Kết thúc chưa hẳn là chấm hết - Chương 3
Tôi ra về, lòng tôi như có hàng vạn mũi kim đâm vào, tôi ngộp thở, người tôi yêu nhất lại lừa dối tôi như thế, mọi thứ trong mắt tôi giờ chỉ là màu đen, em thứ quan trọng nhất đã rời xa tôi thì tôi còn sống để làm gì, tôi không thể tiếp tục sống tại đây nữa. Tôi quyết định rời xa nơi đây…
_alo ba à
_sao vậy con trai, ngac nhiên khi con gọi cho ba!
_con muốn về Anh sống và học tập, được không ba?
_Được, vậy con liệu trong ba ngày chuẩn bị kịp không? Để ta đặt chuyến bay sớm nhất!
_vâng được ba à! Con cảm ơn ba
Tôi viết lá thư nho nhỏ để chào tạm biệt em, chúc em luôn hạnh phúc. tôi viết cho em một lá thư chúc em hạnh phúc. Chỉ ba ngày nữa là tôi đi rồi, tôi biết giờ này em cũng không có ỡ nhà nên tôi qua lấy vài thứ rối tiện thể đưa lá thư cho cô giúp việc luôn
_cô ơi, cháu sắp đi Anh rồi có ở lại mạnh khỏe nha!
_tại sao cậu đi Anh? Cậu Kay vẫn ………….
_Kay có người yêu chăm sóc rồi mà cần gì tới cháu nữa?
_cậu Khoa à, cậu đừng đi mà…
_tại sao vậy cô? Cháu không chịu nổi việc nhìn Kay hạnh phúc với người yêu mình đâu. Cháu lên phòng Kay lấy vài thứ.
_cậu Khoa đừng đi cậu mà đi là sai lầm lớn nhất đời cậu đấy
_vậy cô cho cháu một lí do cháu nên ở lại đây đi.
_cô không biết nói làm sao nhưng cậu đừng đi cậu Khoa à!
Tôi lên phòng em, lấy vài cuốn sách mà tôi hay đọc cho em nghe. Bỗng tôi làm rơi một cái hộp, bất ngờ trong hộp đó toàn là hình của tôi, tấm thì chụp lúc tôi đang cho kẹo mất đứa trẻ trong cô nhi viện, tấm thì chup ở KFC lúc tôi chạy bàn, tấm thì chụp lúc tôi đang nói chuyện với các cụ trong viện dưỡng lão… tất cả hình đều chụp về tôi. Sau lưng mỗi tấm hình ghi lại cách em nhìn tôi và tấm tôi ngồi tô những bong hồng trắng thành xanh em viết”nhìn anh cắm cụi làm, em biết tất cả những thứ này là anh làm đê chức mình sinh nhật em, em yêu anh nhiều lắm”. Nhưng bên cạnh hộp hình của tôi là một cái hộp nhỏ nhỏ bên ngoài viết”tất cả những lá thư mà người tôi yêu quý nhất gữi cho tôi”, mở thùng ra thì tôi thấy hình người em hôn em… đây mới là tình yêu thật sự của em sao? Buồn thật
Tôi lấy hộp hình về tôi về, tôi muốn xóa bỏ tất cả những gì về tôi, tôi muốn khi tôi đi thì tôi chỉ còn là quá khứ và nếu được tôi muốn tất cả những kí ức tôi và em biến mất, để em có thể sống thật hạnh phúc bên cạnh người em yêu………….
Tôi dọn dẹp mọi thứ và nhờ thằng Long dọn qua sống sẵn chăm sóc ngôi nhà của tôi luôn
Còn năm tiếng nữa là tôi lên máy bay, tôi đi dạo lần cuối trên con đường mà tôi vỡ ào trái tim khi nghe em nói: em yêu tôi… tôi khóc, tôi trách sao em không nói trước với tôi và chờ đến lúc tôi yêu em nhiều đến mức không ai thay thế được thì em lại nói: em không cần tôi………….
