Lắm mối tối cũng nằm không - Chương 11
11.
Và nhanh như cắt, hắn bay lại chụp lấy và nhét vào cặp, đôi mắt hắn ánh lên sự tội lỗi tột cùng, tui thì trề trề môi thể hiện sự mỉa mai ra mặt…
-Hứ!…tui không ngờ tui lại quen với 1 người tầm thường đến như vậy!
-Hoàng…đừng hiểu lầm hãy nghe An giải thích!
-Xía…., việc gì phải giải thích, tui chỉ nói vậy thôi mà,con trai ai mà không như vậy, nhưng mà có cần thiết lắm hok?Thôi!Tui…dzề đây.
-An không bao giờ làm “chuyện đó” với gái giang hồ đâu mà!
-Ủa,vậy với ai?-Tui nói với giọng mỉa mai.Hắn im lặng 1 hồi thật lâu rồi mới mở miệng:
-Với….với…bạn gái của An!
-A Ha…cháy nhà cũng lòi mặt chuột, cũng như nhau cả thôi!
-Nhưng đó là chuyện trước kia, bây giờ An và cô ấy chia tay rồi.
-Vậy sao cái gớm ghiếc này còn nằm ở đây?
-Chỉ là tình cờ An chưa kịp đem bỏ thôi!
Trong đầu tui bây giờ hỗn độn quá, thế là hình ảnh trong sáng của hắn trong tui đã bị chính hắn vẩn đục, hắn là con người “suy đồi trụy” đến như thế sao?Tui nhớ lại mối tình đầu của tui với tên Tuấn, chúng tui trong sáng lắm không có làm gì vượt quá giới hạn cho phép chỉ ôm và hôn môi thui, còn tên này thì…Tui không muốn làm bạn với loại người như thế này…Nhưng….nói đi cũng phải nói lại, hắn cũng đã 20 tuổi rồi, đã trưởng thành rồi chứ nhỡ, vả lại bên nước ngoài nhỏ tuổi hơn hắn người ta cũng “ấy ấy” nhau hà rầm có sao đâu?
-Làm chuyện đó bao nhiêu lần rồi?- Tui tò mò hỏi.
Hắn im bặt, cuối xuống đỏ mặt,…
-Dám làm sao không dám nói?
-Chỉ có…có….2 lần thôi!
-Sao ít vậy…Nhưng mà túm lại, tui chỉ hỏi cho có vậy thôi,nói gì thì nói đó là chuyện của mấy người tui không thèm quan tâm,ok.
-Hoàng phải quan tâm chứ, bởi vì…
-Vì sao?
-An đã thích Hoàng ngay từ khi gặp mặt,Hoàng có hiểu hok?
-Nghĩ sao phát biểu câu đó vậy,tui với ông làm mới có tháng mấy thôi, lấy đâu ra cái thứ tình cảm thật lòng…- Tui tức giận vô cớ.
-Thời gian sẽ cho Hoàng thấy.
-Thui, tui về đây, đừng có nói gì thêm nữa mệt lắm, có gì mai gặp lại.Bye.
-Để An chở Hoàng về.
-Thôi khỏi,cám ơn!
Tui nhanh chóng ra chào má hắn và ra về…Trên đường về tui mãi suy nghĩ về những lời hắn nói khi nãy, làm gì có cái chuyện tình cảm bộc phát nhanh chóng như thế được, mà giả sử như hắn yêu tui thật thì sao?…
Tui cũng sẽ không bao giờ chấp nhận đâu, bởi lẽ mối tình đầu của tui cũng kết thúc trong đau khổ và tuyệt vọng mà, và thật sự tui cũng không đủ mạnh mẽ để chống chọi nỗi đau lần 2 nữa đâu…Vả lại cái xã hội Việt Nam này đã và sẽ vĩnh viễn không bao giờ chấp nhận 2 thằng con trai yêu nhau đâu,vì theo tui đọc loáng thoáng đâu đó trên báo thì có đến 41% người dân Việt Nam kì thị dân đồng tính lận cơ mà, eo ôi khiếp!!Bởi vậy… never!!!
