Lắm mối tối cũng nằm không - Chương 29
29.
Tui mở cổng và bước vào nhà sau một ngày học hành mệt mỏi…thì thấy hình như ba tui đang nói chuyện với ai trong nhà…Tui đến gần và tá hỏa tông tin khi người mà ba tui đang nói chuyện là thằng khốn nạn đó, kẻ thù không đội quần chung..ý lộn..trời chung của tui…Grừưư…Mày còn dám bén mảng đến đây..bữa nay mày tới số rồi…Tui ung dung đi vào nhà….
-Chào…mới đi học zề hả?-hắn hỏi tui.
-Tao không có dễ chết như vậy đâu!
-Vậy ráng tìm cách trả thù khác đi…tao đợi mày…Dạ..con zề nha bác ba.
-Ừm..
Hắn nói xong còn huýt sáo bước đi tỉnh bơ…
-Sao ba lại nói chuyện với nó.
-Nó đến để xin lỗi chuyện cũ.
-Chứ mắc gì không xin lỗi trước mặt con…đồ hèn mạt.
-Thôi tha cho nó đi con…đừng trả thù làm gì cho mệt.
-Không bao vờ…Con đi ăn cơm đây!
Tui đâu phải là người dễ tha thứ như vậy….Trên lớp tui mải mê suy nghĩ tìm cách trả thù sao cho êm đẹp không ảnh hưởng đến ai…Ngoài giờ học tui lân la tìm đến nhà sách đọc các sách trinh thám khám phá thêm nhiều chiêu thức trả thù đặc biệt….Ôi có ai rảnh đời như tui không nhỉ..Ăn no làm chuyện ruồi bu hột xoài..^^…
Sau mỗi lần đi học về ngang nhà hắn là máu nóng của tui lại bốc lên ngùn ngụt và hôm nay cũng không ngoại lệ…Đã gần một tháng trôi qua rồi mà tui vẫn chưa nghĩ ra chiêu trả thù gì cho thật ấn tượng..Có ai bày mưu cho tui hok?….Tui đang đứng trước nhà hắn…Nhà hắn khóa cửa cổng..vậy là không có ai ở nhà…Tui rủa thầm trong miệng “Thằng khốn mày chơi tao như vậy..vái cho mày mai mốt đẻ con không có lỗ đít…”….Hí..hí..hí..mình cũng ác thật..
Oái cái mùi gì mà ghê thế…Hình như là mùi gas bốc lên từ nhà hắn…Trời ơi không khéo sắp nổ bình gas rồi cháy nhà chứ chẳng chơi…
“Bớ người ta…gas xì..gas xì…” –tui la làng.
Cũng may người ta đổ xô ra rồi theo hướng tui chỉ mấy anh con trai leo cổng vào…Phá banh cửa sổ nhà bếp và nhanh tay vặn bình gas lại an toàn…Hú hồn…
Hắn và mẹ hắn cũng tất tả ở đâu zọt về….Hắn tót xuống xe và hỏi có chuyện gì….Sau khi được người dân trần thuật hết mọi chuyện vừa diễn ra…Hắn mới đến gần tui nói hai tiếng “Cám ơn” nhưng không thành khẩn gì hết làm tui thêm tức….
-Tao chỉ sợ cháy lan thui..chứ tao không tốt như mày nghĩ đâu!
-Ơ…tao nghĩ mày tốt hồi nào?
-Mày…
Mọi người giải tán, hắn cùng với mẹ hắn bước vào nhà…Tui cũng tiến về nhà với cục tức đầy trong bụng…Rút kinh nghiệm mai mốt làm việc tốt phải đúng đối tượng mới được…Đúng là làm ơn mắc oán mà…Biết vậy để cho cháy nhà luôn cho hắn ra ngoài đường ở cho hết chảnh chó..
Hôm nay là chủ nhật…tui tuân lệnh mẹ đi siêu thị mua vài món đồ cho mẹ…Siêu thị tui nhắm đến là Maximark Cộng Hòa…Mua cho mẹ tui vài món nhưng cho tui thì nhiều đến nỗi xách không nỗi tui phải kẹp vào nách…Đúng là tay xách nách mang…Chủ yếu là đồ ăn hàng của tui thui à…Bất chợt tui làm rơi một món…và có một anh nào đó nhặt giúp…Ngó lên định cám ơn thì….mắt tui long lên sòng sọc khi nhận ra người nhặt giúp lại là tên khốn ấy….
-Mày theo dõi tao hả?-Tui hỏi nó.
-Chỉ tình cờ tao cũng đi siêu thị mua đồ cho mẹ thôi…tao đâu có rảnh làm ba cái chuyện hôi nách. (ô nhiễm môi trường quá^^).