Còn ba tiếng nữa, tôi gọi taxi ra sân bay.. tôi nhìn điện thoại mãi, tôi chờ đợi điều gì nhi? Một cuộc gọi từ em ư? Không một thứ gì khác, một thứ gì mà để tôi có thể tiếp tục ở lại ViệtNam. Tôi đang suy nghĩ…..
_anh nè, đến sân bay rồi?
_ồ! Cảm ơn anh? Bao nhiêu tiền thế?
_ba trăm
_anh có thể giữ luôn tiền dư
Tôi nhìn điện thoại, tôi chờ đợi, dù tôi biết chắc chẵn sẽ không ai rảnh để níu kéo tôi ở lại đâu! Tôi ngồi ở hàng ghế, tôi nghĩ nghĩ và nghĩ, nói đúng hơn tôi chờ đợi…. tôi đứng dậy kéo vali vào thì điện thoại tôi reo lên….. tôi lôi nó ra, thì ra là tin nhắn khuyến mại của Viettel.. tôi qua lại nhìn một lần cuối xem có ai đang tìm tôi không? Lần hai điện thoại tôi rung, tôi lấy nó ra, một số lạ
_alo, ai vậy?
_cậu lên máy bay chưa?
_chưa? Ai vậy ?
_cậu vào bệnh viện nơi Kay đang nằm nhanh đi!
_ai vậy? Kay đã có người chăm sóc rồi mà
_cậu về nhanh đi tôi không có thời gian nói nhiều đâu! Nếu cậu đi thì cậu sẽ hối hận mãi mãi
Tôi bỏ luôn chuyến đi tức tốc về bệnh viện. Tôi chạy thật nhanh lên phòng em. Em đang nằm trong một núi dây, hơi thở yếu ớt.
_cảm ơn cậu đã về đây
_anh làm gì Kay, tại sao Kay lại như thế?
_tôi là anh trai của Kay. Tôi không phải người yêu.
_sao?
_Kay nhờ tôi giúp em ấy tìm một trái tim mới, em ấy nói em ấy muốn sống bên tình yêu của mình, nhưng khi lấy bản kiểm tra sức khỏe thì Kay hoàn toàn bị sốc
Tôi cắt ngang lời nói của anh Kay
_kay thay tim vì tôi sao?
_đúng. Nhưng quyết định ấy đã quá trễ
_tại sao lại quá trễ?
_mọi thứ quá yếu đến mức Kay có thể chết ngay khi lên bàn mổ và dù có thay được tim thì cơ thể của Kay cũng không chịu nỗi sự thay đổi đó.
Vì tôi em mới như thế này sao? Vì tôi… vì tôi
_Kay không muốn cậu đau lòng vì thế nó mới nhờ tôi làm thế
Trước mắt tôi trở thành màu đen, vì tôi em quyết định thay tim,tôi quỵ xuống
_Kay không còn nhiều thời gian nữa, bởi vậy cậu hãy làm những gì mà cậu muốn làm. Kay có thể không qua được mùa đông năm nay. Kay suy sụp rất nhiều khi noi chia tay và càng sốc hơn khi nhận được thư đi Anh của cậu
Tôi khóc… thế mà tôi lại nghĩ những điều ấy, tôi thật xấu xa… tôi bước vào phòng ngồi bên em. Làn da trắng bị thay hoàn toàn bằng màu xanh, đôi mắt nụ cười của em đâu rồi. tôi muốn nghe lời nói hung hổ của em khi nhìn thấy tôi chứ không phải một Kay chỉ nằm im
_em dậy đi, chữi tôi đi, nhưng xin em đừng nằm yên như thế này, xin em đấy. Mờ mắt ra nhìn tôi đi…..
Tôi nói và nói nhiều đến mức tôi ngủ thiếp đi lúc nào cũng không hay. Lúc tôi mở mắt tôi thấy em đang khóc, tôi chồm tới ôm em, em cứ khóc và khóc…
_xin hãy để anh bên cạnh em, hãy để anh và em củng đi qua những tháng ngày bệnh tật, vì anh yêu em nhiều lắm
_em không muốn anh nhìn thấy em trong tình trạng này…
Tôi ngắt lời em
_em đừng nói như thế, đối với em mọi khoảng khắc dù em cười hay em bệnh hay nỗi giận đều đẹp cả
_em yêu anh
_anh cũng yêu em nhiều lắm….
