Summary
Long vừa bước vào nhà thì bà Thúy Liễu đã hất hàm hỏi :
-Con vừa nói gì với cái thằng chó đẻ đó ?
Cậu chưa kịp mở miệng bỗng từ phía sau,hai tên vệ sĩ nhanh chóng bước đến bẻ quặt tay Long rồi nạt :
-Nói mau…
Long lắc đầu lia lịa :
-Anh ta chỉ mời con uống cafe thôi mẹ ơi…
Bà Thúy Liễu nhếch môi,ra lệnh :
-Trừ gương mặt nó ra…Tụi bây cứ hành động thoải mái…cho đến khi nào nó mở miệng thì thôi…
Nói xong,bà bỏ lên lầu…
Lúc này,Đức Vĩnh mới đến gần Long…
Anh ta cười gằn :
-Khôn hồn thì khai nhanh lên để tao còn đi ngủ…Còn không thì…Hahaha…
Long vùng vẫy hét :
-Thả tôi ra…Tôi không biết gì hết…Tôi không cần một trăm triệu của mấy người nữa…Thả tôi mau…
Đưa tay nựng mặt Long,hắn cười nham nhở :
-”Cậu hai” à…Cậu đừng tưởng muốn đến là đến,muốn đi là đi à nha ? Lúc sáng này,cậu nói chuyện với cái thằng bụi đời nào tôi còn biết nữa đấy…
Long nhăn nhó :
-Thì ra anh theo dõi tôi phải không ? Tôi với nó là bạn cùng quê với nhau,nói chuyện cũng không được à ?