-Được rồi đó..mày biến đi cho đẹp trời.
Hắn không nói gì mà chỉ trề môi tỏ ý khinh bỉ và bước đi…Thằng này bố láo thật..Nhìn cái mặt là thèm dậm rồi..Tui khúm núm vác hàng hóa lên vai tiến ra cái trạm xe bus ngồi chờ…Được 5 phút xe bus đến, tui hì hục đi ra..thì….Áh..aaaaaaaaaa!!!……Một thằng chạy xe ẩu tông thẳng vào tui…Hậu quả là tui văng vào lề đường với cái đầu gối đầy máu….Tay trầy trụa hết trơn..Hàng hóa thì bị mấy xe khác chạy tới cán nhẹp đép…Tui ngồi khóc nức nở như một đứa con nít trên lề đường…không phải tui tiếc của gì mà do đầu gối đau quá máu chảy lênh láng…Người dân xúm lại đông lắm, người cầm bông gòn người cầm dầu xanh,…..Vừa lúc đó thằng khốn đó lại xuất hiện trước mặt tui…
-Lên đi tao chở vô bệnh viện..
-Tao không cần…mày biến đi.
Hắn xuống xe và xách tay tui thốc tui ngồi lên xe…Đau khớp gối quá tui không còn sức phản ứng…
-Ôm cho chặt vô…tao zọt đó.
Hắn rú ga và chạy thẳng vào bệnh viện Thống Nhất……
Sau khi băng bó xong hắn dìu tui ra ngồi trước khuôn viên của bệnh viện…
-Cám ơn..-Tui nói trỏng.
-Không có chi..mày giúp nhà tao một lần bây giờ tao giúp lại coi như huề..
-Bộ mày ghét tao lắm hả?
-Câu đó tao mới hỏi mày đó..
-Là sao?
-Lần đầu tao gặp mày là mày đã kiếm chuyện với tao rồi.
-Ừ..thì..ừa, tao ghét mày lắm,ghét vô cùng,nhìn bản mặt mày khó ưa lắm…
-Tao cũng không ưa gì mày…bây giờ tao đưa mày zề..Tao với mày coi như chưa từng quen biết,OK?
Và rồi, hắn chở tui về ngay sau đó….Ngày chủ nhật của em gì mà xui dữ vậy trời…Đợt này phải đi cúng thầy kêu ổng giải hạn “tam tai” mới được…Hic!!!
Chân tui vẫn còn đau lắm nên chưa thể đi học được nên bữa nay thứ hai mà tui vẫn nằm ở nhà dưỡng bệnh..Cuộc đời tui gì đâu mà đen đủi vậy trời…Đang viết vài dòng nhật kí thì hình như có ai ngoài cổng..tui hạ bút và cà nhắc đi ra hàng ba ngóng ra phía cổng coi coi ai thì lại là thằng khó ưa..Nó đến làm gì nhỉ….
-Đi đâu?-Tui hỏi.
-Đem thuốc giảm đau qua cho mày..hôm qua tao quên đưa.
Hắn đưa cho tui…Tui định mở cửa thì hắn định bước đi….
-Ủa…mở cửa cho tao hả?-Hắn hỏi tui.
-Không…Muốn zề thì zề đi..Áh..aaaa đau quá.
Cái đầu gối bất ngờ nó trở chứng làm tui đau điếng…Hắn đỡ tui lên rồi lại dìu tui lại cái ghế đá ngồi…Rồi hắn tự tiện đi vào nhà tui lấy nước ra….Sau đó đổ thuốc ra và bắt tui uống…
-Sao mày tự nhiên như thằng điên thế hở…nhà tao mà.
-Uống thuốc đi nói nhiều quá.-Hắn nạt tui.
Tui nghinh hắn một phát rồi hốt nắm thuốc Tây dọng thẳng vào miệng nuốt một cái ực…Sau đó tui nghe hắn phát biểu..
-Tao không muốn làm kẻ thù zới mày nữa.
-Chứ mày muốn sao?
-Làm bạn!
-Haha…có chết tao cũng không đời nào làm bạn với mày đâu..
-Tao nghĩ thêm một người bạn là bớt đi một kẻ thù…Mày cứ suy nghĩ lại đi.
Hắn nói xong đứng lên phủi mông và bỏ đi te rẹt không thèm nhìn lại….Hôm nay mặt trời mọc ở hướng Tây hở trời khi không hắn đòi làm bạn với mình chứ…..Nhưng nghĩ lại hắn nói cũng chí phải “Thêm một người bạn là bớt đi một kẻ thù”….Mình có nên làm bạn với hắn hok?…Trời ạ..tui vẫn còn chưa biết tên hắn nữa mà làm bạn gì chứ!!!