Tôi ôm siết em thật lâu…..
_em muốn mai mình về nhà được không anh?
_nhưng em phải ở bệnh viện để hồi phục sức khỏe nữa chứ?
_em không muốn ở đây, qua nhiều người lạ, em không thích. Ngày nào cũng ăn cháo em ngán lắm rồi…
_đươc anh sẽ đưa em về, nhưng về nhà phải ngoan nha
_em hứa
Tối đó tôi nói chuyện với anh của em về việc đưa em về nhà và anh của em đồng ý. Sáng hôm sau tôi gọi em dậy khi những ánh nắng vàng của mùa thu xiên qua cửa sổ
_mày lấy chiếc bốn chỗ mui trần lên đây cho tao đi Long
_mày tính làm thật hả?
_làm thật. Tao muốn làm một vài thứ tao hy vọng nó sẽ là một phép nhiệm màu
_uhm, tao sẽ giúp mày
_đem xe lên đi
Tôi giúp em dọn đồ và bế em xuống xe, em cười típ mắt, nụ cười mà nắng vàng mùa thu chắc hẵng cũng không bằng…..
_Cậu Kay về rồi.
Cô giúp việc chờ sẵn chào đón. Tôi bế em lên phòng, em cứ như một chiếc lá vàng có thể bay đi mất bất kì lúc nào. Tôi ôm siết em vào lòng mình. Tôi lại khóc
_sao anh khóc?
Em lau nước mắt cho tôi, ôm tôi chật hơn
_anh khóc vì anh nghĩ đến việc nếu anh mất em thì sẽ ra sao và anh phải sống như thế nào đây?
_anh nhìn thấy những lá vàng trên cành cây kia chứ? Dù cuộc sống của lá có kết thúc thì cuộc đời của cây cùng đâu có chấm hết đâu? Em và anh cũng như thế!
_anh và em khác, cây lá không biết suy nghĩ, không biết nhớ nhung, không biết khóc, nhưng anh thì khác, anh yêu em và anh cần em.
Tôi đặt em xuống ôm em xiết vào lòng, hôn em, chỉ cần một chút nữa là tôi làm thịt em rồi, tôi sợ em sẽ biến mất khi tôi tỉnh dậy, tôi lại ôm em, em qua mong manh…… tại sao hạnh phúc của tôi lại đến và i9 qua nhanh như thế này….
_em đói bụng rồi!
_em muốn ăn gì nè?
_thứ gì cũng được miễn là đồ anh nấu là được!
_vậy em thay đồ đi rồi anh với em xuống bếp, chúng ta sẽ cùng nhau nấu ăn…
_uhm
Tôi lại bế em xuống, em nhẹ như một cái lông vũ, tôi sẽ em sẽ biến mất ngay trên tay tôi.
_anh và em sẽ sống đến hàm chỉ còn lợi và tóc chỉ còn toàn màu trắng
_người ta nói răng long đầu bạc chứng ai lạ nói hàm chỉ còn lợi và tóc chỉ toàn màu trắng
_anh thích như thế
Tôi đặt em xuống bàn, và bắt đầu chiến đấu với nồi niêu tô chén và bếp gas…
_xong rồi nè! Em nhắm mắt lại đi
_món gì mà phải nhắm mắt mới được ăn? Nhắm mắt làm sao em mút được ?
_anh sẽ đút cho em ăn. Đây mà món mà ông bà anh hay nấu cho anh ăn khi anh bị bệnh và cứ mỗi lần anh ăn xong thì anh đề hết bệnh. Em phải ăn hết nha
Em cười. Tôi bắt đầu đút em ăn. Ăn được vài muỗng thì em nói:
_cháu hành à?
_đúng. Em muốn làm gì sao khi ăn xong?
