I love you because you are you - Chương 20
20.
Ba ngày…ba ngày nay cứ chiều chiều là Bảo lại ngồi bên quán nước đối diện nhà sách đợi Du.
Ngày đầu tiênu đưa Loan về sớm, Bảo không gặp.
Ngày thừ hai:Thấy Du và Loan cùng ra cổng, Bảo không gọi lại.
Ngày thứ ba: Chiếc xe buýt chở Du và Loan đi khuất, Bảo thẫn thờ.
Chuông điện thoại reo liên hồi, hắn thờ ơ bắt máy.
-Alô.
-Bảo hả? tao, Hằng nè, mấy bữa nay trốn biệt đi đâu vậy? Có chuyện gì hả?
-Chyện gì là chuyện gì, chẳng có chuyện gì cả -Tự dưng Bảo gắt với Hằng.
-Ê, tới nhà tao, có mấy đứa lớp mình đang ở đây.
-Anh Du có nhà không?-Bảo hỏi, mặc dù hắn biết rõ câu trả lời.
-Mấy bữa nay ổng về muộn thấy mồ, tao nghĩ ổng có bạn gái. Ê, mày đừng vòng vo, muốn hỏi thằng Nhật có nhà không chứ gì? Nó có, đang cằn nhằn sao mấy bữa nay mày không tới nhà tao đó…Mày sao vậy? Lạ quá nha, đừng có quên vụ cá độ đó-Nhỏ Hằng hớn hở.
-Tao thua.
– WHAT ? – Nhỏ hằng hét lên trong điện thoại-Mày có phải là thằng Bảo bạn tao không? Thằng Bảo mà cũng biết chịu thua hả?
-Hôm nay tao đãi tụi bây một chầu, coi như chung độ nha, bé cưng-Bảo giở giọng cà rỡn dù bộ mặt hắn đang trưng chữ “chán nản” to đùng.
-Ngạc nhiên thật-Nhỏ hằng chép miệng sau khi tắt máy-Ê, Nhật, mày làm gì mà thằng Bảo xin hàng vậy.
Nét mặt Nhật thoáng chút thay đổi:
-Em có làm gì ảnh đâu? Mấy bữa nay ảnh trốn biệt tăm, tới vũ trường cũng chẳng gặp nữa là.
-Vậy tại sao?
-Sao biết được-Nhật gắt- Ảnh chỉ nói sẽ cưa em, thậm chí còn chưa “xuất chiêu” gì nữa là. Em đang tò mò muốn biết trình độ của ảnh tới đâu. Vậy mà,… tự dưng giở chứng.
Nhật tỏ vẻ không vui.
-Có cái gì lạ lắm-Hằng tự nhủ.