Lắm mối tối cũng nằm không - Chương 23
23.
Chiều nay thôi là tui và hắn sẽ chính thức trở thành vợ chồng..chắc trên danh nghĩa thôi…chứ Việt Nam có lẽ đến thế kỉ 22 mới cho kết hôn đồng giới…nước mình lúc nào đi sau thời đại mừ ^^…Sau hên dữ vậy bữa nay lại đúng là ngày chủ nhật,tui được nghỉ học…Bây giờ là sáng sớm mới 8 giờ mấy thui,tui cùng hắn đi đặt bánh kem…
-Anh ơi em thấy kì quá à!
-Sao kì?
-Em tên Minh Hoàng,anh tên Anh Tuấn..nghe là người ta biết tên con trai liền..nên…
-Người ta biết thây kệ người ta chứ..
-Hưa..hưa..em không chịu!-tui dậm dậm chân nhõng nhẽo như 1 đứa con nít (nít quỷ^^).
-Vậy em muốn sao?
-Àh…hay mình lấy tên tiếng Anh đi.
-Tên gì?
-Ừm…em là Easy_to_cry còn anh là David,được hok?
-Tên em nghe ngồ ngộ nhưng cũng hay!
-Nói chung nó có nghĩa là nhõng nhẽo mít ướt, em thấy nó rất phù hợp với em..
-Ừhm..vậy đi…
-Mà..nhắc đến bánh kem em mới nhớ,sinh nhật anh tháng mấy dzạ,trước giờ em vô tâm quá!
-Ngày 19 tháng 11..
-Hả…cái gì…vậy là anh sinh sau em 20 ngày à…Hổng chịu đâu!
-Sao..có ý kiến ý còi gì không..giờ muốn làm anh hay làm em?
-Ừ thì..người ta bất ngờ thôi chứ bộ!…Thôi..zọt!
Hắn nhỏ hơn mình 20 ngày tuổi lận cơ à…Thui kệ,cũng chẳng có vấn đề gì…Hắn rồ ga thẳng tiến đến tiệm bánh kem…Nắng sớm trải dài trên con phố quen thuộc..tui và hắn rất nhiều lần qua đây nên tất cả cảnh vật ở đây trở nên gần gũi và dễ thương đến khó tả…
-Anh…anh ơi!
-Chuyện gì em?
-Em thấy sao hình như mấy thằng phía sau cứ chạy theo mình hoài à.
-Trời..thì đường thì phải cho người ta chạy chứ!
-Nhưng…
-Ôm anh chặt vô nào Cúp Bế!
Thật ra là từ lúc ra khỏi nhà hắn tui cũng để ý thấy 4,5 thằng đi xe Nouvo sao cứ chạy theo tui và hắn hoài…cứ như đang bị theo dõi ấy….Tui quay lại nhìn thêm lần nữa…Trời ơi….bọn nó cầm theo cây dù vuông quá trời luôn,hổng lẽ…….Á!!!
-Anh ơi…chạy nhanh lên.
-Sao vậy em?
-Anh nghe lời em đi, đừng hỏi!
Hắn kéo hết ga rẽ vào một con đường vắng..trời ới sao hắn ngu dữ vậy….phía sau tụi nó rú ga đuổi theo….Roẹt……..roẹt….Áhhhhhhhhhhhhh… .. “rầm…”….Tui bị tụi nó nắm kéo lấy cái nón bảo hiểm giật mạnh lại….Mất đà…tui té lộn ngược ra đằng sau…….Lúc đó cái nón bảo hiểm cũng vừa rơi ra…hậu quả là mặt tui dập mạnh lên vành nón…Tui nghe ran rát ở mặt…sờ lên thì…trời ơi là máu…..Khắp người tui xây xát thật thảm hại không biết có bị gãy chân không sao tui không còn cảm giác gì nữa….Hắn vội quăng xe chạy đến đỡ tui lên….Vừa lúc đó năm thằng du côn xông đến…tay thằng nào thằng nấy cũng cầm một cây gỗ rất to…
-Tụi tao có thù oán gì với tụi bây đâu!-Tui hét lên như điên.
