Huyền thoại Taserin - Chương 30
Chương 30: Tái chiếm Goenland
-Chúng ta sẽ quay lại Goenland. – Taser nói với mấy viên tướng.
-Nhưng thưa ngài, sau trận vừa rồi, binh lực của ta chưa khôi phục.
-Hơn nữa chúng ta không có người có khả năng làm thống soái Tây chinh. – Một người khác thêm vào.
Taser rất tức giận vì những lời thoái thác của đám thuộc hạ vô dụng này. Hắn định hành quyết một tên để thị uy. Nhưng…
-Tôi sẽ dẫn binh. – Một người xuất hiện nơi cửa.
-Nguyên soái? – Cả đám sửng sốt.
-Fegaz, ngươi về đây nạp mạng à? Ngươi muốn kết quả như Morgan?
-Bệ hạ, ngài còn cần tôi trong cuộc chiến này.
Ánh mắt của hai vị thống lĩnh gườm nhau không chớp.
***
Fegaz vén bức rèm nơi cửa lều lên.
-Nguyên soái đã về, việc ta giao cho ngài đã làm xong chưa? – Taser nhấn giọng.
-Dẫn họ vào. – Fegaz phẩy cánh tay đang bị thương. Taser phớt lờ nó.
Quân lính đẩy một xâu những ông già bà cả mặc áo choàng tu sĩ đang bị trói vào lều.
-Aha, hội đồng trưởng lão Goenland. Chào mừng các vị đến với doanh trại của Taserin. Nếu không có các vị chỉ huy, để ta xem bọn phù thủy nhãi nhép kia có làm nên trò trống gì.
Taser cười vang khô khốc.
-Người đâu, chăm sóc các trưởng lão cho tốt nhé.
***
-Nguyên soái, người không được vào…
Fegaz gạt tên lính ra.
-Xin lỗi bệ hạ, nguyên soái cứ nhất thiết xông vào.
Taser phẩy tay. Tên hầu lui ra.
-Cậu hãy dừng ngay những trò bỉ ổi với các trưởng lão lại. – Fegaz quát.
-Ngài gọi việc cho họ nhịn đói một chút, uống nước nhiều một chút, sưởi ấm thêm một chút và săn sóc chân tay họ kĩ một chút là những trò bỉ ổi sao nguyên soái. – Hắn lướt đến vuốt ve ngực Fegaz.
-Cậu tàn nhẫn vừa thôi. – Fegaz gạt hắn ra.
-Bây giờ ngoài kia đang diễn ra trận chiến với bọn phù thủy và pháp sư. Nếu không hành hình cho họ đau đớn, họ sẽ dùng thần giao cách cảm mà điều khiển trận đấu. Ngài có gánh nổi hậu quả không hả nguyên soái?
-Cậu…
-Người đâu, ngài Fegaz không được khỏe, đưa ngài trở về lều đi.
***
Manfinofia. Những ngày u ám. Thành viên mới của lâu đài đã hồi phục.
-Cha!
-Suỵt! Đi ra thôi nào, Fangos! – Bá tước Manfinous gọi cậu con trai ra khỏi nhà nguyện.
-Chú ấy quỳ trong ấy đã ba ngày rồi.
-Morgan đang cầu xin thần Polerza. Chúng ta đừng làm chú ấy phân tâm. Mà này, sau này con phải gọi là thầy Morgan đấy. Ta đã sắp xếp cho pháp sư Morgan dạy dỗ con và Drogan rồi.
-Dạ!
***
Phía bên trong nhà nguyện, vị pháp sư bất chợt mở mắt. Chiếc huy hiệu hình tia chớp trên cổ Morgan bay lên và phát sáng. Ánh sáng màu vàng tỏa mạnh dần, mọi thứ trong phòng trở nên nhòa đi.
Ánh sáng đã tắt. Vị pháp sư té dài trên đất. Chiếc huy hiệu cũng đã biến mất.
-Họ đi rồi. Tới nơi rồi…