm chân nó mà liếm đến khe đ** phì phèo tinh dịch của nó. Nó rên lên, con c** không cách nào dạy bảo của nó vừa xìu xuống sau phút chết hụt đã lại cương lên, chưa gì đã muốn phọt tinh lần nữa trước khoái cảm bất ngờ này. Lưỡi bé đút vào cái lỗ đang phập phồng của nó, hứng dòng tinh dịch đang rỉ ra và đưa sâu vào, tìm vét đống tinh dịch đang đọng trên thành và trên cái móc trong đ** nó.
Nó rên rỉ, ráng đẩy đầu bé ra, “đừng, em đừng làm vậy… ah…ư… anh không… ư…” nhưng càng nói không nó càng có cảm giác như mình đang xin xỏ bé tiếp đi, nữa đi, dâm dục khôn tả. Bao nhiêu máu dồn lên mặt nó nóng bừng, vậy mà c** nó vẫn cương cứng, cảm giác lỗ đ** được “chăm sóc” quả thật đê mê. Cùng một cái lỗ mà tụi nó thò tay vạch ra thì đau đớn nhục nhã, lưỡi bé đưa vào thì một thằng nô lệ đang bị bao thứ hành hạ c** dái đau đớn vẫn phải rên rỉ sung sướng, hỏi sao tụi con trai cuồng dâm không khoái trò rim đ**.
Bé đâu có rim đ** nó, bé đang làm sạch cho nó trước khi nó tiếp tục làm nhiệm vụ, vậy nên khi bé dừng lại, đứng dậy quẹt mép, nó lại càng thấy xấu hổ hơn khi nó nhận ra nó vừa cong đ** ấn lỗ hậu vào miệng bé – bé đâu phải thằng bot đang hầu hạ nó? Nhưng bé không nói gì, chỉ giúp nó chỉnh lại đống thiết bị tra tấn đeo trên hạ bộ nó: bé không làm được gì nhiều, nhưng bé giúp nó ăn gian một tí, vắt vòng xích treo hai hòn bi sắt lên trên gốc c**, dái sẽ bớt bị kéo căng ra, dễ thở hơn, rồi cài nút áo lại cho nó.
Bé nói bé không dám hứa là nó sẽ bớt bị hành hạ, chẳng ai có thể biết được tụi nó sẽ còn bày ra trò gì, nhưng bé nhìn vào mắt nó và cam đoan bé sẽ làm hết sức bé, vì bé biết kiếp nô lệ cực khổ thế nào, bé đã trải qua và bé lại nhắc nó mọi chuyện sẽ qua như đã qua với bé. Dù thỉnh thoảng vẫn bị gọi đến bày trò (chẳng thằng nô lệ nào được thả tự do hoàn toàn) nhưng hầu như cuộc sống của bé đã trở lại bình thường – dù cái “bình thường” ấy không trọn vẹn.
Nó chưa thể có niềm tin đến thế – nhưng nhìn vào mắt bé cũng giống như nhìn vào mắt em trai nó – giúp nó có thêm chút sức lực để tiếp tục. Có lẽ bé thuộc dạng cam chịu (nó có lẽ cũng không khác mấy) và nghĩ rằng chịu đựng là giải pháp (tuy nó vẫn đang phải bò rạp dưới chân tụi nó nhưng vẫn có lúc nó tin rằng còn giải pháp khác – dù đầu óc nó không đủ mưu mô tính toán để có thể nghĩ ra) nhưng bé vẫn đang giúp nó theo cách bé có thể. Nó không thể đòi hỏi gì hơn – những ngày kinh hoàng này đã có lúc khiến nó muốn trở nên tàn nhẫn trút căm giận lên cơ thể một đứa khác thiếu may mắn hơn nó, nhưng có lẽ vì quá ghê tởm tụi bạn độc ác mà giờ đây nó không muốn thành hạng ác dâm để cùng hội cùng thuyền với chúng. Yên ổn, cho mình, cho em trai, giờ là cho bé… là tất cả những gì nó muốn.
Sao em… anh không hiểu… Nó muốn hỏi vì sao bé lại bất chấp nguy hiểm để dõi theo nó, nó muốn cảm ơn bé và cả xin lỗi vì hôm trước đã chửi rủa bé, nhưng bé đã nắm tay nó và hẹn một ngày khác nếu hai đứa có thời gian sẽ nói chuyện. Trước khi đi bé mỉm cười thoáng qua thôi, và người con trai lịch sự như nó phải mỉm cười lại, nhưng nó cười thật tình – nụ cười đầu tiên sau rất nhiều ngày nhăn nhó vật vã đau đớn. Nó vẫn còn phải lết đi dáng bộ khó coi, và tuy niềm vui vẫn chưa thành hình dưới bao bạo ngược nhưng nó đã có một lý do để mỉm cười…
Có vẻ như may mắn dần nhớ ra thằng nhóc vẫn còn tồn tại, nó định lết xuống con đường dốc vòng vèo thì bị chặn lại lùa lên xe: trường không cho tụi nó đi dạo tà tà xuống núi. Tụi nhóc sẽ tiếc rẻ lắm đây khi mất một cái cớ để trừng phạt nó, nhưng đoàn xe lại tiếp tục lăn bánh đến khu du lịch sinh thái trong một thung lũng rất đẹp, trăm hoa đua nở, cây cối xanh rì, thác chảy suối reo, kênh lượn hồ xanh… Rất tuyệt cho một ngày dã ngoại bày trò chơi lớn, văn nghệ và lửa trại, đến chiều tối mới quay trở về nhà khách. Nhưng thời tiết tuyệt đẹp đó đồng nghĩa với việc thằng nhóc phải lê lết ngoài trời cả ngày chỉ với một manh áo khoác trên người, đúng như câu “lên voi xuống chó”, nó mới xả hơi chưa kịp cưỡi voi thì đã tiếp tục bị chà đạp.