Khoái Lạc Nơi Phòng Trọ - Chương 10
Sau chuyến thăm của mẹ Minh, không khí trong căn phòng ký túc xá nhỏ bé trở nên nhẹ nhõm hơn, nhưng Minh vẫn mang trong lòng một nỗi lo mơ hồ. Lời nói của mẹ – “Đừng để ai lợi dụng” – cứ lởn vởn trong đầu cậu, như một lời cảnh báo về mối quan hệ với Huy. Tuy nhiên, mỗi lần nhìn vào ánh mắt ấm áp của Huy, cảm giác bất an ấy tan biến, thay vào đó là niềm tin mãnh liệt vào tình yêu của họ. Huy, với sự tự tin và chững chạc của một sinh viên năm hai, luôn biết cách làm Minh cảm thấy an toàn, dù là trong những khoảnh khắc dịu dàng hay những phút giây hoan lạc mãnh liệt.
Một buổi sáng cuối tuần, Minh thức dậy sớm, ánh nắng Sài Gòn chiếu qua rèm cửa, làm sáng bừng căn phòng. Huy vẫn ngủ, hơi thở đều đều, cơ thể săn chắc lộ ra dưới tấm chăn mỏng. Minh lặng ngắm anh, từ đôi vai rộng, cơ ngực rắn rỏi, đến đường viền hông gợi cảm. Cậu không kìm được, đưa tay vuốt nhẹ ngực Huy, cảm nhận hơi ấm từ làn da anh. Huy mở mắt, nụ cười gian xảo hiện lên: “Sáng sớm mà đã sờ mó anh hả, nhóc?” Minh đỏ mặt, rút tay lại: “Dạ… em chỉ… ngắm thôi.” Huy kéo cậu vào lòng, hôn sâu, lưỡi quấn lấy lưỡi Minh, tay luồn vào áo cậu, vuốt ve núm vú hồng hào. “Ngắm thôi mà cặc em cứng thế này à?” Huy trêu, tay lướt xuống, nắm lấy cặc Minh qua lớp quần lót.
Minh rên khe khẽ, cong người khi Huy sục nhẹ: “Anh… đừng trêu… sướng quá.” Huy cởi áo Minh, hôn từ cổ xuống ngực, mút mạnh núm vú khiến cậu hét lên: “Anh… nhẹ thôi!” Nhưng Huy không dừng, anh kéo quần lót Minh xuống, ngậm cặc cậu, liếm chậm rãi từ đầu khấc xuống gốc. Minh bám chặt tóc Huy, hông nhấc lên: “Anh… em ra mất!” Huy tăng tốc, tay day bìu cậu, ngón trỏ trơn trượt thọc vào lỗ hậu, móc điểm G. Minh run rẩy, xuất tinh vào miệng Huy, tinh dịch nóng hổi tràn đầy. Anh nuốt hết, liếm môi: “Ngon như mọi khi, nhóc.”
Đến lượt Minh. Cậu quỳ trước Huy, ngậm cặc anh, to lớn và cương cứng. Minh đã thành thạo hơn, lưỡi xoáy quanh đầu khấc, tay vuốt bìu. Huy rên lớn, đẩy hông: “Mút mạnh vào, em… anh sướng chết mất!” Minh làm theo, nuốt sâu, nước bọt tràn ra khóe miệng. Huy xuất tinh, tinh dịch bắn vào họng Minh, cậu ho sặc sụa nhưng ánh mắt sáng lên vì kích thích. Họ ôm nhau, thở hổn hển, mồ hôi hòa quyện. “Em yêu anh,” Minh thì thầm, áp mặt vào ngực Huy. Anh hôn trán cậu: “Anh cũng yêu em, mãi mãi.”
Để củng cố tình cảm, Huy đề nghị cả hai đi du lịch cuối tuần, thoát khỏi áp lực của trường lớp và tin đồn. Họ chọn một bãi biển hoang vắng ở Vũng Tàu, nơi chỉ có sóng vỗ và ánh trăng. Đêm đó, dưới bầu trời đầy sao, họ dựng trại trên bãi cát, đốt lửa trại và chia sẻ những câu chuyện về tương lai. “Sau tốt nghiệp, anh muốn mở một công ty nhỏ, em làm trợ lý cho anh nhé?” Huy nói, ánh mắt lấp lánh. Minh cười: “Trợ lý hay người yêu đây?” Huy kéo cậu vào lòng: “Cả hai. Anh muốn em ở bên anh mọi lúc.”