Những ngày sau khi đi làm, tui luôn tránh né hắn, không muốn chạm mặt với hắn tí nào,tui chỉ muốn là mau hết giờ để về và không nhìn thấy bản mặt nhơ nháp của hắn nữa…Cho đến bữa nọ tui đi bộ lại trạm xe bus thì….Reétttttttttttt, hắn chặn đầu tui lại…
-Sao Hoàng tránh mặt An hoài vậy?
-Ừ, thì sao, không thích thì tránh, đơn giản như đang giỡn thôi!
-Hãy cho An cơ hội giải thích chứ!
-Về chuyện gì, mà tui đâu phải người yêu của ông đâu mà việc gì phải giải với chả thích!
Tui thấy hắn rất bối rối tột độ, sau đó tui định bỏ đi, nhanh tay hắn túm lấy áo tui kéo lại và nói:
-Lên xe đi, An có chuyện muốn nói với Hoàng!
-Tui không đi đâu hết!
-Lên xe đi!!!-Hắn nạt lớn làm tui hoảng sợ, cứ như muốn ăn thịt tui vậy.Người đi đường cứ nhòm nhòm ngó ngó, đúng là đồ nhìu chuyện…
-Lên thì lên làm gì mà ghê thế, người gì mà hung dữ!!!
Hắn chở tui mà kéo hết ga, má ơi hắn điên rồi chắc, trời ới aáhhhhh! Hắn đánh võng xém chút tui rớt tim ra ngoài, sao bữa nay hắn ghê thế nhỉ…Ai làm cho hắn nên nỗi,hắn định chở tui đi đâu đây….Một quán cà phê sân vườn ở ngoại thành, đang ế khách hay sao mà không thấy ai cả…Hắn lôi kéo tui ra tuốt ra ngoài sau chọn góc khuất nữa, chuyện gì sẽ xảy ra…
-An biết Hoàng rất bất ngờ vì sự việc này nhưng hôm nay An phải nói rõ cho Hoàng biết là…
-Dạ, thức uống của 2 anh!-Cô gái phục vụ mang nước ra và nói.
-Cám ơn em!
Tui chờ cho cô gái khuất hẳn…mới thắc mắc:
-Sao, rốt cuộc là chuyện gì?
Hắn không trả lời tui ngay mà mắt nhìn chăm chăm vào tui,làm tui cảm thấy hơi sợ sợ, mãi sau mớt thấy gương mặt hắn đầy vẻ nghiêm túc và nói:
-Hoàng làm người yêu của An nha!-câu này nghe quen quen.
-Trời đất, bộ ông điên rồi hả, có biết ông vừa nói gì không?-Tui vừa uống nước vừa bị sặc khi nghe hắn phắt biểu.
-Biết, anh biết rất rõ anh đang làm gì mà, em có thể nghĩ anh là đồ biến thái cũng được. Kể từ khi gặp em trái tim anh nó đã bắt đầu đập loạn nhịp, lúc đầu anh cứ nghĩ là mình đang thất tình nên mới như vậy, nhưng càng ngày anh càng yêu em, yêu thật sự.
-Bữa nay đâu ra cách xưng hô gớm vậy,chắc ông ngộ nhận rồi đó, chứ tui là con trai mà, có cần tui chứng minh hok?
-Không, anh đang rất tỉnh táo, sự hồn nhiên và ngây thơ của em đã giúp anh nhận ra tình yêu nơi em, hãy tin anh đi, là thật đó.
-Ở đây là VN mà, ai đồng ý cho ông yêu tui.
-Ở đâu cũng vậy, anh không cần biết, anh không bắt ép em nhận lời ngay, hãy trả lời cho anh vào thứ 2 tuần sau.
-Tui…tui.
-Anh biết em cũng có cảm tình với anh mà, đúng hok?
-Cảm tình gì chứ, tui nghĩ ông cũng là bạn tui thôi ai ngờ ông lại biến tướng như vậy,mà tui có chấp nhận đi chăng nữa thì cũng không có tương lai đâu, tui từng trải qua nên tui biết…Ơ(lỡ miệng rùi)…không có gì hết!!!
-Em nói sao, em cũng yêu một người như anh?
-Nhưng đó là dĩ vãng, tui quên rồi, đừng nên nhắc lại.
-Được, em hãy suy nghĩ và trả lời anh sớm.