-Đánh chết mẹ tụi bây luôn!
Vừa dứt lời…cả năm thằng quất mạnh như điên như dại vào tui và hắn….Hắn giằng co dữ dội với năm thằng…nhưng vì đông quá hắn đánh không lại…hắn bị những tên đó đấm thẳng vào mặt…mũi hộc máu…Ngay lập tức tụi nó lao về phía tui…. “Bốp”….Tui bị trúng ngay lưng…định vùng lên thì “Bốp”..một thằng khác đập mạnh vào chân tui..Tui đau quá quỵ xuống..Hắn lao đến lấy hết thân người to lớn ôm chặt tui lại…bảo vệ cho tui tránh những cú đập như trời giáng từ cậy dù vuông của những thằng quỷ sứ….Nước mắt tui tuôn chảy dạt dào miệng thì la hét đến khàn cả cổ….
Vừa lúc đó người dân chạy đến….Năm thằng tót lên xe định tẩu thoát….May sao có một anh chộp lấy được một tên trong số năm thằng….còn 4 thằng kia rồ ga chạy mất….Trời ơi…hắn bị đánh gần như bất tỉnh,mặt mày thì sưng húp….
-Đưa anh ấy vô bệnh viện đi,huhuhu…..
Tui hộ tống cùng người dân đưa hắn vào bệnh viện Chợ Rẫy……..Huhuhu…..Tuấn ơi….anh đừng có làm sao nha….Tui chỉ biết khóc và cầu nguyện mọi điều tốt lành sẽ đến với người tui yêu…..Trời ơi sao vậy tui và hắn sắp sửa đám cưới rồi mà…Ba mẹ hắn cũng hớt ha hớt hải chạy vào sau khi nhận được thông báo của tui….
-Thằng Tuấn sao rồi con?-mẹ hắn hỏi ngay khi vừa gặp tui.
-Hic…ảnh đang được băng bó,cũng may là không bị gãy tay gãy chân.
-Chuyện là sao vậy con?
Tui trần thuật hết câu chuyện kinh hoàng vừa diễn ra cho ba mẹ hắn nghe….
-Vậy là một thằng bị tóm..mình có thể biết ai là chủ mưu rồi.-Ba hắn khẳng định.
-Giữa ban ngày ban mặt mà dám đánh người…Bọn này gan thật.-Mẹ hắn tiếp lời.
Sau đó tui và ba mẹ hắn cùng vào thăm hắn….Nhìn bộ dạng hắn bây giờ thật thảm…khuôn mặt đẹp trai ngày nào giờ đây sưng vù lên trông thật tội nghiệp…khắp người đầy những vết bầm…Hắn nằm im không trở mình được,mắt nhắm nghiền lại cũng đủ biết hắn đau đớn đến mức nào..nhìn thấy mà tui không cầm được nước mắt…tui đã quá yêu hắn rồi…Mẹ hắn cũng thút thít khóc…
Cuối cùng thằng bị tóm được cũng khai người mướn tụi nó đánh tui với Tuấn là một cô gái khoảng 19 tuổi…Không còn nghi ngờ gì nữa..chính con Xuân Nhi chủ mưu chứ không ai khác…Đối tượng nó nhắm đến chính là tui…
Tui không ngờ con khốn nạn này lại lều đến như thế….Đã như thế tao sẽ cho mày vô nhà đá gỡ lịch luôn…Cùng trong ngày nó bị áp tải về trại tạm giam trước sự ngỡ ngàng của ba mẹ nó và ba mẹ hắn…chỉ có tui là cảm thấy không bất ngờ gì cả…
Với sự chăm sóc chu đáo của tui 10 ngày sau hắn khỏe hẳn…các vết thương cũng đã bớt..đặc biệt khuôn mặt hắn bắt đầu trở về trạng thái ban đầu..do tui ngày nào cũng xức thuốc rồi xức nghệ…chứ thẹo thùng không sau này ai mà dám hun…^^….