_em muốn xem phim chung với anh
_chỉ vậy thôi à?
_ừ vậy là vui rồi.
Ăn xong tôi rửa chén và tôi cùng em xem phim, em thiếp đi trong vòng tay tôi ấy thế mà tôi cứ hoảng lên….
_dậy đi Kay
Tôi gọi em dậy để chở em đi thăm mấy người già ở viện dưỡng lão. Tôi gọi mãi mà em không nhúc nhích, tôi phát hoảng
_dậy đi Kay, em đừng làm anh lo. Em mà chết thì cuộc đời anh cũng chấm hết.
_anh cho em nướng tí coi.
Nỗi lo của tôi được xóa tan và tôi biết hiện giờ em vẫn còn bên tôi
_dậy đi thăm mấy người già trong viện dưỡng lão với anh đi
_em muốn ngủ
_vậy em ngủ đi nha, dậy thì chết với thằng Long và Tuấn, tí anh về
Tôi ôm hôn em
Tôi đạp xe đến viện dưỡng lão, đi ngang qua nhà thờ, và trong đầu tôi một ý tưởng xuất hiện
_Ông ơi cháu yêu một người, cháu phải làm sao đây?
_ai mà có điểm phúc được một người tốt như cháu yêu thế?
_một cậu nhóc.
_một cậu nhóc sao?
_dạ, con rất lo lắng ông à!
_cháu nè, tình yêu là nơi mà cả hai người cùng yêu thương nhau và cùng muốn chăm sóc nhau đến trong đời, cũng giống như ông và bà vậy thôi.
_cháu cảm ơn ông nhiều lắm
Cuộc nói chuyện với một người già ở trong viện dưỡng lão đã làm tôi tự tin hơn nhiều. Nhìn đôi vợ chồng già mà sao họ hạnh phúc vậy, tôi sẽ làm em hạnh phúc như thế…
Tối về, sau khi nấu cơm rồi nói chuyện với em đến lúc ngủ trong vòng tay tôi, tôi thức trắng đêm tôi nhờ Long và Tuấn cùng làm chuẩn bị một vài thứ cho việc trọng đại..
Thằng Long càu nhàu nói:
_mày cứ làm như tụi tao là osin ấy, hết việc này rồi việc khác
Tuấn cáu lên
_anh không làm, em làm, đi ngủ đi rồi đừng bao giờ đụng vào em nữa. Anh không làm được như người ta thì đừng nói nhiều.
_anh xin lỗi, anh sẽ làm, đừng nổi nóng tội anh lắm
Thằng Long xuống giọng năn nỉ
Tôi nói rõ về kế hoạch với tụi nó và mấy bác giúp việc trong nhà cùng làm. Lạy trời cho xong nhanh, tôi thì thầm cầu nguyện.
_dậy đi Kay, đi chỗ này với anh tí đi
Tôi gọi em dậy khi mặt trời rọi những tia nắng dịu dàng nhất của mùa thu và những ngọn gió lạnh cùng bắt đầu len lõi qua cửa sổ. Tôi ôm em, xoa đầu em…. Bỗng tôi phát hiện ra người em rất lạnh, em không thở nữa….. tim tôi ngừng đập…..tôi gào lên
_em đừng như thế, anh chưa cho em xem thứ mà cả tối hôm qua anh cùng mọi người là cho em mà, đừng ra đi đến lúc này, anh yêu em, em mà đi vào lúc này thì anh chết mất,. xin em đất mở mắt nhìn anh đi. Anh yêu em nhiều lắm Kay à. Xin em đấy không phải lúc này mà.
_anh làm gì mà gào lên bên lỗ tai em dữ vậy? Em còn nhăn răng nè
_em giỡn với anh kiểu độc ác đó à? Em làm anh chết ngộp luôn đấy
_anh cáu lên đó à? Tại anh không chú ý gì tới em mà toàn lo gào lên….
_nếu em chết thì cuộc đời của anh không còn bất kì ý nghĩa gì! Xin em đấy hãy bên anh nhé, mãi mãi bên anh.