Nội dung truyện
Cao Lãnh đưa tay lên trán Hạ Diệu làm vài động tác xoa xoa cho cậu dễ chịu một chút. Sau đó hắn dậy pha cho cậu một cốc sữa nóng. Uống xong, lúc sau Hạ Diệu thấy đỡ hơn và lim dim đôi mắt. Hơi thở phập phồng trong lồng ngực hắn rồi thiếp đi lúc nào không hay.
Đêm ấy, Cao Lãnh không hề chợp mắt, hắn suy nghĩ rất nhiều. Cao Lãnh luôn lạnh lùng và quyết đoán, mọi việc với hắn luôn rõ ràng. Nhưng sao đến việc của Hạ Diệu lại khiến hắn đắt đo nhiều đến thế. Chỉ cần cậu nhìn hắn với ánh mắt mềm và nói đau vài câu thì lần tức hắn không cần biết cậu sẽ nhớ lại hay không hay là hậu quả như thế nào,thì hắn vẫn bảo cậu dừng uống thuốc đó lại. Có chắc đây là yêu?
Sáng hôm sau hắn nhận được cuộc điện thoại và vội vã ra khỏi nhà trong khi Hạ Diệu còn chưa tỉnh giấc. Hóa ra cuộc gọi đó là của Tào Nhĩ, hắn muốn gặp riêng Cao Lãnh để bàn công việc làm ăn. Hắn đi gặp gã ta ngay sau đó. Kể cả Doãn Minh cũng không đi theo.
Lúc này Cao Lãnh cho xe dừng ở một công viên vắng người. Hắn xuống xe và đi dọc con đường như người chỉ điểm đã dặn. Trong người không hề mang theo vũ khí hay bất kể thứ gì ngoài chiếc điện thoại. Hắn hòa vào dòng người đi tập thể dục buổi sáng và sau đó tách ra đi đến một cái cây lớn ở góc công viên. Người mà hắn gặp không phải Tào Nhĩ mà chỉ là đàn em của hắn mà thôi. Kẻ đó nhanh tay đặt một tờ giấy trong đó có rất nhiều yêu cầu và điều khoản lên ghế. Lúc này Cao Lãnh cũng ngồi sát bên cạnh.
“Đây là yêu cầu của Tào Nhĩ, ông ta muốn anh làm theo. Xong việc tiền sẽ chuyển vào tài khoản. Địa điểm và thời gian đã ghi đầy đủ trong đó. Nếu anh đến muộn 5 phút coi như hủy cuộc làm ăn này”
Nói xong kẻ đó đứng dậy đi thẳng mà không ngoảnh lại nhìn Cao Lãnh một cái nào. Cao lãnh lấy tờ giấy trên ghế, Hắn không đọc mà ngồi thêm một chút nữa thì mới đứng dậy đi trở lại phía xe. Hắn vào xe và mở tờ giấy đó ra đọc. Cao Lãnh không thèm chú ý đến khoản tiền, hắn chỉ muốn xem ngày và giờ gặp Tào Nhĩ mà thôi.