Họ nằm trên cát, sóng biển vỗ rì rào. Huy cởi áo Minh, hôn khắp cơ thể cậu, từ cổ xuống bụng. Minh rên: “Anh… có người thấy mất.” Huy thì thầm: “Chỉ có biển và anh thấy em thôi.” Anh kéo quần Minh xuống, ngậm cặc cậu, mút mạnh dưới ánh trăng. Minh cong người, tay bám cát: “Anh… sướng quá!” Huy lật Minh nằm sấp, liếm lỗ hậu, lưỡi xoáy sâu. Minh hét: “Anh… vào đi!” Huy bôi trơn, đẩy cặc to lớn vào, nhấp chậm nhưng sâu. Minh rên lớn, tiếng hòa lẫn với sóng biển: “Anh… mạnh nữa!” Huy tăng tốc, tay sục cặc Minh: “Em chặt quá… anh ra!” Họ xuất tinh cùng lúc, tinh dịch bắn lên cát, hòa vào biển đêm.
Họ ôm nhau, nằm nghe sóng vỗ, chia sẻ giấc mơ. Minh nói: “Em muốn sống với anh, dù gia đình em có phản đối.” Huy siết chặt cậu: “Anh sẽ thuyết phục họ. Em là của anh, không ai thay đổi được.” Họ ngủ trong lều, cơ thể quấn lấy nhau, ấm áp giữa cái se lạnh của biển.
Trở về Sài Gòn, Minh và Huy tiếp tục cuộc sống đại học, nhưng giờ đây họ tự tin hơn. Tin đồn về mối quan hệ của họ dần lắng xuống, bạn bè thân thiết chấp nhận và ủng hộ. Huy vẫn luôn bảo vệ Minh, từ việc giúp cậu ôn thi đến những lần đứng ra đối mặt với ánh mắt kỳ thị. Minh, nhờ tình yêu của Huy, trở nên mạnh mẽ hơn, không còn sợ hãi như trước.
Một buổi tối, Huy rủ Minh lên sân thượng ký túc xá, nơi họ từng chia sẻ những khoảnh khắc đầu tiên. Anh lấy ra một chiếc nhẫn bạc nhỏ, đeo vào tay Minh: “Đây không phải cầu hôn, nhưng là lời hứa. Sau tốt nghiệp, anh sẽ đưa em về nhà anh, công khai với gia đình. Em đồng ý không?” Minh xúc động, nước mắt lăn dài: “Em đồng ý, anh.” Họ hôn nhau dưới bầu trời đầy sao, nụ hôn nồng cháy, đầy đam mê.
Huy kéo Minh vào góc khuất, cởi áo cậu, hôn sâu: “Anh muốn em ngay bây giờ.” Minh đỏ mặt nhưng gật đầu, nằm xuống sàn, dang chân. Huy ngậm cặc cậu, mút mạnh, tay thọc vào lỗ hậu. Minh rên: “Anh… sướng quá… đụ em đi!” Huy đẩy cặc vào, nhấp mạnh, tiếng da thịt vỗ vang trong không gian tĩnh lặng. Minh cong người, xuất tinh lên bụng, còn Huy ra trong cậu, tinh dịch nóng hổi tràn đầy. Họ ôm nhau, thở hổn hển, cảm nhận tình yêu mãnh liệt.
Hai năm sau, Minh và Huy tốt nghiệp. Huy giữ lời hứa, đưa Minh về quê anh ở Đà Lạt. Gia đình Huy, dù ban đầu bất ngờ, đã chấp nhận Minh nhờ sự chân thành của cả hai. Minh cũng dũng cảm nói với mẹ về tình yêu của mình. Bà đau lòng, nhưng qua thời gian, thấy hạnh phúc của con trai, bà dần mở lòng. Minh và Huy chuyển đến sống chung trong một căn hộ nhỏ ở Sài Gòn, nơi họ xây dựng cuộc sống mới.
Họ mở một quán cà phê nhỏ, nơi Minh làm quản lý, còn Huy phụ trách kinh doanh. Mỗi tối, sau khi đóng cửa quán, họ trở về căn hộ, làm tình cuồng nhiệt như những ngày đầu. Một lần, trong phòng ngủ, Huy đè Minh xuống giường, hôn khắp cơ thể cậu: “Em vẫn dâm như ngày đầu, nhóc.” Minh cười, kéo Huy vào một nụ hôn: “Vì anh làm em nghiện.” Huy đẩy cặc vào, nhấp mạnh, Minh rên lớn: “Anh… mãi mãi là của em!” Họ xuất tinh, ôm nhau ngủ, hạnh phúc ngập tràn.
Tình yêu phòng trọ nhỏ bé ngày nào giờ trở thành tình yêu vĩnh cửu. Minh và Huy, từ hai người xa lạ, đã trở thành tất cả của nhau, vượt qua mọi thử thách để sống hạnh phúc bên nhau mãi mãi.