Tối đó, tui không sao chợp mắt được, lăn qua lăn lại lăn tới lăn lui…sao kì vậy ta, mình đâu phải là phù thủy đâu mà khiến cái thế giới này nó đảo lộn như vậy…Hắn nói mình có cảm tình với hắn thật sao…làm gì có chẳng qua là mình hơi tốt bụng thui, mà với ai mình cũng như vậy mà, đâu riêng gì hắn…Không biết có nên chấp nhận lời tỏ tình của hắn hok, mình đồng ý rồi sau này sẽ ra sao, hạnh phúc hay đau khổ, ngọt ngào hay cay đắng?…
Tất cả thời gian mới có thể trả lời,hắn làm cho tui gợi nhớ về mối tình đầu tui và tên Tuấn, nhớ những tháng ngày nồng say bao ân tình, vì một lời cay đắng của mẹ hắn và lòng tự ái cao vời vợi của tui mà làm cuộc tình đẹp phút chốc tan đàn xẻ nghé…thật sự là sau khi chia tay hắn trong 2 tháng sau tui đấu tranh tư tưởng để cố quên hắn nhưng hắn đâu có để tui yên thân, có lần còn tìm đến nhà tui xin nối lại tình xưa nhưng tui dứt khoát, tui không thể để mẹ hắn xem thường tui được, và giờ nghĩ lại tui cũng đã ít nhiều quên được bóng hình của hắn,…
Quay về thực tại,còn tên An hành xử ra sao, tui với hắn liệu có kết quả không, chắc cũng như nhau cả thôi, hạnh phúc sau đó là đau khổ, không biết từ lúc nào tui bi quan thế nhỉ…Tui không còn cách nào khác, phải từ chối hắn thẳng thừng thôi nhưng biết làm sao được…Sao tình yêu trong cái thế giới này lại hẩm hiu đến như vậy…
Ngày sau ở nơi làm việc, tui luôn vui vẻ tươi cười với mọi người mà không để ý rằng có một ánh mắt luôn theo dõi mọi hành động và cử chỉ của tui, khỏi nói các bạn cũng bít là ai rồi, chính là hắn…Đàm Tuấn An(tên họ của hắn đóa)!!!…chắc hắn là bà con xa với Đàm Vĩnh Hưng cũng nên.^^…Nói thật, bây giờ tui sợ nhìn hắn lắm,tui bối rối lắm,cứ cố tình tránh né hắn, nhưng tui nghĩ tránh né không phải là giải pháp tối ưu, thứ 2 này tui sẽ nói rõ cho hắn hiểu…Hãy đợi đấy!!!
Chỉ còn có 3 ngày nữa là tui phải có câu trả lời cho hắn rồi…thôi kệ, tui còn trông mau cho đến ngày đó…Trong một buổi sáng nọ tại nơi làm việc, tui nhận một cuộc điện thoại bàn lạ hoắc gọi vào di động của tui….
-Em là Hoàng phải hok?
-Dạ đúng rồi, ai vậy?
-Cô Tiên ở trường du lịch Sài Gòn nè, ngày mốt có một tour Vũng Tàu 2 ngày 1 đêm, em dẫn được không?
-Dẫn chính hả cô, em cũng chưa có kinh nghiệm gì lắm…
-Yên tâm đi, không cần thuyết minh nhiều chỉ cần có kỹ năng hoạt náo là được, đây là cơ hội tốt cho em thể hiện đó.
-Dạ được, mà dẫn ai vậy cô?
-Nhân viên công ty FPT, em ghi lại địa chỉ công ty du lịch nè: 116 Nguyễn Huệ, P.Bến Thành, Q.1.
Chà, đây là công việc đầu tay của mình đây…mình phải cố gắng hết mình mới được, đợt này phải xin anh quản lí nghỉ 2 ngày rồi,…còn câu trả lời của mình cho hắn thì hẹn khi nào mình về sẽ tính.
Nếu chỉ có việc dẫn tour thôi thì đâu có chuyện gì đáng bàn đâu phải không các bạn, nhưng sự việc bắt nguồn từ đó mà mối quan hệ giữa tui và hắn đã có có sự chuyển biến theo chiều hướng khác…